ần 9: Chết ngạt với sự dịu dàng này!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-Được....được rồi đừng dụi nữa//><//

-Cô mẫn cảm thật đấy!

*Cạch*

-Mở...mở rồi...bỏ tôi xuống đi.

Anh không nghe cô nói bế cô thẳng vào phòng, căn phòng khá rộng rãi, được thiết kế tỉ mỉ, vừa nhìn nội thất cũng biết nó đáng giá bằng cả một căn nhà rồi. Anh đặt nhẹ nhàng cô xuống giường.

-Muốn đi tắm không?

-Cái đó....anh tắm trước đi.

*chụt*

Quỷ Thất nhẹ nhàng hôn trán cô khiến cho Khánh San không kịp phản ứng, cô ngạc nhiên rồi đỏ mặt.

*phụt*

[cô ấy dễ ngại thật đấy]

*xoa đầu*

-em đợi tôi!

Anh bước về hướng phóng tắm, để một mình Khánh San ngồi đó thẫn thờ vẫn chưa hiểu gì.

*Tại sao lại đột ngột hôn như thế thật đáng ghét*

-Nhắc mới nhớ, hôm nay anh ta có gì đó khác hình như dịu dáng hơn mọi bữa.

*ting ting*

Điện thoại của cô vang lên thì ra là tin nhắn của Hạ Cúc Tử.

" Khánh San! Hơn một tuần cô không đi làm rồi đấy"

"Cô bệnh sao?"

"Đừng nói là chuyện cô mượn 200tr không có tiền trả nên tránh tôi đấy nhé!"

"Tôi không tính toán đâu, mau về đừng làm tôi lo, nếu có chuyện nhớ nói tôi nhất định sẽ giúp cô"

Khánh San nhìn loạt tin nhấn vừa bối rối vừa cảm động, mấy nay lu bu làm cô quên mất, thật phiền não mà *hic hic*

"Xin lỗi anh, mấy nay lo việc cho mẹ làm tôi quên mất"

"Tôi không sao, rất khỏe, tạm thời tôi không đi làm được"

"Cô thật sự không sao đấy chứ"

"Cảm ơn, đã làm anh lo lắng rồi, à còn khoản tiền đó tôi sẽ trả sớm nhất có thể"

"được rồi, mau đi làm lại, mấy em thú cúng rất nhớ cô đó nhất là mimi"

"Còn về iền tôi chưa cần gấp đâu, đừng có mà vì 200tr mà bỏ tôi đấy"

"Cảm ơn anh, tôi cũng rất nhớ mimi"

"tôi bận rồi nói chuyện sau nhé"

"được...."

Ở phía khác Cúc Tử đang xoa đầu mimi, anh nhớ cô rồi không biết cô đang làm gì nhỉ, anh thật sự rất lo cho cô gái ngốc đó.

-Chị em sẽ sớm về thôi, chị còn nói rất nhớ em nữa

-meow~ meo [dụi dụi]

*cạch*

Phong Quỷ Thất choàng chiếc khăn nhỏ đi ra, để lội các cơ săn chắc.

*đúng là yêu nghiệt có cần đẹp vậy không"

[chảy máu mũi]

-Em có sao không, chảy máu rồi.

[quay đầu sang hướng khác, ánh mắt trốn tránh]

-Không...không sao

-Được, em mau tắm đi, tôi...mở nước sẵn cho em rồi!

*có chút đỏ mặt*

Không ngờ có một ngày người như Quỷ Thất lại chăm sóc để ý một người con gái.

-hử? Được nhưng hình như.....

-Còn chuyện gì?

-Tôi chỉ mang theo vài bộ đồ thôi...với cũng quên đem khăn tắm rồi

-Có vậy thôi sao, để mai tôi kêu người đen đồ cho cô, sài đỡ khăn của tôi đi.

-được.....

Cô đem quần áo vô phòng tắm, Quỷ Thất chỉ nhìn cô một cái rồi anh cũng thay một chiếc áo tắm vào rồi ngồi vào bàn làm việc. Khánh San không để ý nhiều, đi vào phòng tắm, cơ thể cô thật đẹp chỉ là khá nhỏ nhắn nhìn các vết thương đã mờ đi rất nhiều Khánh San có chút vui vẻ.

Sau 30p sau cô tắm xong, Khánh San khoác lên mình bộ đầm ngủ màu đỏ đô dài, có chút mỏng nên cô khoác thêm chiếc áo khoác , tóc còn ướt nhẹp nhỏ xuống xương quai xanh tuyệt đẹp của cô rồi lăn xuống ngực và sau lưng nhìn cô thật quyến rũ.

* Cô ấy thật đẹp*

[đỏ mặt]

Quỷ Thất cũng không để ý chăm chú làm việc.

*trễ như vậy còn làm việc sao*

Khánh San Ngồi xuống giường, lấy khăn lau nhẹ mái tóc đen dài, chiếc khăn còn in mùi bạc hà dịu nhẹ luồng qua từng nếp tóc suông mượt.

-Trong hộc tủ có máy sấy đấy

Quỷ Thất cất tiếng làm cho cô có chút hoảng, quay lại nhìn anh, anh vẫn nhìn vào màn hình, tay khẻ nâng tách cà phê mà uống.

*Anh ta có để ý sao* [tai bắt đầu đỏ]

-Cảm ơn.

Khánh San bước tới lấy máy sấy khẽ sấy tóc, mùi quế hương bắt đầu tỏa ngạt, tóc không được ¾ cô đừng lại bước tới chỗ anh.

-Anh không sấy tóc sao?

-Sấy giúp tôi!

-Hả....!?

-Tôi không thích nói nhiều!

-được....

Khánh San nhẹ nhàng lau tóc anh đồng thời sấy tóc.

*mượt thật đấy*

Đây là lần đầu cô đụng vào tóc con trai, trong lòng có chút bối rối nhưng có chút gì đó thích thú cũng gợi lên, cô muốn xoa đầu anh, không kìm được mà nhẹ nhàn đặt tay lên vuốt tóc Qủy Thất.

[ Nắm tay]

-Cô thích tóc tôi vậy sao?

[đỏ mặt. rút tay về]

-Tôi thấy mó rất mượt và đẹp nên.....với đây là lần đầu tôi đụng...vô tóc con trai.

*Lần đầu sao*

[kéo cô vào lòng]

-được, nhưng cấm em đụng vào người đàn ông khác!

*hả......chuyện gì vậy*

.............

thấy cô không phản ứng Quỷ Thất có chút giận.

[siết eo]

-Được, được rồi buông tôi ra đi><

*mèo nhỏ haha*

Cô trốn tránh đứng dậy, cầm tách cà phê

-Uống cà phê không tốt cho sức khỏe, từ giờ uống trà đi, tôi pha cho anh!

-Tùy cô

Cô đứng dậy làm cho anh có chút gì đó mất mát nhưng nó qua nhanh Quỷ Thất lại tập chung vào làm việc.

-Chào phu nhân!

-Um, không cần phải lễ nghi vậy đâu, cho tôi hỏi nhà bếp ở đâu

-Vâng, thiếu phu nhân cần gì sao, có gì tôi sẽ kêu người nấu cho cô.

-Không cần đâu, cảm ơn cậu Hàn Thiên *cười*

* thiếu phu nhân đẹp quá*

Khánh San theo chỉ dẫn bước xuống bếp, cô lục tủ kiếm ít trà, rồi ra vừa hái ít hoa cúc vô nấu trà cho Quỷ Thất.

-Thiếu phu nhân nấu gì thơm vậy?

-Là trà hoa cúc đó rất tốt cho sức khỏe, nếu thích tôi để lại ít cho cậu

* Thiếu phu nhân ấm áp quá*

-Cảm ơn ạ

Trong lúc chờ đợi bụng cô có chút đói, cô kiếm chút đồ thấy trong tủ lạnh còn rất nhiều đồ ăn cô liền lao vào nấu ăn.

*Hình như anh ta cũng chưa ăn thì phải*

-Thiếu gia thường nhịn ăn lắm sao?

-Cái đó khẩu vị của thiếu gia không được tốt, khá kén ăn

Sau một hồi liệt kê các món thiếu gia không ăn, Khánh San liền nấu mì xào rất ngon và bắt bắt với đủ các loại rau thịt, cô lại chiên thêm trứng và nướng thịt mùi thơm bay lan ra cả phòng khách. Trong lúc cắt củ không may đứt tay, cô cũng không để ý Hàn thiên bang bó sơ qua cho cô.

Nấu ăn xong:

-Tôi có để phần cho cậu đó, nếu đói lấy ăn nhé

-Thật sao, cảm ơn thiếu phu nhân

Hàn thiên vui mừng nghe mùi thơm nức dù không đói cũng phải đói đó

-Cô mang lên cho cậu chủ sao, tôi sợ cậu ấy không ăn

-không sao, tôi sẽ ăn hết hihi

"tuy nói vậy nhưng cô vẫn hi vọng anh sẽ nếm thử"

-Thiếu phu nhân cô ăn thật nhiều

-Được rồi, chúc ngủ ngon

-Thiếu phu nhân ngủ ngon

Khánh San bưng đồ ăn lên.

*cốc, cốc*

-Tôi vào nhé!

Sau cánh cửa gỗ giọng nói quen thuộc trầm thấp có chút lạnh lẽo vang lên.

-Vào đi!

Cô bê trà và đồ ăn vào phòng đặt lên bàn cạnh anh

-Anh uống đi còn nóng đó, nếu đói thì ăn chút

-Không phải cô phải ăn uống theo chuyên gia sao? Đừng ăn lung tung đổ đi!.

Nghe anh nói trong lòng Khánh San có chút đau lòng.

..........

-Không ăn thì thôi tôi ăn, không nên lãng phí như vậy!

Quỷ hất ngước nhìn cô giờ anh mới chợt nhận ra ngón tay thon dài của cô đã bị thương

*Nãy còn bình thường mà*

-Cô nấu sao

-Đúng vậy

Quỷ Thất bứng tách trà uống một hơi.

*Rất thơm và ngọt*

-Này từ từ thôi còn nóng đó, anh không sao chứ, nước nè

[Bế lên]

-a____

-Không sao, lần sau tôi muốn uống trà của cô!

Đặt cô xuống giường Quỷ Thất sải bước kiếm hộp cứu thương, rồi từ từ quỳ xuống

-mau xòe tay ra tôi băng cho cô!

#meow

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#meowngoc