Chap 2: Anh là cái thá gì?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chiếc xe moto phóng như bay trên con đường lớn của thành phố S. Khiến cho mọi người trên đường đều có một loạt cảm giác giống như thần gió vừa mới lướt qua đây. Liễu Phương sau khi 'cướp dâu' xong liền vui vẻ.

"Ngô~thật sự rất may mắn nha." Liễu Phương nhoẻn miệng cười với cô dâu vừa mới được mình cướp từ lễ đường về, mặc dù cô đang lái moto với tốc độ khiến quỷ thần cũng phải hú vía.

"May mắn? Về loại chuyện gì đây?" Giang Lưu Vân ngồi đằng sau hảo hữu nhà mình nói. Cô vốn tính cách ngay thẳng, luôn thích những thứ mạo hiểm. Huống chi cô còn là bạn thân của công chúa cưng nhà Mộ gia, lên ảnh hưởng từ việc cưới một tên tra nam như lúc nãy như thế nào, Liễu Phương nhà cô là người hiểu rõ cô nhất.

"Còn là chuyện gì nữa sao? Mình mới cướp được một cô tiên nữ nha." Liễu Phương vừa lái xe vừa cười khúc khích trả lời. Hừ, tên tra nam Tư Mã Thiên đó, ngay lần đầu Vân Nhi nhà cô dẫn đến giới thiệu cho cô hắn là bạn trai. Cô liền biết tên đó không hề tốt đẹp gì. Huống chi, hắn ta còn dám cho bạn thân của cô bị ép cưới vì địa vị, rồi ra ngoài trêu hoa ghẹo nguyệt cùng lũ động vật giống cái ngoài kia? Cô đây là chưa san bằng Tư gia nhà hắn là may mắn lắm rồi.

"Thôi mà, cậu còn chưa thôi cái ý nghĩ kia sao? Nể tình mình đi." Dường như đọc được những gì hảo hữu nhà mình đang lầm bầm ở trong đầu. Giang Lưu Vân liền chảy mồ hôi hột nói, cô bạn này của cô. Từ nhỏ đã là tính cách bá đạo cùng nguy hiểm, lời nói cô ấy nói ra được. Thì chắc chắn sẽ làm được.

"Được thôi." Đáp lại cô chỉ vỏn vẹn một câu, song Liễu Phương liền cảm giác như có kẻ đang đuổi theo đằng sau. Trong nháy mắt thấy bóng dáng một chiếc ô tô đen phi thẳng lên, Mộ Dung Liễu Phương liền nở nụ cười quỷ dị.

'Thú vị đấy.' Kẻ ngồi trong xe ô tô đen kia liền nhếch mép tạo thành một đường cong bán nguyệt tuyệt đẹp khi nhìn thấy nụ cười quỷ dị của cô.

Cả moto và ô tô liền cùng bật mức tốc độ nhanh nhất. Giống như đang lấy mạng của mình ra để đánh cược với thần chết, để đùa giỡn với tốc độ. Cứ thế, moto vượt một bậc, ô tô lại vượt lên một bậc nữa. Trận chiến tốc độ kéo dài, không ai chịu thua ai. Ngồi đằng sau Liễu Phương, Lưu Vân ôm chặt và nhìn sang chiếc ô tô đen. Từ trước đến nay, kẻ có thể đua tốc độ với hảo hữu nhà cô không nhiều, chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay. Huống chi, trong thế giới ngầm, Mộ Dung Liễu Phương còn được biết đến là quỷ gió. Nhưng tên đang ngồi trong cái ô tô đen kia là thế nào? Có lai lịch gì? Lại có thể cùng đua với một kẻ lạ mặt mới gặp trên đường? Bao nhiêu nghi vấn được đặt ra trên đầu của Giang Lưu Vân.

Bỗng, Liễu Phương quay sang nhìn đối mắt bên đối thủ lạ mặt của mình. Làm một kí hiệu, dường như chỉ có kẻ ngồi trong xe và cô có thể hiểu. Rồi Liễu Phương liền nhếch mép thêm một lần nữa. Rồi vặn tốc độ của moto lên tới cực điểm. Vượt lên trước, kẻ ngồi trong xe kia liền một phen ngạc nhiên nhẹ. Tốt lắm tốt lắm, hắn thích cô gái này rồi.

KÍT..

Tiếng thắng xe vang lên, biểu thị chủ nhân của nó đã giành chiến thắng. Như mọi khi, Giang Lưu Vân liền nhảy xuống, và vỗ tay rồi nhìn hảo hữu nhà cô một hồi.

"Tên này không tệ, phải không Phương?"

"Ừ." Đáp lại vỏn vẹn một câu. Liễu Phương nhìn chiếc ô tô tới sau cô vài giây. Tên này không giống như lũ người lúc trước đòi thi đấu với cô. Nhưng.. dù sao thì hắn cũng làm hết sức rồi.

Tiếng xe ô tô phanh lại. Để trong không trung làn khói bụi mờ ảo, bước từ trên xe xuống là một nam nhân. Nam nhân đó mang vẻ đẹp của tạo hóa. Như con cưng của hoàng đế, khí chất phi phàm không ai có thể sánh bằng. Hắn bước từng bước tới gần cô, ánh mắt đặt trên người cô một hồi. Liền dơ cánh tay ra.

"Lợi hại."

"Anh cũng vậy." Liễu Phương thấy bộ dạng như vậy cũng không có phản ứng. Liền cùng hắn bắt tay.

"Vậy thì.. từ nay, cô sẽ là vợ tôi."

".." Giang Lưu Vân cùng Mộ Dung Liễu Phương đứng hình. Như sét đánh ngang tai, cái quần gì vậy? Hắn ta nói gì? Liễu Phương nhà cô sẽ là vợ hắn? Không không không không. Đừng hòng, làm sao Lưu Vân cô có thể gả hảo hữu cho một kẻ lạ mặt được.

"Còn lâu, kẻ vô danh như anh là cái thá gì mà bổn tiểu thư phải nghe theo?" Liễu Phương đối với loại tình huống này gặp cũng không ít, liền biết cách phản ứng nhanh chóng.

"Nhớ cho kỹ, tôi là Lục Kỳ Hán Dương." Nói xong liền xoay người bước chân vào trong xe, rồi ra lệnh cho tài xế lái xe đi trước hai đôi mắt của hai nữ nhân kia.

"Hả? Lục gia? Đó không phải đối thủ của chủ tịch Mộ sao Phương?" Giang Lưu Vân một phen ngạc nhiên lên tiếng.

"Đi về." Liễu Phương không nói không rằng quay xe. Lưu Vân khó hiểu trước hành động của bạn thân mình, nhưng cũng nhanh chóng lên xe. Cứ như vậy, tiếng rú ghê rợn của xe moto bay trong không trung, làm cho người ta cảm thấy giống như tiếng nói của tử thần đang kêu gọi vậy.

Còn tiếp...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro