chap 12

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cô Và cậu thoáng sững sốt  , quay người lại nhìn người đàn ông khuôn mặt giận dữ đang nhìn chằm chằm mình 

" Phong Thần , anh làm sao ở đây? "

Trái tim đột ngột nảy lên dữ dội.Thật không ngờ anh lại nói câu ấy . Từ khi lấy anh đến giờ cô chưa bao giờ được anh thừa nhận là vợ hợp pháp ,nhưng sao hôm nay lại vậy?  Có phải hay không anh ta đang ghen. 

Haha - cô cười chua chát tự dằn vặt bản thân 

Lâm Tố Như mày bớt ảo tưởng đi 
hắn mãi mãi không bao giờ yêu mày đâu 

" Cô chột dạ à " hắn nhìn cô khinh thường nói 

" Cô muốn ngoại tình thì ly hôn hẳn làm .Còn bây giờ cô là vợ tôi.. Tôi không cho phép cô cho tôi đội nón xanh? " hắn nói những lời đó với cô trong mắt hắn không hề che giấu sự chán ghét cùng khinh thường, từ lúc bọn họ mới gặp nhau đến giờ, Phong Thần vẫn luôn như thế, sắc mặt lãnh liệt lại trào phúng, chưa bao giờ che giấu sự đối chọi với cô

Lâm Tố Như bị ánh mắt của hắn dồn ép, tưởng chừng như lùn đi còn một mẩu. Trái tim hỗn loạn, cô lên tiếng :
" Tôi đâu giống như anh có vợ lại dẫn bồ nhí về nhà chăm sóc hành hạ tôi chứ "

" Câm miệng  "

" Theo tôi về "
Nói rồi anh hung hăng bước lại gần cô nắm chặt lấy cánh tay gầy gò ấy ra sức kéo đi 

Cô bị động tác của anh làm ngay người, dự cảm sẽ có điều chẳng làm. Người đàn ông này rất nguy hiểm.  Bất chợt cánh tay trở nên đau đớn không kìm nén cảm xúc cô rên nhẹ " Aaa "

Lát sau cô lên tiếng: “Thậm chí anh còn không hỏi tôi có chuyện gì sao?”

" Cùng một câu tôi không muốn nói lại lần hai " giọng nói vẫn âm lạnh như cũ

" Không! "

" Buông ra "

" Đau "

" Tuệ Lam thân yêu của anh đang đợi anh ở nhà đấy!  "Cô ra sức vùng vẫy để thoát ra khỏi anh 

" Câm miệng " lần này hắn trừng mắt

Cậu nãy giờ im lặng chứng kiến chỉ nhẹ nhàng hít sâu vài hơi, vừa mở miệng liền nở một nụ cười đầy ý xuân, “Thật xin lỗi, người đàn ông này ,Anh đang làm cô ấy đau đấy "

Từ nãy giờ chứng kiến mọi việc cậu cũng hiểu ra được phần nào.  Thì ra cô đã có chồng nhưng thật đau khổ cho cô, khi lấy một người không yêu cô

.... Trái tim cậu khẽ nhói đau lên 

Nếu năm ấy cậu không đi du học thì có lẽ chồng của cô nhất định sẽ là cậu. Cậu đã tuyệt vọng khi biết cô đã có chồng nhưng cô lại  đau khổ với cuộc hôn nhân này , nên một lần nữa cậu lại  quyết tâm  sẽ bảo vệ cô dù thế nào cũng không để cô tổn thương thêm một lần nào  nữa 

" Không liên quan tớ anh "

" Anh nghĩ anh là ai mà lên tiếng "

" Tôi là..... " cậu ấp úng không nói lên lời 

" Buông ra " cô vì quá đau đớn tức giận liền dùng hết sức hất tay anh ra hung hăng nhìn mặt hắn nói 

" Anh ấy là người tôi yêu thầm bấy lâu nay đấy , anh hiểu rồi chứ ?  "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#ký