23. cái chết ( kokoinu )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Anh và em, không hơn gì hai kẻ bị khùng.

Anh yêu chị em, em yêu anh.

Anh và em, không khác gì hai kẻ đang chết.

Anh yêu em, em chẳng còn yêu anh...

Anh và em, không kém gì hai đám mây đen.

Anh yêu mặt đất, em yêu trời.

Anh và em, không thể nào là hai kẻ yêu nhau.

Anh còn sống, em đã chết đi rồi!

Thế rồi cái chết đến với đôi ta như hai thứ vốn dĩ phải như vậy. cái chết đẹp, cái chết lụi tàn trong lá phổi. em đến với miền tự do, rời khỏi trói buộc của anh, rời khỏi cuộc tình của hai ta mà đi vào một khoảng trời nắng đẹp, nơi có chị em ở đó – nơi có người anh thực sự trao tim.

Thế còn anh?

Thế rồi còn anh thì sao?

Anh vẫn tiếp tục sống, để rồi phát hiện ra rằng mình lại nhớ em rồi.

Nhớ da diết, nhớ sầu khổ, nhớ đau thương.

Rồi anh nhớ, nhớ cái chết em ban tặng cho chính mình....và anh cũng vậy.

Đoàng!

Khủng khiếp và kinh hoàng, tiếng anh và tiếng em, hai hồn ma, hai con người, hai cái bóng, hai sự chết, và hai quả tim.

Nhưng chỉ duy nhất, và vĩnh viễn là một.

*Một tình yêu*

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro