[Ch.6: Lần đầu tiên của cô ấy phải là của ta - P1]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: Kitty

Chỉnh dịch: T.B.Vân charon

Chương 6 : Lần đầu tiên của cô ấy phải là của ta [P1]

“Em không sao…” Lâm Hi Hi có chút ảo não nói ra ba chữ này, khuôn mặt dịu đi và ửng hồng có chút xấu hổ, nhỏ giọng khẽ nói, “Chỉ là, em nhớ anh.”

Nhạc Phong đứng trước mặt nàng ngẩn người.

Sau đó hắn cười rất thỏai mái, tuy là giọng nói vẫn có chút nghèn nghẹn, nhưng mà cũng đã bình thường trở lại.

“Chẳng phải anh đã nói hẹn gặp nhau vào buổi tối sao? Em nhớ đứng dưới nhà chờ anh, khi nào xong việc anh sẽ qua đón” Hắn ôn nhu nói.

Lâm Hi Hi có chút hỏang hốt, giống như thể sự việc diễn ra vào hai năm trước chưa từng xảy ra, Nhạc Phong của nàng, vẫn là người yêu nàng nhất như trước, bất chấp nàng trở thành thế nào, hay cha mẹ hắn không hài lòng ra sao, hắn vẫn yêu nàng.

Lâm Hi Hi nhắm mắt lại, cả người khẽ run rẩy, chỉ mong muốn không phải là mình đang tự lừa dối mình.

“Em biết rồi, em sẽ đợi anh.” Nàng ngoan ngoãn, nhẹ nhàng trả lời hắn.

Dặn dò hàn huyên qua loa vài câu, sau đó nàng nhẹ nhàng cúp máy.

Trong phòng nghỉ xa hoa sáng sủa, thân hình Nhạc Phong trần trụi, nhìn điện thọai di động vài giây.

Người phụ nữ nằm dưới thân hắn cả người ửng hồng, không ngừng dán lên người hắn, bộ dạng như đang bất mãn, triền miên cuốn chặt lấy hắn, ánh mắt quyến rũ ma mại: “Ha ha, Hi Hi ..của anh không hỏi xem anh đang làm gì sao? Phong, sao anh không nói cho cô ta biết…”

“…” Nhạc Phong kêu lên một tiếng buồn bực, dục vọng trong mắt không ngừng bốc cháy.

Cặp đùi trơn mềm của cô ta cọ cọ vào bên hông hắn, như muốn bao vây giam hãm lấy hắn, một luồng khóai cảm mãnh liệt theo dọc sống lưng dần dần đi lên, Nhạc Phong mở mắt , màu đỏ ngầu trong mắt hắn lộ ra một tia nguy hiểm. 

“Vẫn chưa đủ sao? Vẫn chưa đủ thì tiếp tục.” Hắn kéo hai tay của cô ta giữ trên đỉnh đầu, mạnh mẽ đè xuống.

“A—“ Cô ta nhịn không được rên rỉ một tiếng, bị hắn không ngừng tiến công khiến cả người cô ta run rẩy, tòan thân không chịu được chỉ có thể liều mình chịu từng đợt từng đợt lực đạo công kích của hắn, tòan tâm tòan ý hòa mình theo hắn, nhưng dường như không đủ sức để đáp ứng

Tâm trí của cô ta càng ngày càng lọan, càng ngày càng không đủ sức để suy nghĩ gì nữa.

“Anh đối xử với bạn gái anh như thế này sao? Chẳng lẽ cô ta không cho anh đụng đến ư? Cho nên anh mới đi tìm người đàn bà khác, giống như tôi vậy sao?” Kích tình hoàn toàn qua đi, người đàn bà nằm trong lòng hắn di ngón tay vòng vòng trên ngực hắn.

Trên khuôn mặt Nhạc Phong hiện lên một tia thỏa mãn, nhưng khi nghe thấy cái tên Lâm Hi Hi thì đôi mắt trở nên thâm trầm.

“Đàn bà nói nhiều không tốt đâu.” Hắn chạm vào khuôn mặt cô ta nói.

— Thư ký Kiều Nhan trời sinh có khuôn mặt giống như thiên sứ, dáng người mị hoặc như yêu tinh, thần sắc hơi có chút thay đổi.

“Nhạc tổng, không phải người đàn bà nào bên cạnh anh trước giờ đều giống nhau, lúc nào cũng ngoan ngõan nghe lời, cái gì cũng không thắc mắc, lòng dạ đơn thuần không hề nhiễm chút khói lửa bụi trần, ngay cả nhu cầu tối thiểu của đàn ông cũng không biết, kết quả thì sao? Bạn trai mình sau lưng cùng đàn bà khác làm bao nhiêu chuyện mờ ám cũng không biết, còn cam tâm tình nguyện vì hắn thủ thân như ngọc…”

“Kiều Nhan—” Nhạc Phong khẽ kêu lên một tiếng, âm thanh rất nhẹ, nhưng đủ để cho người nghe cảm thấy nguy hiểm.

Cô ta nhìn hắn, trên mặt còn phảng phất màu hồng nhạt không hiểu là do kích tình hay do cảm xúc kích động trong lòng.

“Mau cho tôi xem lịch trình công việc chiều nay, sau khi xong việc tôi muốn cùng Hi Hi đi ăn, dù vướng việc gì cũng không được để kéo dài.” Nhạc Phong đứng dậy, cầm lấy áo sơ mi sau đó mặc vào.

Kiều Nhan ngần ngừ vài giây, con mắt nhẫn nhịn hằn lên một tia màu đỏ. Hi Hi lại là Hi Hi

“Buổi chiều nay đúng là có một cuộc họp vốn là sắp xếp hẹn gặp với tổng tài Chu nhưng cuối cùng đối phương hủy bỏ, Chu tổng có nói, yêu cầu lần trước hợp tác không thành, hắn có nhiều lựa chọn, không nhất định phải chọn tập đòan Nhạc thị.”

Nhạc Phong cài lại khuy áo, sắc mặt có chút khó chịu đứng dậy.

Nhớ tới yêu cầu lần trước của Chu tổng, hắn lạnh lùng nở nụ cười, sau đó cầm lấy cà vạt lên thắt.

Kiều Nhan xuống giường giúp hắn thắt lại cà vạt, hít sâu một hơi, nhẹ nhàng dựa sát vào hắn thản nhiên nói: “Kỳ thật thì điều kiện kia của Chu Tổng cũng không quá khó, lần đó hắn chỉ cần cùng anh và Hi Hi ăn một bữa cơm Tây ở nhà hàng, chỉ là muốn Hi Hi của anh phục vụ hắn một đêm mà thôi…Chỉ cần một đêm, nhưng Nhạc Tổng lại có thể nhận được hơn một nghìn vạn—- a!!”

Kiều Nhan đau quá kêu lên một tiếng, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng nhìn Lạc Phong siết chặt lấy cổ tay cô ta.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#doll