chap ( đã sửa) :17 ý em chúng ta nên làm chuyện vợ chồng.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Xe dừng ở một siêu thị bật nhất thành phố s.
Cô mở cửa xe bước đi.
Anh nhìn cô âm trầm nói.
- tôi đã nói gì.
Cô nhìn anh chẳng nói gì vẫn môi liếc anh.
Anh chẳng thèm để ý hành động trẻ con của cô bước đi.
Hai người họ bước đi mà hoàng toàn không biết đã gây ảnh hưởng không nhỏ đến những người xung quanh.
Những người nơi đây không tự chủ dừng lại nhìn họ.
- họ là diễn viên sao.
Cô gái kia nhìn hai người đôi mắt nổi tim.
- ôi thanh nam tú nữ họ đẹp đôi quá.

Anh và cô nhanh chống lấy xe đẫy chọn đồ.
Đi đến đâu anh liền bất chấp quăng vào xe, chẳng quan tâm ăn hay không, cô đen mặt nhìn anh.
- anh vừa mới mua đồ cách đây bao lâu vậy.
Anh liếc mắt lên trần suy nghỉ một lúc.
- một công ty, một hãng hàng không cách đây hay ngày trước.
Cô giật giật khóe môi nhìn anh chẳng nói gì, nhanh chống chọn đồ, bỏ những món không cần thiết vào cho củ.
Anh nhìn cô nơi khóe mắt nhàn nhạt cười. Không ý thức rằng mình đang đẫy xe.
Một vị tổng tài cao cao tan thượng như anh cung có ngày động đến những việc này.

- bao nhiêu.
Anh đặc thẻ vàng lên bàn.
Cô nhân viên nhìn anh há hốc quên cả phản ứng.
Anh lạnh lẽo liếc nhìn cô nhân viên.
Cô ta mới hồi phục tinh thần, cuối người 45 độ. Cung kính nói.
- tổng... Tổng giám đốc.
Những người phía sao lập tức nhìn anh hiếu kỳ.
Anh đen mặt nhìn cô ta.
Cầm lấy chiếc thẻ vàng nắm tay cô bước đi.
Cô bước theo anh, nheo nheo lên.
- nơi này là của anh.
Anh nhàn nhạt nói.
-ừ.
Cô chu môi hiếu kỳ nhìn anh.
- sao anh phải mua, có trả hay không tiền vẫn vào túi anh.
anh chẳng nói gì bước đi.
.....
Trong phòng bếp đầy đủ tiện nghi.
Noãn Tâm chăm chú làm bửa tối.
Từng cái nhắt tay từng thao tác sắt đồ của cô vô cùng vui tay vui mắt.

Bùi Bách Thiên ngồi trên ghế sofa ngón tay nhanh nhẹn lướt trên bàn phím máy tính.

Đôi Mắt nhìn bóng lưng mãnh mai xinh đẹp của cô.
trong lòng một mãnh hạnh phúc. Miệng nhàn nhạt cười.

Có trời mới biết bao năm qua anh đã khao khát Khao khát được ở cùng cô như thế này.
, được nhìn thấy cô cười, được bá đạo nhốt cô vào lòng .
Chỉ vậy thôi nơi tâm tối nhất trong lòng, con ác ma cô độc mà anh cất công nuôi dưỡng bảy năm qua liên vì cô mà biên mất.

Anh mĩm cười đứng dậy, bước vào nhà bếp, nhẹ nhàng ôm eo cô,chiếc cầm xinh đẹp lười biến dựa lên đôi vai nhỏ bé của cô.
cô hơi giật minh nhìn anh.
Buông câu dao trên tay xuống định tháo tay anh ra.
- đứng yên.
Cô dừng động tác tức giận nói.
- anh bị biến thái à.
Anh nhắm mắt nhàn nhạt "Ừ"
Cô tức giận nói.
- anh muốn ăn tôi liền nấu cho anh  còn muốn gì nửa.
Anh vẫn như vậy lười biếng dựa vào cô.
- ôm em.
Cô như cạn lời.
- anh ôm vậy sao tôi làm.
Anh nghếch môi gian xảo nói.
- vậy chúng ta làm truyện khác.
Cô nuốt nước miếng , cân môi tiếp tục an phận.
Ít phút sao.
- bao giờ anh buông ra.
Anh vẫn như vậy, tham lam hít lấy mùi đàn hương nhàn nhạt từ cô.
- phí lời làm đi.

Cuối cùng buổi nấu cơm như tra tấn củng qua,
Cô liếc nhìn anh nhàn nhã nói.
-cong mệt hơn  cả chăm con .
Anh trừng mắt lạnh lẽo nhìn cô.
- em có con rồi, ai.
Cô nhìn anh cười nịnh nọt nói.
- không có.
Bàn tay đẫy dẫy thức Ăn đến bên anh.
- món này ngon anh ăn thử đi.
Anh nhìn cô gấp thức Ăn từ tốn cho vào miệng.
Cô chớp chớp đôi mắt to tròn trong veo nhìn anh.
- sao sao ngon chứ.
Anh uống ngụm nước.
- khó ăn Chết được
Miệng chê nhưng tay vẫn tao nhã gắp.
Cô nhìn anh đầy vẽ khinh thường cầm đũa định gấp.
- tôi có nói sẽ cho em ăn sao.
Cô uất ức nhìn anh.
- sao lại không cho tôi ăn, rỏ ràng tôi là người nấu.
Anh liếc cô, tay tiếp tục gấp nhàn nhạt nói.
- đưa bằng chứng.
Cô mỉm cười nhanh nhanh chỉ lên chiếc camera trong phòng bếp.
- đó, camera.
Anh Lắc đầu nhìn cô thương hại.
- em nghỉ cuộn băng đó sẽ còn nguyên sao.
Cô cắn môi nhìn anh quay mặt sang nơi khác chẳng nói gì, đẫy ghế định bước đi.
- em được đi sao.
Cô nắm chặc nắm đấm nhìn anh.
- anh còn muốn gì, ăn không cho, đi củng không cho.
An nhếch môi nhìn cô.
- muốn ăn.
Cô  " Ừ " mạnh.
- sao nói không đói.
Cô vẫn như củ không nhìn anh.
- là lúc trước.
Anh nhìn cô tao nhã uống ngụm nước.
- ngồi xuống ăn .
Cô vẫn đứng đó chẳng thèm nhìn anh. Anh nhìn cô yêu nghiệt cười đến khuynh đão chúng sinh.
- vậy lên phòng chúng ta làm chuyện khác tôi củng no rồi.
Cô nhanh chống ngồi xuống ghế tao nhã ăn.
Anh nhìn cô, gấp miếng thịt bò thơm lừng bỏ vào chén cô.
- dở chết được ăn đi.
Cô liếc anh tiếp tục ăn.

Trong phòng.
Từ phòng tấm bước ra.
Anh nhiếu mài nhìn cô.
- em đang làm gì.
Cô nhìn anh thản nhiên nói.
- đi phòng khác ngủ.
Anh nheo mài bước đến giường ngã người lên gối, nghiên người tay chống cầm, tư thế tuy lười biếng mà ma mị.
- phòng nào.
Cô  thản nhiên nói.
- phòng của tôi.
Anh nhìn cô khinh thường nói.
- ngôi biệt thự này là nhà tôi vậy nơi nào là phòng em.
Cô nhìn anh, vên váo nói.
- nhà anh củng là nhà tôi, vì tương lai tôi là vợ anh.
Anh nhìn cô gian xảo cười.
- vậy ý em là chúng ta nên làm chuyện vợ chồng.
Cô ấp úng trả lời.
- không...không... Không phải.
Anh bật người cười nguy hiểm từ từ đến gần cô.
----
Ta đã sửa lại.
Chap sao xen chò vui nhá.
TkS các nàng ủng hộ.
Nhớ vớt cho ta nhé.
Follo để cập nhật truyện nếu hóng nhé.
Á nói cái này luôn, ta dang tập làm ảnh bìa truyện, bạn nào viết truyện cổ đại cắt tên zs tựa ta làm giúp cho nhé.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro