Chương 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Có chuyện gì sao?"

Một lần nữa ở Vương Đông trước mặt không kiên nể gì thay quần áo, nhìn muốn nói lại thôi thiếu niên, thật thiếu nữ, Kevin hỏi.

"Vừa nãy trong lúc chiến đấu, ngươi......"

Nghĩ vài giây, Vương Đông  cũng không phát hiện nên dùng từ nào miêu tả tình hình lúc nãy, chỉ là cũng đủ để Kevin hiểu Vương Đông muốn hỏi cái gì.

"Kinh nghiệm thực chiến, linh hoạt thân thể."

Kinh nghiệm thực chiến giúp phán đoán Vương Đông vị trí, công kích cùng khoảng cách công kích.

Linh hoạt thân thể giúp Kevin linh hoạt tránh né được công kích, thuận tiện còn phản kích.

Kevin lời nói cũng không nhiều, chỉ là Vương Đông cũng đủ để hiểu nàng đáp án.

"Kinh nghiệm thực chiến sao..."

Cho nên rốt cuộc là phải chiến đấu bao nhiêu lần, mới có thể đạt tới Kevin cái kia trình độ?

Vương Đông rất rõ ràng, vừa nãy đòn kết liễu, Kevin căn bản không có nhìn hắn.

Trong trạng thái như vậy vẫn có thể biết được Vương Đông công kích vị trí cũng né tránh và phản kích, thật sự có chút khủng bố.

"Hiện tại, đi dạo sao?"

Thay một bộ bình thường quần jean áo thun, bên ngoài tròng lên thâm lam sắc áo khoác, Kevin đối với Vương Đông nói ra mời.

"Ừ."

Thắc mắc được giải đáp, Vương Đông nghĩ lại cũng không có chuyện gì làm, liền đồng ý.

Nàng chính mình cũng thay một bộ đồ bình thường, theo sau đi theo Kevin bước ra ngoài ký túc xá.

.............................

Thời gian đã tiếp cận ban đêm, hoàng hôn nhẹ nhàng ánh vàng kéo dài bóng dáng của từng con người trên đường phố, tựa như không muốn xa rời.

Còn chưa tới chính thức đi học thời gian, bởi vậy gần như không có bao nhiêu thú vị cửa hàng mở cửa, tuy vậy Kevin chuyến này mục đích chủ yếu là thăm dò địa hình mà thôi.

Dạo quanh một vòng ngoại viện, cuối cùng hai người đi đến Hải Thần Hồ bên cạnh đường nhỏ.

Những tia nắng cuối cùng của hoàng hôn sắp biến mất, ánh qua mặt hồ nước tạo ra cảnh tượng tuyệt đẹp.

Lúc này trên đường cơ bản là không có người đi dao, nơi này cũng không có sinh vật hoang dã, chính vì thế càng làm bật lên Kevin cùng Vương Đông tiếng bước chân.

"Ngươi cảm thấy tòa học viện này thế nào?"

Lặng yên một đường, cuối cùng cũng có người lên tiếng, chỉ là không phải Vương Đông.

"Tràn đầy tài phú, mỹ lệ cùng thực lực."

Đây là Vương Đông trả lời.

Nằm ở đại lục trung tâm, cách đó không xa chính là tinh đấu rừng rậm.

Trên đại lục lớn nhất thế lực, lớn nhất trường học, từng đào tạo ra 7 vị thần, có cực hạn đấu la Long Thần Mục Ân trấn giữ,.....

Vô số năm lắng đọng lại tạo nên cái này vị đại học viện.

Chế tạo thân thể, phục chế ký ức, này cũng làm cho vô tình Honkai bị ký ức có sẵn tình cảm ảnh hưởng.

Mỹ lệ thành thị, tựa như năm đó thành phố Nagazora.

Kết quả chú định, Honkai sẽ ở học viện này bùng nổ, khiến cả thành phố Sử Lai Khắc thành Nagazora thứ 2.

"Trở về thôi."

Dừng lại bước chân, mãi cho đến khi nhìn không thấy mặt trời, Kevin nói.

Thế giới này khoa học kỹ thuật cũng không phát đạt, đó là trước khi cùng Nhật Nguyệt Đại Lục va chạm.

Lấy nó hiện tại khoa học kỹ thuật thụ, cùng với hồn lực nhân lên, khi mà đại Honkai chân chính bùng nổ, sẽ tạo ra Herrscher thực lực tương đương thần, hơn nữa chủ tu chiến đấu cùng hủy diệt thần.

Đừng nói là ở phía sau còn có Kevin, ở mọi thế giới thực lực ít nhất gấp 4 lần Herrscher Kevin, căn bản không có cách nào bị đánh bại. 

...............................

Vương Đông không cách nào hiểu được Kevin rốt cuộc suy nghĩ cái gì.

Tên kia rõ ràng đứng ở nàng trước mặt, nhưng trái tim đó, lại như nằm ở phương xa.

Ánh mắt kia cũng không phải là một đứa trẻ 11, 12 tuổi có thể có được, bên trong tình cảm, cho dù là Vương Đông cũng không cách nào nhìn ra hoàn toàn.

Đó đại khái, là nhớ nhà.

"Thật thần bí."

Lớp ngụy trang kiêu ngạo ở gặp phải Kevin thời điểm liền bị dễ dàng vạch trần, kia đáng tin cậy cảm giác, tựa như nàng ở Hạo Thiên tông thời điểm bị các trưởng bối che chở giống nhau.

Làm người tâm sinh ỷ lại.

Lắc đầu, Vương Đông trở về trên giường nằm ngủ.

Ngày mai còn phải đi học, hắn yêu cầu ngủ sớm để mai có sức mà đi học.

Nằm xuống thiếu nữ cũng không quên nhìn trộm hôm nay mới gặp bạn cùng phòng.

Ngụy trang đã bị tháo xuống, ngủ say thiếu nữ cũng không có buổi chiều khi đáng tin cậy cảm giác, càng nhiều là khiến người muốn bảo hộ nàng yếu ớt.

Cuộn tròn trong chăn, lông mi nhăn lại, cùng Vương Đông chiến đấu khi kia sắc bén cảm giác hoàn toàn biến mất, chỉ làm người muốn ôm chặt nàng, vuốt phẳng thiếu nữ bất an.

Vương Đông Nhi cảm thấy chính mình đại khái là điên rồi, lại nghĩ đối với vừa gặp được nửa ngày người xa lạ làm những cái đó thân mật hành động.

Trong lòng thầm than, thiếu nữ nhắm lại mắt, xoay người muốn ngủ, chỉ là dù cho lăn lộn thế nào, trong óc Kevin yếu ớt ngủ nhan đều không vứt đi được.

Đêm nay, Vương Đông Nhi chú định là sẽ mất ngủ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro