May mắn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


"Em biết anh đang ở đó."-Một miko có mái tóc đen nhánh và cặp mắt sáng ngời nói- "Hay là anh muốn xuống đây tắm với em?"

Một hanyou mặc áo đỏ nhảy từ trên cây xuống,  tặc lưỡi một tiếng"keh" mà bỏ đi về. Đến rìa của cánh rừng đang rực rỡ sắc xuân, anh tựa vào một cái cây sau lưng, khoanh tay lại giận dỗi.

"Tại sao mình lại không thể trông chừng vợ mình?" Tai và mũi con chó trắng của Inuyasha co giật đôi chút khi mắt anh nhắm lại và tập trung vào mùi hương của Kagome, vào tiếng nước chảy róc rách quanh cô khi cô di chuyển.

Kagome cười khì, người bạn đời cộc cằn nhưng có tốt bụng của cô. Anh vẫn thế, thậm chí sau ít năm kết hôn. Cô nghĩ rằng anh sẽ không bao giờ thay đổi tính cách này, cô muốn anh như thế này hơn . Không giống như những người khác, cô yêu hanyou của mình vì chính con người anh.

"Tại sao anh không thử lại đây mà xem?"

Đôi mắt anh mở to và một nụ cười nham hiểm xuất hiện trên môi anh, một chiếc răng nanh khẽ lộ ra.

Ngay lập tức, anh đứng dậy và gỡ haori và juban của mình, kéo chúng ra khỏi thắt lưng của hakama và ném chúng sang một bên. Anh thực hiện một màn trình diễn đầy tự mãn về việc cởi trói cho nút thắt của hakama và gỡ bỏ fundoshi của mình, trước khi trượt vào onsen.

Kagome chỉ biết nhìn, với ánh mắt vui vẻ, người đàn ông của cô đang bất mãn. Chưa bao giờ cô hết ngạc nhiên khi nhìn thấy cơ thể anh. Không một vết xước, không một vết sẹo, không gì có thể làm mất đi sự hoàn hảo của làn da anh. Mái tóc bạc dài buông xuống ngang vai và đôi mắt vàng của anh dường như phát sáng trong bóng chiều muộn.

Một cơn rùng mình chạy dọc sống lưng cô, khi nhận ra một lần nữa, rằng anh là của cô. Cô có thể chạm vào anh, ôm anh, hôn anh và xoa đôi tai đáng yêu đó.

Mình thật may mắn, cô nghĩ, rồi lại tiếp tục kinh ngạc khi anh lội về phía cô.

Khi bàn tay của anh đưa lên để đặt lên má cô, cô nghiêng người chạm vào.

Inuyasha cúi xuống, đưa đôi môi đến gần sống mũi vợ của mình, "Đây có đủ gần không?" -Anh thì thầm, cảm thấy môi mình khẽ mấp máy khi miệng anh nói những lời đó.

Kagome không kịp trả lời, hơi thở trở nên gấp gáp khi chồng kéo gương mặt cô lên bằng một nụ hôn vẫn còn đau như những gì anh trao cho cô vào ngày họ nói lời hẹn thề, và vào cái đêm anh đánh dấu lên vai cô. Cô cảm thấy bàn tay ở mặt cô trượt xuống eo cô và cánh tay kia đưa lên xoa bóp sau gáy cô, ngón tay anh đan vào tóc cô. Cuối cùng anh lùi lại, đôi mắt cô trở nên bàng hoàng, rồi bỗng nhiên anh kéo mạnh cô về phía anh.

Ngay lúc đó, anh cười toe toét và kéo cô ấy lại gần hơn, cơ thể cô dán sát vào người anh. Anh dựa lưng vào một hòn đá dưới nước, thật hoàn hảo để ngồi lên và đặt cô ngồi lên bắp đùi anh.

"Inuyasha! Ý em không phải như vậy.". Kagome mơ màng phản đối khi nhận ra đôi bàn tay có móng vuốt của anh bắt đầu chà xát lên xuống hai bên hông, ngón tay cái thỉnh thoảng cọ vào nụ hoa của cô, chốc nữa có thể có người tới và họ sẽ nhìn thấy mất.

"Không có ai ở đây ngoài chúng ta, Kagome...". Anh khăng khăng, đánh hơi một chút để chứng minh cho cô thấy, nếu ai đó đến đây anh đã có thể nghe mùi họ rất lâu trước khi họ đến gần.

Kagome thật sự rất cố gắng chống cự lại, nhưng cuối cùng lại thất bại trong việc tránh né tay anh trượt xuống dưới nước và các đốt ngón tay anh chạm vào nụ nhạy cảm nhất của cô. Dù vậy, cô vẫn cố gắng không phải rên rỉ.

Không nản lòng trước những lo lắng của cô, anh tiếp tục kích thích vợ mình, anh đã nhờ Rin thì họ vẫn ổn thôi. Cô là người mời anh đi tắm cùng cô, cô mong anh sẽ làm gì?

Đến bây giờ, sự hào hứng của anh thật nóng bỏng và khó cưỡng, tất cả những gì anh đang muốn làm là ở bên trong vợ mình. Anh dùng tay không kích thích cô, lấy một tay cô khỏi vai anh và giữ nó xuống, để cô có thể cảm nhận được anh.

Sau đó, "Kagome.", anh thì thầm, "Anh cần em.". Cô làm phần còn lại, bằng cách để cho trọng lượng của cô giảm xuống một cách tự nhiên khi anh trượt vào trong cô.

Cơn đau không thể thoát ra được trước khi cô có thể kìm nén nó, "Tuyeeeeệt quaaaá!".

Đầu anh nghiêng về phía trước, một tiếng gầm gừ thoát ra khi anh bắt đầu nâng và hạ cô nhịp nhàng. Không phải lúc nào cô cũng lên được 'đỉnh' và bây giờ anh tự hỏi tại sao họ không làm điều này thường xuyên hơn với các chỗ đặc biệt quen thuộc, ngôi nhà mà anh luôn mong muốn; an ủi và trấn an và của mình.

Hông anh bắt đầu nổi lên để gặp cô và đôi tai cún của anh trở lại tập trung khi anh tìm cách làm cô sướng trọn vẹn. Ngay cả anh cũng hiểu rằng họ không có nhiều thời gian. Anh đập mạnh vào cơ thể mềm mại mềm mại của cô, khi anh cảm thấy những bức tường của cô co lại quanh anh, không giống như sự âu yếm thông thường của họ, anh để mình ngã xuống, đẩy lên khi cô ấn xuống và đâm sâu vào, một lần nữa tràn vào cô.

Bất chợt cả hai đều tỉnh táo lại bởi mấy câu la hét quanh đây như "Qua đây !!! Tôi có thể thấy chúng qua đây!" và câu tiếp theo "Quay lại đây!"

Kagome nhanh chóng trèo lên đùi chồng và ngồi cạnh anh, khi anh vòng tay lười biếng quanh cô. "Họ đến từ đâu?" Cô hỏi, biết rằng thính giác của anh có thể xác định chính xác nguồn gốc của tiếng ồn. Anh chỉ vào một bụi cây ngay khi cô gái xông ra. "Tìm thấy rồi!"

"Yumi với đứa nhỏ ở đâu? Rin." Kagome hỏi, mỉm cười, cô biết rằng, một lần nữa, mấy đứa con nghịch như quỷ đã sử dụng tốc độ vượt trội của mình để đánh lừa người trông trẻ.

"Ở đây, dì đừng khó tính vậy chứ." Đây là lúc đúng đắn để thú tội.

"Ở đây!" Một đứa trẻ lớn tuổi hơn nhảy xuống từ hàng cây.

Kagome mỉm cười, nhìn cả gia đình, chồng và hai đứa con tóc trắng.

Thực sự rất may mắn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro