29/ Người nhà lo lắng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lúc này anh em nhà Asahina đang nhàm chán ngồi trước TV.

Kaname ngã trên sô pha, tay cầm điều khiển bấm liên tục.

- Anh Kaname, có để yên được hay không?
Yusuke bực mình chỉ trích Kaname.

- Ha hả, Yusuke-kun hôm nay dám phản kháng anh sao?
Kaname lười biếng liếc thanh niên tóc hồng, trên tay vẫn không ngừng chuyển kênh, hiển nhiên không xem lời đe dọa của em trai ra gì.

- Anh....
Yusuke tức giận đến vẻ mặt đỏ bừng.

- Ôi....Nhìn kìa! Luna-onee chan với Tsubaki onii-chan và Azusa onii-chan được lên TV.
Đột nhiên Wataru chỉ vào màn hình hô to.

Mọi người vừa nghe, vội vàng đưa ánh mắt hướng về màn hình, chỉ thấy ba người lẫn trong đám hỗn loạn, còn có cả cảnh tượng chiếc xe chút nữa thì tông vào Luna cũng rành rành hiện ra.

Iori hốt hoảng, đôi mắt như lâm vào nhớ lại, đôi mắt toàn là hình ảnh Luna đứng đó cho đến lúc chiếc xe đến gần cô.

Một chút thì thấy mặt Luna, một chút lại thấy Fuyuka, từng cảnh hiện ra trong đầu Iori như một cuộn phim quay chậm.

Kaname chứng kiến Iori bất thường, liên tục gọi tên anh ta, các anh em khác nhìn thấy Iori như vậy cũng lâm vào hỗn loạn.

Ukyo cầm chìa khóa hướng cửa ngoài phóng đi, còn Kaname ở lại thấy tình trạng Iori không ổn định cũng không dám rời khỏi.

Lúc này chỉ có Hikaru bình tĩnh, anh lấy điện thoại ra gọi cho Azusa, sau khi nhận được tin báo bình an mới bảo mọi người không cần lại lo lắng.

...

Trái ngược với khung cảnh hỗn loạn trong nhà Asahina, lúc này Luna đang ngồi trong xe cùng đôi song sinh tử.

- Luna-san, trong ba lô cô có cái gì mà cô ôm không chịu buông vậy~~
Giọng Tsubaki ngả ngớn, đôi mắt nhìn chằm chằm vào ba lô trong tay Luna.

- Ách... Không có gì!
Luna giọng nói bình tĩnh trả lời.

Cô cứ nghĩ đến để anh ta thấy đồ vật trong túi chắc chắn cả nhà đều sẽ biết, Tsubaki nhắc nhở làm cô không khỏi nhớ đến nam sinh tặng món quà này cho cô, cảm thấy may mắn bởi nhờ nó mà cứu được hai mẹ con nọ.

Azusa tâm tình phức tạp nhìn ba lô trong lòng Luna nhưng cũng không có hỏi ra tới.

Tsubaki lấy tốc độ nhanh nhất hướng ra ghế sau giật lấy ba lô trong tay Luna.
- Không có gì vậy để anh cầm dùm em~~~~
Tiếp theo Luna hoảng sợ nghe Tsubaki nói tiếp.

- Ha hả ♥♥♥ trong này là cái gì vậy ta?~~~
Đừng tưởng là anh không để ý, lúc nãy rõ ràng thấy cái hộp trái tim màu hồng. Hừ hừ~~

"chát.."
Ngồi bên cạnh đang lái xe đánh vào cái tay đang mở ba lô kia.

- Ui da~~ đau đau... Đỏ hết tay anh rồi đây nè, Azusa đáng ghét~~
Tsubaki gương mặt uỷ khuất, đưa ra cái tay ra đằng sau cho Luna xem.

- Anh không sao chứ?
Luna bề ngoài hỏi thăm, trong lòng đang hô to "đáng đời".

- Sao anh lại tùy tiện xem đồ vật riêng tư của người khác như vậy?
Azusa nghiêm mặt.

- Không phải nói là được sao, tại sao lại đánh người ta~~
Tsubaki uỷ khuất nói.

- Em nói anh sẽ chịu nghe sao?
Azusa liếc nhìn Tsubaki.

- Đương nhiên là ....không rồi~~~~~
Tsubaki miệng nói, tay cũng hành động, ba lô mở ra, bên trong thư tình cùng quà cáp rớt ra.

Tsubaki ánh mắt sưu sưu nhìn Luna. Azusa có chút vô lực nhìn người anh vô sỉ của mình.

- Luna-san~~~ cái này là cái gì đó?
Tsubaki cầm trong tay thư tình hướng Luna cười cười.

Luna nhanh chóng giật lại đồ trong tay anh ta, ôm ba lô hướng phía cửa sổ, không thèm nhìn mặt Tsubaki lần nào nữa.

....

Vừa nghe tiếng ô tô về, các anh em nhà Asahina nhanh chóng ra trước cửa chờ ba người vào nhà.

Nhìn thấy Luna, Iori vội ôm lấy cô, sau khi bình tĩnh lại mới buông ra.

Kaname ánh mắt lại phức tạp nhìn vào hai người.

Yusuke không mặn không nhạt nhìn Luna.
- Rốt cuộc chịu trở về rồi sao?

- Yusuke-kun~~~em thật tịch mịch sao?
Tsubaki ôm cổ Yusuke, cười xấu xa nói.

-  Anh Tsubaki, đừng có nói bậy!
Yusuke đỏ mặt, oa oa la to.

Nhìn thấy Luna, Fuuto liền bỏ qua một bên mặt.
- Hừ.

Luna cũng không thèm để ý, cô định bế Jun từ tay Masaomi.

Bộ dáng của Luna lúc này có chút không xong, áo nhăn nhúm, đầu tóc lại rối bời. Masaomi đang ôm Jun cũng né sang một bên, nhìn ba người chật vật, bộ mặt ghét bỏ nói.
- Vào nhà tắm rửa đi, xong rồi ra đây nói chuyện.

Luna mất tự nhiên chà xát hai tay, gương mặt cười có chút ngượng nghịu.

Kaname nhìn bộ dạng bây giờ của Luna, nhịn không được bật cười.

....

Đợi cho ba người vừa tắm xong, an vị trên sô pha thì mọi người tụ tập lại nhìn chăm chú vào họ.

- Ha ha....
Luna có chút cười gượng, ý đồ muốn đánh trống lãng, nhưng là hoàn toàn thất bại.

Tsubaki cùng Azusa dán hai bên Luna mà ngồi vô cùng tự nhiên chờ đợi thẩm vấn.

Kaname đôi mắt chợt lóe.

Natsume ngồi bên cạnh ánh mắt tối sầm, nhìn Luna giọng nói có chút nghiêm khắc.
- Nói đi, hôm nay là chuyện gì xảy ra?

Luna mơ hồ có chút co rúm, Azusa ngồi ở bên cạnh liền cho cô một ánh mắt yên tâm.

Che dấu không được nên ba người đành phải trả lời thành thật.

Hikaru ngồi một bên nhìn từ đầu đến cuối, khóe miệng vẫn cầm cười, nghĩ thầm "quả nhiên là tư liệu sống thú vị", không cần làm gì xung quanh cũng xảy ra nhiều chuyện như vậy!

Mọi người nghe xong  liền rùng mình, hấp một hơi khí lạnh. Loại chuyện này mà cũng có thể gặp được, phải nói là quá xui xẻo rồi.

Ukyo giọng nói lộ ra một cỗ không cho cự tuyệt giọng nói.

- Sau này Luna-san ra ngoài phải có mọi người thay phiên nhau đưa rước. Anh hy vọng em sẽ bận tâm đến an toàn của bản thân.

Ngồi bên cạnh mấy anh em khác cũng không dám cho ý kiến, chỉ có Luna là âm thầm kêu rên, cả người đều có chút ủ rũ nhận mệnh.

Sau đó là bị mọi người thay phiên "giáo dục" về an toàn giao thông một lúc, Luna tỏ vẻ bản thân sức cùng lực kiệt.

...

Trở về phòng nghỉ ngơi, Luna nhớ lại tình cảnh ngày hôm nay không khỏi cảm thán quả nhiên thật mạo hiểm.

Luna chui vào ổ chăn, buông lỏng thần kinh an tâm mà ngủ một giấc.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro