Trích «Vợ yêu xinh đẹp của tổng giám đốc tàn ác»

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Nếu gần kề là một loại lưu lạc
  Vậy thì...
  Trái tim lưu lạc rồi phải làm sao đây

- Hoa và lá không bao giờ gặp nhau, chỉ nối tiếp nhau mà theo, vậy nên mới nói khi bī ngạn bung nở, chỉ thấy hoa chứ không thấy lá. Tất cả vĩnh viễn chỉ là nỗi nhớ nhung, hoa và lá luân hồi chẳng bao giờ gặp nhau, một tình yêu mãi mãi không bao giờ kết trái.

- Hình như có ánh sáng... thoắt ẩn... thoắt hiện... giống như những đốm nhỏ li ti...
  Bốn phía... thật yên tĩnh... em không nghe thấy gì hết... không nghe thấy gì cả...
  Đốm sáng... sao đốm sáng lại bị bóng đen bao phủ rồi... là Tử thần sao...
  Thiếu Đường... anh ở đâu... Thiếu Đường...

- Những người yêu thương nhau đang trong giai đoạn buồn thương
  Bầu trời đen như đang mỉm cười
  Không có gió, cũng chẳng có mây
  Chỉ có một màu xám tịch liêu
  Cùng mênh mông trống trải!

- Trái tim đau lắm, đau đớn vỡ nát! Trái tim đang khóc, vì cô nghe thấy tiếng nước mắt rơi.

- Hai con người đã chịu quá nhiều tổn thương, như đôi chim đơn độc trên bầu trời...
   Chỉ có thể sải cánh bay lượn...
   Liệu đây có phải là thế giới lý tưởng không?
   Mưa gió qua đi, chim gãy cánh, lao thẳng xuống dưới...
   Màn mưa rơi cả vào trong mắt...
   Cái xoay người của em
   Đã quá xa để anh có thể chạm vào.

- Nếu anh là xạ thủ ngầm kia
  Em chính là con mồi
  Quyết tâm không né, làm con chim trắng
  Chỉ chờ mūi tên kia đến
  Bắn vào lồng ngực em từ lâu đã vỡ vụn
  Như vậy để em chết dưới bàn tay anh
  Dường như cuối cùng có thể
  Chết ở trong ngực của anh...

- Bỉ Ngạn hoa nở nơi Bỉ Ngạn, chỉ thấy hoa, không thấy lá.

- Có lẽ, sẽ có một ngày em đi tới phía cuối con đường, dừng lại ở nơi hoàng hôn đỏ như máu, em bình thản khẽ nhắm mắt chờ bóng đêm chôn vùi mình, nhưng xin anh tin tưởng, trái tim em vẫn chung thủy đập từng nhịp dưới ánh mặt trời, đời đời kiếp kiếp, chỉ có tiếng nói, chính là: Em mãi mãi yêu anh.

- Em hi vọng tất cả trở lại ban đầu
  Rõ ràng ngay trước mắt
  Khiến nó thay đổi
  Chắc sẽ không còn lừa dối
  Có thể sự lãng mạn sẽ thay đổi
  Mất đi ân ái triền miên
  Để truyền thuyết xưa kia lại tái diễn
  Tình thuận theo ý trời.

- Ngày nào đó
  Ta bồi hồi ở cũng vựng cũng huyễn phòng(?)
  Không vì tìm hoan
  Chỉ vì tập trung ngươi chăm chú nhìn phương hướng
  Kia một tháng
  Ta bôn ba ở lịch sử vô tận tang thương
  Không vì cảm hoài
  Chỉ vì ôn lại người từng ưu thương.

- Khi mùi hoa oải hương lãng mạn tràn ngập, lay có thể biết người đó yêu mình bao nhiêu
  Say mê trong biển hoa màu tím, tình yêu ngọt ngào như thế
  Lúc gió nổi lên, mùi hoa oải hương cũng lay động theo chiều gió đến bên mình
  Dưới ánh mặt trời, mùi hương tràn ngập nỗi nhớ
  Ký ức cũng như mùi hoa oải hương. Cùng nhau vượt qua tình yêu không thể quên
  Hít lấy mùi hoa oải hương, không khí có mùi hương khác lại...

- Sở dĩ người Pháp lãng mạn, là vì ở đây có Provence
  Mà em được hạnh phúc như vậy, là vì em có anh.

- Em không đánh giá hạnh phúc qua nụ cười
  Cũng không dựa vào khát vọng mãnh liệt của bản thân đối với anh
  Hạnh phúc của em là khi anh bắt đầu biết đau lòng
  Cùng với trái tim đau nhức đập trật nhịp.

- Em không nuối tiếc
  Sinh mệnh khiến em đến cành xanh cũng nắm lấy
  Hiện tại
  Thanh xuân cùng thân thiết đều rời đi
  Khiến tình yêu em dành cho anh tồn tại.

- Tất cả quá khứ, hiện tại cùng tương lai
  Hãy khiến nó dừng lại, lập tức nhìn thấy ánh hoàng hôn trên gương mặt em
  Không hề kiếm tìm mối quan hệ với anh
  Được sống, có tình yêu, mọi thứ đều khiến tầm mắt hạ xuống
  Khiến ánh sáng rực rỡ vỡ vụn bất kể sông xanh chảy vào địa ngục tối tăm.

- Thời gian
  Nếu như là tảng đá nặng nề
  Lấp đầy đêm
  Thật sự phải di chuyển
  Sẽ tạo ra một lỗ nhỏ trong màn đêm
  Tò mò nhìn bình minh.

- Anh là vua của em, bước ra từ cung đình của năm tháng
  Bầu trời trước mắt của anh, là để em nhìn lên
  Hoặc là nghe, sau đó tiến lên, yêu
  Rồi đến tương tư, thậm chí bỏ mạng
  Cũng trong đêm tối cùng nhau, dây dưa không rõ.

- Em tưởng rằng chú chim quá nhỏ bé so với biển cả, vì thế chú chim nhỏ này không có can đảm bay qua biển lớn, mười năm sau em mới phát hiện, không phải chim nhỏ bay không tới, mà là đầu bên kia của biển cả mênh mông, từ lâu đã không còn chờ đợi...

- Đúng thế, em phải chờ...
  Cho dù vĩnh viễn ước ao, từng giọt cô đơn xuyên thấu
  Đợi cho tình cảm héo úa, trở thành sa mạc hoang vắng
  Đợi cho tất cả thành mộng ảo, đều biến mất
  Mà em, còn phải chờ
  Cho đến khi tan ra
  Truyền thuyết xa xưa...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#love#sad