NGỤC GIAM : Ổ SÓI

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vực Sâu [ Làm nhục /Thân nhập ]
👤 Lãm Xuân

Cô giơ đôi tay, nhẹ nhàng cởi tù phục, mông trần trụi hơi cao, vòng eo mảnh khảnh một chút một chút khi quần áo rơi xuống mà lõa lồ, tiếp xúc với không khí ẩm ướt.

Một cảm giác bị nhìn trộm làm người sởn tóc gáy đột nhiên bò trên lưng cô. Lúc này, tù phục đã cởi đến khuỷu tay cô. Trên tay cô còn mang còng tay, vải áo trên cánh tay không chỉ hạn chế cô hành động, còn che khuất tầm nhìn, khiến cô không thấy được tình huống chung quanh.

Một đôi vú mềm mại tròn trịa, kín dấu hôn cùng dấu véo ngân bại lộ trong không khí, có chút bất an mà đứng thẳng lên.

Cô không có nghe được bất cứ tiếng bước chân nào, một đôi tay lại đột nhiên từ phía sau đánh úp, từ dưới hướng lên chế trụ vú cô, dâm loạn xoa nắn trên dưới, ngón cái cùng ngón trỏ bóp chặt đầu v*, nhẹ nhàng xoa, gãi đúng chỗ ngứa kích thích làm cô thoải mái nhịn không được rên rỉ.

“Ân... Ân ha... Triệu, Triệu Tử Huân?” Hai chân cô nhũn ra dựa vào người phía sau.

Ngón tay đột nhiên đổi thành môi lưỡi lạnh băng, người đàn ông mút một đầu v* cô, dâm mĩ toát lộng, dùng sức kéo sang một bên, kéo làm cô cảm thấy có chút đau đớn, hàm răng dường như muốn hả giận dùng sức cắn một chút, mạnh muốn đứt, lại đột nhiên nhẹ nhàng liếm láp.

Môi lưỡi khi nhẹ khi nặng áp bách sự mẫn cảm của cô. Cô ưm ưm mà thở hổn hển, có chút kháng cự muốn đẩy đầu hắn ra.

Một bàn tay to lại nắm cổ tay cô, kéo tay cô treo trên chỗ vòi nước, hai chân cô treo không, chỉ mũi chân chạm đất, hai vú một lần nữa bị chế trụ, tinh tế tấc tấc xoa xoa. Khoái cảm từng đợt đánh úp làm cô bủn rủn, đôi tay lại bị còng tay chạm đến sinh đau.

“Triệu Tử Huân, anh đã nói sẽ không tắm với em.” Giọng cô mang theo nức nở mềm mại, xin tha: “Em đau quá... Phía dưới sưng lên... Là tại anh... Không cần lại chơi em...”

Âm thanh tinh tế nhu nhu, bị tiếng nước đứt quãng bên cạnh bao trùm, không thể truyền xa  phòng tắm vòi sen.

Người đàn ông kề sát thân thể cô vẫn không có bất cứ sự đáp lại nào đối với khẩn cầu của cô. Bởi vì vải dệt che đậy, cô không nhìn được bên ngoài, chỉ cảm thấy đã có vật lớn chọc chọc giữa hai chân cô, tìm được cửa vào, cư nhiên cứ như vậy mở ra cánh hoa, lập tức cắm vào hoa tâm sưng to bất kham.

“A...” Đau quá, đau quá... Cô thống khổ ngửa đầu, tiếng kêu thảm thiết bị bịt trong quần áo, hai chân đạp lung tung, nhũ thịt cũng theo đó không ngừng lay động.

Người đàn ông đột nhiên kéo quần áo cô về phía trước một chút, để mặt cô tiếp xúc đến không khí, tiếng kêu nghe càng thêm rõ ràng, bàn tay to từ phía sau nhẹ nhàng trượt bên gáy cô, mang theo dòng điện tê dại, bỗng nhiên nắm cổ mảnh khảnh, dùng sức bóp.

Người này không phải Triệu Tử Huân —— Hai mắt Bạch Chỉ bởi vì hít thở không thông chợt trừng lớn. Triệu Tử Huân lại như thế nào dụ dỗ cô, lừa gạt cô, cũng sẽ không bóp cổ cô.

Động tác từ đơn thuần dâm ô dần dần trở nên cuồng bạo hung tàn, làm cô nhớ lại bóng người khủng bố ý đồ phá cửa phòng hồi sáng...

Chỉ là lúc này, cô đã không cách nào hô hấp, cũng không cách nào phát ra tiếng kêu cứu, cô cảm giác được hít thở không thông cùng tử vong, nước mắt từ khóe mắt không ngừng chảy ra, ý thức dần rời thể xác, miệng mở to, đầu lưỡi bắt đầu duỗi ra ngoài.

Vật nóng rực gắng gượng một chút lại một chút mà từ phía sau đâm vào, mang đến khoái cảm kịch liệt đau đớn cùng nguy hiểm, tiểu huyệt gắt gao thắt chặt, tham lam bao bọc lấy vật lớn của người đàn ông.

Hít thở không thông, hai chân cô đạp lung tung nhũn ra, ngón chân run rẩy. Ngoại trừ hạ thân bị vật lớn đâm từ bên ngoài, trên người cô không có bất cứ điểm tựa nào, tay bị siết ra vết máu.

Cô há miệng, không tiếng động mà khát cầu không khí, dưới thân bị xỏ xuyên, giữa ý thức trống rỗng, không tiếng động mà nghênh đón cao trào muốn chết.

Tiểu huyệt đột nhiên co rút dị thường, phun ra một dòng d*m thủy, giữa hai chân nhầy nhụa, tựa hồ còn chất lỏng khác chảy ra, vài giọt màu đỏ rơi xuống chậm rãi thấm vào đá cẩm thạch trên sàn, chói mắt mà mỹ diễm.

Con ngươi Bạch Chỉ bắt đầu tan rã, dần dần mất đi tri giác đối với thân thể, đôi tay kia lại đột nhiên buông lỏng cổ cô, ngược lại đi véo mông thịt.

Cô bị cố định ở giữa không trung, hai chân bị bắt kẹp chặt, bị vật lớn càng sâu mà đâm thủng.

“Ha a...” cô khôi phục hô hấp, tham lam há mồm thở phì phò, dùng sức ho khan, tiếng nói khàn khàn, nước mắt không ngừng trào ra.

Người đàn ông thô bạo ở sau kịch liệt thọc vào rút ra, màu đỏ tươi to dài hoàn toàn rút ra, lại thật sâu đâm vào, hung hăng cọ xát, mỗi lần như mang theo huyệt thịt.

Cọ xát mang đến khoái cảm mỏng manh, từ nóng bỏng giữa hai chân len lỏi đến sống lưng cô. Cánh mông Bạch Chỉ bị véo hồng, hai chân đã không thể kẹp chặt, tiểu huyệt lại bắt đầu không được mà co rút lại.

Giữa đau đớn và khoái cảm quét qua, cô ngửa đầu nhẹ giọng rên rỉ, lập tức phải đạt tới cao trào.

Lúc này, người phía sau lại cười lạnh một tiếng, tay phải mò tới trước người cô, nắm âm đế cô, dùng đầu ngón tay điên cuồng nghiền áp.

“A... A...” Bạch Chỉ kêu đau, giống như bị đá nặng đổ xuống, tiểu huyệt cô vẫn co rút phun nước, lần này là bởi vì đau đớn.

“Tôi cho phép em cao trào sao?” Tiếng nói xa lạ nghẹn nghẹn âm trầm từ phía sau truyền đến, quả nhiên không phải Triệu Tử Huân.

“Ô ô ô ô ô... Cứu mạng... Triệu Tử Huân... Cứu cứu em...” Bạch Chỉ bất lực hô to, giọng nói do yết hầu bị bóp chặt mà trở nên mỏng manh lại phân rã, căn bản là truyền không ra.

Nghe được cô kêu cứu, vật dưới thân người đàn ông đã cứng càng thêm nóng rực lại hưng phấn, hắn thọc vào rút ra nhanh hơn, bàn tay to vẫn vào mỗi khi cô muốn cao trào liền bóp chặt cô, làm đau đớn một lần lại một lần đột nhiên tăng lên, mạnh mẽ ngăn chặn cô cao trào.

Bạch Chỉ khóc kêu, âm thanh xin tha mỏng manh quanh quẩn trong phòng tắm vòi sen nhỏ hẹp, người đàn ông lại chưa từng cảm thấy thương tiếc, vẫn vì chính mình tiến lên, nghiền áp cô. Tinh hoàn dày nặng bạch bạch mà đập mông cô.

Chỉ chốc lát sau, hắn tựa hồ chán ghét tư thế này, đột nhiên để cô rời khỏi làn nước, ném trên sàn nhà, tách ra hai chân cô, trọng lượng toàn thân đều đè trên người cô.
Nhũ thịt cô bị đè ép đến biến dạng, cúc áo kim loại lạnh băng trên người hắn quét qua đầu v* cô, mang đến khoái cảm đau đớn lại nguy hiểm.

Bạch Chỉ cắn môi ngừng rên rỉ, ngẩng đầu muốn thấy rõ bộ dáng của hắn, lại bị hắn quăng một cái tát, đầu lệch sang một bên.

“Cứ ngây người như vậy, không được nhúc nhích.” giọng nghẹn của người đàn ông toát ra một tia phấn khởi: “Từ giờ trở đi, chỉ cần em ho he một tiếng, tôi sẽ đánh em một lần, nhớ kỹ chưa?”

Răng Bạch Chỉ nhẹ nhàng run rẩy, trên khuôn mặt nhỏ bị mồ hôi lạnh thấm ướt mãnh liệt sợ hãi. Cô duy trì tư thế đầu nghiêng sang một bên,một cử động cũng không dám.

Giữa cổ trắng nõn là một vết véo đỏ tím dữ tợn, trên nhũ thịt cũng đầy dấu vết tàn nhẫn do người đàn ông lưu lại. Trên trần nhà giọt nước lạnh băng dột xuống, dừng trên thân thể trần trụi nằm ngửa của cô.

Người đàn ông nhìn người phụ nữ bị chà đạp đến cả người xanh tím, tự run rẩy bị hắn đè dưới thân, hạ thân hưng phấn đến trướng đau.

“Nhớ kỹ chưa? Nói.” Giọng nói nghẹn nghẹn để lộ ra một sự nồng đậm uy hiếp.

“Nhớ kỹ... Ô a a a a!” Bạch Chỉ còn chưa nói câu hoàn chỉnh, một cây roi thon dài đột nhiên quất xuống, quất vào vú, hai vú cô lay động lung tung, nhấp mô như nhũ sóng mê người, hấp dẫn ánh mắt người đàn ông.

Người phụ nữ lại bởi vì thình lình xảy ra đau đớn, phát ra từng tiếng khóc hu hu.

Mắt người đàn ông lóe lên tinh quang, mỗi lần cô khóc nức nở một chút, hắn đều sẽ dùng sức mà quất vú cô. Chỉ chốc lát sau, đầu v* cô sưng đỏ đứng thẳng, hai luồng non mềm phủ kín vết đỏ tinh tế.

Cô đã nhớ không nổi điều kiện hắn nói, chỉ cảm thấy ủy khuất cùng tuyệt vọng, không cách nào ngừng nức nở. Người đàn ông cũng chưa bao giờ tính nhắc nhở cô, mà là dùng roi một chút lại một chút mà quất cô, chà đạp cô, hạ thể vẫn cứ trong cơ thể cô tàn sát bừa bãi.

Thịt non giữa hai chân đã sớm sưng đỏ bất kham, bị hắn thao lộng chảy ra huyết sắc.

Đau đớn bên ngoài, sợi mỏng khoái cảm từ làn da lỏa lồ dần dần dâng lên, tiếng kêu thảm của Bạch Chỉ từ từ trộn lẫn rên rỉ.

Người đàn ông hơi híp mắt, dừng quất. Hắn bang một cái lại tát cô.

Mặt Bạch Chỉ lệch sang bên kia, nước mắt từ khóe mắt không tiếng động rơi xuống.

"Sướng đến thế à? Tôi cho phép em sướng sao?"

"... Ô... Triệu Tử Huân..." cô tuyệt vọng nhắm mắt lại, trong miệng lẩm bẩm kêu gọi, âm thanh mỏng manh khó có thể nghe thấy.

Nghe được cô gọi, người đàn thô bạo nâng cằm cô, bức bách cô nhìn về phía mặt hắn. Bạch Chỉ kháng cự vặn vẹo, hắn bóp cằm cô thành tiếng. Hai mắt mơ màng của cô rốt cuộc lần đầu tiên đối mặt người đàn ông.

Người đàn ông này rất gầy, có làn da trắng nõn đến bệnh, làn da cơ hồ là trong suốt, mạch máu và gân xanh lá từ cổ hắn bò lên trên gương mặt, ngũ quan tổ hợp cho người ta cảm giác mười phần thuận mắt, lại bởi vì khí chất khiến cho người ta sinh một loại cảm giác âm lãnh dữ tợn.

Bạch Chỉ đối chọi ánh mắt hắn, nhớ tới vừa rồi đôi tay kia gắt gao bóp chặt cổ mình, thân thể bắt đầu nhẹ nhàng run rẩy,

Người đàn ông đột nhiên cười. Hắn bỗng dưng buông cằm cô, làm đầu cô dí trên mặt đất, bóp chặt hai luồng nhũ thịt của cô, dùng sức lắc lư, dưới thân cũng dùng vật lớn cậy mạnh hung hăng thao cô, bức cô lui ra sau từng chút từng chút.

Bạch Chỉ nhẹ nghiêng đầu, dựa lưng vào đá cẩm thạch lạnh lẽo, khổ sở cắn môi, lại ức chế không được tiếng rên rỉ tuyệt vọng thống khổ, nước mắt không ngừng tuôn ra, người đàn ông chỉ hưng phấn mà nhìn.

Qua một hồi lâu, vật lớn chôn thật sâu trong thân thể cô hưng phấn mà kịch liệt run rẩy, bắt đầu phun ra chất lỏng --

Hắn... Hắn muốn bắn bên trong...

Cả người Bạch Chỉ cứng đờ, cô không quản nhiều, liều mạng đẩy hắn: "Đi ra ngoài, đi ra ngoài, không cần bắn ở bên trong, cút đi..."

Tiểu huyệt lại trái với ý chí của mình, tham lam xoắn chặt nam căn thô dài.

Người đàn ông tà tà cười, mạch máu xanh lá trên mặt nổi lên. Hắn dùng sức đẩy, trực tiếp ấn vào cửa tử cung, chất lỏng nóng rực phun tận sâu tử cung cô.

Bạch Chỉ chỉ có thể vô lực kẹp chặt hai chân, ô ô ô mà khóc thút thít: "Hỗn đản..."

"Có thể tắm sạch sẽ." Đôi mắt người đàn ông đột nhiên sáng một chút, hắn vừa bắn xong, đột nhiên rút ra hạ thể cô, gỡ súng bắn nước, lấy nước rồi bắn nó ra.

Súng bắn nước phun ra một cột nước làm cho người ta sợ hãi, trên mặt đất bắn nổi lên bọt nước cao cao.

Hắn hưng phấntách hai chân cô ra, đem súng bắn nước nhắm ngay tiểu huyệt cô, cột nước như lợi kiếm lạnh băng đột nhiên đập hoa hạch, đâm vào thân thể cô.

"Ô a a a a a..." Cô chịu không nổi kích thích mãnh liệt như vậy, thảm thiết thét chói tai.

Người đàn ông cố định hai chân cô, không cho cô né tránh, nhìn dòng nước hung mãnh mà rót vào hoa huy*t, đùi nhỏ Bạch Chỉ bị dòng nước đập đến sưng đỏ, bụng nhỏ mềm mại phồng lên.

Hắn biến thái mà thưởng thức một màn này, điều chỉnh vị trí súng bắn nước, ngược lại công kích hai vú cô, làm hai luồng thịt buộc áp vào nhau, sau đó là đầu v*.

Bạch Chỉ vô lực ngửa đầu rên rỉ, tóc ướt dính trên mặt, bộ dáng có vẻ chật vật lại dâm mĩ.

Ẩm ướt bế tắc trong phòng tắm, cô gái ướt sũng nằm ngửa mặt đất, đôi tay bị vải dệt trói lên đỉnh đầu, đầu tóc ướt rũ xuống thân thể trần trụi trắng nõn, da thịt trắng đầy vết máu, người đàn ông giơ súng bắn nước tà ác công kích vú trắng nõn và hạ thể sưng đỏ của cô, tàn nhẫn nhìn bụng nhỏ cô gái dần dần căng phồng, trong miệng không được mà khóc kêu xin tha, vẻ mặt của hắn vẫn cứ hưng phấn, thờ ơ với cô.
Qua hồi lâu, hắn dường như chơi chán rồi, ném súng bắn nước đi. Tiểu huyệt Bạch Chỉ không ngừng run rẩy, chậm rãi phụt ra nước đã mạnh mẽ rót vào trong cơ thể.

Người đàn ông không chớp mắt nhìn hết thảy, đột nhiên vươn ngón giữa, cắm vào hạ thể cô, ngăn nước chảy ra, tà ác khắp nơi quấy loạn, một cái tay khác lại bắt đầu dùng sức ấn bụng nhỏ cô, bức hạ thể cô một trận bủn rủn trướng đau.

"A, ha a, cút ngay, anh là đồ biến thái." Bạch Chỉ vặn vẹo mông, bị kích thích càng thêm khó chịu.

Đôi mắt người đàn ông lại hơi hơi sáng, hắn quả thực rút ngón tay khỏi tiểu huyệt cô, rất hứng thú mà nhìn d*m thủy và nước trong nháy mắt đồng thời phun ra thành một màn dâm đãng.

Không đợi dòng nước xong, hắn đột nhiên dùng sức bẻ ra tiểu huyệt mềm mại run rẩy của cô, dựng thẳng vật lớn, mạnh mẽ lấp kín tiểu huyệt đang phun nước, đâm thọc thật sâu vào âm đ*o cô, cậy mạnh hung hăng thọc vào rút ra.

"Ô... Ô ô ô a... Ân... Cứu mạng... Cứu mạng... Triệu Tử Huân..." Bạch Chỉ sớm đã không thể thừa nhận, chỉ có thể bất lực kêu to.
Advertisement
SPONSORED (ĐƯỢC TÀI TRỢ)

Người đàn ông ở trước người cô, vật lớn cơ hồ đẩy cơ thể cô lên từng chút một chút, hai tay nắm hai viên đậu nhỏ cương cứng, không hề thương tiếc về dùng sức kéo, mang đến cho cô từng đợt khoái cảm hỗn loạn đau đớn.

"Em gọi tên gì cho mất hứng vậy? Gọi Lý Kiêu, nhanh lên, gọi nghe một chút."

"Không, không... Triệu Tử Huân... Cứu cứu ta... Ô ô..." Nghe hai chữ này, cô nhớ lại nàng khi Triệu Tử Huân dặn dò, trong lòng một mảnh tuyệt vọng.

"Em không gọi tôi liền thao phiên em, đợi lát nữa gọi Triệu Tử Huân tiến vào, ngay trước mặt hắn thao em đến tử cung tất cả đều là tinh dịch của tôi. Sau đó hai chúng ta làm một trận chết ngươi, em cho rằng hắn sẽ không cùng tôi làm em một trận sao?" Chính Lý Kiêu cũng không biết mình đang nói cái gì, hắn đã thật lâu không hưng phấn như vậy.

"Ô ô ô... Lý... Lý Kiêu..." Âm thanh của cô mang theo nồng đậm tuyệt vọng, còn có không tự giác cầu xin.

Lý Kiêu kêu lên một tiếng, tiến vào cửa tử cung, đem tất cả tinh dịch đầy tràn bắn ở thân thể cô, gắt gao bắn vào. Đợi cô đánh mất ý chí phản kháng, mềm mại tê liệt ngã xuống trước người hắn, mới rút ra cự vật, nhìn tiểu huyện run rẩy bất kham nặng nề phụt ra một dòng lại một dòng chất lỏng vẩn đục.

Thân thể cô vừa rồi bị Lý Kiêu quá mức tàn nhẫn đùa giỡn, đầu óc đã sớm choáng váng, biểu tình hoảng hốt. Theo hắn phóng thích, trước mắt cô một mảnh đen kịt, đánh mất ý thức, té xỉu trên mặt đất.

Lý Kiêu không có chút khái niệm gì về thương hương tiếc ngọc, thậm chí bàn tay dùng sức nhéo vú cô, nhìn nhũ thịt đánh vào nhau, tạo nên cuộn sóng mê người, lại bắt đầu xả lộng đầu v* sưng đỏ của cô.

Qua một hồi lâu, người đàn ông thấy cô không hề phản ứng, xác nhận cô thật sự hôn mê, sẽ không lại tỉnh lại, mới hậm hực dừng động tác, kéo khóa quần, đứng dậy lập tức rời đi.

Phòng tắm vòi sen, cô gái hôn mê một mình lưu nằm trên sàn nhà lạnh băng, thân thể trần trụi đầy ắp dấu vết bị ngược đãi. Súng bắn nước bị ném ở một bên, không ngừng phun ra cột nước. Sàn nhà ướt nhẹp, phản chiếu cảnh tượng dâm mỹ trong phòng tắm vòi sen

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro