NADNCAS 37: Tình nồng ý mật

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cô nghiêng người về phía trước, khẽ hôn lên đôi môi khẽ mở của anh, lưỡi cô thăm dò vào bên trong, nhiệt tình cùng anh triền miên.

Mông vặn vẹo đủ mọi tư thế trên bụng người đàn ông, vòng eo thon nhỏ lắc lư, ma sát nơi riêng tư lên xuống với côn thịt nóng bỏng của anh, đói khát muốn anh tiến vào.

Anh chậm rãi di chuyển thắt lưng, côn thịt phía trước nhanh chóng cắm vào lớp thịt non mềm nơi cửa huyệt, tiến vào sâu hơn một chút rồi lại thong thả rút ra.

Anh cứ liên tục lặp đi lặp lại động tác này đến khi cảm thấy cô không còn biểu hiện khó chịu nữa mới đút sâu vào. Côn thịt đột nhiên va chạm vào điểm sâu nhất của tiểu huyệt.

"Aa ... ah ..." Hoa huyệt chật hẹp bỗng nhiên bị lấp đầy, cô không nhịn được thoải mái rên rỉ ra tiếng.

Sợ cô ban đầu "ăn" không tiêu, anh trước tiên nhẹ nhàng ra vào, dâm thủy dính nhớp theo chỗ hai người đang giao hợp chảy xuống làm ga giường ẩm ướt một mảng.

"Ưm ... a ..." Những tiếng rên rỉ trong vô thức của cô như đang khiêu khiến sự kiềm chế trong anh. Tốc độ thắt lưng chuyển động thọc vào rút ra ngày càng nhanh.

Cô bị đâm đến cơ thể lung lay không ổn định, ngón tay trắng bệch nắm chặt vào gối cùng ga trải giường, hai chân vắt trên vai anh vì ra vào quá mãnh liệt nên trượt xuống liền được anh nâng lên lại.

"Không..Không được...Ưm ..." Mắt cô đã híp lại một nửa, ánh mắt có chút mê man. Lời thỉnh cầu của cô càng khiến động tác của người đàn ông trở nên mạnh mẽ hơn.

"Như này thì sao? Sướng không em?" Côn thịt thô dài, kỹ thuật chín nông một sâu cắm vào, hoa huyệt hồng nhuận bị anh đâm quá mãnh liệt lộ ra chút thịt non.

"Sướng ... sướng a ... chậm lại..."
Câu trả lời của cô khiến ngọn lửa dục vọng của anh như lên đến đỉnh điểm, giờ phút này anh chỉ hận không thể hung hăng đâm cô sâu hơn, đâm xuyên qua cô.

"Sướng mà lại muốn chậm hơn sao? Em đúng là khẩu thị tâm phi mà." Vật to lớn mạnh mẽ ra vào trong hoa huyệt nóng ấm của cô, tiểu huyệt bị cắm đến vừa trướng vừa tê dại khiến cô chỉ biết lắc đầu nguầy nguậy thừa nhận khoái cảm mất hồn này.

"A... không ... sâu quá ... sắp hỏng rồi..." Theo tiếng thét chói tai của cô, côn thịt cứng ngắc của người đàn ông đột ngột cắm mở cửa tử cung, dòng nước trắng đục tùy ý phun ra ngoài.

Cô đã đạt đến cao trào nhưng côn thịt của anh vẫn cắm trong hoa tâm, đâm thật sâu vào trong tiểu huyệt của cô.

Trong đầu cô chỉ còn lại thứ khoái cảm trí mạng, nước miếng trong suốt không kiểm soát chảy ra khóe miệng, ánh mắt cũng đã mất đi tiêu cự.

Không đợi cô kịp tỉnh lại từ trong cơn mê, người đàn ông lập tức nhẹ nhàng kéo cô chuyển thành tư thế cưỡi ngựa.

Cô chỉ có thể cố gắng chống đỡ cơ thể mềm nhũn ngồi lên, người đàn ông cầm lấy bàn tay mềm mại của cô, đặt lên côn thịt đang nóng rực cương cứng của anh.
Cô bị nhiệt độ nóng bỏng nơi đó tỏa ra kích thích giật run lên.

"Đút nó vào đi." Giọng nói khàn khàn của anh giống như xuân dược, cô có thể cảm nhận được hoa huyệt của mình thắt lại, chảy ra càng nhiều dâm dịch hơn khi nghe thấy giọng nói của anh.

Thân thể không theo suy nghĩ đã chậm rãi ngồi xổm xuống, động tác có chút run rẩy từ từ cầm lấy côn thịt tìm đường vào tiểu huyệt.

Cô muốn nhìn vào đôi mắt của anh nhưng trước mặt chỉ còn một mảnh mông lung.

"Ưm..." cô cảm nhận được rõ ràng côn thịt chầm chậm đi vào huyệt khẩu, bên trong như có vô số cái miệng non mềm hút chặt lấy côn thịt đang tiến vào.

Cô nhanh chóng ngồi thẳng xuống, cơn khoái cảm ngập đầu đánh thẳng vào đại não khiến cô ngay lập tức muốn hôn mê. Tư thế này khiến cự vật xâm nhập quá sâu, cô gần như không thể chịu đựng nổi.

Trước khi cô kịp phản ứng, người đàn ông ở dưới đã nắm lấy eo, đẩy mông đâm vào, một lần lại một lần như muốn đâm vào tận sâu trong tâm hồn cô.

Khoái cảm mạnh mẽ khiến cô chỉ có thể tiếp nhận, nước miếng từ khóe miệng chảy xuống. Động tác của người đàn ông đột ngột dừng lại, chỉ di chuyển rất chậm khiến cô như từ trên cao rơi xuống đất.

Cô rũ mắt mơ màng nhìn anh, nhưng chỉ thấy ánh mắt cười như không cười của tên sói xám. Cảm giác ngứa ngáy trong hoa huyệt càng dâng trào mãnh liệt, cô híp mắt nhìn người đàn ông, ngón tay cô đặt trên vai anh siết chặt, chỉ muốn anh nhanh chóng di chuyển.

"Dương Dương...." Cô mềm mại gọi tên anh, cặp mông trắng nõn bất giác vặn vẹo cọ xát muốn anh thêm thoải mái.

"Tự mình động đi."

Như nhận được một lời chỉ dẫn, cô cắn môi bắt đầu chuyển động mông, cô run rẩy chống đỡ thân thể chậm rãi nâng lên ngồi xuống. Khoái cảm trí mạng lần nữa chiếm giữ lý trí của cô, hoa huyệt được ma sát thoải mái đến tê dại.

Quá sướng, thân thể cô dù đã mệt lử nhưng bên trong vẫn kêu gào khao khát muốn nhiều hơn nữa.
Cô cúi xuống học theo động tác trước đây của anh, hai tay chống xuống giường, chỉ là chiều cao của cô chỉ đến ngực anh.

Eo nhỏ như được gắn thêm dây cót, hoa huyệt ướt nóng tự mình đưa đẩy, thọc vào rút ra côn thịt nóng bỏng.

Ánh mắt cô mê ly nhìn vòm ngực gần trong gang tấc, theo hô hấp nặng nề của người đàn ông mà nhấp nhô lên xuống đầy gợi cảm, nhưng thu hút cô nhất vẫn là hai viên nhũ hoa.

Cô không nhịn được liếm môi, cúi đầu mê muội dùng đầu lưỡi liếm mút chúng. Trong nháy mắt, cô cảm thấy côn thịt trong cơ thể mình dường như cương to thêm một vòng, thân thể người đàn ông bên dưới run lên, trên đầu lại vang lên tiếng thở dốc trầm khàn gợi cảm.

Cô không chút do dự ngậm lấy đầu vú vào trong miệng, làm theo động tác trước kia của anh, đầu lưỡi đảo liếm xung quanh nhũ hoa, cảm nhận được thứ đó dần cứng lên trong miệng mình.

Tiếng thở dốc của người đàn ông trên đầu càng trở nên thô nặng hơn, không đợi cô ngẩng đầu lên liền bật dậy đè cô xuống dưới.

"Lá gan em đúng là lớn ra không ít."

Anh không ngờ cô có thể làm được đến bước này, suýt chút nữa rút vũ khí đầu hàng.

Bốn mắt đối diện nhau, cô nhìn khuôn mặt đã bị dục vọng chiếm hữu, ánh mắt cũng như có ngọn lửa cháy dữ dội.

Cô nhìn anh, suy nghĩ trong lòng càng trở nên rõ ràng "Em muốn hôn ..."

Dương Dương có hơi kinh ngạc, không ngờ lúc này cô lại đột nhiên nói ra một câu như vậy.

Anh cúi đầu nhìn liền thấy đôi mắt cô ướt át dầm dề vô cùng chân thành tha thiết.

Anh đành bất lực thở dài, mỉm cười, cúi đầu hôn lên khóe mắt còn vươn nước mắt của cô, hôn lên đôi má ửng hồng vì tình dục, hôn lên vệt nước trong suốt bên khóe miệng, cuối cùng cúi đầu ngậm lấy đôi môi khẽ mở của cô.

Còn không đợi anh xâm nhập vào bên trong, cô đã chủ động vươn lưỡi quấn quýt không rời với anh.

Cô chủ động vòng chân qua eo anh, côn thịt thô to liền thuận thế tiến vào.

Tiếng rên rỉ thở dốc mị hoặc quyến rũ dần biến mất giữa hai đôi môi đang triền miên.

"A a ....không được..." Vách tường thịt nóng ẩm co rút kịch liệt, côn thịt được mị thịt mềm mại hút chặt, anh liền biết cô sắp đạt đến giới hạn.

Thắt lưng anh mạnh mẽ va chạm, mỗi lần ra vào đều cắm vào vị trí sâu nhất trong hoa tâm mẫn cảm, qua mấy lần thọc ra rút vào, anh bị dòng nước nóng bỏng đánh úp liền nhanh chóng cao trào. Vào giây phút cuối cùng, người đàn ông đi ra ngoài, bắn tinh lên bụng cô.

Anh ôm chặt lấy cô như muốn khảm người con gái này vào trong cơ thể anh, để không ai có thể tìm thấy.

Duẫn Nhi bị ánh nắng mặt trời làm tỉnh giấc, những tia sáng buổi sớm chiếu vào phòng vô cùng rực rỡ và ấm áp.

Cô khẽ cử động thân thể, nhưng cả eo và cánh tay của cô đã bị một vòng tay ôm chặt.

Cô cố gắng hết sức trở mình một cách nhẹ nhàng để không đánh thức người đang nằm phía sau.

Cô rướn người lên phía trước chăm chú quan sát người đàn ông ấy, ánh sáng vàng nhạt chiếu lên khuôn mặt anh đổ bóng khiến những đường nét trên khuôn mặt anh càng trở nên mềm mại, quyến rũ hơn.

Một vài sợi tóc buông lơi che khuất mất đôi lông mày, cô khẽ đưa tay vén mái tóc của anh lên.
Nhưng dường như động tác đó đã khiến người ấy giật mình, anh khẽ nhíu mày rồi mở mắt nhìn cô.

"Em làm phiền anh rồi sao." Cô nhẹ giọng thỏ thẻ nhưng người đàn ông đó không đáp lại mà chỉ ôm chặt lấy cô, đầu anh khẽ vùi vào ngực cô nhẹ nhàng hít hà.

Mỗi người đều có một góc đáng yêu riêng, nhưng dáng vẻ ấy của anh thì chỉ có một mình cô mới được nhìn thấy.

Duẫn Nhi vươn tay ôm chặt lấy anh, cô tựa cằm vào đỉnh đầu anh rồi khẽ nhắm mắt lại.

Không cần phải quá thân mật, chỉ cần những động tác nhỏ này cũng đủ để sưởi ấm cho nhau rồi.

Vẫn giống mọi ngày, Dương Dương đưa cô tới cửa hàng, hai người cùng nhau ăn sáng và sau đó anh ngồi cùng cô thêm một lúc rồi mới đến công ty.

Đến chiều anh sẽ lại qua đón cô, nhưng lần này anh không đến cửa hàng mà anh chạy thẳng nhà của cô.

"Anh mang rượu cho bác trai."
Dương Dương bước vào cửa giúp cô thu dọn giá vẽ.

"Chắc ông ấy sẽ thích lắm."

"Lần trước cũng vậy mà."

"Ông ấy giả vờ thôi."

Duẫn Nhi nhún vai, đương nhiên cô phải hiểu rõ cha mình là người như thế nào rồi.

"Anh cũng đừng uống rượu thi với ông ấy. Với tửu lượng này của anh, ông ấy có thể uống gấp ba lần anh đấy." cô dặn dò.

Dương Dương mỉm cười với vẻ bất lực, anh mở cửa xe cho cô, hai người sẽ đi tới trung tâm thương mại trước.

Sau khi mua một chút nguyên liệu để nấu ăn, anh cùng cô đến khu mua sắm của mẹ và bé.

Hôm nay đi sớm, trên đường đi đã gặp một vài người hàng xóm cùng khu nhà với Duẫn Nhi, bác gái và cô đã chào nhau.

"Duẫn Nhi hôm nay tan làm sớm vậy sao cháu?"

"Ái chà, hôm nay là đưa con rể về ra mắt ông Lâm à?"

"Nhìn vóc dáng cao lớn này, trông có vẻ rất tốt nha!"

Dương Dương một tay xách đồ vào thang máy, một tay nắm lấy tay cô gật đầu chào bọn họ.
Sau khi ba người kia bước ra ngoài, cô bất đắc dĩ thở dài thườn thượt.

Anh cười ngắm góc nghiêng khuôn mặt của cô rồi thêm siết chặt bàn tay ấy.

Duẫn Nhi đã sớm gọi điện thoại cho mẹ Lâm nói rằng hôm nay Dương Dương sẽ tới nhà ăn cơm nên bà cũng không đi đâu, vừa nghe thấy chuông cửa vang lên là lập tức đặt hạt hướng dương xuống bàn nhanh chóng chạy ra mở cửa.

"Đến rồi sao, nào nào, mau vào đây."

Anh mỉm cười chào mẹ Lâm rồi bước vào cửa, đặt những thứ đang xách trong tay vừa mua được lên bàn.

Ba Lâm dường như đã đợi rất lâu, cả bàn cờ vua đã sắp xếp đầy đủ ra đâu vào đó hết rồi.

Thấy ánh mắt anh lướt qua, ông vẫy tay ra hiệu gọi anh đi tới.

"Qua đây."

Duẫn Nhi nhẹ nhàng đẩy cánh tay anh, sau đó cùng vào bếp chuẩn bị nấu cơm với mẹ Lâm.

"Con đã sẵn sàng ổn định chưa?"
Ánh mắt mẹ Lâm liếc nhìn hai người đàn ông đang chơi cờ bên ngoài rồi lại quay đầu quan sát con gái mình.

Bà không muốn hỏi quá nhiều về chuyện tình cảm của họ, bọn trẻ cũng đã lớn nên có đủ khả năng đưa ra chính kiến của mình.

Đã nhiều năm như vậy rồi Duẫn Nhi chưa hề để mắt đến ai, khó khăn lắm mới có thể đưa về một người khiến cả hai ông bà đều vui vẻ. Làm ba mẹ tất nhiên hy vọng bọn họ có thể cùng nhau bước tiếp trong tương lai.

"Vâng, nếu không có chuyện gì bất thường xảy ra."

"... Con nói gì vậy hả?"

Duẫn Nhi xếp những bát đĩa đã rửa sang một bên, cô đưa mắt nhìn người đàn ông đang ngồi ngoài kia rồi mỉm cười không nói gì thêm.

Trời đã bắt đầu sẩm tối, đồ ăn cũng đã gần hết.

Cô ngồi bên cạnh Dương Dương, tay chặn lại chén rượu người đàn ông ấy đang cầm trên tay.

Tối hôm nay ba Lâm đã uống rất nhiều rồi kể những chuyện thời thơ ấu của cô, yêu cầu Dương Dương sau này phải chăm sóc cô thật tốt, phải đảm bảo với ông ấy rằng anh phải thường xuyên qua thăm và uống rượu cùng ông.
Cũng không đến mức mê man bất tỉnh nhưng ông ấy cũng đã có chút mơ màng.

"Được rồi ba, lát nữa anh ấy còn phải về nhà." cô nhíu mày nhìn người đàn ông đang đỏ bừng cả mặt kia.

"Có cần em đặt xe cho anh không?" Ở đây cũng không biết có thể gọi xe được không.

"Không sao đâu, gọi cho thư ký của anh là được."

"Thư ký của anh sao? Đã muộn thế này rồi mà còn." Hơn nữa cô rõ thư ký của anh là một người phụ nữ.

"Đêm nay chắc là cô ấy phải tăng ca, không sao đâu, đây là chuyện bình thường thôi."

Duẫn Nhi ngẩn người một chút thì đã thấy anh cầm lấy điện thoại để gọi điện.

"Để tôi gửi địa chỉ cho cô, ừ." Anh hành động thực sự rất nhanhMới được ba mươi phút mà người kia đã tới rồi.

Duẫn Nhi mím chặt môi, đỡ anh đứng dậy.

"Vậy anh ngày mai thì sao?" cô hỏi anh.

"Không có gì đâu cô Lâm, ngày mai sẽ có người đến đón ông chủ." Thư ký Trương mỉm cười trả lời cô.

Duẫn Nhi hơi sững sờ nhìn qua, Dương Dương cũng nhìn cô, bước tới ôm cô vào lòng.

"Ngày mai anh sẽ lái xe tới đây đón em, em nghỉ ngơi cho tốt, ngủ ngon nhé."

Nói xong hai người định bước lên xe, cô bước tới nắm lấy cánh tay anh.

"Để em đi cùng anh." Cô có chút hối hận khi nói ra câu đó, nhưng dù sao cô cũng đã nói ra rồi nên chỉ có thể kiên nhẫn nhìn bọn họ.

"Được thôi." anh mỉm cười kéo cô lên xe.

Không khí trên xe có chút yên tĩnh, cô nói chuyện có chút xấu hổ, Dương Dương dựa vào người cô, vòng hai tay qua eo ôm cô.

Duẫn Nhi bất giác cúi đầu nhìn anh rồi từ từ nhắm hai mắt lại, cô mím môi.

Cô thật sự đã cùng Giai Giai xem quá nhiều phim rồi. Cô phải thừa nhận rằng mình có chút không yên tâm khi để một mình anh đi về cùng cô thư ký đó.

Ngay khi cô đang nảy ra ý nghĩ xấu hổ ấy thì tay người đàn ông kia khẽ luồn vào trong áo len của cô.

"Ưm..." Không ngờ cô lại phát ra âm thanh đó, cô vội vàng đưa tay lên che miệng của mình lại.

"Đừng, ở đây có người..." Quần áo bị anh cuộn lên, tay người đàn ông này lạnh kinh khủng, áp thẳng lên ngực cô.

Mà người kia như thể đột nhiên bừng tỉnh, anh vươn tay kéo quần áo của cô xuống, bối rối nhìn về phía trước với ánh mắt cảnh giác.

"Cô nhìn thấy rồi sao?" Giọng nói khàn khàn của anh có chút nặng nề, mơ màng.

"Aaa, ông chủ, chỉ có tôi... Tôi là phụ nữ." Thư ký Trương ngồi phía trước bất lực trả lời.

Sau khi nhận được câu trả lời này, dây thần kinh của anh dường như nhẹ hẳn đi, anh lại nhắm mắt rồi dựa vào vai Duẫn Nhi.

Duẫn Nhi thở dài, tay nắm chặt lấy đôi bàn tay to lớn lạnh lẽo của anh rồi đặt lên cổ mình để sưởi ấm.

Đến nhà anh, cô đánh thức anh, nhưng có vẻ như người kia vẫn chưa thể tỉnh táo hẳn, chân nam đá chân chiêu nên cô đành phải dìu vào.

"Vậy tôi xin phép về trước, cô Lâm cũng nghỉ ngơi sớm đi."

"Cô vất vả rồi."

Thư ký Trương mỉm cười như không có chuyện gì xảy ra, đóng cửa lại đi ra ngoài.

Duẫn Nhi lên tầng hai nhìn người đàn ông đang nằm trên giường say sưa ngủ thì chỉ còn biết thở dài, cởi quần áo rồi đắp chăn cho anh.

Cô cũng rửa mặt, đóng cửa phòng rồi tắt đèn, sau đó nằm xuống bên cạnh anh.

Trong màn đêm, cô nghe thấy tiếng thở của anh bên tai, một suy nghĩ kỳ lạ chợt xuất hiện.
Cô chớp mắt, nhẹ nhàng quay người lại, người đàn ông bên cạnh rất nhanh liền ôm chặt cô vào lòng.

Trong bóng tối, cô ngẩng đầu hôn nhẹ lên cằm anh, lên khóe môi anh, cuối cùng là dừng lại trên môi anh.

Mùi rượu hòa quyện với mùi trên cơ thể anh, cô không hề cảm thấy chán ghét mà ngược lại còn vô cùng thích thú. Khi tình yêu đến, ai cũng sẽ trở thành tín đồ.

Cô mê mẩn, khẽ hôn nhẹ lên môi anh, một cái rồi một cái nữa...

"Chúc ngủ ngon."

"Cảm ơn em, anh yêu em."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro