#𝕆𝕟𝕖𝕤𝕙𝕠𝕥 𝟙

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

9:28 | 17/11/2023

 Bút danh: ᴅᴜ̛ᴏ̛ɴɢ ᴛʜɪᴇ̂ɴ ᴀ̂ɴ
Anh và em gặp nhau trong một buổi chiều mùa thu, khi lá vàng rơi rụng trên đường phố. Anh là một sinh viên năm nhất, em là một học sinh cấp ba. Anh thích em từ cái nhìn đầu tiên, em cũng thế. Anh và em chả biết đã bắt đầu từ thứ gì, có lẽ là vài cuộc trò chuyện ngắn ngủi chỉ tính bằng phút.
Anh và em thường đi dạo cùng nhau sau giờ học, ngắm cảnh, ăn kem, và nói chuyện về mọi thứ. Anh và em cùng nhau chia sẻ niềm vui, nỗi buồn, và những bí mật. Anh và em cảm thấy hạnh phúc khi ở bên nhau, nhưng cũng lo lắng về tương lai. Anh và em đều biết rằng xã hội không chấp nhận tình yêu đồng giớ, anh sợ chúng ta sẽ phải đối mặt với nhiều khó khăn.

Anh và em quyết định không để bất cứ ai biết về mối quan hệ của mình, chỉ sống trong thế giới riêng của hai người. Anh và em thường hẹn hò ở những nơi vắng vẻ, nơi chúng ta có thể làm mọi thứ với nhau. Anh và em cũng thường viết thư cho nhau, để lưu giữ những kỷ niệm đẹp.

Anh và em yêu nhau như thế, trong suốt một năm. Cho đến một ngày, em phải chuyển đi nơi khác, em không nói anh nghe lí do, anh thất vọng lắm đấy! Anh và em không muốn xa nhau, nhưng cũng không thể làm gì khác. Anh và em hứa với nhau đủ điều, lưu email, số điện thoại và chờ đợi ngày có duyên gặp lại, ngày ấy anh nhất định sẽ cầu hôn em.
Anh và em viết thư cho nhau mỗi Chủ Nhật, kể về cuộc sống mới của mình. Anh và em vẫn nhớ nhau, và luôn muốn được ở bên nhau. Nhưng thời gian trôi qua, và khoảng cách giữa chúng ta cũng dần xa. Anh và em bận rộn với học tập, công việc, và những rắc rối khác. Anh và em ít khi gọi điện, nhắn tin, hay viết thư cho nhau. Anh và em cũng gặp được những người bạn mới, những người có thể hiểu và chia sẻ với chúng ta. Anh không muốn quên em, nhưng yêu xa nó khó khăn với anh lắm! Mong em tha thứ cho anh...

Anh và em dần dần lãng quên nhau, và tình yêu của ta cũng phai nhạt. Anh và em không còn danh nghĩa gì, mà chỉ là những người xa lạ. Anh và em không còn nhớ đến những kỷ niệm xưa, mà chỉ là những hồi ức mờ nhạt tưởng như chưa từng xuất hiện.

Anh và em chia tay nhau như thế, trong một buổi sáng mùa thu, khi lá vàng phủ khắp hè phố. Khi ấy anh là một sinh viên năm cuối, em là một sinh viên năm nhất.Tháng 9, anh vô tình gặp em trong một quán cà phê, nơi ta từng hẹn hò. Anh chỉ lẳng lặng, lén lút nhìn em. Em nhìn thấy, cả hai ta đều cười mỉm, nhưng trong lòng rất buồn. Anh và em biết rằng chúng ta không còn yêu nhau, và sẽ không bao giờ gặp lại.Anh và em ra khỏi quán cà phê, đi về hai hướng khác nhau. Anh và em không quay đầu lại, và không nói lời nào. Ta cứ bước qua đời nhau như thế, quen vào mùa thu, chia tay cũng vào mùa thu...



         Vote truyện và like page nếu không muốn bị bay acc 

Page nhỏ: https://www.facebook.com/k3langthang

Cảm ơn cậu nhiều 
                      #ᴅᴜ̛ᴏ̛ɴɢ ᴛʜɪᴇ̂ɴ ᴀ̂ɴ


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#oneshot