Chương 2: Tôi tới kiểm tra cô

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cô ngay cả bạn trai còn chưa từng có, sao lại có khả năng có hài tử.

"Thời Tiểu Niệm! 24 tuổi, hiện tại đang sống ở thành phố S. Cô có muốn tôi kể ra cô đã học ở những trường học nào, người quen của cô, cả người thân, tình cảnh của cô nói ra hết toàn bộ?"

Cung Âu ánh mắt sắc lạnh nhìn cô, đem thông tin cá nhân của cô nói ra. Làm cô không thể phản bác lại lời của hắn.

Hắn nói..... đều đúng sự thật.

Thời Tiểu Niệm ánh mắt ngơ ngác một chút sau đó lại chăm chú nhìn lên khuôn mặt anh tuấn của hắn.

"Thế nhưng, tiên sinh, tôi thực sự không biết anh."

Ngay cả một chút quen biết hán cũng không có, vậy làm sao mà có thể có con của hắn được?

"Đừng có mà giả nai với tôi, cô đem giao đứa con cô đang giấu cho ta!"

Cung Âu không kiên nhẫn được nữa nói, ngón tay khe khẽ định bóp còi.

Tuỳ thời điểm sẽ dùng nó ép buộc Thời Tiểu Niệm.

Nam nhân ấy trừng đôi mắt sắc lạnh.

Nàng sợ tới mức đổ mồ hôi lạnh vừa hoảng sợ vừa kích động mà nói:

"Tôi thật sự chưa có mang thai, anh có thể kiểm tra mà? Đừng nói là anh không thể phân biệt được như thế nào mới là người đã sinh con chứ?"

"Kiểm tra? Tốt! Tôi hiện tại sẽ tới kiểm tra!"

Cô bỏ ngoài tai không quan tâm những lời châm chọc của Cung Âu.

Cung Âu không vui nhìn khắp thân thể của cô, váy lụa trắng che hết phần thân thể, chỉ để lộ ra vai, nổi bật trên thân thể của cô chính là làn da trắng mịn màng, như làm da của em bé sơ sinh.

Từng giọt từng giọt mồ hôi lăn dài trên gương mặt thanh tú của cô, giống như mới từ phòng tắm bước ra, hình ảnh thật mê người.

Cung Âu nuốt nước bọt liên tục, cổ họng khô nóng một cách khác thường, nhiệt độ căn phòng dần lan toả vào người, trong người như có một ngọn lửa đang cháy.

Hắn dời mắt nhìn xuống dưới. Nữ nhân đang ở trước mặt mồ hôi trên người ngày càng nhiều, thậm chí váy lụa trắng dần dần bị ướt sũng nước. Phía dưới, ẩn hiện sau lớp áo ướt sủng là một cái bụng phẳng và hơn thế nữa trên đấy có một vết sẹo dài....

"Cô nói chưa từng sinh con, vậy giải thích tại sao trên người lại có vết sẹo?"

Cung âu rất bá đạo mà hỏi giọng nói gần như rít qua từng khẽ răng, ánh mắt nhìn cô, trong lòng nghĩ chắc chắn cô đã từng sinh con.

Thời Tiểu Niệm ý thức được thân thể của mình đang bị lộ ra, ngay lập tức vội vươn tay che lại bụng dưới, đỏ mặt nói:

"Đây là vết mổ ruột thừa thôi, không phải sinh con bằng phương pháp mổ, anh nhầm rồi?"

"Vết sẹo đó, cô chính là đã sinh, tôi muốn kiểm tra!"

Cung Âu một phát vứt bỏ súng, thân hình cao lớn đi nhanh về phía cô.

Trên người cô tràn ngập mùi nữ nhân, thân thể của hắn như có một ngọn lữa đang bùng cháy dữ dội, một ngọn lửa rất lớn đang cháy ầm ĩ trong người, rất cần một thứ gì đó dập tắt.

"Kiểm tra như thế nào?"

Thời Tiểu Niệm ngơ ngẩn, sau đó ý thức được liền hét toán lên:

"Uy......không được qua đây!"

Nam nhân ở trước mắt từng bước một tới gần cô, trên người còn toả ra một khí lực mạnh mẽ lẫn áp bức, mắt nhìn chằm chằm cô, như thợ săn phái hiện ra con mồi, ánh mắt như vậy như muốn đem cô đi giết chết, ngũ mã phanh thây, sau đó lột da, ăn sạch sẽ đến khi không còn tí gì.

"Anh muốn làm gì vậy? Không được qua đây......"

Thời Tiểu Niệm càng không ngừng lui về sau, lui một lúc liền chạm đến đầu giường, không thể lui thêm được nữa.

Cung Âu đã lên giường, quỳ gối trước mặt cô, hai tay đặt tại đầu giường, thân hình cao lớn nhốt cô trong đó.

Cô hoàn toàn bị khoá trong vòng tay của hắn.

"Kiểm tra"

Cung Âu nói ra hai chữ, hai mắt nhìn chằm chằm vào cô, ánh mắt sắc lạnh, có thể nhìn thấy được hình ảnh của cô qua ánh mắt đấy.

"Kiểm tra cũng không cần dựa vào gần như thế..."

Cô tâm tình rất hỗn loạn.

"Cái này gọi là gần? Thời Tiểu Niệm, nam nhân cùng nữ nhân ở giữa không khoảng cách mới gọi là gần!"

"Anh nói bậy cái gì vậy, tôi vho anh biệt, không muốn.....A..."

Thời Tiểu Niệm đang định nói liền bị môi mỏng của nam nhân chặn lại, ngay cả phản bác cũng chưa kịp nói hết một câu, trên người váy trắng đã bị nam nhân một tay cởi ra, thân hình cường tráng của hắn càng gần càng gần đè xuống cô, khiến cho căn phòng nhiệt độ bắt đầu cao hơn....

"Ah..."

Thời Tiểu Niệm hét lên một tiếng, từ trong lúc ngủ mơ tỉnh lại, trước mắt không phải cái phòng xa hoa giống ' phòng cho tổng thống' mà là căn phòng cô thuê thôi.

Ngây người tại chỗ gần 10 phút, Thời Tiểu Niệm mới ý thức được, chình mình là nằm mơ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro