Truyện có thật ở Phú Yên

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

BỆNH VIỆN TỈNH  

Bệnh Viện tỉnh Phú Yên, hẵn các bạn biết đến cái cổng trước chứ, dân PY chắc hẵn biết, các bạn xa xứ có thể chưa rành lắm. hoặc không biết.


Cái này thì cũng lâu rồi, tính cũng được từ lúc BV bắt đầu hoạt động tới giờ tầm 4 5 năm gì đấy, nhưng cái đó không quan trọng, quan trọng là cái ở chổ khu đó trước đây là cái Gò (nghĩa trang, hoặc là những người mất không có người thân, được người đi đường mai táng). Hình như theo mình biết là cũng đã yêu cầu người dân bóc mộ, dời mộ đi chỗ khác nhưng đa số là toàn mộ người thân còn lại những mộ không có người thân hoặc là mộ đó lâu năm bị mục nát nên không tìm thấy, nói chung là vẫn còn xót lại đấy. sau đó, người ta quy hoạch rồi làm ra, xây dựng cái BV.

Chuyện chả có gì để nói khi trường hợp đầu tiên nhập viện vì tai nạn, bệnh nhân chỉ bị tai nạn nhẹ, ấy thế mà nhập viện vào là chết, mà chết lạ lắm, BS ko chuẩn đoán được, chỉ nói là do mất máu nhiều, hoặc, chấn thương gì đó,...cứ thế 1 rồi 2 2 rồi 3 càng lúc càng nhiều, nào là tai nạn, người sinh em bé, hoặc là ốm đau vào cửa đó y như rằng là chết nói cách khác là bị ám đó. Mình thì không tin lắm, khi mà lần đầu tiên đưa chị đi đẻ ở BV đấy, vì anh rễ đi xa, nhà không có ai chỉ 2 chị e mình nên khi chị đẻ mình liền gọi xe tới. lúc xe chạy vào BV, mình cũng ko để ý nhiều tại đang rối mà. xe vừa vào cổng chính thì thấy chị toát mồ hôi nhiều lắm, sau đó nói nhảm.."Con mày là của tao" rồi gì gì đó. cứ như đọc chú, mình nghỉ chắc đau quá nên chị nói vậy, lúc đó mình thấy mắt chị ý thay đổi hẵn, tròng đen trợn lên cứ y như là ai đó bóp cổ chị ấy, đè lên chị ấy vậy. Mình liên kêu y tá với BS, mình thì cầm tay chị ấy, xoa đều. lúc lên Cabin. chị ý cầm tay mình nói, trên xe còn có 3 người nữa đó em.

Nhìn chị được đưa vào phòng hộ sinh mà mình run lắm, 1 tiếng sau, BS bảo cháu mình ko qua khỏi vì thiếu oxy. nói chứ...lúc đó mình hụt hẫn luôn...nhìn ra ngoài chỗ cổng chính là qíu...lúc đó chỉ biết gọi đt về báo cho gia đình...

*****************************************************************

Chia sẽ cho các bạn PY một mẫu chuyện có liên quan đến cầu Hùng Vương và Bệnh viện Tỉnh :
Là chuyện gặp "ấy" vào ban ngày trên cầu Hùng vương này luôn. Đợt đó cả gia đình mình đánh xe ra PY chơi,ngay ngày đầu tiên xe vừa vào tuy hòa cảm thấy hơi bất an(vì đi đường mới nên thấy vắng vẻ quá),sau khi làm 1 vòng tuy hòa thì ô già vợ mình đề xuất ra cầu hùng vương chơi,mọi chuyên sẽ bình thường nếu lúc quay xe về thì có chuyện,tài xế cẩn thận chạy xe vào đường tránh mới quay đầu xe.

Nhưng vưa quay đầu xong chạy ra đường lớn lên cầu thì có 1 con mụ chạy xe máy ở đâu chạy ngược chiều đâm thẳng vào xe mình,té lăn quay.hài ở chổ là dù bị té nhưng mụ vẫn kịp mở dt kêu cho người thân ra ứng cứu,mình sơ cứu co mụ xong thì ng nhà của mụ ra thấy mụ ói mữa dữ quá nên sợ là chấn thương não đòi nhà mình chở vào BV phú yên để chụp CT,ok mình ko có lỗi nhưng tai nạn thì ko ai biết truoc dc nên đèo mụ vào bvpy

Vào cổng nào thì mình ko biết chỉ biết cái cổng đối diện cái chợ,trong lúc chờ khám thì 2vc mình mới lang thang xuống khu vực có cái cầu thang chổ gần cái thang máy,lúc này là 6h30 phut tối,tư nhiên nghe "bing" 1 nhát,cửa thang máy mở nhưng ko có ai?hơi lạnh rồi,bấc giác vợ mình nhìn ra cái hồ nước gần đó thì thấy 1 cái bóng đen nó đang bò quanh cái hồ,bò qua lại khoảng 2 vòng nó chồm lên thành hồ rồi là là trên mặt hồ.con v mình nó bấn quá thì cấu mạnh vào hông mình rồi kéo mình ra xe kể lại sự việc.

8h bác sĩ báo kết quả là mụ kia ko bị chấn thương đầu,và bi tổn thương phần mềm(hên quá).GD mình vào chỗ mụ để trả tiền viện phí rồi hỏi thăm mụ xong là dông,nhưng nghe mụ kể mà còn thốn hơn cái bóng kia,số là mụ vừa đi ăn đám tang của bà cô mụ ở cái làng gì đó bên phía bên kia cầu,ăn xong thì phải qua cầu HV mới về tới nhà bên tuy hòa,mụ kể là vẫn thấy xe mình đậu chỗ dg tránh nhưng chạy gần đến xe mình thì có cái áo trắng nó bay tạt vào mặt làm mụ ko thấy đường nên mới đụng xe,mà lúc đó đường chả có ai hết,rộng thênh.đến lúc này mình chỉ biết lẳng lặng cáo từ và lùa cả nhà lên xe chạy 1 mạch về nhà,hoàn hồn.vừa gặp ấy lại vừa tốn tiền.họa vô đơn chí  


TRƯỜNG ĐH XD MIỀN TRUNG

  Nhân đây mình xin kể 1 câu chuyện, câu chuyện này cofirm là có 100% được người trong cuộc kể lại và rất nhiều người biết. Và mình là người được nghe kể.

Câu chuyện tại KTX trường ĐH Xây Dựng Miền Trung.

Khi học quân sự bên trường quân sự, tụi mình có trốn đi mua rượu về uống, đêm đó thì anh em đồng chí trong phòng vừa nhậu vừa kết bạn và tâm sự với nhau những ngày gần tết nguyên đán và tất cả đang là sv năm 1. Nhậu mà sợ mấy tay thầy sĩ quan, chẳng hứng gì cả.

Tụi bạn đang kể chuyện ma quỷ như trên thớt này vậy, thì có 1 ku lái qua vấn đề có 1 anh say rượu trúng gió chết trong KTX, thằng lái sau đó được tiếp viện là thằng kể là sv lưu ban học lại chung lớp tụi em, nó kể buổi tối mà chúng nó nhậu rượu quắc cần câu về KTX, đêm đó thì 1 anh trong đó bị mộng du. đang ngủ thì bật dậy, mấy thằng kia nghe tiếng hay bị gì đó cũng bị đánh thức dậy luôn, có người chưa say và có người không uống nhé. Thấy ông này tự động mặc quần áo, mang gối, đi xuống sân bóng chuyền, khi tới cái hàng rào, thì tự động trèo qua rất nhanh nhẹn. Hàng rào cao tầm 1m8. Người bình thường leo còn khó, nói gì thằng say. Em nghe nó kể là nhảy qua nữa cơ nhưng em nghĩ là nó trèo qua.
thằng này ra SBC thì tự động để gối ra ngủ, mấy thằng kia thấy vậy rồi sau đó mới cõng nó vô giường nằm. Theo kể thì khi bị mông du thì không được đánh thức. Khi cõng vô phòng rồi, nhưng khiêng ông này lên giường tầng không được, nên để ổng xuống giường của 1 ông đang nằm ngủ (A). Nghiệt nỗi là sáng hôm sau, ông bị mông du chết từ hồi nào rồi nghe bị trúng gió. Còn ông A ôm ông mộng du ngủ suốt đêm.
Thằng kể chuyện là 1 trong những người đi nhậu và đưa ông đó từ SBC về phòng.  

TRƯỜNG THCS LƯƠNG THẾ VINH

  Vào chuyện: các bạn PY chắc biết Trường Lương Thế Vinh nhỉ? Trường này cũng xây khá lâu rồi, tuy ko lâu = Âu Cơ với Hùng Vương thôi. Nhưng mà xét về độ ma quái thì cũng ngang ngữa với 2 trường này.

Chuyện vào như thế này, thì cũng bình thường mình hay đi nhậu với mấy thằng trong lớp, nên về khuya. bữa đó xui sao đi về khuya qá, nhà lại đóng cửa, không dám kêu ba kêu mẹ sợ bị la. nên 5 đứa kiếm chổ ngủ, nhà 4 đứa kia cũng như mình. nên sẵn buộc miệng kêu qua bên LTV (Lương Thế Vinh) ngủ luôn. với còn ít rượu với mồi qua làm tí rồi ngủ.

Thế là 5 đứa chạy qua luôn. leo rào vào trường. chạy lên tít tầng 3, phòng trong cùng, gần phòng vệ sinh. nếu nói ra thì phòng đó sát bên phòng VS đấy. rồi 5 thằng mở chốt cửa sổ (nói thật nhé. không biết sao chứ cái cửa sổ mở hờ hờ, cũng có khóa nhưng khóa ko kĩ hay sao đấy, dùng tay đẩy nhẹ là nó bung khóa). 5 thằng chui zô sắp 3 cái bàn lại rồi ngồi đó, nhậu. mẹ chứ nghĩ 11h mấy 5 thằng đi nhậu, thắp sáng bằng bóng đèn dường hắt vào, rồi ko dám la to nữa sợ bảo vệ lên núm cổ, nêu nhậu trong im lặng...

RƯợu tàn, men say. 5 thằng vật vờ say men. lết lên mấy bàn bên cạnh nằm ngủ. Tính của mình ý nói chứ say thì say chứ có tiếng động là mình cũng phải bật dậy đi xem xét. thì như đã nói. mình nghe tiếng bước chân. nặng lắm. nên nghĩ là bảo vệ. kêu mấy đứa bạn trốn dưới gầm bàn. tụi nó bay hết cứ như SonGoKu ấy. rồi ngó qua ngó lại ko thấy ai. mình nghĩ chắc do say nên nghe nhầm. rồi ra kiểm tra mấy cái khóa cửa lại cho chắc lỡ bảo vệ có lên ỗng cũng ko mở được thì mình còn thoát kịp thời.

Xong lúc đó. thì lại ngủ tiếp. đâu được dăm 3 lúc thì có tiếng gõ cửa phòng. gõ vào cái cửa sổ ý. lần này mình nghe chắc là đúng người gõ. nên bật dậy bay ra cái cửa sổ thì thấy cái bóng đen chạy qua. mà tại cái kiếng cửa sổ mờ quá nên ko nhỉ kĩ đc. mình chạy ra cưa chỉnh mở ra, ngó qua ngó lại thấy ếu gì đâu. nhưng mà lúc đó 9 xác là bắt đầu có cảm giác lạnh gáy thật sự. Mình cũng âm thầm lên lên bàn ngủ cho qua đêm. cũng thế dăm 3 phút thì nó lại gõ. mà lần này gõ to hơn. 4 đứa kia cũng nghe mà. nên mình liền nhìn ra cái kiếng cửa sổ thì cũng có cái mặt ngó vào mình.

Bạn cứ tưởng tượng 2 mặt áp sát vào cái kiếng vậy đấy. lúc đó 9 vía bay đi đâu hết. nhưng cũng ráng đá cái cửa coi thằng nào phá. đạp cái cửa ra ngó qua ngó lại cũng chả thấy. mà tính từ phòng tụi mình đến cái hành lang xuống thì dụ có chạy nhanh cỡ nào thì khi mình đạp cửa ra thì ít nhất thayas đc cái bóng. đằng này ko thấy gì hết. thật sự nhé...qíu lắm luôn đó. 4 thằng nhìn mình cứ như trời tròng lặng lẽ ra khỏi phòng. mình nói thằng đi sau mày coi khép lại hay khóa lại luôn rồi xuống.

Cái lúc nó đang lom khom khóa cửa thì cái cửa dập 1 cái rầm...má làm giật cả mình luôn ý chứ. tự nhiên thằng bạn đi cuối còn bị ăn 1 cái bạt tai khi đang theo sau mình. nó còn hỏi thằng nào đánh nó. 5 thằng nhìn lại mẹ nó đi sau ai đánh được???? lúc đó 5 thằng chỉ biết nhắm mắt nhắm mũi phắn lẹ...  

AN KHÊ

Không biết các thím sao chứ đợt về An Khê, vùng Song An.

Ở đây có cái miếu cây Cầy (một loại cây cổ thụ) thiêng ghê gớm lắm, ngày trước cách mạng về có cho động thổ phá miếu để chống mê tín nhưng mà không ai dám làm, có người dám đụng vào thì dở dở điên điên. Nơi đây người ta kể thỉnh thoảng có rắn ông rắn bà ra chơi nữa cơ!

Về phần em thì không biết sao từ nhỏ đi bói không được, cứ vào gặp mấy thầy là bị đuổi với chung 1 lý do là "tui không xem cho cậu được", đi đêm đi chơi thoải mái. đợt học quân sự ở Thủ Đức rảnh khuya đi cầu cơ với mấy đứa học chung, cầu hoài không lên, một hồi lên nguyên 2 ông quản giáo rượt chạy té khói, núp lum muỗi cán không dám đập! Vậy nên về cơ bản em cũng chẳng tin mà cỏ gì nhiều. Thế mà cũng phát hoảng với cái miếu cây Cầy đó!
Chuyện là khuya em đi xe về sau một chầu kha khá trên thị trấn, đường qua cây cầy thì tối thui, chỉ có ánh trăng với ánh đèn mấy cài nhà, hơi rượu thì nồng nồng nữa nên thấy đường mờ mờ không hà! gần tới cái miếu, em thấy một cảnh hãi hùng - một "thứ gì đó" màu trắng nằm chình ình bên đường, cách em khoảng 500m, ngang khoảng hơn 1m kéo dài có bèo lắm cũng cả cây số từ cuối dốc lên đỉnh dốc. Em thắng gấp nhìn trân trối cái vật nằm dài thượt đó để chắc ăn mình không nhìn nhầm (ác cái không phải nhìn nhầm mấy thím ợ). Rồi sau đó chả hiểu sao em rít ga thiệt nhanh, chạy vèo qua khỏi cái vật đó, trước khi chạy hết, chỉ kịp nhìn lại những dải mì khô người ta đang phơi sương...

Kể ra thì xấu hổ thiệt chứ! Em không thể dạn được như cậu Chín nhà em, ông rảnh khuya đi rà cá ở mấy cái bàu trên núi. Mỗi đêm như vậy được cả vài chục kí cá là ít, qua mấy hố bom thỉnh thoảng vẫn nghe "đây là đài phát thanh Hà Nội..." phát ra khi thì xa lắc, khi thì gần sát bên tai, cơ mà ổng chả sợ quái gì, cứ rà tiếp. Đợt có lần ổng đi xe về qua cái hẻm gần rẫy thì thấy từ xa cũng có người rọi đèn ngược lại, ánh đèn không vàng như thường mà đỏ đỏ như dưới một lần áo mưa vậy. Đang chửi thằng nào khùng điên trời hửng mặc áo mưa thì cái bóng đó bay sát lại gần, chả có ai cả, rồi nó đột ngột nổ cái bùm và biến mất. Cơ mà như vậy thì ổng không sợ, cũng không bực bằng lần ổng đi rừng săn nai, rõ ràng phía trước có con nai ổng bắn được rồi, nghe lột xột thì bên trái có con nữa, ổng bắn tiếp, tổng cộng 9 con ổng bắn hết 9 viên đạn vậy mà tới hồi quay lại nhìn quanh thì không có con nai con sóc nào cả! Đêm đó săn nai về tay không!  

ĐÈO CỔ MÃ

câu chuyện của thằng bạn (tạm kêu nó là A đi nhé cho dễ) để tăng tính li kì, thêm phần xón nên mình có thêm bớt 1 số chi tiết, hi vọng các bác đừng gạch đá, và câu chuyện tuy có sửa đôi chút nhưng nó có thật 100% vì cũng giống cái sự việc mà chú mình đã gặp cách đây 1 tháng trước. và về vụ tai nạn lật xe đã lâu vào năm 2000. Câu chuyện này tuy ko thuộc về Py, nhưng nó cũng giáp ranh với Đèo Cả, nên cho phép mình kể về điều này nhé.

Chuyện như thế này, thằng A vào SG để thi ĐH, nó chuyển trường đây là lần thứ 3 của nó, nó có liên hệ với mình và xin vào ở trọ, nhưng vì mình sống cùng với ng thân, nên nói với nó là vào sớm đi để tao giúp đi tìm nhà, sẵn gần chỗ ôn luyện thi luôn. thế là tối hôm kia nó bắt xe vào SG.

Thông thường xe khách ngoài PY như Cúc Tư, Bình Phương, hay Thành Ban...xuất bên lúc 7h00, nhưng hôm đó, Cúc Tư tài 4 lại xuất bên sớm hơn dự kiến là 30' nghe nói là có khách xa nên phải xuất bến sớm, sẵn tiện lấy hàng ở Vũng Rô nữa. thế là thằng A lên xe, ngồi vào chỗ ghê A4 (sát cửa sổ, chỗ này dễ nhìn ra biển khi lên đèo).

Chiếc xe cứ thế chạy, bình thường nó nói trước h nó đi vào SG thấy nhẹ nhõm, thế mà tối hôm đấy nó thấy lạ, giống như là có cái cảm giác là ai đó mách bảo chuyện chẳng lành, hay là có một việc gì đó mà mình ko biết nhưng giác quan lại ko cho phép mình thực hiện vậy đấy. Lúc xe đến Đại Lãnh, (địa điểm này là dưới chân đèo Cỗ Mã) có một số hành khách đã đợi sẵn đón lên xe, trong lúc đợi nó ngồi ngó vu vơ, nhìn tới nhìn lui.

Nó nói rằng, cái lúc nhìn tùm lum đấy ko hiểu sao, nó lại nhìn lên sườn núi (Cỗ Mã) nó thấy 1 cái bóng trắng, lướt qua, nhanh lắm, nó ko để ý vì có thể là ánh đèn của xe lớn trên đèo làm hắt qua kiếng xe.

Sau 15 20' gì đấy xe bắt đầu chạy, cái lúc bắt đầu lên dốc, nó ngó sang hướng biển thì thấy có 1 cái bóng con nít, tay ôm con gấu bông, đứng cụp mặt xuống, nó cũng chả để ý gì, lúc bắt đầu vào giữa đèo, nó cũng lại thấy cái bóng đó, nhưng mà lần này lại khác cái bóng đó nhìn nó. Đâu khi xe bắt đầu tới khúc cua Cỗ Mã khúc cua nguy hiểm nhất. thì tự nhiên xe thắng gấp, hên là vì đang lên đèo nên tốc độ cũng không nhanh nên xe ko bị lật, xe khách dừng lại cũng phải 1 tiếng, vì lí do xe hư, nó nói là mấy ông phụ xe nói thế, vì ở trên xe ko có việc gì làm, nó xuống xe, tấp vào bên kia đường, đứng hóng gió biển. cái mà làm nó bất ngờ nhất là ông tài xế lại nói nó. Mày thấy nó phải ko? thằng A hỏi lại là thấy ai? ông đó nói thấy thằng bé áo trắng. nó kêu ờ. rồi ỗng bước đi. cái điều làm nó xém xón là nó nhìn xuống dưới chân nó, có cái bia nhỏ (Trần Minh Sanh, sn 1996, quê PY) ko đề gì thêm cái bia ấy bự khoảng hơn viên gạch Xi Măng. Nó rút chân ra, xin lỗi, rồi cũng vái gì đó, thì xe bên kia đề được máy. lúc lên xe ông tài xế còn nói thêm, zía mày nặng đó, không là bị nó kéo đi rồi...  

  Nhỏ (cu Sanh) ấy bị tai nạn trong lần đi chơi đêm, đi xe đạp về, bị chiếc xe kéo nó tông vào, nghe đồn là nát xác.

Còn Chuyện của ông chú là ỗng thấy nó băng qua đường, ỗng thắng lại làm xe lật. vì xe đang lấy trớn xổ đèo. nên khó thắng. => xe bị lật hên là ỗng chỉ bị trầy xước nhẹ, 3 tiếng sau ỗng mới kêu đc người tới kéo xe zậy, và kéo về PY.

Mấy lần trước cũng nghe mấy chuyện ở đèo, nói chứ BV, Trường Học còn đỡ. chứ ba cái đèo, 3 cái đường xá, mình nói ko mê tín chứ toàn là Ma lang thang, ko siêu thoát được. chết oan sao siêu thoát. nên thà đi đường thấy miếu chịu khó tấp vào thắp nhang cái để mong đi bình an...(p/s: khuyên cho các bạn đi chơi xa và đi bằng xe máy nhé. còn đi xe khách thì hên xui thôi) ờ mà qua mấy cái miếu mấy bác cũng đừng có nhìn nhiều nhé. nhìn rồi lơ cái là đc rồi nhìn nhiều mình nghe đồn sẽ bị kéo, bị ám theo đấy, tại nó sóng trên đường, muốn có ng bầu bạn với nó cơ mà  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro