#47

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Này, em ơi, điều em yêu là gì thế?

là màu sắc rực rỡ của riêng người.

Trong mắt em, người luôn luôn toả sáng, giống như tất cả nhưng điều xinh đẹp nhất đều chỉ khiến người càng thêm rực rỡ trong mắt em. Là mái tóc đung đưa theo gió chiều, là đáy mắt lấp lánh dịu dàng nhìn về em, là tiếng nói êm ru của người khi đôi ta gặp gỡ, là vẻ đẹp của người trong mỗi giấc mơ em. Chẳng phải tự nhiên, em lại thấy người đẹp, chắc là vì em đang yêu người mà thôi. Thứ tình yêu đang căng tràn trong nhịp đập, đập thình thịch khi em nhìn người, hội tụ lại dồn dập trong hơi thở em.

Này, em ơi, điều em yêu là gì thế?

là những giây, em được chạm vào người thương.

Hơi ấm của người níu bước chân em lại, ôm lấy em và kéo em vào lòng. Cho lồng ngực căng đầy mùi thơm ấy, có mùi nắng tàn, và có mùi cỏ lau. Người nắm tay em dắt em đi qua ngày tháng, sương đọng trên vai mang theo hơi lành lạnh, nắng trưa gay gắt hoà vào mùi gió khô, là khoảnh khắc hoàng hôn ta ngồi nghe gió vờn. Tựa vào vai người, nhắm mắt lại, em hít vội một hơi sâu. Mềm mại làm sao, khoảnh khắc đôi môi ta mời gọi, chỉ thế thôi, đã trở thành điều em yêu.

Có những khi, cuộc sống này bộn bề, khiến trái tim em chai sạn đi đôi chút. Có những khi, em nhìn người lạ lẫm, và đột nhiên, lại thấy giảm tình yêu.

Em lại hỏi mình, điều em yêu là gì thế?

là những khi, ta biết mình còn nhau.

Lênh đênh cùng người trải qua dải cuộc sống, vẻ đẹp nào em chưa thấy người ơi? Những lúc ấy, trái tim em không còn dễ rung động, nắng và gió chẳng làm người xinh lên. Những cái ôm, cái hôn thành quen thuộc, em không còn, em không còn xao xuyến của ngày xưa. Nhưng em biết, ngày đoạn ngày, và tháng lại đoạn tháng, qua những mỏi mệt vẫn còn người cạnh bên. Mái nhà ta chẳng bao giờ thiếu hơi ấm, giường đôi ta em không còn một mình. Là những đêm em giận hờn, người dỗ. Là những ngày, người mỏi mệt, em yêu.

Và người ơi, tình yêu ngày càng chán. Nó thế chỗ, cho tiếng gọi tình thân.

Trái tim em không còn quá rung động, bởi em lựa chọn từng khoảnh khắc bình yên.

Giữa đêm khuya, khi ánh trăng rải vào.

Người thầm thì, ghé tai hỏi nhỏ em. 

Này, em ơi, điều em yêu là gì thế?

là khoảnh khắc, chúng ta còn thương nhau.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro