[Cửu Đình/Đình Thái] Có người lo thì mới kêu đau

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Author: 九卿じ
Edit/Beta: Moony

Art by wb @wmxczj
----------------------

"Tử Tử, khó chịu ~~" Lưu Tiểu Đình gắt gao túm lấy tay áo Trương Cửu Thái, không cho hắn rời đi.

Trương Cửu Thái nhìn người trước mắt, trong nháy mắt có chút hoảng hốt, Lưu Tiểu Đình cả người xụi lơ, hướng về phía hắn làm nũng làm cho hắn có chút cảm giác không thể tin được, bởi vì trạng thái bây giờ của Lưu Tiểu Đình, hắn cũng không thấy quá nhiều, đây xem như từ đáy lòng rốt cuộc đã tiếp nhận hắn sao.

Trương Cửu Thái nhớ tới lúc mới bắt đầu ở cùng một chỗ với Lưu Tiểu Đình, có đôi khi đều cảm thấy như mình vẫn như cũ là một cẩu độc thân vạn năm, giống như không có bạn trai, thật sự như vậy, bởi vì Lưu Tiểu Đình quá độc lập, hoàn toàn không dựa vào hắn, dù chỉ là một chút, phương thức ở chung của hai người bọn họ giống như trước, khi không ở cùng một chỗ.

Cậu ấy bị bệnh, xong tự mình đi đến bệnh viện, cũng không nhớ ra là phải báo cho hắn một tiếng. Nếu không phải bởi vì hai người bọn họ là cộng sự, bình thường đều cần ở cùng một chỗ với nhau, Trương Cửu Thái cảm thấy nếu có người gọi điện thoại cho hắn, bảo hắn đến bệnh viện nhận bạn trai của mình, hắn cũng sẽ không cảm thấy kỳ quái.

Bình thường ngoại trừ việc ở cùng một chỗ với nhau và biểu diễn trên đài, Lưu Tiểu Đình cũng sẽ không tiếp xúc dư thừa với hắn, tuy rằng bọn họ cùng nhau làm nhiều nhất chính là hai chuyện này, nhưng về việc hẹn hò của tình nhân thì một bàn tay cũng không đếm đủ.

Lưu Tiểu Đình dưới đài tương đối an tĩnh, hơn nữa rất dễ thẹn thùng, mỗi lần thẹn thùng lỗ tai đều đỏ lên, trên mặt thì cái gì cũng không biểu hiện ra. Trương Cửu Thái biết rõ tính tình Lưu Tiểu Đình, cho nên ở hậu đài bình thường không cùng hắn náo loạn, rất ít động tác thân mật, không nghĩ tới so với trước kia, khi không ở chung với nhau một chỗ tiếp xúc còn ít hơn nữa.

Nếu không phải mấy người trong hậu đài biết hai người ở cùng một chỗ, quả thực cũng không thể tin được hai người này thật sự ở cùng một chỗ, tình nhân thời kỳ yêu đương nồng nhiệt thật sự là như vậy sao.

Tần Tiêu Hiền thậm chí còn lén lút tới hỏi hắn, hai người bọn họ có đúng là không có chia tay phải không, thật cẩn thận sợ dẫm phải bãi mìn của hắn, lão Tần chỉ sợ Trương Cửu Thái trực tiếp nhổ sạch tóc của hắn, dù sao lớp chữ Cửu cũng lưu lại cho hắn bóng ma tâm lý quá sâu.

Giống như bây giờ hướng về phía hắn làm nũng, trước kia cơ hồ là không có khả năng, có thể đem Lưu Tiểu Đình cưng chiều thành như vậy, Trương Cửu Thái vẫn cảm thấy đặc biệt có thành tựu.

Lưu Tiểu Đình thật sự là quá hiểu chuyện, hiểu chuyện làm cho người ta đau lòng, thời gian dài như vậy, Trương Cửu Thái rốt cuộc làm cho hắn hiểu được, hai người bọn họ đã ở cùng một chỗ, là có thể dựa vào lẫn nhau, về sau mặc kệ tốt xấu, bọn họ đều sẽ cùng nhau gánh vác, không cần cảm thấy ngượng ngùng, bởi vì đây là chuyện rất bình thường.

"Ngoan, sẽ không có việc gì, rất nhanh liền sẽ khỏe lên thôi", Trương Cửu Thái đau lòng nhìn Lưu Tiểu Đình nằm trên giường. Lưu Tiểu Đình một đoạn thời gian trước không chú ý đến cảm mạo, lặp đi lặp lại hơn một tháng, cũng không thấy tốt lên, mắt thường có thể thấy được gầy đi rất nhiều, Trương Cửu Thái nhìn thấy rất đau lòng nha.

Nhưng cũng không có biện pháp nào khác, cũng không thể thay cậu ấy chịu đau, chỉ có thể ở bình thường chú ý chiếu cố cậu ấy nhiều một chút, kết quả cuối cùng là Trương Cửu Thái cũng bởi vì lo lắng cũng gầy đi không ít.

Lưu Tiểu Đình vừa mới uống thuốc xong, vẫn rầm rì kêu khó chịu, ôm lấy Trương Cửu Thái không buông tay, trông mong nhìn Trương Cửu Thái, như vật nhỏ sắp bị bỏ rơi, bình thường nãi âm vang lên đã làm người khác nghe mềm lòng, lúc này nghe thấy khiến cho người ta lại càng không nhẫn, hận không thể đem hết thảy chuyện làm cho cậu ấy thương tâm đều giải quyết hết.

"Đình Đình ngoan, tôi không đi mà, cậu vừa mới uống thuốc xong, ngủ một chút có được hay không, tôi hát cho cậu nghe có được không", Trương Cửu Thái ngồi bên giường đặt cái chén xuống, cũng nhấc chăn lên nằm xuống, nửa người dựa vào đầu giường, ôm Lưu Tiểu Đình, nhẹ nhàng vỗ lưng, giống như đang dỗ dành tiểu bằng hữu, nhẹ nhàng hát.

Vài phút sau, người trong ngực mơ hồ rốt cuộc cũng ngủ thiếp đi, Trương Cửu Thái cúi đầu nhìn Lưu Tiểu Đình trong ngực, một con thỏ nho nhỏ rút vào trong ngực hắn, mặt bởi vì sốt trở nên đỏ bừng, tay còn nắm chặt một góc quần áo trước người hắn, giống như là sợ hắn chạy mất.

Nhìn người trong ngực ngủ càng ngày càng say, Trương Cửu Thái cúi đầu xuống, hôn lên trán Lưu Tiểu Đình một cái, trong lòng bất đắc dĩ thở dài một hơi, trong lòng tự nhủ rốt cuộc cũng chân chính đem củ khoai tây này biến thành của mình, sau đó cứ như vậy ôm người trong ngực cũng ngủ.
—-----------------------------

Người được yêu thương sẽ không bao giờ sợ hãi, khi đau sẽ kêu, sẽ luôn luôn có người sẵn sàng nuông chiều họ như một đứa trẻ, nghĩ những gì họ nghĩ, yêu những gì họ yêu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro