C9 - C15

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 9

Văn phòng sang trọng của Tổng Tài--

"Tổng Tài, đây là bản vẽ trang sức sẽ được trình diễn trên sàn catwalk, tiếc là cái này không hợp với yêu cầu của nhà thiết kế, bọn họ rất là phách lối, trống rỗng, không thể làm cho trang sức của chúng ta được tôn vinh lên, hơn nữa cuối cùng áp trục là Chu Lâm Na lên sân khấu, cô ấy đối với trang phục lần này yêu cầu cũng rất cao" - Hàn Dã đứng bên cạnh Hách Liên Tuyệt nói.

"Cậu có ý tưởng gì không?" - Hách Liên Tuyệt ngồi trên ghế xoay, cao quý, tao nhã tựa hồ như không có chút khẩn trương gì.

"Tôi nghe nói có một nhà thiết kế vừa từ Milan về, cô ấy ở Milan rất được nhiều giải thưởng, chúng ta có thể mời cô ấy đảm nhiệm thiết kế trang phục cho lần này".

"Ok, giao cho cậu làm việc này"

"Nhưng mà......"

"Còn có chuyện gì sao?"

"Chu tiểu thư tựa hồ không phối hợp với hoạt động tuyên truyền lần này.."

Hách Liên Tuyệt suy nghĩ, trong đôi mắt hiện một tia phức tạp - " Cậu cứ chuẩn bị mọi việc cho tốt".

"Được.."

Ban đêm, bên trong căn phòng - thật im lặng .

Chu Lâm Na mặc một bộ váy dài, lộ ra xương quai xanh xinh đẹp, xứng với vẻ trang điểm nồng đậm, cả người thoạt nhìn *** cực kỳ

Mà đối diện chính là một người mặc bộ tây trang màu đen, cả người tản ra hơi thở thần bí, hai chân vắt chéo cùng một chỗ làm cho anh càng thêm hoàn mỹ.

Chi Lâm Na loạng choạng cầm ly rượu trong tay, thản nhiên cười, mang theo vài phần tự tin - " Tuyệt, anh tới tìm em sao?"

Hách Liên Tuyệt bộ dạng không có gì phức tạp hoặc là do anh che dấu rất tốt - " Vì cái gì không phối hợp?"

Chu Lâm Na cười ha hả, nháy con ngươi động lòng người - " Bởi vì anh nên mới đáp ứng hoạt động lần này, trang phục căn bản không xứng để em mặc, chẳng lẽ ngay cả quyền lợi chọn quần áo- em cũng không có sao?"

"Ngày mai sẽ có một nhà thiết kế ở Milan đảm nhiệm về phần trang phục của cô, tôi hy vọng cô có thể phối hợp thật tốt"- Nói xong Hách Liên Tuyệt đứng dậy xoay người bước đi

"Tuyệt.." - Nhìn thấy anh bỏ đi, Chu Lâm Na đứng dậy ôm từ đằng sau lưng của anh, trên mặt dần mất đi nụ cười, sợ mình sẽ mất đi anh .

"Chu Tiểu Thư, mời cô buông tay" - Hách Liên Tuyệt thẳng người, lạnh lùng nói.

"Không, em không buông, em biết anh vẫn còn trách em, Tuyệt, chẳng lẽ chúng ta không thể cùng nhau ở một chỗ sao?"- Chu Lâm Na càng nói càng ôm anh chặt hơn, sau đó chuyển đến trước mặt Hách Liên Tuyệt, ôm anh, nhón chân vội vàng hôn lên đôi môi của anh .

Chính là ba giây sau, Hách Liên Tuyệt đẩy cô ra, ánh mắt xa lạ " Từ giờ trở đi, tôi hy vọng chúng ta chỉ có quan hệ vì công việc, chỉ thế thôi".

"Không, em biết anh còn yêu em, em sẽ không cho anh đi, tuyệt đối sẽ không ! Anh nhất định sẽ trở về bên em " - Chu Lâm Na nhìn Hách Liên Tuyệt tự tin nói.

"Chỉ sợ lúc này phải làm cô thất vọng rồi" - Chỉ lưu lại một câu, Hách Liên Tuyệt xoay người rời đi

Nhìn bóng dáng của anh, Chu Lâm Na tự tin nở nụ cười, vừa rồi anh đã động tình ..

 Chương 10

Đêm, Kiều Tây Tây lập tới tới thẳng đây, đã lâu không có gặp Trình Mộ Thanh làm cho cô thật cao hứng, nhất là khi nhìn thấy Tiểu Trạch, bộ dạng thật rất là xinh đẹp, quả thực y như Trình Mộ Thanh.

1.1M views

00:27 / 05:45

"Tỷ Tỷ xin chào" - Nhìn thấy Kiều Tây Tây, Tiểu Trạch liền nhịn không được lưu manh.

"Tỷ tỷ?" – Chỉ một câu làm cho Kiều Tây mờ mịt, cuối cùng nhịn cười nhìn Mộ Thanh - " Thanh, thằng bé gọi tôi là tỷ tỷ .."

Trình Mộ Thanh lướt qua Tiểu Trạch - " Kêu Dì".

" Không, phải là kêu là mẹ Tây Tây mới đúng" - Tiểu Trạch còn chưa trả lời, Kiều Tây Tây liền nói thẳng, con trai tốt thì phải cùng nhau chia sẽ chứ

"Mẹ Tây Tây" - Tiểu Trạch nhu thuận gọi theo.

Tiểu Trạch lưu manh tiếp tục không lui bước.

"Đi rửa trái cây đi" - Trình Mộ Thanh phân phó

"Dạ..."

Nhìn thấy bóng dáng nho nhỏ của Tiểu Trạch đi vào trong bếp, Kiều Tây Tây hai mắt tỏa sáng tiến đến trước mặt Mộ Thanh, có loại hâm mộ và một chút ghen tị

"Này, Trình Mộ Thanh, thằng bé rốt cục là con ai?"- Nhớ năm năm trước lần cuối cùng bọn họ nói chuyện là bảo cô đến quán bar, sau đó thì Mộ Thanh ra nước ngoài.

"Chẳng lẽ là của Kiều Tang?" - Kiều Tây Tây hỏi

"Không phải......"- Trình Mộ Thanh lắc đầu ... " Thật ra mình cũng không biết người đàn ông đó là ai"

"Làm sao có thể!".

"Chỉ là tình một đêm mà thôi, thậm chí mình còn không biết tên của anh ta"- Trình Mộ Thanh thành thật nói

"Vậy cậu cũng thực cố chấp khi mang thai, bất quá bộ dạng anh ta thế nào?" - Kiều Tây Tây chớp chớp mi ra vẻ tò mò, bởi vì Tiểu Trạch rất là đáng yêu, rốt cuộc thì cái dạng gì mà có di truyền xinh đẹp như vậy a.

Trình Mộ Thanh nhíu nhíu mi - " Nhìn Tiểu Trạch cậu có thể nghĩ ra được không?"

"Thằng bé kia lớn lên giống cậu, ai biết ba của nó là ai!" -Kiều Tây Tây muốn nghe chính miệng Trình Mộ Thanh nói.

"Rất tuấn tú.."

"Thật sao?"

"Ừ" -Trình Mộ Thanh thề, những gì cô nói là thật.

"Ha Ha Ha, Thanh, nhìn cậu như vậy, sự nghiệp lại thành công còn có một đứa con đáng yêu nữa, người đàn ông kia cũng có thể rất hạnh phúc, bỗng nhiên mình muốn tình một đêm giống cậu vậy, sinh ra một đứa nhỏ giống Tiểu Trạch" - Kiều Tây Tây vô vạn khát khao

"Đừng, Tiểu Trạch nhà mình thì chỉ có di truyền xinh đẹp như mình mới có thể sinh ra thôi, cậu vẫn là kiềm chế đi"

"Cậu nói cái gì, tốt xấu gì cũng là mỹ nữ, cậu nói thế ý gì ... xem tôi giáo huấn cậu thế nào .." - Nói xong liền bẻ tay răng rắc

"Ha Ha, bỏ đi bỏ đi, cậu muốn sinh thì sẽ sinh, ha ha ha " -Vì thế hai cô gái hòa bình, lâu rồi không gặp càng thêm thân thiết hơn.

Mà Tiểu Trạch bên trong phòng bếp lại nghe được đoạn đối thoại này, âm thầm ghi nhớ lại trong lòng, cuối cùng thì ba có cái bộ dạng gì?

Chương 11

Đêm qua Kiều Tây Tây rất khuya mới rời đi, Trình Mộ Thanh ngủ cũng rất trễ.

Problem loading video. Please try after sometime.

Buổi sáng lúc cô còn đang ngủ, Tiểu Trạch chạy vào nhìn người đang ngủ vùi ngủ dập, hai tay chóng nạnh, chân nhỏ dạng ra " Trình Mộ Thanh, bổn thiếu gia cho người một phút đứng dậy nếu không đừng trách tại sao giường bị sập".

"59"

"58"

"57"

"56"

Người nằm trên giường vẫn như cũ không có nửa điểm động đậy.

"5....4....3....2.."

Một giây cuối cùng, cô mở to mắt, từ trên giường nhảy xuống vọt vào phòng tắm ngoan ngoãn làm vệ sinh cá nhân.

Tiểu Trạch lúc này vừa lòng nở nụ cười xoay người rời đi ra ngoài bắt đầu ăn sáng, đối với thủ đoạn như vậy, trăm thử trăm thắng.

Sau 10phút, Trình Mộ Thanh đến bàn ăn - " mẹ nói với con nha, những thứ đó toàn bộ là đồ thuê, con đừng có tức giận mà làm gãy hay làm bể gì cả nhá, nếu không, phải bồi thường tiền."

Cũng không biết vì sao, đứa con này cô sinh ra căn bản không hề giống cô, chỉ cần thằng bé tức giận liền đem đồ đạt quăng lung tung, đây cũng chính là nguyên nhân mà ở sân bay cái lốp xe taxi bị thủng ...

Vốn đang nghĩ thằng bé có gì khác dị, ngoại trừ mấy thứ này, thì tất cả những gì còn lại thằng bé hết thảy bình thường đương nhiên không bao gồm chỉ số thông minh

Tiểu Trạch gật gật đầu - " chỉ cần mẹ ngoan ngoãn, con không tức giận thì nơi này sẽ bình an......."

Trình Mộ Thanh liếc thằng bé, như thế nào cảm giác trong lời nói giống như là đang uy hiếp cô vậy?

Bất quá nhiều năm nay đây là biện pháp duy nhất thằng bé dùng để kêu cô rời khỏi giường, nếu không cô nhất định sẽ không ngồi dậy .

"Tốt lắm bảo bối, mẹ phải ra ngoài, hôm nay có công ty tìm mẹ, con ở trong nhà đợi, chờ mẹ về sẽ dẫn con đi tìm nhà trẻ"

"Dạ, mẹ đi đi"- Tiểu Trạch có vẻ rất hiểu chuyện.

Nửa tiếng sau, tập đoàn TCL

Lúc Trình Mộ Thanh xuất hiện ở công ty, nhất thời tiếng người ồn ào, cô không phải là nhân viên của công ty nhưng là nhà thiết kế đảm nhiệm thiết kế trang phục lần này ..

Trang phục đơn giản thanh thuần của cô, làm cho người ta ấn tượng vài phần, hơn nữa người trợ lý đặc biệt chiêu đãi - " Xin chào, tôi là Hàn Dã, trợ lý của Tổng Tài."

"Xin chào, Tôi là Trình Mộ Thanh" - Trình Mộ Thanh hào phóng nói.

" Tổng Tài sẽ đến ngay, mời tiểu thư đến phòng khách trước"- Hàn Dã lễ phép nói, thật ra Trình Mộ Thanh đã tạo ra một ấn tượng sâu sắc cho anh, không nghĩ tới cô là một thiếu nữ xinh đẹp như vậy

"Được, cám ơn"- Trình Mộ Thanh vừa định đi liền gặp Kiều Tây Tây đang vô cùng kích động .

"Này, Mộ Thanh, sao cậu đến đây?" - Kiều Tây Tây chạy đến hỏi

"A, lần này biểu diễn trang sức cho công ty, trang phục là mình thiết kế"

"Thật sao? Mọi người nói nhà thiết kế từ Milan trở về là cậu? Mình ngu thật, nên nghĩ sớm hơn chứ" - Kiều Tây Tây nói - " Như vậy chúng ta mấy ngày nay đều có thể làm việc cùng một chỗ?"

"Tất nhiên" - Trình Mộ Thanh nhỏ giọng -" Được rồi, không thèm nghe cậu nói nữa, hiện tại phải đi họp, chút nữa cùng nhau ăn cơm"

"Được".

Chuong 12

Sau khi Trình Mộ Thanh đi, Tiểu Trạch lấy ipad ra, sau đó tìm kiếm tư liệu về Kiều Tây Tây.

Cùng Saigon Special bắt trọn khoảnh khắc ấn tượng nhất trong Chuỗi sự kiện đại nhạc hội bãi biển Saigon Special Beach Festival 2018 tại Sầm Sơn cuối tuần qua nào các bạn ơi! Điểm đến tiếp theo cho sự kiện hót hòn họt này chính là Đà Nẵng, thành phố đáng sống nhất Việt Nam! “Hẹn về Đà Nẵng cùng em Phố xưa chừ đã vui thêm mấy phần!” Người lạ ơi, cùng lên đồ, sẵn sàng quẩy tưng bừng vào 17-18/08 tại công viên Biển Đông Đà Nẵng nào.🍻🍻🍻 Theo dõi sự kiện tại đây: http://bit.ly/Saigonspecialdanang #saigonspecial #biasaigon #specialsummer #beachfestival

Saigon Special

Skip in 3

00:07 / 01:22

: Ad ends in 01:14

Mẹ nói, cha bỏ chạy, không cần mẹ con cậu, chính là đêm qua những gì mẹ nói với mẹ Tây Tây thì bé đã nghe được hết, cho nên nhất định phải điều tra cho rõ, đương nhiên phải nhờ mẹ Tây Tây xuống tay.

Không có biện pháp, không như những đứa nhỏ khác, bé không có nét nào giống b aba của mình, nếu không cần gì bé phải nhọc công nhọc sức đi điều tra, tìm hiểu chứ!

Lớn lên mà giống mẹ, cũng là một loại thống khổ a!

-Tập Đoàn TCL-

Nhìn vào thời gian, Tiểu Trạch cười hắc hắc, hiền phụ, giữa trưa tiện lợi đi gặp tình yêu.

-Tập đoàn TCL-

Trình Mộ Thanh ngồi trong phòng khách, thư ký bưng một ly cafe lên, cô chuyên chú nhìn bản thảo thiết kế trong tay.

Lúc sau, nhân viên lần lượt đi vào, Trình Mộ Thanh biết đã sắp đến cuộc họp nên khép bản thiết kế lại, phấn chấn tinh thần.

"Mời Tổng Tài" -Hàn Dã lên tiếng, Hách Liên Tuyệt đi đến.

Trình Mộ Thanh hít sâu một hơi, nhất định phải làm cho tốt, nhưng vừa thấy người đàn ông kia, trong nháy mắt cô như bị sét đánh trúng.

Như thế nào là anh ta? Chính là người năm năm trước cùng cô phát sinh xxoo, đây không phải gọi là oan gia ngõ hẹp chứ?"

Cô về nước lần đầu tiên liền gặp anh ta. Hơn nữa anh ta còn là tổng giám đốc của TCL?

Trình Mộ Thanh có chút trở ngại, tương phản, Hách Liên Tuyệt cũng nhìn thấy cô, nhưng chỉ thản nhiên đảo qua, đi đến trung tâm - " Xin chào mọi người, tôi là Hách Liên Tuyệt".

Hách Liên Tuyệt? Là tên của anh ta?

Không hiểu sao, Trình Mộ Thanh bắt đầu khẩn trương ..

"Xin mời Trình Tiểu Thư giới thiệu qua khái niệm lần này với mọi người..."- Hách Liên Tuyệt tuyên bố

Vì thế thật lâu không hề thấy động tĩnh, tất cả mọi người đều nhìn Trình Mộ Thanh.

"Trình Tiểu Thư, Trình Tiểu Thư...." - Hàn Dã kêu hai tiếng, Trình Mộ Thanh giật mình ngẩng đầu nhìn bọn họ.

"Tổng Tài mời cô giới thiệu khái niệm của lần này" - Hàn Dã nhắc nhở.

"A"- Trình Mộ Thanh cố gắng làm cho cảm xúc trấn định lại, vừa rồi anh ta tiến vào căn bản hoàn toàn xem cô như người xa lạ.

Trước hết không cần tự hỗn loạn như vậy ...

Nghĩ nghĩ, Trình Mộ Thanh hít sâu, đi qua - " Hiện tại tôi muốn giới thiệu đơn giản cho mọi người, lần này trang sức của tập đoàn TCL tượng trưng cho sự thuần khiết, hạnh phúc..."

Hách Liên Tuyệt ngồi trên ghế, một tay để lên bàn, sắc mặt tản ra, nhìn đến Trình Mộ Thanh đang từ từ nói, hào phóng, giỏi giang như là một cao thủ ..

Phụ nữ như vậy, nguyên lai cũng có thể hấp dẫn người ...

Trình Mộ Thanh chính là người khi tập trung đến công việc sẽ quên hết mọi thứ, cho nên lúc cô giảng thuật, sớm đã đem Hách Liên Tuyệt lên đến chín tầng mây ..

Chương 13

Hội Nghị vừa chấm dứt, Trình Mộ Thanh vội vã đi ra ngoài..

"Trình Tiểu Thư.." - Mới đi được vài bước, Hàn Dã đã gọi cô lại

Mộ Thanh quay đầu, nhìn anh ta - " Có chuyện gì sao?"

"Tổng giám đốc mời cô đến văn phòng một chuyến" -Hàn Dã nói, vừa nãy lúc họp tổng giám đốc nhìn cô không rời mắt, chẳng lẽ Tổng Tài coi trọng cô ấy?

Nhưng mà Tổng Tài không phải thích Chu Tiểu thư sao?

"Có thể không đi được không?" -Trình Mộ Thanh hỏi

Hàn Dã sửng sốt, từ trước đến nay chưa có một người phụ nữ nào từ chối đến văn phòng Tổng Tài, sau đó cười cười- " Cô vẫn là nên đến văn phòng đi..."

"... ....."

Vì thế hiện tại Trình Mộ Thanh chỉ có thể kiên trì đến ... Không có việc gì, dù sao cũng chỉ là một lần hợp tác, sau này sẽ không gặp lại nữa, cho dù chết cô cũng không thừa nhận ! Tính toán một chút vẫn là đến văn phòng, Trình Mộ Thanh gõ cửa.

"Vào đi".

So với năm năm trước thì âm thanh bây giờ có thêm " từ tính " hơn, Trình Mộ Thanh đẩy cửa vào, nở một nụ cười -" Xin hỏi, Hách Tổng có chuyện gì tìm tôi sao?"

Hách Liên Tuyệt ngẩng đầu, tùy ý đảo qua thân thể cô, sau đó nhấn điện thoại nội bộ -" Đem một ly cafe vào đây".

"Không, không cần"- Trình Mộ Thanh cự tuyệt, chính là Hách Liên Tuyệt căn bản không để ý đến lời nói của cô.

"Ngồi đi".

Trình Mộ Thanh lại muốn cự tuyệt, nhưng nghĩ rằng anh ta cũng không để ý đến mình nên từ tốn ngồi xuống, lúc này thư kí đem cafe đến trước mặt cô -" Cám ơn".

Thư kí mỉm cười lui ra ngoài ...

"Hách Tổng, tìm tôi có chuyện gì sao?" -Trình Mộ Thanh theo bản năng hỏi.

Lúc này anh ngẩng đầu, con ngươi màu lục mang theo vài phần phức tạp nhìn cô -" Cô nhìn thật rất quen..."

"Lạch cạch" một tiếng, Trình Mộ Thanh không cẩn thận bị đổ cafe lên người, cô nhanh đứng dậy lau chùi ...

Hách Liên Tuyệt khóe miệng gợi lên, thân hình lười biếng nghiêng sang một bên -" Nhìn thật khẩn trương".

Trình Mộ Thanh cười, phủ nhận -" Không có".

"Không có? Phải không?" - Hách Liên Tuyệt im bặt, đứng dậy, chậm rãi thản nhiên đến trước mặt của cô, bóng dáng cao lớn lập tức liền làm cho dáng hình của cô trở nên nhỏ bé .

Trình Mộ Thanh mang giày cao gót, không khỏi lui về phía sau, chính là không cẩn thận thiếu chút nữa đã ngã sấp xuống đất, Hách Liên Tuyệt nâng tay đỡ vòng eo mảnh khảnh của cô ..

Chính là gần gũi như vậy, gương mặt của Trình Mộ Thanh có chút ửng đỏ, cúi đầu đẩy anh ra - " Cám ơn".

Nhưng sau đó Hách Liên Tuyệt không buông cô ra, tao nhã nâng cánh tay chậm rãi vén tóc trên trán của cô, cho dù là mang giày cao gót nhưng Hách Liên Tuyệt cũng cao hơn cô một cái đầu, cô ngẩng lên nhìn anh, một gương mặt hoàn mỹ không tì vết, lông mi rậm, con ngươi màu lục làm cho tâm của cô nhảy loạn .

"Hách Tổng, anh có thói quen phục vụ phụ nữ như vậy?" -Trình Mộ Thanh có chút tức giận,trừng to mắt nhìn anh.

Chương 14

"Phục vụ?" - Anh nhíu mày, buông cô ra, Trình Mộ Thanh lúng túng ..

1.1M views

00:03 / 12:48

"Bình thường đối với đàn ông mà nói phục vụ thì chỉ có một loại"- Hách Liên Tuyệt chậm rãi nói.

"Một loại gì?" -Trình Mộ Thanh theo bản năng thốt hỏi.

"Phục vụ trên giường".

Gương mặt Trình Mộ Thanh ửng đỏ đến mang tai, cái sự tò mò giết chết con mèo chính là đây ..

Nhìn thấy bộ dáng lúng túng, gương mặt ửng đỏ của cô, tâm tình của Hách Liên Tuyệt trở nên tốt hơn, nét mặt biểu lộ một độ cong - " Trình Mộ Thanh, cô còn......"- Hách Liên Tuyệt định nói thì cửa phòng làm việc bị đẩy ra

Chu Lâm Na xuất hiện ở cửa, thấy được hai người đang trong phòng, nhất thời nụ cười trên mặt lập tức trở nên tối sầm lại.

Trình Mộ Thanh cùng Hách Liên Tuyệt quay lại nhìn thấy Chu Lâm Na.

Là cô ấy? Chu Lâm Na?

"Tuyệt...." - Nhìn Hách Liên Tuyệt, bất đắc dĩ tái sinh khí, ghen tị, nhưng phải giả vờ duy trì nụ cười .

Vào cái giây phút trìn thấy Chu Lâm Na ngay lập tức nụ cười trên mặt Hách Liên Tuyệt cũng không còn nữa - " Sao cô lại đến đây?"

"Đến tìm anh ăn cơm ." Nói xong, Chu Lâm Na đi qua, nắm trụ cánh tay của anh vô cùng thân thiết, nhưng Hách Liên Tuyệt dừng lại, đẩy cô ra.

Chu Lâm Na đầu tiên là cười xấu hổ, nhưng không làm gì hết ..

" Giới thiệu cho cô, đây chính là nhà thiết kế vừa từ Milan trở về - Trình Mộ Thanh tiểu thư, cũng là người đảm nhiệm thiết kế trang phục cho cô lần này" - Hách Liên Tuyệt giới thiệu.

Nghe được tên Trình Mộ Thanh, Chu Lâm Na xoay người - " Thì ra là cô?"

Trình Mộ Thanh nở nụ cười - " Chu Tiểu Thư, chúng ta lại gặp nhau rồi".

"Tuyệt nói với tôi là có một nhà thiết kế từ Milan trở về nhưng tôi không nghĩ chính là cô"- Chu Lâm Na cao hứng, nếu như là Mộ Thanh thì sẽ không có quan hệ gì với Tuyệt, như vậy càng yên tâm hơn.

"Ừ, thật đúng lúc tôi có việc phải đi, hai người cứ từ từ nói chuyện " - Trình Mộ Thanh nói.

"Ừ, tạm biệt"

"Tạm Biệt"

Nhìn thấy hai người quen biết cùng nhau nói chuyện, Hách Liên Tuyệt trở nên lạnh như băng chậm rãi đứng dậy.

Trình Mộ Thanh đi rồi, Chu Lâm Na đến trước mặt anh .

"Hai người quen nhau sao?"

"Lúc em đi Milan biễu diễn, chính là do cô ấy thiết kế trang phục, cô ấy thật sự rất tài năng" - Chu Lâm Na nói.

"À!"

"Cho nên anh không cần chú ý ....."

"Nếu tôi nhất định chống lại nó?" - Hách Liên Tuyệt nghiêng người hỏi Chu Lâm Na.

Nhất thời gương mặt của Chu Lâm Na trở nên khó coi -" Tuyệt, anh nhất định phải dùng biện pháp này để nổi cáu với em sao?"

Hách Liên Tuyệt nở một nụ cười tao nhã có cả nguy hiểm, đôi con ngươi thay đổi - " Nếu không phải là nổi cáu mà là thật thì sao?"

Hách Liên Tuyệt vĩnh viễn không bao giờ làm người phải chờ đợi trong tình yêu ..

Chu Lâm Na nhìn anh, tạm dừng một chút, cuối cùng vô lực cười - " Em biết anh sẽ không...."

Chương 15

Vào lúc giữa trưa, Tiểu Trạch cầm chính tình yêu của mình xuất hiện ở TCL, bây giờ đã đến giờ cơm trưa, người đến người đi, tuy rằng TCL có nhà ăn nhưng rất nhiều người thừa dịp nghĩ trưa để ra ngoài một chút.

Problem loading video. Please try after sometime.

Tiểu Trạch mặc áo khoát nhỏ, lưng đeo ba lô xuất hiện, rất nhiều người nhìn thấy Tiểu Trạch, sau đó mỉm cười, đứa nhỏ nhà ai mà đáng yêu như vậy?

Nhưng mà ngoài cửa có bảo vệ nên Tiểu Trạch không được vào trong ..

Lúc sau, Huyết Liên Tuyệt từ trong đi ra, ngay lúc Tiểu Trạch đang nhức đầu thì liền thấy anh vì thế bật người chạy tới - " Chú ơi..."

Nghe được tiếng gọi, Hách Liên Tuyệt nhíu mày, cúi đầu nhìn đến tiểu tử nhỏ trước mặt mình, nhìn thấy Tiểu Trạch, anh có một loại cảm giác thật thân thiết, anh ngồi xổm xuống, nhìn nhìn, thật sự cảm thấy giống người nào đó ...

"Cháu gọi chú sao?" - Hách Liên Tuyệt hỏi

"Đúng, là gọi chú đó, chú ơi, có thể mang cháu vào trong được không?" -Tiểu Trạch mỉm cười ngọt ngào hỏi.

Hách Liên Tuyệt quay đầu lại, thấy thằng bé chỉ vào công ty của mình, sau đó xoay người nhìn Tiểu Trạch - " Cháu vào đó làm gì?"

Nghĩ đến đây, tròng mắt Tiểu Trạch xoay chuyển - " Dạ, mẹ cháu làm trong đó, buổi sáng mẹ cháu vẫn chưa ăn sáng, giữa trưa mẹ cháu lại không thích ăn đồ bên ngoài mà dạ dạy của mẹ thì không tốt cho nên cháu mới đem bento đến cho mẹ cháu"- Nói xong, thằng bé vỗ vỗ hộp bento ...

Nhìn thấy khuôn mặt thằng bé ê ẩm, nghĩ bất luận là kẻ nào cũng không thể cự tuyệt.

"Vậy tại sao cháu lại nhờ chú?" - Đối với thằng bé, Hách Liên Tuyệt đặc biệt tốt bụng.

"Bởi vì trên người chú mặc toàn là Armani, một thân hàng hiệu nhất định là người có địa vị cao trong công ty này, à nhưng lí do chính là chú rất đẹp trai ..." - Tiểu Trạch cười hì hì, nói



Đẹp trai? Hách Liên Tuyệt nở một nụ cười, từ ' đẹp trai' phát ra từ miệng của đứa nhỏ sẽ chân thật hơn so với vô ngàn phụ nữ khác.

"Không nghĩ cháu thật hiểu biết về hàng hiệu, được, chú mang cháu vào"- Hách Liên Tuyệt nói

" Cám ơn chú . Ôm một cái nào" - Tiểu Trạch vươn hai cánh tay nhỏ bé ra.

Ôm? Hách Liên Nguyện đã từng ôm rất nhiều người phụ nữ, nhưng ôm đứa nhỏ thì chưa từng, bất quá nhìn Tiểu Trạch không hiểu sao anh có cảm giác không thể nào cự tuyệt được vì thế ngồi xổm xuống ôm thằng bé đứng dậy.

"Tổng Tài cái việc này...?" - Người bảo vệ nhìn thấy Tổng Tài ôm một đứa nhỏ nhịn không được hỏi.

"Chú ấy là ba cháu"- Hách Liện Tuyệt chưa trả lời thì Tiểu Trạch liền giành phần mở miệng, sau đó ôm Hách Liên Tuyệt tuyên bố .

Hách Liên Tuyệt run rẩy một chút, không nói gì ôm thằng bé vào bên trong.

Hiện tại là giờ nghĩ trưa nên rất đông người, nhân viên trong công ty thấy Hách Liên Tuyệt ôm một đứa nhỏ, không khỏi mà nhìn chằm chằm ..

"Chú ơi, để cháu ở đây là được rồi" -Tiểu Trạch mở miệng.

Hách Liên Tuyệt ngồi xổm xuống, thả thằng bé ra, kỳ lạ thật có cảm giác loại dị dị xẹt qua người.

"Chú ơi, vừa rồi cháu nói chú là ba cháu, chú có ngại không?" Tiểu Trạch mở to con mắt nhìn Hách Liên Tuyệt hỏi, thằng bé cố ý hỏi, bởi vì như vậy muốn đến công ty này sẽ dễ dàng hơn.








Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro