CHAP 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Vừa xách balo ra khỏi trường, nó đã đi đến POP để lấy cái mặt nạ mà khi xưa DarkMoon vẫn đeo và nó trở về nhà lấy 1 cái túi , trong túi là những viên đá hổ phách có khắc chữ DarkMoon, tiếp đó là nó lấy một chiếc moto khác chỉ toàn độc nhất một màu đen. Nhiệm vụ mà hắn giao cho nó chính là cho đến 12h đêm nay nó phải xử lý các trụ sở của Dragon ở một nửa thành phố nó đang sống, danh sách nó đã nắm rõ và nó thấy rằng xử dụng cái tên DarkMoon bây giờ sẽ là hợp lý nhất. Trở lại với hắn và Nam:

_Này, có quá ép người không thế- Nam đang cho một đấm thẳng vào mặt một thằng trpng bang Dragon

_Cũng thường- hắn thì đang...nắm đầu một tên khác trong Dragon với khuôn mặt không còn nhận dạng được bởi máu và đã sưng phù lên vì bị đánh.

_Dù gì cũng là con gái mà- Nam khó chịu tung một cú đá trúng một tên khác

_Ít ra cũng phải xem năng lực chứ- hắn vẫn nắm đầu tên đó- có chịu khuất phục Devil hay không-hắn cười lạnh.

_Hừ, còn khuya , bọn tao mãi mãi là thành viên của Dragon- tuy đã bị đánh tơi tả nhưng tên này vẫn dứt khoát

_Vậy chơi với kiến nhé- hắn mở chai nước đường tưới lên người " bạn ý " rồi quăng vào một cái hộp mà đã được chuẩn bị sẵn...bên trong hộp như mọi người đã biết...toàn là kiến lửa đã được " tuyển chọn" rất kỹ.

_Đại ca....- lũ Dragon lo lắng hét lên cho " nạn nhân " đang nằm chịu trận trong hộp

_Còn tụi mày thì sao- hắn quay phắt lại nhìn đám Dragon đang nhìn thủ lĩnh nhóm " chơi với kiến"

_Được... bọn này đồng ý- cả đám gật đầu kèm theo ánh mắt e ngại

_Tốt- hắn quay người đi đến khu vực tiếp theo.

Lại một lần nữa bất đắc dĩ quay lại về với nó:

_Này...- một thằng trong Dragon nhìn thấy một người đang đeo mặt nạ đen lái chiếc moto xông thằng về phía tụi nó- lại một DarkMoon nữa kìa

_Hố hố, lại một đứa hoang tưởng nữa à, DarkMoon là cái quái gì chứ, cũng là hư danh thôi mà- thằng khác nhìn thấy nó thì cười to

_DarkMoon thật có lẽ cũng đã chết rồi cũng nên- một thằng khác phì phèo điếu thuốc thì- póc...- bị một thừ gì đó ném trúng đầu

_Đứa nào chơi bọn tao thế hả- cầm viên đá hổ phách nó vừa ném

_Là tao, DarkMoon đã chết rồi sao- nó bước xuống xe- vậy cứ xem tao là một DarkMoon mới đi....

_Chuyện gì thế- thằng thủ lĩnh nhóm Dragon bước ra thì đã thấy 3 thằng đàn em nằm bất động máu túa ra từ tay và chân và thấy một nhân vật đeo mặt nạ đứng trước những cái xác bất động ấy- mày là ai

Nó không lên tiếng, dùng mũi giày hất viên đá hổ phách bị rơi ở dưới đất bay lên cao và tung một cú vô-lê ngoạn mục đá viên hổ phách bay tới tên thủ lĩnh.

_Hừ- chụp được viên đá, tên thủ lĩnh nhìn thử và bất giác rùng mình và khẽ run -D.A.R.K.M.O.O.N..., ngươi đến đây làm gì... không lẽ

_Hì...- nó khẽ mỉm cười, nó thay đổi giọng nói cho trầm xuống- muốn quy phục Devil hay tự chuốc lấy thảm bại như 3 tên này.

_Thôi được...- tên thủ lĩnh thở dài - ngày tàn của Dragon cũng đã đến, DarkMoon cũng đã trở về lại Devil, tôi cũng không còn gì để nói- tên thủ lĩnh tự biết mình và đám đàn em không phải đối thủ của nó.

Đúng 11h đêm,toàn bộ thành viên trong Devil đều có mặt trước cổng trường StarKing, đương nhiên là cả các thành viên Dragon đã quy phục Devil, hắn và Nam vẫn đang chờ nó và nhởn nhơ uống rượu thì có một bóng đen từ nóc trường đáp xuống mặt đất và tiến về phía tụi nó

_2 người giờ mới đến à- nó vẫn đeo mặt nạ và nói cho 2 tên kia vừa đủ nghe, còn các thành viên còn lại của Devil bất giác tò mò về nhân vật mới.

_Mới xong đây thôi-Nam mỉm cười- Vô Tình đoán không sai, đúng là dùng DarkMoon để đi xử lý thật

_Ra đi- nó vỗ tay 3 cái, một số lượng lớn người trong Dragon bước từ trường ra và kính cẩn cúi chào nó- qua bên kia đứng- nó chỉ vào đám đàn em của Devil , cả đám di chuyển trật tự không chút ồn ào.

_Xong từ bao giờ- hắn hỏi

_9h,chờ 2 người dài cổ- nó lắc đầu

_Hả- Nam đánh rơi ly rượu-sao nhanh vậy

_Chứ muốn chậm à- nó chụp ly rượu của Nam đánh rơi và uống luôn.

2 chiếc xe môt phân khối lớn chạy về phía tụi nó, đám đông dạt ra hai bên để chiếc xe chạy vào gồm Kevin đi một chiếc, Thông và Hạnh đi một chiếc.

_Hay cho tụi bay, dám động đến Dragon của bọn tao- Thông đứng đối mặt với hắn, khuôn mặt không lộ biểu cảm nhưng đôi mắt sáng rực đầy vẻ căm phẫn.

_Mày biết mà, một nước không thể có hai vua- hắn nhếch miệng trả lời

_Ủa....- Nam nhìn xung quanh vì không biết đó đã biến đâu mất.

_Đem ra đây-Thông quát lớn,ba bóng người xuất hiện gồm 2 tên to con lực lưỡng đang giữ My

_Thả tao ra- My cố sức vùng vẫy nhưng vô ích

_My... soa em ở đây, anh đã kêu em ở nhà mà...- Nam hốt hoảng thật sự

_Em đang qua nhà Lam... không ngờ lại bị tập kích- My tức tối- chỉ đáng khinh cho cái loại đi đánh lén sau lưng mà thôi.

_^^, sao lại nói thế, tôi cũng đánh lén sau lưng đây- nó cất giọng nói đằng sau lưng My, kèm theo đó là một chuỗi hành động hạ gục 2 tên giữ chặt My bằng con dao của mình, cuối cùng...nó liếm con dao đầy máu bằng sự hứng thú- cũng không tệ

_Mày là....- Thông ngờ ngợ nhận ra nó...

_DarkMoon....- My ôm chầm lấy nó...

_CÁI GÌ!!!!!- đây là một chuỗi âm thanh từ miệng Thông, Kevin, Hạnh và vô số người... thuộc cả Devil lẫn Dragon .

_Có cần phải ngạc nhiên vậy không, ai chằng biết DarkMoon thuộc bang Devil- Nam cố tình nói lớn cho tất cả cùng nghe.

_Hừ, biết đâu là Devil dùng kế sách thay một người nào đó làm Devil rồi đem ra hăm dọa mọi người- Hạnh khoanh tay khinh khỉnh nhìn nó.

_Suy nghỹ không tồi- hắn gật gù

_Không...là DarkMoon thật đấy- Thông chăm chú nhìn nụ cười ngạo nghễ của nó, cái nụ cười đã in sâu trong tâm trí Thông mà bao lần khiến Thong phải sợ hãi và gặp ác mộng.Lời đó từ miệng của Thông phán ra làm Hạnh cũng phải điếng người...huyền thoại trong thế giới đêm đã trở vế thật sao???

_Nào ,tập trung chuyện chính đi- hắn nói- xem nào... gần hết Dragon đã quy phục Devil... chỉ còn các người thôi đấy

_Đừng hòng- Hạnh hét lớn

_Chính nó là người đã đánh lén My đấy- My chỉ mặt Hạnh- cái đầu cô toàn nghĩ ra chuyện xấu thôi

_Vậy sao, xin mạn phép...- hắn bất ngờ chụp lấy Hạnh- gãy một tay có lẽ chưa đủ với cô- hắn nắm tóc Hạnh giơ cao rồi đấm vào bụng Hạnh không chút thương tình khiến Hạnh ngất xỉu tại chỗ.

_Đẹp mắt- nó vỗ tay khen ngợi , ngoài nó và Thông ra thì miệng ai cũng há hốc nhìn hắn như sinh vật lạ

_Mày muốn gì- Thông nhìn hắn

_Đơn giản, Devil là duy nhất- hắn nói

_Được... đấu một trận đi- Thông thờ dài nhìn đám đàn em của mình đã quy phục Devil

Gần như ngay lập tức, Thông lao vào hắn để cho hắn một cú đấm, hắn cũng không vừa khi bồi trả lại Thông một cú đá, ai cũng trố mắt nhìn 2 nhân vật nổi tiếng của thế giới đêm đang thi đấu với nhau.Đó sẽ là một khoảnh khắc đáng ghi nhớ trong đời nhưng cho dù 2 bên có ngang tài thì Thông cũng sẽ thua bởi một phần đang bị áp lực bên gia đình đang bên bờ vực phá sản và lại bất ngờ gặp lại DarkMoon thì tâm lý sẽ hoảng loạn hơn rất nhiều.Trận đấu cũng đã đến hồi kết khi Thông bị hắn nockout bằng một cú đá cắt kéo trúng ngay ngực.

_Anh hai- Kenvin chạy lại dìu Thông đứng dậy

_Thôi được, tao đã thua- Thông thở dài- Dragon sẽ không còn nữa - hắn tuyên bố làm bao nhiêu thành viên Dragon dù đã quy phục Devil cũng cảm thấy buồn.Còn Kenvin...nhờ các người chắm sóc giùm, có lẽ tao không trở về đây nữa.

_Anh hai, sao anh lại nói thế-Kenvin hốt hoảng, en chỉ đi theo anh thôi

_Vậy hãy đi theo người mà anh kính phục nhất- Thông chỉ vào nó- hãy đi theo DarkMoon

_Không, vậy hãy làm đàn em của Lam, tôi không nhận bất kì ai cả- nó lắc đầu và lái xe bỏ đi khi mọi chuyện đã giải quyết êm đẹp.

Vậy là từ nagỳ hôm nay, Dragon hoàn toàn bị xóa sổ, tiếng chuông 12h ngân vang trong chiếc điện thoại của nó, thành phố của nó chỉ còn duy nhất Devil. Xem ra nó đã hoàn thành nhiệm vụ đầu tiên một cách xuất sắc đấy chứ.

Những ngày sau đó thì rất bình yên đối với nó, đi học..ăn..ngủ...đi học vì nhờ Kenvin đã phụ nó đến quản lý bar, nó cũng không cần đến POP, nhưng nó lại hơi chán vì bây giờ đi đến đâu cũng toàn là đàn em của Devil=>không đánh ai được => ngừa ngáy chân tay=> bực tức. Và lại có một chuyện cũng làm nó bực tức không kém đó là một số thành viên trong Devil muốn nằm dưới sư quản lý của nó và mong được nó dạy dỗ và chỉ bảo vì nghĩ rằng nó là em gái của DarkMoon.( 1 đám " thông minh" như nhau)

_Chị Lam....- Kevin thì thầm vào tai nó khi nó đang gục xuống bàn nằm ngủ

_Grrr.... có để cho tôi ngủ không hả- nó đập bàn- đã nói là tôi không thích chuyện này mà

_Nhưng....chính anh Tú kêu em đi gọi chị mà- Kevin gãi gãi đầu

_Oài... điên thật đấy- nó nghiến răng kèn kẹt rồi đứng phắt dậy đi ra canteen

_Chị Lam- một đám gần 20 đứa trong Devil cúi chào nó

_Alo....huynh tới đây mau- nó gọi điện thoại cho hắn

_Ở đây- hắn nhảy phóc từ cây bàng lớn mọc ngoài canteen- muội tới rồi à, là lũ này muốn làm đàn em của muội.

_Đã nói là chỉ nhận một mình Kenvin thôi mà, do DarkMoon gửi gắm thôi, còn lại huynh với kaka tự quản lý hết đi, đùn đẩy cho muội làm gì.

_Do tụi nó xin, huynh không nói gì cả- hắn lắc đầu

_Cho tụi em theo chị đi ạ- cả đám nói to

_Hừ... không là không- nó quay phắt đi

_Chị Lam muôn năm....- Kenvin nhìn nó mắt đầy sự ngưỡng mộ

_Bỏ ngay cái trò mè nheo ấy đi, tên Thông hắn ổn rồi, công ty ổn định lại rồi đấy- nó nói với Kenvin

_Thật hả - mắt Kenvin sáng rực. Kể ra thì cũng buồn cười, chính nó đột nhập vào tài liệu của Lý gia để phá hoại Lý gia đến bờ vực phá sản thì cũng chính nó lại giúp đỡ Thông ôn định lại công ty này.

_Đừng có chấp vậy chứ, tụi nó thành tâm mà- hắn khều nó

_Này....nó muốn chết sớm không hả...- ánh mắt nó từ buồn ngủ chuyển sang đầy sát khí và có thể giết bất kì ai lúc này - Kenvin tý mang cặp về cho tôi, còn nhận đàn em thì không bao giờ.

_Haiz...muốn làm đàn em của chị Lam sao mà khó thế không biết- cả đám cúi đầu thở dài

_Haha, muốn làm đàn em của Lam đến vậy cơ à- Nam vừa đến cũng chứng kiến được cảnh hay

_Cậu với Lam đánh nhau thì ai thắng- hắn nhìn Nam dò xét

_Lúc trước đã thua, bây giờ cũng không thể thắng- Nam giả vờ rầu rĩ rồi đột nhiên thay đổi thái độ- thích muội muội nhà ta hay sao mà hỏi hoài thế.

_Điên à- hắn tát đầu Nam nhưng trong lòng lại thót lên một cái như đã bị nắm thóp.

Còn nó sau khi cáu gắt với đám đàn em trong Devil thì phóng xe đi đến một bờ sông đầy cỏ. Và tình hình bây giờ là nó đang ngồi hóng mát trên bờ đê của con sông cạnh cục cưng của mình.

_Haiz....đúng là không nhớ ra mình, chắc dó lúc đó còn bé quá-nó tự nói với mình và đang suy nghỹ một điều gì đó- không đúng, lúc đó mình còn nhỏ sao vẫn có thể nhớ đến bây giờ....- đang lúc nó đang tự sướng thì....

_Ái chà, con gái như em mà lại có một chiếc xe như thế này à- 4 thằng đầu trâu mặt ngựa đã đi đến gần nó và xăm soi cục cưng của nó.

_Tụi mày là ai- nó đứng phắt dậy , mặt lạnh như tiền nhìn 4 " bọc rác" dám đụng đến cục cưng của mình

_Bọn anh là người bang Bạch Hổ từ thành phố kế bê sang đây chơi- 4 thằng có vẻ đắc chí lắm

_Vậy thì chết đi- nó lập tức đánh 4 thằng không thương tiếc vì vừa bực vụ ở trường và cũng đã lâu không đánh ai lại còn dám đụng và cục cưng của nó, đúng là muốn chết mà, tiện thể nó cắt đứt gân tay gân chân luôn cho cửa hàng xe lăn có thêm thu nhập.

_Này cô bé- một cánh tay giữ vai nó lại thì bị nó cho đo ván bằng một đòn vật qua vai của Judo

_Đại ca....- 4 thằng rên rỉ nhìn đại ca của mình

_Hừ, cùng một bọn à...- nó xử nốt thằng đại ca rồi đá từng thằng lăn xuống bãi cỏ phía dưới- tâm trạng của nó cũng đã tốt hơn rất nhiều, cười khoái trá một cái, nó phóng xe đi mất. Tất cả chuyện đó đều có một người trông thấy.

_Hừm.... khá thật, phải mời vào bang mình, như vậy Devil sẽ thua chắc- người đó nói tiếp- dọn dẹp đi, một lũ vô tích sự.

_Vâng- một tên chạy vụt đi.

Tại POP:

_Chị Lam- tụi nhân viên cúi đầu chào nó

_Ừm, Vô Tình và Nam có ở đây không- nó hỏi

_Có ạ, 2 anh ấy đang ở trong kia- Kevin chạy ra đón nó

_Vậy ở đây quản lý đi, tôi vào trong cái đã-nó móc túi lấy tấm thẻ đen mở cửa phòng

_Chuyện gì- hắn hỏi vì nó rất ít khi vào căn phòng này

_Bang Bạch Hổ là bang nào, mới thành lập à _ nó tự rót cho mình một ly rượu

_À, là bang cầm đầu thành phố kế bên đấy, nghe nói cũng mạnh lắm-Nam trả lời nó

_Đã có một số đứa sang đây thăm dò, có lẽ là muốn thao túng Devil- nó gật đầu nói tiếp

_Sao muội biết- hắn hỏi

_Lúc nãy có đụng đô, cũng đã xử lý toàn vẹn, thế giới lại có 5 thằng đi bằng xe lăn- nó bình thản

_Ặc...- Nam suýt sặc rượu

_Muội nhanh tay thật đấy- hắn đan 2 tay vào nhau

_Tính sao, chờ đợi hay là hành động luôn- nó nhìn thái độ của hắn rồi hỏi

_Chờ... nước sông không phạm nước giếng, chúng nó chưa làm gì cả mà- hắn trả lời

_Ừhm...nó xoay xoay ly rượu suy nghỹ trong chốc lát rồi bước ra ngoài- kaka... chuẩn bị cho muội một bộ đồ chuẩn một tý, tý muội vào lấy đấy.

_Đồ gì vậy- hắn hỏi

_Đồ đẹp, đồ.... tý nữa rồi biết, haha, hôm nay sẽ vui đây- Nam cười khoái chí rồi đi mua đồ cho nó

Một lát sau Nam đem đồ về cho nó đi thay, 15 phút sau:

_Kevin- nó vỗ vai Kenvin

_Dạ...á...chị...Lam hả- Kevin lắp bắp- chị....

_Trông ổn không hở- nó nháy mắt với Kenvin

_Đẹp quá ạ....- Kenvin cúi đuầ đỏ mặt

Nó bước vào trong phòng, Nam cười hý hửng còn hắn thì sững sờ, trước mặt hắn bây giờ là một cô gái đẹp tuyệt trần mới mái tóc xõa bồng bền ngang vai ánh mắt sắc sảo như muốn quyến rũ bất kì ai nhìn vào, một cái áo ba lỗ bên trong và chiếc áo sơ mi trắng buộc ngang eo cá tính, nối theo đó là một cái quần đùi đen với chiếc dây nịch màu bạc cùng với một đôi bốt đen cao đến đầu gối để lộ ra một làn da trắng ngần , một sợi dây chuyền hình mặt trăng và một cái dây đeo tay bằng da màu đen là những phụ kiện giúp nó tăng thêm phần quyến rũ.

_Ai đây....- hắn khẽ thốt lên

_Lam chứ ai- Nam trả lời tỉnh bơ

_Bậy... chắc không phải đâu- hắn tự nói với mình, sao một cô nhóc tomboy hàng ngày bụi bụi trong quần jean áo pull mà bây giờ lại có thể thay đổi đến như thế này, đâu mới là Lam thật sự, tim hắn mơ hồ đập loạn một nhịp mất rồi.

_Ra ngoài chơi đi, muội muốn sang thành phố kế bên chơi-nó kéo hắn và Nam đi ra ngoài và gọi điện cho My tới.

_Chị Lam, có người muốn tìm chị- Kenvin bối rồi khi thấy nó ở bộ dạng này, đương nhiên ánh mắt lũ khách trong quán lẫn nhân viên đều hướng về nó.

_Ai- nó vẫn dùng cái giọng lạnh như băng để hỏi

_Kia ạ- Kevin chỉ tay về hướng một tên con trai ánh mắt sắt bén đang ngồi một góc uống rượu và có vẻ là đang chờ nó.

_Cậu là ai- nó bước đến và hỏi tên con trai đó

_Hừm... tôi không tìm cô- tên đó trả lời và quay mặt đi

_Thế à- nó quay phắt đi bước ra khỏi cửa bar, đã leo lên xẻ phóng đi cùng hắn, Nam, Kenvin thì tên con trai đó như vỡ lé ra một điều gì đó rồi cũng đứng dậy và bỏ đi.

_Đi đâu đây?- Nam hỏi

_Bar lớn nhất ở thành phố kế bên, nhưng kaka đi rước My đi đã- nó trả lời

Trước cổng bar Angel đang có 2 nam 1 nữ đứng chờ thêm 2 người nữa, một chiếc moto phóng tới, người ngồi đằng sau nhảy xuống và ôm chầm lấy cô gái đang đứng chờ:

_Oa...- Lam đẹp quá đi, suýt nữa My cũng không nhận ra đây nè

_^^ vào thôi- nó cùng My bước vào quán, đằng sau là 3 tên con trai với khuôn mặt handsome cực kỳ thu hút toàn bộ ánh mắt của mọi người trong quán bar

_My... nhảy không- nó hỏi My

_Hả... Lam nhảy á- My không ngờ một người như nó lại đòi nhảy trên sàn bả như thế này, thật không bao giờ suy nghĩ ra được, nhưng rồi My cũng gật đầu.

_Để anh nhảy với em- Nam dìu My lên sàn nhảy.

_Huynh và Kenvin nhảy không- nó hỏi hai tên còn lại

_Dạ không- Kenvin đỏ mặt rồi lắc đầu, nhảy với nó ư, cho cậu xin đi, nó xinh như thế ... cậu sao mà xứng đôi với nó được chứ( tự ti quá đi )

_Ok, huynh nhảy với muội- hắn đứng dậy và ôm eo nó, và kì lạ là nó không hề phản ứng với cái ôm này

Bước ra sàn nhảy, bắt đầu bằng vài cái nhịp chân để lam quen với điệu nhạc, tiếp đó là những bước nhảy quyến rũ đầy tự tin của nó và My khiến cả sàn sáng bừng lên, mọi ánh mắt thèm thuồng đều đổ dồn vào nó và My nhưng rất may là đã có ánh mắt đầy sát khí của Nam và hắn kiếm chế mấy con sói đói lại gần.Hắn đã bất ngờ với vẻ ngoài của nó thì giờ càng bất ngờ với cách thể hiện của nó bây giờ, thật hắn không biết nó còn bao nhiêu điều bí mật chưa sáng tỏ. Dìu và đỡ nó trong vòng tay, lòng cậu bỗng lâng lâng và vui lạ kì. Nhưng đang lúc vui vẻ thì có một cánh tay đưa ra chụp lấy nó và lôi ra ngoài bar làm hắn hụt hẫng lạ kì, phản xạ là hắn liền lập tức đuổi theo tiếp đó là Kenvin, Nam, My cũng đuổi theo.

Người kéo nó ra khỏi bar chính là tên con trai vừa ngồi ở bar POP đã tìm nó, khó chịu vì bị lôi đi như thế nó dùng 2 chân đạp ngay eo tên con trai làm bàn đạp để nhảy xa ra khỏi chỗ vừa đứng. Vừa lúc đó hắn, Nam , My, Kenvin cũng vừa chạy tới

_Có sao không- My và Nam cùng đồng thanh

_Không sao- nó đáp lại và nhìn vào tên con trai- cậu là ai, có ăn học không hả

_Ra đòn rất đẹp mắt- tên đó nói- tôi tên là Đạt

_Phó bang chủ bang Bạch Hổ- Nam sững người ,còn miệng nó khẽ nhếch lên một nụ cười

_Ồ...cầu biết tôi sao, lâu nay tôi rất ít đi ra ngoài cơ mà- Đạt bất ngờ nhìn Nam

_Trở lại vấn đề, sao lại lôi tôi ra đây,tôi không quen biết cậu- nó nhìn Đạt đầy dò xét

_À, tôi muốn mời cô vào Bạch Hổ, cô bản lĩnh lắm, sáng nay tôi đã nhìn thấy cô hạ gục 5 tên đàn em của tôi.

_Mục đích- nó hỏi nhưng trong lòng khỏi giật mình, tại sao nó bị theo dõi mà không hề hay biết cơ chứ( do đang nghĩ chuyện khác , có vậy cũng giật mình)

_Hạ gục Devil và thao túng thành địa bàn của Bạch Hổ- Đạt trả lời khiến My và Kenvin rất bất ngờ

_Đoán không sai chút nào- Nam giơ ngón cái chĩa về phía nó

_Bang chủ của các người là ai- nó hỏi tiếp

_Ngọc Hạnh..., rất thông minh, đặt bẫy giỏi và rất xinh đẹp- ánh mắt Đạt chợt thay đổi khi nói về Hạnh

_Giới thiệu, đây là Tú, Nam, My, Kenvin và tôi , tất cả đều thuộc bang Devil, nhưng đều là lính quèn mà thôi, hiểu không.

_Sao cơ, lính quèn mà khả năng đã đến như vậy rồi sao- Đạt sửng sốt

_Vì thế, đừng có dại mà đụng đến Devil- nó lườm khiến Đạt lạnh sống lưng rồi leo lên xe trở về nhà.

Trời hồng hồng, nắng trong trong, nó vừa bước tới trường thì một đám đàn em Devil lại đứng trước mặt nó với một điệp khúc y như cũ :

_Chị Lam- cả đám đồng thanh

_Gì nữa đây- nó trừng mắt nhìn cả bọn

_Mong chị Lam nhận tụi em làm đàn em trong nhóm của chị

_Kenvin- nó gọi

_Dạ vâng- Kenvin từ đằng sau nó bước lên

_Cậu nhận đám nhóc này đi,tôi không nhận đâu- nó phất tay

_Chị Lam.... em đâu đủ bản lĩnh chứ- Kenvin lắc đầu từ chối

_Alo...kaka- nó bấm điện thoại cho Nam- ra cổng trường đi có trò nay vui lắm nè, đúng 1 phút sau Nam phóng vèo ra mặt hý hửng không thể tả.

_Trò gì vui thế hả muội- nam cười thật tươi

_ Nhận đám này làm đàn em cho muội, từ chối muội cắt cổ kaka-kèm theo đó là một hành động đưa tay kê ngay cổ làm ví dụ điển hình.

_Oài, tưởng cái gì vu lắm chứ- Nam thở dài nhìn đám đàn em đang dàn hàng trước mặt

_Alo...- lần này là nó gọi điện cho Thông- công ty ổn định rồi, về đây đi

_Nhưng....- Thông ấp úng

_Nhưng cái giề...về không hả- nó gầm gè trong điện thoại- về đầu quân cho Devil ngay, muốn chết à.

_Hức...ăn hiếp người ta quá đáng- Thông giả vờ khóc( vì nó mà đổi tính rồi)

_Giờ về hay không- nó quát khiến cả đám bên này và cả Thông toát mồ hôi

_Chị... Lam, đừng quát anh hai- Kenvin run run khều nó

_Rồi rồi, tui về là được chứ gì- Thông thở dài

_Ngày mai mà không có mặt tại trường thì tự nhảy xuống biển cho cá mập ăn đi- nó hạ giọng

_Biết rồi, để sắp xếp đã, cúp máy nha- Thông cúp máy

_Hơ hơ, sao Thông nghe lời muội quá vậy-Nam cười hí hửng

_Ka có muốn chết không mà hỏi tùm lum- nó xách balô vào lớp

Đúng ngay ngày hôm sau thì đã thấy Thông đứng trước cổng trường đợi nó:

_Anh hai....- Kenvin vui sướng ôm chầm lấy Thông

_Xong, tên này cho Thông xử lý luôn, có gì thì Thông thay mặt Lam quản lý một số đàn em trong bang, giờ đứa nào còn đòi theo Lam thì Lam xử đẹp đứa đó- vừa nói xong là đã có một đàm đàn em ngậm ngùi trong đau khổ.

_Ngồi đi- hắn mời Thông

_Cảm ơn- Thông cười hiền từ gãi đầu ngồi xuống mà làm cả đám muốn sặc nước, bang chủ bang Dragon lừng danh đây sao.

_Bỏ ngay cái khuôn mặt chết tiệt đó đi, phong độ của 1 đàn anh vứt cho cá ăn rồi à- nó liếc Thông

_Thì trước kia làm bang chủ thì phải tỏ vẻ như thế, như Tú nè, giờ có phải vậy đâu mà trưng cái khuôn mặt đó ra làm gì- Thông cãi lại

_Muốn chết à- nó căm phẫn đứng dậy

_Thôi mà, khuôn mặt hạnh phúc mà- Thông lại cười

_Tên này đổi tính rồi- My đánh giá

_Chết nè- nó xông vào đập Thông một trận- đã thế đem làm mồi cho Bạch Hổ luôn

_Hả- lần này là cả đám thốt lên- làm mồi...

_Chính xác là làm mồi cho Hạnh "cô nương", bạn gái của tên này, bang chủ bang Bạch Hổ- nó gật đầu rồi ngồi xuống khi Thông đã ăn no đòn.

_Cái này em biết lâu rồi, do thích anh hai nên Hạnh "cô nương" mới đầu quân vào Dragon thôi- Kenvin nói thêm

_Biết sao hôm qua không nói, làm mất công sai người đi điều tra hả- nó nhéo tai Kenvin.

_Á...a...a chị Lam đâu có hỏi em chứ- Kenvin là oai oái

_Thế làm sao- My tò mò hỏi

_Biết tin Thông về nước thể nào ả ta cũng kiếm Thông cho coi, Thông cứ từ chối gặp mặt, rồi tức qua ả cũng ra tay bắt cóc Thông về thôi, tới lúc đó tới gõ cửa hỏi thăm thôi- nó nhún vai.

_Có được không đó- hắn nghi hoặc

_Thử đi rồi biết- nó đáp trả

_À mà muốn gặp lại DarkMoon quá, thần tưởng của lòng ta- mắt Thông long lanh

_Ô yê, giống My- My đập lưng Thông một cái rõ đau- không được giành DarkMoon với My- My tung lời đe dọa

_Này...DarkMoon không phải của My nhá, ai giành được là của người ấy chứ- Thông cũng không thua kém mà đáp trả, có vẻ như Thông cũng đã không còn yêu My nữa mà chỉ xem My là bạn mà thôi.

_Thông cảm, DarkMoon là bí mật của bổn bang, không thể nói ra được- Nam tách My và Thông ra

_Oài, mấy người thì biết DarkMoon là ai, còn tui thì cứ như mù á- Thông thở dài chán nản

Sau một tuần chơi đùa( đi học mà như đi chơi), chờ đợi mỏi mòn không thấy Hạnh manh động một chút nào thì cả đám bắt đầu chán nản và nói nó đã tính toán sai. Đúng buổi chiều hôm đó, khi nó vừa bước vào POP, chưa kịp nhấp miếng rượu vào mồm thì Kenvin tức tốc chạy vào ngay chỗ nó:

_Chị Lam...- Kenvin thở hồng hộc- anh hai bị Hạnh bắt cóc rồi

_Her... phải thế chứ-nó gật gù

_Làm gì bây giờ- Nam hỏi

_Như đã nói trước, gõ cửa thăm viếng thôi chứ sao bây giờ- nó cười khoái chí như đã bắt được một mẻ cá lớn- đến bar Angel hỏi thăm chỗ ở đã.

_Đi- hắn gọi cả đám

_Không cần, chỉ cần huynh, ka và muội đi là được, nếu Hạnh giỏi đặt bẫy thì sẽ chủ quan và không cho nhiều người bảo vệ đâu, bớt được người nào hay người ấy chứ-nó lắc tay

_Hả....nhưng em cũng muốn đi cứu anh hai

_Ai cho mà đi, ở nhà ngóng tin đi-Nó ,hắn và Nam leo lên xe phóng thẳng đến Angel.Nhưng lần này ở trước cổng Angel đã có hơn 200 tên thuộc BẠch Hổ đợi tụi nó:

_Này, cho hỏi bang chủ đang núp ở chỗ nào được không- nó nhìn thấy Đat đang đứng thì bước xuống xe

_Hừm, muốn gặp thì cứ tự nhiên, tối đó chết thì đừng trách sao không nói trước- Đạt nhìn nó- căn nhà bỏ hoang ở phía Nam thành phố

_Cảm ơn- nó gật đầu

_Nhưng mà... bang chủ và phó bang chủ Devil đều ở đây, cánh tay phải của Devil cũng ở đây nốt, thế thì sao ko dẹp cho sạch để dễ dàng nuôt gọn Devil nhỉ- Đạt khoanh tay cười lớn

_Phải phải- Nam gật đầu tỏ vẻ đồng ý.

_Lên- Đạt vừa ra hiệu , lập tức 200 tên xung quanh Angel đồng loạt tấn công về phía 3 người tui nó.

Hắn mỉm cười khi thấy nó không đoán sai bất kì sự việc nào, rút sau lưng một thanh kiếm dài bén ngót, hắn xông thẳng vào Đạt để chiến đấu. Nam thì cầm một cây khúc nhị côn đánh vào chỗ hiểm của từng tên tấn công tới.Còn nó thì tung dài sợi xích vừa xiết cổ từng tên vừa trói lạ vừa dùng dao để hạ từ từ từng con mồi với anh mắt thích thú.( 10k/1 xe lăn đêy, mại dzô mại dzô ). Sau 30 phút chiến đấu, nó và Nam đã hạ xong 200 con mồi, tiếng rên rĩ và máu đổ là không thể tránh khỏi.

_Đứa nào còn rên nữa tao cắt lưỡi đứa đó- một lời nó phán ra làm cả đám im bặt, nó và Nam tập trung uống bia và xem hắn đang hạ Đạt bằng từng nhát kiếm vô tình.

Đến 9h khuya thì 3 người mới tìm được căn nhà mà Đạt đã nói.Nhìn căn nhà không giống bỏ hoang chút nào vì trông có vẻ là mới xây, nhưng lại sơn toàn màu đen và đặt ngay giữa một khu đồng trống rộng lớn, tiếng côn trùng kêu + từng làn gió lạnh cứ như trêu đùa chốc chốc lại kẽ thổi qua khiến nhưng ai yếu tim có thể ngất xỉu tại chỗ.

_Muội thích chỗ này- câu nói của nó khiến Nam muốn té ngửa và Nam chợt nhớ lại vì sao nó đặt biệt danh là DarkMoon- vào thôi- nó xông xáo

_Khoan, chắc chắn là có bẫy- hắn cản nó

_Không sao, cứ để Lam đi trước - Nam nói

Cứ bước được một đoạn nó lại lúi húi phá bẫy, hắn thì ngạc nhiên vì không hiểu tại sao nó biết ở đó lại có bẫy và cứ mỗi lần phá xong nó lại phán 1 câu tựa tựa nhưa nhau:

_Cái này đề bẫy chuột...cái này để bẫy gián....- cứ như thế đến được cổng nhà thì nó đã liệt kê được hơn một trăm con vật tương ứng hơn 1 trăm cái bẫy khác nhau khiến Nam lắc đầu ngao ngán.

_Hèn chi, không thèm để lại một tên nào để trông chừng nhà cả- Nam ngáp dài

_Hai người né hai bên khỏi cái cánh cửa giùm- nó đẩy hai tên qua hai bên, cầm một cành cây to, nó nép về phía hắn khiến hai đứa đứng sát nhau, cầm cái cây nó đẩy cho cánh cửa mở ra thì có một hòn đá tròn to lăn chạy ra ngoài.

_Bẫy con gì đây- hắn hỏi khẽ vào tai nó làm nó bất giác rụt cổ lại

_Con voi- nó nói mà mặt đỏ như gấc, rất may là đang ở trong bóng tối nên không ai nhìn thấy vẻ mặt của nó.

_Chào mừng các vị khách không mời -Hạnh đứng ở trên lầu nhìn nói to khi thấy cả 3 người bước vào.

_Thả Thông ra đi chứ, bắt cóc được lợi ích gì đâu- Nam ngước cổ lên nói với Hạnh.

_Anh Thông là của tao, sao tao phải thả- Hạnh nhìn cả 3 không chút thiện cảm- các người đến được đây quả không tồi-Hạnh nhếch mép cười.

Ầm...2 bức tường đầy chông tiến gần lại và áp sát 3 người , nhưng không ai bảo ai, cả 3 cùng bám bàn chông để leo lên lầu đúng ngay chỗ Hạnh đứng:

_Các người.....- Hạnh bất ngờ thốt lên

_Này, tưởng thông minh mà sao ngốc thế, bẫy bàn chông chỉ dùng trong phòng kính thôi, hở nguyên một cái trần phía trên mà đặt bẫy này à- Nó tóm được Hạnh và trói lại.

_Thông kìa- hắn chỉ vào một căn phòng toàn bằng kính xung quanh

Thông thấy nó bước vào phòng thì lắc đầu ra hiệu cho nó đừng vào, mặc kệ mọi cố gắng vô ích của Thông, nó ngang nhiên tiến vào và phát hiện ra quanh Thông có một quả bom thủy ngân, lúi húi gỡ qua 3 bom một hồi, Thông cũng thoát được.

_Không thể nào- Hạnh thốt lên

_Haiz... học từ thằng cha Death chứ gì- Nam ngáp dài- là Lam chỉ cho hắn trước mà, đúng là bó tay

_Hả- Hạnh nghệch mặt ra, thế chẳng khác nào là lạy ông tôi ở bụi này, mọi mánh khóe Hạnh học được đều từ nó mà ra hay sao.

_Oài, hết hồn- Thông thở phào nhẹ nhõm

_Con My nó có gì hơn em chứ- Hạnh đau đớn nhìn Thông trong nước mắt

_Ngay từ lúc sang Mỹ, tôi đã hết yêu My rồi, nhưng tôi cũng không yêu cô-Thông nói

_Vậy... là con Lam này sao- Hạnh nhướng mắt về phía nó đầy vẻ căm tức

_Điên- nó tát mặt Hạnh một cái rõ đau- yêu thì cứyêu nhưng đừng bao giờ hạ thấp giá trị của mình

_Cô là cái thá gì mà dám tát tôi- Hanh hét lớn

_Đó, con người cô không phải cao ngạo thế hay sao, giờ lại phải như một con cún đi cầu xin tình yêu của người khác sao.

_Ơ...- Hạnh dường như tỉnh ngộ ra

_Chị Hạnh.... chị có sao không- Đạt chạy ào vào nhà khi thương tích trên người đã được băng bó sơ

_Bị như thế mà vẫn chạy đến đây được, đáng nể- hắn cười

_Cậu.... đến đây làm gì...tự lo cho bản thân mình đi- Hạnh nhìn Đạt và quát

_Chị Hạnh, bọn họ có làm gì chị không- Đạt vẫn tiếp tục lo lắng hỏi

_Trả cho cậu- nó đẩy Hạnh về phía Đạt- cho mà chắm sóc chị hai cho kỹ đi, còn nữa, quay về cái vị trí bang chủ của mình đi, sống tình cảm quá cũng không tốt đâu.

_Sao cô biết tôi mới là bang chủ...- Đat bất ngờ

_Vì tôi là....- nó đứng trước ban công, từng con gió kẽ thổi mái tóc nó, trên đầu là mặt trăng tròn tỏa sáng-...là Lam- nó búng người nhảy xuống dưới đất

_Ai dà- thông thở một hơi dài- đói quá

_Tí về rồi ăn...- Nam khoác vai Thông lững thững đi xuống lầu.

_Alô- nó cầm điện thoại nghe máy- dạ....hihi- tông nói chuyện của nó thay đổi khiến cả đám đứng khựng lại- dạ.... con biết rồi- nó cười và nói chuyện với cại điện thoại với giọn rất chi là nhỏ nhẹ.

_Đây...không phải Lam- Thông mở tròn mắt.

_Nhìn gì- nó cất điện thoại vào túi, khuôn mặt và giọng nói lạnh băng quay trở lại

_Oài... chắc nghe nhầm- Nam lắc lắc đầu, 4 người, 3 chiếc xe lướt đi trong đêm trở về POP

_Anh hai có sao không- Kenvin ôm chầm lấy Thông

_Ừ, anh ổn, anh đói thôi- Thông gật đầu

_Dạ em đi mua đồ ăn ngay- Kenvin vội vã đi mua đồ ăn

_Này My- nó ghé vào tay My 1 điều gì đó khiến My phải phun cả nước ra

_Thật hả- My hỏi nó còn nó chỉ khẽ gật đầu.

_Chuyện gì vậy- Nam hỏi

_Mai rồi biết, giờ bọn này đi có việc-My kéo nó ra khỏi POP.
Tại nhà của My có hai cô gái đang săm soi từng bộ đồ, 1 nàng thì luôn luôn lắc đầu, một nàng thì luôn luôn gật đầu, đến gần 2h sáng thì 2 nàng mới lên giường để ngủ nhưng....

_Lam nè, về đây một thời gian rồi ,Lam thấy nơi này ra sao- My mở cái chăn để lòi cái đầu mình ra

_Ừhm... cũng có chút thay đổi- nó cũng quay lại

_Thấy Tú ra sao- My chớp chớp mắt( vào chủ đề rất nhanh)

_Cũng khá đấy, rất mạnh, có thể quản lý Devil lâu dài- nó khách quan nhận xét

_Không phải, ý là về tính cách cơ-My chỉ tay vào mũi nó day day.

_À, cũng không lạnh lùng mấy so với lời đồn-nó hơi nhíu mày- cũng hơi... tưng tưng, có mấy kiểu tra tấn người cũng khá độc mà ít tốn tiền

_Hừ, nói chuyện với Lam mất hứng quá đi- My lăn qua lăn lại

_Mục đích cuộc nói chuyện này là gì đây?- nó hỏi My

_Muốn nói cho Lam biết tại sao Tú có tên là Vô Tình chứ sao- My cười- Lam cũng đã về đây lâu rồi mà không biết thì cũng kỳ.

_Cũng chưa lâu lắm đâu nhưng cứ kể đi- nó bắt đầu tò mò

_Hì- My bắt đầu nghiêm túc- Cách đây 4 năm.... lúc đó cả đám đang học cấp 2 ý, Tú có yêu 1 cô gái... chậc... cứ như thiên thần ý, nhưng đó chỉ là bề ngoài mà thôi.

_Là sao...- nó chưng hửng

_Thì có nghĩa là rất tàn ác, lúc hai người đó quen nhau, Tú cũng giống như anh Nam bây giờ , ấm áp và vui vẻ... chắc hơn 1 năm trời... cô ta đột ngột nói lời chia tay và... biết lý do là gì không-My mở to mắt

_Cứ nói- nó gật đầu

_Điều tra ra mới biết, cô ta đã dùng tên của Tú để quậy phá và mượn tiền một số tổ chức ngầm, ăn xong rồi bỏ chạy, quăng hết lại cho Tú, còn nữa... bởi vì cô ta tìm thấy một con mồi mới ở Pháp không thua kém Tú là mấy nên qua đó ở cho sung sướng-My thở dài

_Ợ... thế à- nó gật đầu tỏ vẻ hiểu chuyện

_Này... đang khúc cao trào cứ làm cho người ta mất hứng là sao- My véo má nó( ngoài My ra chắc chẳng ai dám làm)

_Kể tiếp..kể tiếp...- nó xoa xoa má

_Haiz... trả nợ thì không sao, nhưng lại bị phản bội và lừa dối như thế, Tú thay đổi tính cách luôn, tàn ác cực kì, nhưng dạo này có phần nào giảm bớt vì nhờ một ai đó( ai vậy ta....). Cái tên Vô Tình cũng từ đó mà ra.- My nhìn nó

_Hết khúc cao trào rồi phải không...Ợ...- nó ợ một cái rõ to- ăn cái gì mà bụng đầy hơi vậy ta....

Sáng hôm sau tại trường StarKing có một cô gái tóc dài thẳng mượt với đôi mắt nhung huyền xa xăm, người mặc một chiếc váy trắng tinh khôi dài đến đầu gối, chân mang một đôi giày búp bê trắng, khuôn mặt thanh tú lại đi kèm với một chiếc nón vành màu trắng, làn da trắng ngần và bước đi uyển chuyển thu hút mọi ánh nhìn, kế bên cô chính là My , cả hai cùng bước vào trường.

_My...- Nam ôm chầm lấy My rồi nhìn nó- ai đây em

_Bạn xinh quá- Kenvin mở một lời chào thân thiện với nó

_Lam đâu- hắn hỏi

_Chắc còn ngủ ở nhà- Thông gật gù đánh giá cô gái My đem tới

_Há há- My ôm bụng cười ngặt nghẽo- Lam đây nè...-My gỡ cái nón xuống để lộ rõ rã khuôn mặt yêu kiều của nó

_Rầm....- bốn chú khỉ đực nhà ta không hẹn mà cùng té ngã( kể cả hắn nhá)- Á...A...A...

_Chuyện gì- nó nhìn bốn thằng bằng ánh mắt nửa dò hỏi nửa khó chịu

_Muội chịu mặc váy từ bao giờ thế hả....- Nam ngoác mồm không nói thêm được một lời nào nữa

_Không ngờ đó...thay đổi thần tốc- Thông xoa cằm nhìn nó- ra dáng tiểu thư yếu ớt ghê á chứ

_Bỏ ngay cái giọng trêu ngươi đó đi- nó gầm gừ trong miệng tay nắm chặt sẵn sàng cho Thông ăn đấm

_Chị...Lam...ngày...càng...đẹp- Kenvin ấp úng không chịu được

_Cảm ơn cậu- nó mở ra một nụ cười mà bảo đảm chưa ai thấy, một nụ cười trong sáng rạng ngời khiến cả đám nam sinh té ngã ào ào( không chém nhá)

_Oh...no..., muội muội lạnh lùng của ta đâu rồi...- Nam ôm đầu rồi gào lên

_Hừ, do có chuyện nên mới như thế này thôi- nó quắc mắt nhìn cả đám.

_Con yêu...- có bóng của một người phụ nữ sang trọng từ ngoài cổng chạy vào ôm nó

_Dạ...mami, mami về nhanh ghê á- nó cũng ôm lấy bà khuôn mặt hạnh phúc không thể tả.

_Xem con gái của mami nào, một tháng không gặp mà con càng ngày càng xinh- bà xoay nó một vòng nhận xét rồi hôi lên má nó.

_^^, mami , đây là các bạn của con- nó giới thiệu cả đám với bà

_Được rồi, các cháu đi học ngoan ngoãn nhé, ra về Lam dẫn các bạn đến nhà của mami để mami đãi một bữa cơm nhé- bà cười với cả đám rồi leo lên xe đi ngay.

_Nhìn bà ta quen quen- hắn nhớ là đã từng gặp bà ở đâu đó

_Mẹ của Lam hả- My hỏi

_Ừ, nhưng là mẹ nuôi của Lam thôi- nó gật đầu, khuôn mặt băng giá lại hiện lên trên mặt

_À, chưa bao giờ nghe chị Lam kể về ba mẹ mình cả- Kenvin vô tư nói mà không biết rằng đã chạm vào nỗi đau của nó, hắn thấy ánh mắt nó long lanh lên một chút rồi nó quay người bỏ đi

_Kenvin, đừng nhắc đến ba mẹ của Lam, họ đã mất lâu rồi- Nam chờ cho nó đi xa rồi mới nói.

_Hả... vậy lúc nãy em đã...- Kenvin thở dài... tội cho chị Lam quá.

Nhìn nó bỏ đi hắn tự nhủ thầm, xem ra nó cũng không mạnh mẽ như hắn nghỹ, cũng khá yêu đuối và đáng yêu đấy chứ và chân hắn không chủ định mà đã bước theo nó. Còn hiện giờ thì nó đang ngồi trên cái ghế đá của Nam, mắt ngắm hồ nước xanh lâu lâu lại có một chiếc lá vàng rơi xuống làm mặt hồ gợn sóng.Chợt có một cánh tay đặt lên vai nó.

_Huynh đi đi, muội cần yên tĩnh- không cần quay lại, nó cũng biết người đó là hắn

_Muội tài thật, không cần nhìn cũng biết là huynh- hắn ngồi xuống cạnh nó và im lặng ngắm nhìn nó.Không biết thời gian đã trôi qua bao lâu, một cơn gió khẽ thổi bay mái tóc nó, hắn cầm một lọn tóc của nó rồi khẽ hít lấy mùi oải hương trên tóc nó, hắn cũng không hiểu sao mình lại làm như thế.

_Bỏ ngay cái trò đó, tóc của muội chứ không phải tóc của huynh- nó quay phắt lại nhìn hắn- và cũng đừng nhìn muội bằng cái ánh mắt đó.

_Hơ- hắn thả tóc nó ra- mà ánh mắt gì

_Ánh mắt huynh nhìn mấy đứa con gái bám lấy huynh, muội không phải là tụi nó, tệ hại - nó quay mặt đi

_Hả... tệ hại, với nó hắn tệ hại như vậy cơ à...- hắn chỉ biết lắc đầu cười trừ,ít ra nó cũng rất đặc biết trong mắt hắn, sao hắn có thể coi nó như những đứa con gái khác được.

_Hừm...- nó đứng dậy bỏ đi, miệng lầm bầm- tại sao vẫn chưa nhớ ra chứ- bất giác nó lại thở dài.

_Con người muội thật ra là như thế nào đây- hắn một lần nữa lại đặt một dấu hỏi to đùng về nó.

Chiều tan học, nó cùng cả đám bước ra cổng trường...mami đã đứng chờ tụi nó sẵn, khuôn mặt nó nghiêm túc và chạy ào về phía mami, một tiếng súng nổ vang, một viên đạn đã ghim trúng bả vai khi nó che cho mami, hắn cũng đã bắt được tên sát thủ vì nhận thấy hành động lạ của nó và nó cũng từ từ gục xuống.Bất tỉnh một thời gian lâu, tỉnh dậy thì hỡi ôi... nó nhận ra mình đã ở trong bệnh viện.

_Con tỉnh rồi à- mami đỡ nó ngồi dậy với gương mặt tràn đầy lo lắng

_Con không sao đâu mà- nó cười với mami

_Là lỗi của mami, cứ nghĩ là về đây sẽ an toàn nên không cần vệ sĩ...nào ngờ...- mặt bà buồn rười rượi

_^^, đâu sao đâu mà, con cũng là một vệ sĩ của mami đấy thôi- nó an ủi bà- con nghĩ mami nên về Mỹ, ở bên đây không an toàn đâu.

_Ừ, mami biết rồi- bà gật đầu- nhưng do mami nhớ con quá thôi.

_Dạ, khi nào rảnh, con sẽ xin phép ông sang thăm mami mà-nó cười tươi

_Lam...tỉnh rồi hả-My chạy vào phòng một cái vèo- Lam đói không? Khát nước chưa? Có thấy đau hay là mệt ở chỗ nào không? Lam muốn ăn gì? Lam ăn cháo hay uống sữa nhé?.....

_My...hỏi từ từ thôi, Lam ổn- nó đáp lời My

_Chị Lam... em mang tiếng kề cận chị mà cũng không bảo vệ được chị- Kenvin cúi đầu ân hận

_^^ cậu làm sao mà phản ứng kịp trong trường hợp đó, cậu đâu có được luyện tập đàng hoàng

_Muội đỡ chưa- Nam đem vào trong phòng nó một bó hoa oải hương.

_Giờ cháu mới nhớ ra bác là ai- hắn bước vào nói chuyện với mami nó nhưng Thông đi đằng sau thì nhận thấy được sát khí mà người hắn đang tỏa ra- bác là vợ của ông Mike, người đứng đầu trong tập đoàn huấn luyện sát thủ tại Mỹ, cháu đã gặp bác một lần trong buổi tiệc của thế giới đêm tổ chức tại Nhật.

_^^, cháu nói không sai- bà gật đầu

_Á... ra muội được huấn luyện ở đó á- Nam bất ngờ... hèn gì, mạnh lên thấy rõ

_Lam là 1 trong 5 sát thủ mà chồng bác tự tay huấn luyện và giỏi nhất đấy- bà mỉm cười

_Còn muội- hắn tát nó một cái khiến ai cũng điếng người-hết chuyện rồi hay sao mà đem tính mạng của mình ra đùa giỡn vậy hả-chưa kịp thấy nó nổi giận thì đã thấy hắn nổi giận trước, bang chủ Devil nổi giận...chắc chắn sẽ có án mạng(115 gấp đê...)

_Chẳng ai đùa, cái gì cần làm thì muội sẽ làm- Nó cũng tức giận khi bị ăn một cái tát

_Hừ, để rồi biết bao nhiêu người lo lắng cho muội vậy hả- nghe câu trả lời của nó, hắn càng tức điên lên được và quát lớn.

_Thà để muội chết chứ không để cho người thân muội bị tổn hại đâu-nó tức giận đập tay xuống giường, vết thương trên bả vai chưa kịp kéo da non thì bắt đầu rỉ máu.Ôm vai mình thở dốc-chết tiệt, mọi người về hết đi, tôi cần nghỉ ngơi, một mình mami ở lại được rồi- nó nằm xuống quay mặt vào trong và đuổi tất cả ra ngoài.

_Thôi, ra ngoài đi- hiểu tính tình nó nhất, Nam thở dài kéo mọi người ra ngoài.

_Hừ...bực mình- hắn cũng đành ra ngoài, nó đâu biết được khi nó gục xuống là lúc hắn bàng hoàng đến mức nào, một DarkMoon mạnh mẽ là thế cuối cùng cũng gục ngã trước mắt hắn, tim hắn thót lại và nếu như Thông không ngăn kịp hắn cũng đã giết chết tên sát thủ đó rồi, tim hắn càng lúc càng thắt lại và không thở nổi khi nó đang cấp cứu kia chứ.Đúng là điên thật mà

_Bác kể cho mấy đứa nghe một câu chuyện về Lam nhé-sau khi đóng kín cửa phòng, bà ngồi xuống ghế và mỉm cười

_Vâng- cả đám gật đầu

_Bác là mẹ nuôi của Lam, là bạn thân của ba mẹ Lam ngày trước, cách đây 12 năm, tức lúc đó Lam chỉ mới 5 tuổi mà thôi, biết Lam là con nhà giàu, 1 nhóm người đã bắt cóc để tống tiền gia đình Lam, ba mẹ và ông nội của Lam đã tìm ra bọn bắt cóc, khi ập vào là lúc tên cầm đầu dùng súng đe dọa Lam, Lam đã quá sợ hãi và bất ngờ cắn vào tay tên cầm đầu, vừa thoát được Lam đã chạy về phía ba mẹ của mình, cũng là lúc phát súng đầu tiên nổ ra cướp đi tính mạng ba Lam khi ông xông ra che chắn cho nó.Lam cũng đã chạy về phía mẹ mình, nhưng tên cầm đầu vẫn nổ súng nhắm vào mẹ Lam nên bà cũng bị trúng thương, nhưng vì cái sốc mất chồng, mẹ Lam cũng không qua nổi trong đêm hôm đó.Các cháu nghĩ bị mất đi cha mẹ vào một độ tuổi như thế, mà còn vì mình mà chết, một đứa trẻ hồn nhiên như Lam còn có thể vui vẻ được không, hơn 2 năm nó bị trầm uất và không noi chuyện với ai. Lam bắt đầu học võ để bảo vệ chính bản thân mình và người thân.

Kể cũng lạ, nó cũng rất có năng khiếu , lĩnh ngộ rất nhanh và cũng rất thông minh, 2 năm vừa rồi qua Mỹ là lúc chồng cô truyền thụ mọi tâm huyết của ông cho nó nên đó là nó lý do vì sao nó phát giác rất nhanh tên sát thủ tấn công cô- bà ngậm ngùi kể lại.

Tất cả đều im lặng vì bây giờ mới hiểu tại sao nó thà chết chứ không để người thân của mình bị thương.

_Con ngủ chưa- bà bước vào phòng nó

_Dạ chưa- nó xoay người ra- mami kể cho mọi người nghe rồi chứ gì

_Vì họ là bạn tốt của con mà- bà mìm cười - à...cái cậu Tú ấy, con đừng giận cậu ta, cậu ta là người lo cho con nhất đấy... cậu ta bế con đến bệnh viện luôn mà mami chưa kịp gọi xe cứu thương nữa đấy.

_Cái loại vô tình như hắn á, mami đừng đùa- nó ngạc nhiên không nói nên lời

_^^, xem ra cậu ta có vẻ thích con- bà liếc nhìn nó

_Con đi ngủ- nó trùm chăn lại kèm theo khuôn mặt đỏ bừng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro