CHƯƠNG 9: NỬA CÂU SAU.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Bạch Đồ lái xe đưa Diệp Tầm về nhà, hắn ở một tiểu khu, cách công ty năm sáu trạm xe công cộng.

Cậu vốn dĩ định đưa hắn đến tiểu khu rồi rời đi, nào ngờ hắn lại mặt dày thản nhiên mời cậu đến chỗ ở của mình:

"Đêm nay ở lại nhà tôi đi."

Bạch Hồ lớn như vậy cũng chưa bao giờ thấy người nào như hắn, cư nhiên còn dám mời mình đến nhà.

Cân nhắc một chút, cậu tắt máy, rút chìa khóa xe, theo Diệp Tầm đến nơi hắn ở.

Mở cửa ra, cảm thụ đầu tiên của Bạch Đồ đó chính là sạch sẽ, cậu đơn giản đi lại vài vòng, căn phòng nhỏ có một phòng khách, một phòng ngủ, sáng sủa sạch sẽ.

"Căn hộ này anh mua?" Bạch Đồ hỏi.

"Thuê, thuê một năm." Diệp Tầm cũng không cảm thấy việc phòng thuê có gì mất mặt. Hắn cởi giày ra, đi vào dép mang ở trong nhà, sau đó nửa quỳ ở cửa đưa dép cho Bạch Đồ. Diệp Tầm lộ ra nụ cười sáng lạn:

"Bất quá rất nhanh có thể mua được rồi."

Bạch Đồ theo phép tắc cũng cởi giày, tại thời điểm đang định đem chân xỏ vào. Diệp Tầm đột nhiên bắt lấy chân cậu, cách lớp tất vuốt hai cái, sau đó khóe môi mỉm cười cúi đầu hôn một chút, trân trọng tựa như một kỵ sĩ hành lễ.

Động tác có tính ám chỉ như vậy, Diệp Tầm thế nhưng không xấu hổ, Bạch Đồ cũng coi đó là lẽ đương nhiên.

Diệp Tầm hầu hạ Bạch Đồ mang dép, thuận thế tiếp nhận áo khoác tây trang của cậu, treo lên giá móc áo.

"Phòng ở dọn dẹp sạch sẽ như vậy, là bạn gái làm giúp sao?" Bạch Dồ rất ít khi gặp được một nam nhân độc thân mà phòng ốc lại gọn gàng như vậy.

Diệp Tầm cười cười đưa cho cậu cốc nước.

"Tôi nếu có bạn gái, Bạch tổng chẳng phải là tiểu tam phá hoại tình cảm người khác sao?"

Bạch Đồ thản nhiên ngồi ở ghê sô pha, tiếp nhận ly thủy tình từ tay Diệp Tầm.

"Bạn giường không phải là tiểu tam."

Lý luận kinh thế hãi tục như vậy, cũng chỉ có Bạch Đồ thản nhiên mà nói ra đi!?

Cậu uống một ngụm nước, tiếp tục nói:

"Bất quá tôi không có thói quen dùng đồ chung với người khác, bẩn."

Trên mặt Diệp Tầm như cũ vẫn duy trì tươi cười, hắn nghe được trọng điểm trong lời nói Bạch Đồ, cậu đã đem "pháo hữu" thay thành "bạn giường", đây nghĩa là hắn đã tiến được thêm một bước.

Diệp Tầm giải thích vì cái gì mà chỗ ở lại sạch sẽ đến vậy:
"Mẹ tôi có tính khiết phích, lâu dần rèn luyện tôi thành như vậy." Một lời nói như vậy liền giải quyết hết mọi thắc mắc.

Nhìn lại chính mình ở trong nhà còn có bộ mặt cao ngạo của tổng tài đại nhân, tâm Diệp Tầm thực có chút ngứa. Hắn cười nói:

"Lần này tới phiên tôi hỏi tổng tài đại nhân."

Bạch Đồ nghe thấy, con ngươi hướng về phía trước hơi nâng, mắt xếch giấu ở dưới lớp kính thế nhưng lại sinh ra vài phần mị ý.

"Bạch tổng vì cái gì mà đi xe công cộng." Một người có thân phận như cậu, nếu không phải ngồi giao thông công cộng, có lẽ cả đời họ cũng sẽ không biết đến nhau.

Bạch Đồ lộ ra nụ cười hời hợt, nhợt nhạt tựa sương mù toát ra từ chiếc cốc trong tay:

"Xe bị rò xăng, H thị cũng đang là giờ cao điểm, khó bắt được taxi."

Cứ như vậy mọi sự đều thông. Nhưng là sâu trong nội tâm như cũ dường như vẫn có điều gì nghi vấn, nếu ở trên xe công cộng, người Bạch Đồ gặp là một người khác, cũng phát sinh loại sự tình xấu hổ kia, cậu cũng sẽ cùng một người khác phát triển đến chuyện lăn giường luôn sao?

Diệp Tầm giống như chỉ vô tình hỏi, nhưng nội tâm lại cực kỳ để ý.

Bạch Đồ nhẹ nhàng mà vuốt cằm:

"Vừa dịp, chỉ cần nam nhân đó thuận mắt tôi."

Chính là thời điểm hắn cảm thấy thực mất mát, Bạch Đồ lại bổ sung thêm một câu:

"Bất quá, nam nhân khiến tôi cảm thấy vừa mắt, thì anh chính là người đầu tiên."

Diệp Tầm cảm thấy chính mình chỉ cần nghe nửa câu sau như vậy,là đủ rồi.

___Hết chương 9___

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro