Chương 14: Thâm tình nam chính(14).

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhìn thấy nam chính xuất hiện tại nơi này, Mị Nguyệt đã rất sửng sốt, suýt thì buông luôn đang nắm trên tay xám đen hòn đá, thậm chí khi nhìn sang nữ hài đáng yêu tết tóc bọ cạp bên cạnh, nàng thiếu nữa nghi ngờ 2 người này đều do pháp tắc của thế giới này gửi tới để thủ tiêu Mị Nguyệt.

Ân, nếu không hai người này đột nhiên xuất hiện ở nơi này làm gì? Không phải Đường Tam lúc này nên đến nhà của bản thân ở Thánh Hồn Thôn sao?....

Tiểu nữ hài lúc này đầu óc xoay chuyển, nhanh chóng nhớ tới chính mình từng để lại cho nam chính nguyên chủ tiểu đồ chơi, còn có 'lần tới gặp sẽ trả ngươi tiền' lời nhắn.... aizz, trong lòng không tránh khỏi thở dài, nàng rốt cuộc không ngờ tới, chính mình trong lúc vô ý lời nói lại đào hố chôn cho chính mình.

Nam chính vốn dĩ không nên đến đây, hơn cả, việc hắn còn đem theo 1 vị đại nhân vật khác tới cái nơi như này quả thật là vấn đề, hảo sao?

Tiểu nữ hài đảo mắt, sau 2 giây ngẩn ngơ trước mặt Đường Tam, nàng tỏ vẻ rốt cuộc nhớ ra cái này người là ai, nàng đi vào khách điếm, hơi liếc mắt sang cái kia nữ hài, hô lên: "A, Đường Tam, ngươi thật sự tới nơi này nha."

[Tiểu Vũ

Giống loài: Hồn thú(Nhu Cốt Thỏ)

Giới tính: Nữ

Tuổi: 6(+10 vạn năm)

Thông tin cơ bản:

Nhân vật sắm vai: Nữ chính

Nhân vật bối cảnh: Tiểu Vũ nhân lúc Võ Hồn Điện truy sát hồn hoàn 10 vạn năm, dựa vào mẫu thân sát ra đường máu mà mau chóng lẫn trốn vào nhân loại thế giới. Nàng vì báo thù mà đi đến Nặc Đinh thành sơ cấp hồn sư học viện để học tập và nâng cao thực lực, không ngờ....]

Nam hài bồi bên cạnh không kiên nhẫn nữ hài được 1 lúc, rốt cuộc cũng đợi người tới, trong lòng bồn chồn cùng hồi hộp nhanh chóng bị hữu lực nhịp tim trấn áp. Đường Tam hơi nâng cười nhẹ, chào hỏi: "Lâu rồi không gặp, Sơ Nguyệt. Ngươi quả thật là không có gì thay đổi, vẫn như cũ a." Như vậy ngây ngốc.

Mị Nguyệt chớp chớp mắt, cũng nhanh chóng nhận ra mà phồng má đối với Đường Tam: "Ân, ngươi cao lên thật nhanh a, đã vượt qua ta mà còn có thể cao lên ha, hừ."

"Ha ha."Đường Tam cười trừ với cái cách nói giấu đầu lòi đuôi kia, nói sang chuyện khác mà giới thiệu với cái này tiểu nữ hài về chính mình bên cạnh người: "Đây là Tiểu Vũ, đồng bạn của ta tại Nặc Đinh thành. Còn đây là Sơ Nguyệt, là 1 học viên của Võ Hồn Điện tại thành Bố Tư Phong này."

Tiểu Vũ cười hì hì, đối với cái này tình tình bộc trực lại dáng vẻ đáng yêu tiểu nữ hài rất thân thiện nói: "Xin chào, ta là Tiểu Vũ, Vũ trong khiêu vũ. Ngươi rất đáng yêu a, chúng ta làm bạn nha?"

Tiểu nữ hài đối với cái này đáng yêu nữ hài vẫn là rất có hảo cảm, nên nàng rất nhanh liền đồng ý, trên miệng nụ cười đều kiều đến híp mắt: "Hảo nha, Tiểu Vũ, ngươi có thể gọi ta là Tiểu Nguyệt. Ngươi cũng rất đáng yêu, đáng yêu nhất trong những người mà ta từng qua đâu."

Đường Tam đầu đều quải cái cong, đều không thể hiểu nỗi 2 người này nhanh như thế liền trở thành bạn, đều gọi nhau bằng tên thân mật. Hắn không khỏi khụ khụ vài tiếng, thu hút 2 ánh mắt trong suốt nhìn về phía Đường Tam, làm tiểu nam hài không khỏi hơi yên lặng. Rốt cuộc, Đường Tam lấy ra 1 vật nhỏ từ hồn đạo khí bên hông, nữ hài nhanh chóng nhận ra này là tín vật mà chính mình gửi cho Đường Tam, nàng nhanh chóng nhớ ra bản thân bởi vì cái gì mới đưa chính mình quý giá đồ chơi của mình đưa cho hắn, tiểu nữ hài mặt đều ngơ ngác.

Tiểu Vũ tò mò nhìn cái này ngốc mặt tiểu nữ hài, hiếu kì mà giơ lên nho nhỏ ngón tay chọc chọc vào cặp kia phấn hồng cặp má, mềm mại cảm giác lan tràn làm nữ hài yêu thích không buông tay, cặp kia tay do dự 1 lát, sau đó chuyển từ nhẹ nhàng sờ xoạt sang bẹo má.

Mị Nguyệt nhanh chóng bị đau đớn lan tràn trên da mặt làm cho sửng sốt, cả khuôn mặt đều có chút ngơ ngác nhìn về phía trước mắt bạn nữ, sau đó như lại nhớ tới cái gì đó, thiếu nữ quay đầu đối với Đường Tam nói: "A, đúng rồi, Đường Tam, Tiểu Vũ, các ngươi đợi ở đây, ta muốn đi lấy vài thứ này." Nói nói, Mị Nguyệt nhanh chóng tránh thoát khỏi bàn tay của nữ hài, nhanh chóng chạy ra ngoài.

Hai tiểu hài tử nhìn theo bóng lưng nữ hài rời đi, quay mặt nhìn nhau 1 lúc, Tiểu Vũ rốt cuộc không nhịn được chính mình trong lòng rục rịch, nở nụ cười tươi rót đối với Đường Tam, làm nam hài theo bản năng lui lại.

Một lúc sau, Mị Nguyệt thở hồng hộc mà chạy tới nơi này, cả khuôn mặt đều nhiễm màu hồng phấn, hơi há mồm thở dốc, nàng ngẩng đầu lên liền đã nhận ra không khí của 2 người hiện tại rất khác biệt, nhưng cũng không rõ nơi nào khác biệt, liền không lắm để ý. Tiểu nữ hài cầm lấy trên tay tiểu cái bao, nhanh chóng nhét vào Đường Tam tay.

Đường*vốn định trả lại Mị Nguyệt đồ vật mới đến nơi này* Tam không hiểu chuyện gì mà cầm lấy trong tay tiểu bao, khuôn mặt đều hiện lên nghi hoặc.

Tiểu nữ hài lúc này không chú ý đến nam hài kì lạ biểu hiện, rất đương nhiên mà nói: "Đây là 1 ít che lấp hồn thú bột phấn cùng thức ăn khô, ta trả lại cho ngươi nha."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro