Chương2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Lăng , em yêu anh , kiếp sau gặp lại "
Kiều diễm khuôn mặt từng bước trôi dạt vào bóng đêm , cuối cùng chìm sâu vào đỏ như máu một mảnh .
     "Tuyết nhi !!!!!!!!!!!!!! Đừng bỏ ta !!!!"
      Hắn lao đến bên người nàng , muốn ôm lấy nàng , nhưng không kịp nữa rồi , đỏ như máu một mảnh ăn trọn nàng khiến hắn không thể với tới , chỉ có thể gào to mà khóc .
    ---------------  ta là giải phân cách giữa giấc mơ và hiện thực --------------
        Trong Thượng Hắc  biệt phủ :
      Trên chiếc giường side lớn tinh xảo , mang thao khí tức áp bức người , nhìn qua là có thể thấy chủ nhân của nơi này ko phải người thường .
Mà trên chiếc giường lớn là một cái vô cùng soái khí nam nhân , sườn mặt tinh xảo , sóng mũi ngay thẳng điển trai . Vòng ngực rộng rãi , cơ bắp múi nào ra múi đấy . Là một cái nam nhân khiến bao cô gái đổ rạp . Chỉ là hắn khuôn mặt đều là một mảnh trắng bệch chi sắc , đôi môi tái nhợt chỉ lẩm bẩm cái gì tự , trông rất bất lực :
" Tuyết nhi !!!!!!!!!!!!"
Bỗng , nam nhân bật dậy , hoảng hốt chi sắc không thể che dấu hiện lên trên Đế Lăng khuôn mặt . Thở hắc một cái , từng giọt lệ cứ như vậy lăn dài trên gò má .
        Nhìn lại xung quanh , hắn mới nhẹ nhõm thở dài một hơi . Ông trời đã cho hắn có cơ hội gặp nàng lần nữa , hắn sẽ không phụ nàng .
        Đúng vậy đấy , hắn chính là trùng sinh đến , hắn nguyên lai vì đau thương mà đi xuống cùng nàng . Có lẽ , ông trời thương cho duyên phận của bọn hắn , liền cho hắn sống lại lần nữa , để hắn gặp lại nàng , tiếp tục đoạn nhân duyên .
       Kiếp trước , hắn phụ nàng , kiếp này , hắn nguyện dùng cả đời ôm nàng , cho nàng một cái đẹp nhất tình yêu .
Nghĩ vậy , hắn liền đứng dậy , thanh lãnh giọng nói cất lên :
" Tố Duy , Lăng thiếu phu nhân của các ngươi giờ đang ở đâu ? "
Lúc nhắc đến mấy cái tự " Lăng thiếu phu nhân " , Đế Lăng đáy mắt liền trở nên ấm áp.
" Lăng thiếu , phu nhân đang shoping cùng với Lê phu nhân hạ , người nhìn xem ?"
Tố Duy là hắn nhất thân cận cùng trung thành người , giờ phút này hắn đang ở ngoài cửa thượng , khoé miệng co rút .
Thiên a , thiếu gia ngàn năm băng lãnh ko gần nữ sắc của bọn họ đâu rồi ??? Từ ngày hôm qua thượng , Lăng thiếu tỉnh dậy liền kì lạ một hồi , cứ liền mồm hỏi hỏi cái gì Tuyết nhi đâu  . Sau một hồi lại bắt bọn họ cận kề theo dõi cái gì Lê gia thiên kim tiểu thư Lê Nguyệt . Ban đầu hắn còn cầu nguyện cho cái gì Lê gia tiểu thư mạng còn có thể bảo toàn . Lăng thiếu lại sáng lạn nói một câu :
          " Này đó tiểu thư chính là các ngươi tương lai nữ chủ nhân a! Các ngươi liền hảo hảo bảo vệ nàng ! "
Từ trên xuống dưới người trong nhà mắt liền rơi xuống tới ! Này đó nam nhân thật là bọn họ Lăng thiếu sao , không phải là một cái giả mạo đi ? Đã vậy còn bắt bọn họ gọi Lê Nguyệt bằng Lăng thiếu phu nhân , quản gia Hàn tuổi cao liền đau tim ngất ra tới rồi , ai .....i ....i , thật khổ bọn họ mấy cái mệnh .
         " Hảo đi , liền chuẩn bị một cái màu trắng đẹp đẽ xe , ta ra tới "
        Nếu hắn nhớ không nhầm , nàng thích nhất là màu trắng thuần tuý , xanh ngọc nhàn nhạt nàng cũng thích .
         Nghĩ vậy hắn liền mặc một cái soái bộ áo , bước lên xe . Tuyết nhi à , ta đến với nàng đây !
     --------------------- ta là giải phân cách đáng yêu -------------------
" Momy !!!!!! Người mua nhiều vậy kiện quần áo là tính làm cái gì a !"
Trên con phố nườm nượp người , hai cái tuyệt thế nữ tử hấp dẫn mọi ánh nhìn . Một bên là trung niên nữ tử , mái tóc búi cao , lại mang thêm một cái vành rộng nón . Tinh xảo kính râm che đi đôi mắt sáng ngời , tản mát cao quý khí chất khiến người ta không thể không ngoái đầu . Song song nàng là mỹ lệ thiếu nữ , khuôn mặt trẻ trung xinh xắn cùng với cánh mũi cao thanh lệ đẹp đẽ . Mái tóc đen tuyền bồng bềnh xoã xuống tận ngang hông , đôi lông mi đen dày phủ xuống sáng như vì tinh tú con ngươi . Hôm nay Lê Nguyệt diện một cái xanh ngọc nhã nhặn bộ đầm , vạt áo trong suốt mềm mại làm điểm nhấn , khiến nàng như tiên nữ không nhiễm bụi trần .
" Hảo nhi nữ , ngươi không biết thế nào là nữ nhân a ! Chúng ta gia đình cũng không phải là nghèo kiết xác một cái . Ngươi cũng chỉ biết vùi mặt vào cái gì ngôn tình truyện cùng sách vở . Ngươi nên giống như ta , hàng ngày đều phải spa , làm móng ......................... ngươi hiểu không ? " ( Đã lược bỏ vô số từ )
Lê Nguyệt nghe nhà mình mẫu thân giảng đạo mà khoé miệng co rút , thầm nghĩ momy thật siêu nhân , nếu là nàng đã sớm chết đi rồi . Nhưng nghĩ cũng chỉ dám nghĩ , làm sao dám nói ra , nàng còn chưa muốn vì nghe giảng đạo mà chầu trời đâu . Nàng vẫn còn rất yêu đời nha !
Nói rồi Đường Tô Yên kéo Lê Nguyệt đi shoping khắp chân trời đáy biển , tung đồ cho cả một đám hắc nhân người phía sau khiến bọn họ rơi nước mắt . Phu nhân a ! Chúng ta là bảo tiêu , không phải là cấp xách đồ người .
Lê Nguyệt đều là một cái đặc biệt thảm phần tử , bị Đường Tô Yên xoay quanh bởi vô số quần áo , nàng sắp ngất đến nơi rồi .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#sung