Oneshort 2 : Alive

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Harry hồi tưởng lại vào một trong những đêm đó. Cậu đang nhìn chằm chằm vào cốc bia của mình với nỗ lực yếu ớt để tránh nhìn chằm chằm vào Malfoy. Sau khi được chọn làm đối tác khi cả hai cùng đăng ký làm Thần sáng lần đầu tiên và sau đó bỏ học cùng lúc, họ đã nhanh chóng trở thành bạn bè. Trước sự ngạc nhiên của mọi người , họ vẫn chưa giết nhau. Và việc uống rượu vào tối thứ Sáu ở bất kỳ quán rượu Muggle cùng với nhóm bạn bè ngày của họ trong tuần đó, đã trở thành một phần quan trọng trong thói quen hàng tuần của cả hai.

Họ đang ở The King's Arms ở Muggle London, nhóm tuần này bao gồm những người thường lệ: Hermione, Ron, Ginny, Luna, Neville, Dean (và Malfoy, tất nhiên), và những thành viên mới hơn của Pansy, Blaise, Millicent và Greg.

Rốt cuộc, Harry không bận tâm rằng nhóm nhỏ của họ đang mở rộng theo thời gian, việc bỏ lại quá khứ với Malfoy là một trong những quyết định đúng đắn nhất mà cậu từng đưa ra. Vì vậy có lý do khiến cậu làm điều tương tự với những người còn lại của Malfoy - những bạn cùng nhà đã đi một chặng đường dài cùng Marfoy.

Đó chắc chắn không phải là một sai lầm. Trong những tuần Harry dành để làm quen với bạn bè của Malfoy, cậu bắt đầu nhận ra rằng cuộc sống của mình có thể đã khác biệt như thế nào nếu cậu không yêu cầu Mũ phân loại xếp cậu vào Gryffindor. Có lẽ cậu sẽ không lăng mạ Malfoy và Pansy hoặc giúp Greg chăm sóc Kneazles( tên con mèo) của mình.

Ngay cả Ron cũng đồng ý rằng những đêm ở quán rượu vào thứ Sáu nhanh chóng trở thành điều mà mọi người đều mong đợi. Bất chấp sự khác biệt về thời đi học và chiến tranh, cuối cùng họ cũng đã đạt được điều gì đó giống như hòa bình, hơn là hậu quả cái chết của Voldemort mà thế giới Phù thủy phải gánh chịu.

Harry không chắc vào thời điểm nào trong lúc cậu đang đắm mình thì Hermione đã đến gặp cậu, nhưng cậu rất biết ơn. Cậu cần một sự xao lãng khỏi những suy nghĩ của mình, khỏi cảnh tượng đầu Malfoy ngửa ra sau vì cười, cái cổ trắng nõn lộ ra.

-Harry, cậu đã nhìn chằm chằm vào cốc bia của cậu lâu rồi đó -  Hermione nói

- Và đừng nghĩ rằng tớ là người duy nhất để ý, nếu tớ không quyết định đến nói chuyện với bồ thì bồ đã nhận được lời động viên từ Pansy ngay bây giờ rồi.-

Harry cười – cả hai đều biết Pansy trông như thế nào sau vài ly martini.

- Mình ổn, Mione, chỉ là hơi mất tập trung một chút thôi- Cậu trả lời , biết rõ bạn mình sẽ không coi đó là một lời giải thích. Tuy nhiên, cậu nghĩ, nó đáng để thử.

Hermione cau mày nhìn cậu, đôi lông mày đen của cô nhíu lại đầy lo lắng.

-Tuy nhiên, đây không phải là lần đầu tiên cậu trở nên như thế này-  cô dừng lại , rồi nói tiếp 

- Tuần trước cũng vậy ở Queen's Head( tên quán rượu) , và tuần trước nữa khi cậu đến thăm nhà tôi và Ron. Bồ biết đấy, chúng tớ không ngu ngốc, chúng tớ đã biết bồ gần mười năm rồi, chúng tớ có thể biết khi nào bồ có tâm trạng như vậy-

Harry cau mày đáp lại. Cậu chắc chắn rằng ít nhất cậu đã cố gắng hành động như bình thường, nhưng thực sự cậu đang dần mất đi ý thức về điều đó có nghĩa là gì. Bình thường ư! Cậu không còn là chính mình, cậu đã lạc lối, một cái vỏ vẫn đang cố gắng tái tạo lại ký ức về những gì đã tồn tại trước chiến tranh. Đã ba năm trôi qua, cậu vẫn ở đó. Hermione đã đúng , gần đây cậu đã ít cố gắng kiểm soát tâm trạng của mình hơn. Và Malfoy là người đáng trách.

Trong vài tháng đầu tiên sau khi rời khỏi lực lượng Thần Sáng, chỉ hơn một năm sau khi chiến tranh kết thúc, Harry hài lòng với cuộc sống của một người độc thân giàu có và lang thang. Tiệc tùng với bạn bè, đón các cô gái trong quán bar (đón cả các chàng trai trong quán bar), tân trang lại ngôi nhà vô cùng tuyệt vời của mình, do Sirius để lại. Cậu thực sự đang còn sống . Nhưng có vẻ như 'cuộc sống này ' phù hợp với kiểu người kiểu Malfoy hơn. Những pháp sư thuần chủng giàu có, những người chưa bao giờ biết đến cuộc sống nào khác ngoài cuộc sống xa hoa.

Tệ hơn nữa, cuộc khủng hoảng của cậu xảy ra vào khoảng thời gian cậu và Malfoy thực sự bắt đầu đi chơi với nhau, gần như thân thiết như Harry với Ron và Hermione. Có lẽ, ở một khía cạnh nào đó, không phải là gần như mà là gần hơn .

Suy cho cùng, Malfoy là một trong số ít người mà Harry biết, thực sự hiểu cậu. Trong chiến tranh, cả hai đều là con tốt trong những ván cờ lớn hơn mà họ thực sự không hiểu. Mặc dù họ ở hai phía khác nhau của trận chiến, nhưng cả hai đều là những đứa trẻ bị đàn ông lợi dụng vì quá sợ hãi để chiến đấu cho chính mình.

Malfoy cũng không giấu diếm suy nghĩ của mình với Harry. Ron và Hermione sẽ kề vai nhẹ nhàng với nhau, trước khi mất vài tuần để bắt đầu cuộc trò chuyện với Harry về cách cậu thể hiện hoặc liệu cậu có còn không bao giờ gặp lại đã ngủ qua đêm cùng , hay việc hút thuốc của cậu có trở thành một thói quen không, nhất là 'cậu có thực sự cần tất cả những hình xăm đó không Harry?'.

Harry cảm thấy vô cùng thoải mái khi không nhận được sự phủ định từ Malfoy. Cảm xúc của cậu đã bị xoay chuyển quá lâu, và cậu rất trân trọng cơ hội được thực sự cảm thấy mình trở lại là một con người, điều mà cậu lo lắng là dường như chỉ được trải nghiệm trọn vẹn khi ở bên Malfoy. Ngay cả bạn bè của Malfoy dường như cũng muốn rút lại lời nói 'sắc bén' hơn mà Harry biết rằng họ có khả năng sử dụng, để thay vào đó là những lời đùa giỡn một cách cẩn thận. 

Đó là lý do tại sao Harry cảm thấy khủng khiếp khi lần đầu tiên nhận ra mình bị Malfoy thu hút. Về mặt khách quan, Harry biết rằng Malfoy là một người hấp dẫn.

Phải thừa nhận rằng đó là một thời điểm khủng khiếp. Đó là lần đầu tiên họ đi đến một câu lạc bộ cùng nhau (cậu không thể nhớ tên câu lạc bộ nếu được hỏi, nhưng anh biết Malfoy thì có thể , anh ấy có một cái đầu tuyệt vời ) và Harry vừa mới đã mua hai chai rượu tequila. Đó là một thức uống dành cho người lớn, khác với những Harry đã từng uống( tại cậu cảm thấy thoải mái hơn khi uống một cốc bia đắng hơn là một ly cocktail), nhưng cậu đã uống theo lời khuyên của Malfoy.

Sau đó, Malfoy tiếp tục đi đến sàn nhảy, và nói rằng một bài hát mà anh ấy yêu thích đã xuất hiện (điều này Harry vẫn nhớ, và cho đến bây giờ cậu vẫn muốn biết làm thế quái nào mà Malfoy lại nghe được bản phối lại của câu lạc bộ Spice Up Your Life trước khi đi đến câu lạc bộ đó.) Điệu nhảy của Malfoy thật quyến rũ. Anh ta dường như hòa vào nhịp điệu của âm nhạc, di chuyển cơ thể theo nhịp điệu của bài hát.

Harry không phải là người duy nhất chú ý tới vẻ đẹp của Malfoy trên sàn nhảy, anh ấy đã thu hút được sự chú ý của một số phụ nữ và đàn ông đang nhảy múa xung quanh mình. Mãi cho đến khi một người đàn ông cao lớn vòng cánh tay săn chắc của mình quanh cổ Malfoy, kéo anh ấy vào một nụ hôn thì Harry mới thực sự biết mình cảm thấy thế nào về Malfoy. Nút thắt trong bụng cậu xoắn lại khi cậu nhận thấy mình bị thu hút bởi một người đàn ông, người đàn ông đã cùng cậu đi đến câu lạc bộ. 

Harry đã về nhà một mình, Malfoy đã rời đi trước cậu.

Harry phải mất một thời gian và vài lần đến quán cà phê với Hermione và Luna để nhận ra rằng cậu chắc chắn bị thu hút bởi cả đàn ông và phụ nữ (một năm mò mẫm sờ soạng trong nhà vệ sinh của câu lạc bộ không đủ để đưa ra bất kỳ kết luận nào vào thời điểm đó. ), nhưng điều khiến cậu bị sốc nhất, là cậu không thể ngừng lại việc bị Malfoy thu hút .

Theo sau nhận thức này,  là Harry thấy mình đang làm tình và bị làm tình trong những tháng sau đó. Tình dục và câu lạc bộ, và đôi khi cả thuốc phiện, lấp đầy khoảng trống do sự thiếu danh tính của Harry để lại, cho đến khi nó không còn nữa.

Đó là lý do tại sao cậu lại đến đây, vào một tối thứ Sáu, trong một quán rượu với bạn bè, cố gắng làm ra vẻ như cậu không nhấn chìm nỗi buồn của mình vào một vại bia Guinness.

Thật khó khăn khi trở thành Harry Potter.

Thậm chí còn tệ hơn khi cậu phải giải thích cho Hermione,  lý do tại sao  lại cảm thấy buồn bã như vậy.

"Bồ đã bao giờ rất muốn một ai đó nhưng không muốn phá hỏng những gì bồ đã có với họ chưa?" Harry hỏi cô, cố gắng ngăn lời nói của mình không bị lắp bắp, nhưng thất bại thảm hại. 

"Không phải, kiểu như là tình yêu, mà là, chỉ là thực sự muốn họ thôi sao?"

Hermione mỉm cười với cậu , gần như đầy tiếc nuối. "Ừ, ừ, tớ có."

Harry tựa đầu vào cánh tay đặt trên bàn trước mặt. "Vậy bồ đã làm gì vậy, Mione?" Cậu rên rỉ.

"Chà," cô nói, sự bối rối tô điểm cho lời nói của cô

 "Tớ đã hôn anh ấy. Và sau đó đánh gục anh ấy,  khi cuối cùng chúng tôi cũng có thời gian sau khi chạy trốn khỏi một kẻ tâm thần và quân đội của hắn cùng với người bạn thân nhất của chúng tớ."

Harry ngước lên nhìn cô với vẻ bực tức. Bằng cách nào đó, ai đó đã để cậu say hơn mức đáng lẽ phải ở trong tình trạng này.

"Nhưng, Hermione , điều đó thì khác , bạn và Ron giống như sinh ra để ở bên nhau, nó giống như một dấu hiệu vũ trụ đối với các bồ."

Hermione bật cười, khiến Harry lại thở dài .

"Đó không phải là vấn đề, vấn đề là chúng ta đã nắm lấy cơ hội, chúng ta để nó diễn ra theo cách của nó. Bồ cũng nên vậy. Riêng tớ, tớ nghĩ rằng 'một người tóc vàng nào đó' chắc chắn quan tâm đến bồ nhiều hơn những gì anh ta thể hiện."

Lúc này Harry ngồi dậy, hơi lắc lư trước khi chỉ ngón tay buộc tội vào Hermione.

"Sao bồ biết chuyện đó?"

"Làm ơn đó! " cô ấy đảo mắt "tỉnh táo lại đi, bồ đánh giá thấp khả năng suy đoán của mình rồi. Thêm vào đó, các bồ luôn nhìn chằm chằm vào mông nhau khi bồ không nghĩ rằng người kia đang nhìn. Bây giờ, hãy đến chỗ cậu ấy-Draco và bảo cậu ấy đi cùng bồ đến nhà vệ sinh để uống một liều thuốc giải rượu trước khi quá muộn."

Harry cảm thấy mình như bị ma nhập. Cậu đã quá say để tranh luận với Hermione mà không cảm thấy buồn nôn, cậu cảm thấy chân mình đang di chuyển về phía Malfoy, lý lẽ trong đầu cậu là dù cậu và Malfoy có quan hệ với nhau hay không thì ít nhất cậu cũng sẽ không bị ẹo ra trước mặt Draco.

Hỏi Malfoy lọ thuốc trong khi Hermione nhìn chằm chằm vào cậu từ phía bên kia bàn.

Malfoy nghiêng người lại gần Harry hơn, hơi thở nóng hổi của rượu gin và những ly cocktail có đường, trái cây mà anh ấy rất thích.

"Vậy tốt nhất hãy đi ra ngoài đi, phải không? Em không muốn bất kỳ Muggle nào nhìn thấy.... phải không?"

Harry gật đầu đồng ý, sợ rằng nói thêm nữa sẽ khiến những thứ trong dạ dày của cậu đọng lại trên tấm thảm màu be xấu xí dưới chân họ.

Họ cùng nhau đi về phía sau quán rượu, nơi cả hai kiểm tra xem: họ là hai người duy nhất trong phòng tắm trước khi khóa cửa để tránh bất kỳ Muggle nào, hoặc tệ hơn là những người pha chế rượu bước vào họ với những chai chất lỏng có mùi hôi khả nghi. .

Malfoy cau mày nhìn Harry, đôi chân của chính mình hơi loạng choạng.

"Điều gì khiến cậu trông như một kẻ khốn nạn vậy, Đầu Sẹo?"

Cơn buồn nôn của Harry dâng lên , đe dọa vượt qua phản xạ của cơ thể cậu, nhưng không lâu trước khi cậu kịp hét lên

"Trò chuyện với Mione, thực sự, ừm, khai sáng. Tuy nhiên, tớ sẽ cần lọ thuốc đó trước khi đôi giày lười ưa thích của bồ được phủ đầy bất cứ thứ gì có trong chiếc bánh mà tớ đã ăn trước đó." Cậu cố nở một nụ cười yếu ớt, khi khuôn mặt của Malfoy nhăn lại vẻ kinh tởm trước khi vung một trong những chai thuốc tỉnh táo tự chế của mình về phía Harry.

Bất chấp mùi vị kinh khủng của nó, Harry thở dài nhẹ nhõm khi nhận ra mình sẽ không bị say vì đồ uống này, trước khi bắt gặp khuôn mặt nhếch mép cười của Malfoy.

"Vậy, Potter, bây giờ cậu đã tỉnh được nửa chừng, cậu có định kể cho tôi nghe Granger đã nói gì rằng cậu trông giống như một con gia tinh không có việc nhà để làm không?"

Vấn đề với các loại thuốc giúp tỉnh rượu là mặc dù chúng nhanh chóng loại bỏ các vấn đề về thể chất do say rượu nhưng lại mất nhiều thời gian hơn để khuyến khích chúng ta tỉnh táo về mặt tinh thần. Rõ ràng. Lúc này, Harry chỉ hy vọng rằng anh có thể đổ lỗi cho sự ức chế của mình là do những lời nói ra khỏi miệng trước khi não anh có cơ hội bắt kịp cơ thể.

"Cô ấy, ừm, nói là em đã nhìn chằm chằm vào mông tôi." Đây là một trong rất nhiều lần Harry ghét làn da của mình - hơi nóng đang dâng lên trên má cậu, cậu sẽ không bao giờ có thể chịu đựng được điều này.

Malfoy cau mày với cậu, má hơi ửng hồng trước khi hất lọ thuốc của mình ra.

"Đó có phải là vấn đề không, Potter?" Anh ấy hỏi.

Harry hít vào. Bây giờ hoặc không bao giờ, cậu tự nhủ.

"Cô ấy nói tôi cũng đã nhìn chằm chằm vào mông của em và có lẽ chúng ta sẽ sớm tiếp tục chuyện đó, em có tin được không?"

Malfoy bật ra một tiếng cười sắc bén.

"Thật ngạc nhiên là tôi có thể tin được điều đó" cậu nói và bước về phía trước.

Khoảng cách giữa Harry và Malfoy không nhiều lắm, mặc dù nhà vệ sinh của Muggle có ưu điểm là máy sấy tay, nhưng chúng thực sự thiếu không gian để di chuyển. Malfoy có vẻ mặt lo lắng, liếm môi. Harry cau mày trước khi thu hẹp khoảng cách giữa họ.

Cậu cảm thấy, thay vì nghe thấy tiếng thở hổn hển ngạc nhiên của Malfoy, thì một luồng không khí nhanh chóng được hít vào,  trước khi Draco nhiệt tình đáp lại đôi môi của cậu.

"Đã muốn làm điều này mãi mãi" anh thở hổn hển, hai tay ôm lấy mông Harry. "Hãy tiếp tục nghĩ xem khi nào cái miệng của em sẽ có ích cho việc gì đó, ngoài việc chọc tức anh vì sự buông thả của em" anh cười toe toét vào miệng Harry.

Harry rên rỉ, đùi cậu ấn vào con cặc đang cương cứng của Malfoy. Cậu rời khỏi nụ hôn để gặm chiếc cổ nhợt nhạt của Malfoy.

"Em cũng đã muốn điều này từ lâu rồi, kể từ khi em thấy anh khiêu vũ," Harry nói, cố gắng không để mình xấu hổ trước tiếng rên rỉ phát ra, khi những ngón tay xấu xa của Malfoy cuộn tròn quanh đường viền của **** đang cương cứng dần qua lớp quần jean của cậu.

Malfoy cười lớn, trước khi từ từ hạ người xuống một cách đáng kinh ngạc cho đến khi quỳ trước háng Harry.

"Thế này được không?" anh hỏi, ngón tay đã đặt trên khóa kéo, đôi mắt xám tối sầm vì ham muốn. Harry chỉ có thể gật đầu với anh, sợ miệng anh sẽ lại bỏ đi và không giúp cậu thoát khỏi tình huống này.

Cậu rít lên một tiếng khoái cảm trước cảm giác hơi thở nóng bỏng của Malfoy phả vào cặc mình. Malfoy đưa đầu vào miệng, đầu anh nhấp nhô lên xuống khi mỗi lần anh không thể đưa con cặc của Harry ngày càng sâu hơn , mũi của anh nhích ngày càng gần hơn đến những lọn tóc đen ở gốc cặc của Harry. Anh dừng lại với một tiếng bốp ngay khi Harry suýt nữa thì bắn vào miệng chàng trai tóc vàng. Harry bối rối nhìn xuống anh, cho đến khi Malfoy đứng dậy và thở vào tai anh "Anh muốn đụ em, và sẽ chỉ cho em ra khi anh ở bên trong em ".

Harry nuốt khan, kiên quyết nhét con cặc trở lại vào quần jean, sẵn sàng hạ cương cứng xuống, con cặc phản bội của cậu rung lên vì ma sát.

Khi kéo Malfoy ra khỏi phòng tắm, cậu có thể cảm nhận được những tiếng cười khúc khích trẻ con của bạn bè họ, mặc dù họ chưa nhìn thấy bạn bè mình .

Malfoy siết chặt tay cậu "Phải tạm biệt Blaise và Pansy, họ lo lắng."

"Có lẽ nên làm điều tương tự với Hermione và Ron," Harry trả lời, siết chặt tay lại.

Cái nhìn đầy hiểu biết của Hermione khi Harry bước tới ôm lấy cuốn sách nói của cô.

"Vậy " cô thì thầm vào tai anh, "các bồ có "

Harry cười toe toét, "Chưa, nhưng sẽ sớm thôi, nếu bồ ngừng làm phiền tớ " nghiêng người qua cô ấy để ôm Ron.

"Tớ hy vọng cậu biết mình đang làm gì, anh bạn " là tất cả những gì Ron phải đưa ra, mối quan hệ của Ron với Malfoy vẫn hơi cứng nhắc, mặc dù đã cùng nhau vượt qua nhiều chuyện.

Harry mỉm cười. Lần đầu tiên sau nhiều năm, cậu biết chính xác mình đang làm gì.

***

Malfoy đã đi cùng Harry đến căn hộ của cậu . Anh đẩy Harry gần hết quãng đường, những ngón tay của anh ta vặn vẹo trong thắt lưng quần jean của Harry.

"'Thật vui vì chúng ta đã uống những lọ thuốc đó, sẽ rất điên nếu anh không làm điều này một cách tỉnh táo," Malfoy nói, áp vào miệng Harry, đẩy cậu lên giường. Harry rất vui vì cậu đang mặc một chiếc áo phông đen trơn chứ không phải kiểu cài cúc sang trọng mà Malfoy ưa thích.

Họ mò mẫm cởi quần áo cho nhau, bị phân tâm khi Harry chọn cách liếm và mút những vệt da trên ngực Malfoy, ngạc nhiên trước chất lượng mịn màng như đá cẩm thạch của nó. Cậ hít một hơi khi nhìn thấy con cặc của Malfoy, đỏ bừng, dày và tuyệt vời, những ngón tay của Malfoy quấn chặt quanh nó.

"Quay người lại" 

Harry nuốt khan.

"Em muốn, muốn xem anh đụ em" anh nói, hối hận trong tích tắc trước khi đôi mắt của Malfoy trở nên tối tăm đến mức không thể tưởng tượng được, khi anh ấy lẩm bẩm một câu thần chú, vuốt ve các ngón tay của mình.

Cậu rít lên, khi cảm thấy ngón tay đầu tiên ấn vào bên trong mình, đẩy nó ra khi Malfoy nhìn cậu.

"Chúa ơi! Em chặt quá, Potter " Malfoy thở ra "Chặt như thể , đây là lần đầu tiên của em vậy, chặt quá . "

"Anh vào đi"  Harry yêu cầu.

Malfoy làm theo, kéo Harry ra. Harry cảm thấy một phần ba sẵn sàng đẩy vào trong cậu, trước khi cậu lắc đầu.

"Đủ rồi" cậu thở ra "muốn cảm nhận nó rõ hơn"

Malfoy lẩm bẩm một tràng những lời tục tĩu mà Harry không thể hiểu được, trước khi đẩy cặc của mình sâu vào .

Harry thích được làm tình. Theo quan điểm của Harry, cảm giác đau đớn ban đầu khi có một con cặc trong mông, dần dần chuyển thành khoái cảm là một cảm giác rất phê . 

Những cú đâm mạnh và nhanh của Malfoy cùng với việc chính tay anh ấy vuốt cậu đã khiến Harry lên đỉnh nhanh đến mức đáng xấu hổ. Nếu cậu không cảm thấy Malfoy đạt đến đỉnh điểm chỉ sau cậu vài giây, cậu chắc chắn sẽ rất xấu hổ. Cậu nghĩ còn xấu hổ hơn nữa, khi cậu bị thôi thúc muốn tựa lưng vào bộ ngực săn chắc, rắn chắc của Malfoy.

Cậu hơi dịch người ra trước khi cảm nhận được bàn tay nóng và nặng của Malfoy trên bụng mình.

"Không nhanh thế đâu, Đầu sẹo" anh thì thầm, "trước hết  thì phải moi được nhiều bí mật hơn từ em đã."

Harry cười toe toét, tiến lại gần cơ thể ấm áp của Malfoy. Malfoy ném cho cậu một cái nhìn , Harry vung chân qua hông Malfoy và cưỡi lên anh.

"Bình tĩnh nào, Sư tử" Malfoy cười "Anh chưa sẵn sàng bắt đầu trong vài phút nữa."

Harry cười toe toét.

"Được rồi, chỉ muốn hôn anh thôi" cậu nói, luồn tay vào mái tóc mềm mại đến không tưởng của Malfoy.

Môi của Malfoy đặt lên cổ Harry và đang kéo lê dọc theo ngực cậu khi anh hỏi "Cái này nghĩa là gì?"

Harry biết hình xăm mà Malfoy đang nhắc tới, hành lang viết chữ tối màu đơn giản giữa xương đòn và núm vú của cậu.

 "આત્મા," Harry nói "là cách đánh vần từ 'linh hồn' trong tiếng Gujarati. Nó nhắc nhở em rằng linh hồn em là của em, mặc dù phần lớn cuộc đời em cho đến nay, thì em là một trong những trường sinh linh giá của Voldemort."

Những ngón tay của Malfoy lần theo các chữ cái. "Nó đẹp quá, em có nói được ngôn ngữ này không?"

Harry mỉm cười với Malfoy, nghịch tóc anh.

"Em đã cố gắng, đó là một trong những thứ duy nhất em còn lại của bố em. Tôi thậm chí còn chưa bao giờ biết ông ấy có thể nói được tiếng Gujarati, cho đến khi em đọc một trong những cuốn nhật ký của cha đỡ đầu, kể chi tiết vô số lần bố em đã cố gắng dạy bạn bè những từ và câu thần chú mà ông ấy không biết tiếng Latinh."

Malfoy hôn lên quai hàm Harry.

"Một ngày nào đó hãy dạy anh" anh uể oải kéo dài "tâm hồn của em bắt đầu khiến anh quan tâm nhiều như cơ thể của em vậy "

Tiếng cười của Harry vang vọng khắp căn phòng, trước khi cậu dành cả ngày cuối tuần để bị Malfoy quấy rầy  .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro