Thám tử lừng danh Conan(4)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



Kudo Yusaku ở trên giường lăn qua lộn lại không ngủ được, vuốt chỗ trống bên kia giường, trong lòng cũng trống rỗng theo.

Trước kia anh muốn để Tiểu Kỳ ngủ phòng khách, đối phương lại càng muốn cùng anh chen chúc trên cùng một cái giường, còn thường xuyên nhích tới nhích lui, dẫn đến mỗi ngày cứ tới nửa đêm là anh phải thức dậy đi tắm nước lạnh, còn bây giờ Giang Kỳ lại chủ động đi ngủ ở phòng khách.

Trước kia Tiểu Kỳ mỗi lần đều chủ động tìm đề tài đùa giỡn anh, xong việc còn bày ra bộ dáng vô tội, làm anh vừa tức giận vừa buồn cười, nhưng mà bây giờ bắt đầu từ lúc cơm chiều đến giờ, đối phương vẫn chưa nói với anh câu nào. Loại chênh lệch này làm anh rất không thoải mái.

Haiiii! Kudo Yusaku thở dài. Làm sao bây giờ? Hình như anh chọc đối phương tức giận rồi.

Nhưng là đối phương thổ lộ làm anh chuẩn bị gì cả, hoàn toàn không nghĩ đến Tiểu Kỳ sẽ thích mình, còn đột nhiên thổ lộ như vậy, biểu hiện lúc đó của anh khẳng định rất kém cỏi. Bằng không Tiểu Kỳ cũng sẽ không để ý tới anh. Còn cùng anh chiến tranh lạnh.

So sánh với Kudo Yusaku đang rối rắm, thì Giang Kỳ lại nhẹ nhàng hơn rất nhiều, hoàn toàn không bị đối phương ảnh hưởng. Chia phòng ngủ cũng là Giang Kỳ muốn cho Kudo Yusaku không gian để tự hỏi.

Buổi chiều thổ lộ, thật ra chỉ là cậu nói đùa mà thôi, tuy rằng trong đó cũng có ý thử xem thái độ của Kudo Yusaku ra sao, không nghĩ tới Kudo Yusaku không chỉ coi là thật mà còn phản ứng kịch liệt như vậy.

Việc này đối với Giang Kỳ không có ảnh hưởng gì, đối Giang Kỳ mà nói, nhiệm vụ của cậu chỉ là sinh con mà thôi, không phải một hai cha của bảo bảo phải yêu cậu, cho dù cha của bảo bảo yêu cậu thì cũng có lợi, cho nên, cậu mặc kệ Kudo Yusaku có nguyện ý hay không, cậu đều phải cùng đối phương lên giường. Lại nói nếu cậu dùng vũ lực thì cho dù Kudo Yusaku muốn phản kháng, cũng phản kháng không được.

Suy nghĩ cẩn thận xong xuôi Giang Kỳ mới không đặc biệt tức giận, nhưng mà cậu vẫn muốn giả vờ một chút.

Một đêm ngủ say.

Sáng sơm ngày hôm sau, Kudo Yusaku  một đêm không ngủ mang theo quầng thâm mắt bò dậy đi vào phòng bếp.

Mười lăm phút sau, Kudo Yusaku nấu xong bữa sáng xuất hiện ở trước cửa phòng Giang Kỳ, ngượng ngùng nửa ngày, rốt cuộc lấy hết can đảm gõ cửa.

Thật lâu không có động tĩnh.

Nửa ngày, khi Kudo Yusaku nhịn không được muốn gõ cửa lần nữa thì cửa mở ra, xuất hiện bóng dáng lộn xộn của Giang Kỳ, nhìn dáng vẻ là vừa mới thức dậy.

“Anh làm gì?" Vốn dĩ Giang Kỳ đang thoải mái ngủ say lại bị tiếng gõ cửa phòng đánh thức, trong lòng dâng lên lửa, cho nên giọng điệu không tốt lắm.

Tất nhiên, Kudo Yusaku cũng phát hiện điểm này, xấu hổ sờ đầu, ngữ khí có chút lấy lòng nói với Giang Kỳ “Tiểu Kỳ chắc em cũng đói bụng rồi, anh gọi em ăn sáng.”

Cảm thấy trong bụng cũng có chút đói, sắc mặt Giang Kỳ tốt hơn một chút, có điều ngữ khí vẫn không tốt∶ “Tôi đã biết rửa mặt xong tôi đi xuống.” Nói xong không chờ Kudo Yusaku phản ứng, trực tiếp *cạch* một tiếng đóng cửa.

Kudo Yusaku bị chạm vào mũi cũng không tức giận, sờ sờ cái mũi, khóe môi nhịn không được nhếch lên.

Đây chính là lần đầu tiền từ ngày hôm qua đến bây giờ Tiểu Kỳ nói chuyện với anh, là một dấu hiệu tốt.

Vì thế khi Giang Kỳ đi vào phòng khách, thấy được vẻ mặt cười ngốc nghếch của Kudo Yusaku.

“……”

Không để ý tới nụ cười xán lạn của Kudo Yusaku, cậu lập tức đi đến bàn ăn.

Giang Kỳ mới vừa ngồi xuống bắt đầu ăn cơm không bao lâu, thì thấy trong bát mình nhiều thêm một đôi đũa không thuộc về cậu, trên đũa còn kẹp một khối thịt mỡ. Mà chủ nhân đôi đũa đang vô cùng trông mong nhìn cậu “Tiểu Kỳ, em quá gầy, ăn nhiều một chút.”

-_-# *bang*, lập tức trên trán Giang Kỳ xuất hiện bốn vạch đen, gắt gao nhìn chằm chằm khối thịt mỡ trong bát kia, nhìn qua đã hết muốn ăn.

Đè xuống lửa giận trong lòng, Giang Kỳ làm lơ ánh mắt chờ mong của Kudo Yusaku, không chút do dự vứt khối thịt mỡ đi qua bát bên kia.

Ai sẽ sáng sớm ăn đồ vật dầu mỡ như vậy aaaa!!!

“Tiểu Kỳ ~” Kudo Yusaku thấy Giang Kỳ không để ý đến mình, hai mắt anh ảm đạm xuống.

Một lát sau, Kudo Yusaku mới cẩn thận chậm rì rì từng chút một bụng mở miệng nói “Tiểu Kỳ, ngày hôm qua,  anh……”

Giang Kỳ đánh gãy anh nói “Không cần phải nói.”

Nghe được đối phương rõ ràng có chút xa cách, Kudo Yusaku mới hoảng sợ vội vàng nói ∶ “Không, không phải ngày hôm qua không phải…..Anh là nói, chúng ta ở bên nhau đi!”

Giang Kỳ ngạc nhiên.

Kudo Yusaku thấy đối phương không có lại phản bác, ngoan ngoãn ngồi ở trên ghế, thở dài nhẹ nhõm một hơi, nói ∶ “Thật ra đêm qua anh đã suy nghĩ suốt đêm.”

Giang Kỳ nhướng mày, nhìn nhìn thân ảnh Kudo Yusaku trước mặt, tạm dừng vài giây, nói ∶ “Tôi đã sớm đã nhìn ra.”

“A……” Kudo Yusaku xấu hổ. Nhớ tới chính sự, quan sát sắc mặt Giang Kỳ,  phát hiện không có khác thường mới nói ∶ “Cái đó Tiểu Kỳ, chúng ta ở bên nhau đi!”

Giang Kỳ ngồi thẳng người, cười nói ∶ “Ngày hôm qua anh không phải nói như vậy.”

Kudo Yusaku ủ rũ chôn đầu ∶ “Ngày hôm qua không phải anh còn chưa có chuẩn bị tâm lý thật tốt sao.”

Bộ dáng tiểu bà xã kia làm Giang Kỳ nổi da gà, khóe mắt giật giật, nói ∶ “Anh không ngại tôi là nam sao?”

Kudo Yusaku ∶ “Không có ý kiến, dù sao anh cũng không có khả năng đi thích người khác.”

Giang Kỳ cười khẽ ∶ “Còn chuyện mất trí nhớ anh cũng không để bụng?”

Kudo Yusaku kiên định nói ∶ “Mặc kệ cuối cùng em có khôi phục ký ức hay không cũng đừng mơ ném anh rời đi.”

Giang Kỳ ∶ “Tôi khôi phục ký ức.”

Kudo Yusaku kinh ngạc ∶ “Em khôi phục ký ức? Chuyện khi nào?”

Giang Kỳ ∶ “Đêm qua.”

Trong lòng Kudo Yusaku nhảy dựng, sợ cậu đổi ý khẩn trương niết tay ∶ “Mặc kệ như thế nào, chúng ta ở bên nhau đi!”

“Như vậy……” Giang Kỳ cố ý trầm mặc, quả nhiên nhìn thấy biểu tình hoảng sợ của, dừng một chút, Giang Kỳ tiếp tục nói ∶ “Tôi muốn một đứa con trai, thế nào?”

Σ( °△°|||) “Cái gì?” Kudo Yusaku trừng lớn đôi mắt, anh không có nghe lầm đi?

Giang Kỳ kiên nhẫn lặp lại nói ∶ “Tôi nói tôi muốn có một đứa con trai. ”

Kudo Yusaku tưởng Giang Kỳ muốn tìm phụ nữ sinh con cho anh, vội vàng nói ∶ “Anh chỉ cần một người là em.”

Giang Kỳ nhướng mày, không chút do dự nói ∶ “Đương nhiên chỉ là tôi một người chẳng lẽ anh còn muốn tìm người khác?”

Kudo Yusaku nhanh chóng lắc đầu, nghi hoặc nói ∶ “ Vậy con trai? Chờ một chút, Tiểu Kỳ, em không phải là muốn tìm phụ nữ đi! Anh không cho phép.” Nói xong lời cuối cùng trên mặt Kudo Yusaku lộ ra ủy khuất.

“Dĩ nhiên là tôi sinh.” Giang Kỳ sống hai trăm năm đối mặt với Kudo Yusaku đơn thuần như vậy ( xuẩn? ), nói ra lời này trên mặt cũng không khỏi có chút nóng, cúi đầu, nhỏ giọng nói.

Kudo Yusaku ∶ “Hả? Tiểu Kỳ, em nói cái gì, lớn tiếng một chút, anh nghe không rõ.”

Ngay lập tức, Giang Kỳ thẹn quá thành giận, véo lỗ tai Kudo Yusaku, hét lớn ∶ “Đồ ngốc! Tôi nói là tôi sinh!”

Σ(?д?lll)

Cả người Kudo Yusaku cứng đờ, anh giống như nghe được chuyện gì không nên nghe.

Không lâu trước đây anh mới tiếp thu được xu hướng giới tính là nam, hiện tại đã phải đi đến cánh cửa thay đổi tam quan, nam nam cũng có thể sinh con?

╰ ( ‵□′ ) ╯

Cầu buông tha!

Từ từ, anh giống như xem nhẹ một cái vấn đề quan trọng.

Kudo Yusaku bắt lấy Giang Kỳ bả vai, hưng phấn nói ∶ “Em đồng ý cùng anh hẹn hò, đúng không?"

Ánh mắt Giang Kỳ khó được dao động một chút, không xác định nói ∶ “Ha ha, hẳn là đi."

Kudo Yusaku cũng mặc kệ, lập tức ôm lấy Giang Kỳ, muốn nói gì đó, nhưng  hiển nhiên hưng phấn ngập đầu, anh không cẩn thận nói sai “Từ giờ trở đi anh không cần lại phải đi tắm nước lạnh rồi."

Giang Kỳ ∶-_-#

Ý thức được chính mình đang nói cái gì Kudo Yusaku xấu hổ.

Giang Kỳ ∶( ̄へ ̄#)

Đúng lúc này, tiếng gõ cửa đột nhiên vang lên, Kudo Yusaku từ trong ánh mắt chết người của Giang Kỳ chạy nhanh đi mở cửa.

Cảm ơn vị đại hiệp không rõ ngoài cửa làm anh tránh thoát một kiếp này.

Nhưng mà khi anh mở cửa ra, một lát sau anh lập tức hối hận.

Quả nhiên, vội cũng không bằng vừa vặn.

Có điều hiện tại anh cũng chỉ cảm ơn chuyện vừa rồi.

……

Kudo Yusaku thấy rõ người tới, kinh ngạc nói ∶ “Lão mẹ? Ngài như thế nào sẽ đến đây?”

Vị đại hiệp không rõ mà Kudo Yusaku muốn cảm ơn chính là mẹ ruột của Kudo Yusaku ∶ Kudo Kouame.

Kudo Kouame phi thường lo lắng Kudo Yusaku, nàng cảm thấy con trai nhà mình cả ngày chỉ ở nhà viết tiểu thuyết, cũng không sợ buồn bực mà bị bệnh sao? Hơn nữa đã hai mươi mấy còn không có bạn gái, cho dù con trai nhà mình không vội, nàng cũng vội muốn ôm cháu trai.

Điển hình Hoàng Thượng chưa vội, thái giám đã gấp.

Nhìn con gái nhà hàng xóm mới vừa chuyển đến cách vách∶ Mộc Ngôn, ôn nhu ngoan ngoãn, xinh đẹp có khí chất, tuổi cũng xấp xỉ con trai của nàng, hơn nữa đều không có nhiều bạn bè, không nhịn được dâng lên chủ ý.

Nguyên nhân nàng hôm nay tới tìm con trai có hai cái, một là đến xem anh sống tốt không, hai là tới quan sát con trai nhà mình có người trong lòng hay không, nếu con trai có người vừa mà nàng lại giới thiệu Mộc Ngôn đến làm quen, lúc đó không phải càng thêm xấu hổ sao?

Kudo Kouame cười mắng ∶ “Ta không phải đến xem con sống thế nào sao? Như thế nào? Không chào đón ta?”

Kudo Yusaku mời người vào nhà, nghe được lời này, cười cười ∶ “Như thế nào sẽ? Con chỉ là kinh ngạc thôi!”

Đúng vậy, là kinh ngạc! Địa phương cha mẹ Kudo Yusaku làm việc tương đối xa, công việc còn khá bận rộn, rất khó có được một lần đến thăm anh.

Nhưng mà, Kudo Yusaku nhớ tới gần đây khi nói chuyện cùng cùng mẫu thân đại nhân, nàng thường xuyên nhắc đến nữ sinh, anh cũng mơ hồ đoán được mục đích chuyến này của lão mẹ nhà mình, đơn giản chính là muốn cho anh cùng cô gái kia làm quen.

Nếu là ở trước khi còn chưa gặp được Tiểu Kỳ, hoặc là còn chưa có yêu thiếu niên, có lẽ anh sẽ nghe theo ý của lão mẹ nhà mình, chỉ có điều hiện tại……

Kudo Yusaku chột dạ nhìn Giang Kỳ đang dọn dẹp bàn ăn, chuyện này anh còn chưa nói cho Tiểu Kỳ, hy vọng chờ sau khi Tiểu Kỳ biết được, anh không cần chết quá thảm.

Kudo Kouame cũng thấy được Giang Kỳ bên cạnh bàn ăn, không khỏi kinh ngạc, khuôn mặt tinh xảo, mặt mày như cong, thân hình thon dài, khí chất thanh lãnh làm nàng cảm thấy đối phương cầm không phải bát mà là hàng mỹ nghệ.

“Đây là?” Mẹ Kudo nghi hoặc nhìn về phía con trai nhà mình.

Người đẹp như vậy, nàng như thế nào chưa nghe qua con trai nhắc tới.

Kudo Yusaku vô tội buông tay đáp lại, cái này còn không phải chưa kịp nói với ngài sao.


Tác giả có lời muốn nói:

Tiểu kịch trường ∶

Kudo Yusaku ∶\(≧▽≦)/ Tiểu Kỳ, chúng ta rốt cuộc làm hòa~

Giang Kỳ ∶→_→ Anh có phải còn có chuyện chưa giải thích hay không?

Kudo Yusaku ∶⊙_⊙?

Giang Kỳ ∶( ̄へ ̄#) Anh thế mà dám tìm phụ nữ?

Kudo Yusaku ∶QAQ anh không có!

Giang Kỳ ∶ Kia Mộc Ngôn là chuyện gì?

Kudo Yusaku ∶ Không liên quan gì đến anh.

Giang Kỳ ∶ Hừ! Chiến tranh lạnh!

Kudo Yusaku ∶QAQ

__________________________________

*Nếu có lỗi nào mn nhớ nhắc tui để tui sửa nha! ❤❤❤

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro