Chương 19: Mang em về nhà

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lồn của Tạ Lâm An cứ như bị mất khống chế, nước dâm tuông ra liên tục, rót vào miệng Cao Hằng.

Chỉ mới bị Cao Hằng ngắm lồn anh đã chảy nước dâm tràn lan thế này, chỉ sợ sau này phải rời khỏi Cao Hằng, cơ thể dâm đãng của anh không cách nào thỏa mãn được, thậm chí anh còn thoáng nghĩ tới việc cầu xin Cao Hằng ở lại bên cạnh mình, nhưng điều này thật sự quá điên rồ, một người cao quý như anh lại muốn cầu xin người khác.

Tạ Lâm An càng nghĩ càng giận, muốn bò xuống khỏi mặt Cao Hằng, mặc quần bỏ chạy, sau này anh sẽ không bao giờ tìm gặp Cao Hằng nữa, anh là người có lòng tự trọng, nếu Cao Hằng đã không muốn tiến triển với anh, anh sẽ không mặt dày đi tìm Cao Hằng dây dưa.

Không đợi Tạ Lâm An đứng lên mặc lại quần, Cao Hằng liền lôi anh quay về.

Tạ Lâm An bị kéo đột ngột thì ngã trở lại mặt Cao Hằng, nhưng anh lập tức phản ứng lại, bò dậy lạnh lùng nói với Cao Hằng: "Dừng ở đây đi, sau này... Tôi sẽ không tới đây nữa."

Cao Hằng vừa nghe câu này, trái tim lập tức hẫng một nhịp, cậu ngồi dậy ôm chầm lấy Tạ Lâm An, siết chặt lấy anh không buông, cậu thật sự không nỡ để Tạ Lâm An rời đi, cậu nức nở nói: "Anh đừng đi mà..."

Tạ Lâm An vẫn giữ thái độ lạnh lùng: "Không phải cậu nói sau này không muốn gặp tôi nữa sao."

Cao Hằng không đáp, chỉ bắt đầu rơi lệ.

Tạ Lâm An cảm giác được bả vai anh đang dần bị thấm ướt, anh thật sự không thể hiểu nổi tại sao Cao Hằng lại khóc.

Tạ Lâm An kiên nhẫn chờ Cao Hằng khóc xong rồi không nhanh không chậm hỏi: "Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, cậu nói rõ ràng cho tôi nghe xem nào."

Tay Cao Hằng vẫn quấn chặt lấy Tạ Lâm An, cậu sợ anh sẽ không nói tiếng nào mà đột ngột bỏ đi: "Hôm nay có một người đàn ông mặc đồ tây tới công trường, hắn ta nói hắn ta là bạn trai anh, bảo em tránh xa anh ra một chút."

Tạ Lâm An vốn dĩ đang buồn bực, nghe xong lời giải thích của Cao Hằng thì lập tức hết giận, hóa ra tên nhóc này vì chuyện này mới trốn tránh anh.

Tạ Lâm An đoán được người đàn ông kia có lẽ là Tiêu Đình, gã Tiêu Đình kia dám làm chuyện quá đáng như vậy?

Tạ Lâm An cười một chút, nói: "Được rồi, đừng khóc nữa, người kia không phải bạn trai anh, anh cũng không có bạn trai, em là người đầu tiên cũng là người duy nhất từng ngắm lồn anh, ngoại trừ em, không còn ai cả."

Cao Hằng nhất thời không tiêu hóa kịp lời Tạ Lâm An vừa nói, não cậu đang ở trong trạng thái hưng phấn phát điên, mừng tới độ nó dường như bị chết máy vài giây, sau một lát, cậu lại khóc, nhưng lần này là khóc vì quá hạnh phúc.

Tạ Lâm An chẳng biết phải nói gì mới tốt, anh vỗ vỗ đầu Cao Hằng an ủi, tên nhóc khờ này sao cứ làm người ta đau lòng tới vậy.

Đầu Cao Hằng cọ cọ vào ngực Tạ Lâm An: "Tạ tổng, anh đừng bỏ em."

Tạ Lâm An nhìn bả vai sưng đỏ của Cao Hằng, lòng càng thêm đau, anh thuận theo đáp ứng: "Được, anh mang em về nhà."

Tựa như nhặt một chú chó nhỏ ở ven đường.

Trên đường trở về, Tạ Lâm An nghiêm túc lái xe, Cao Hằng ngồi bên cạnh thỉnh thoảng lại xoay sang ngắm anh một chút, còn lén đặt tay lên đũng quần Tạ Lâm An vuốt ve.

Tạ Lâm An không hề trách móc gì, coi như ngầm đồng ý cho hành động xoa háng anh của Cao Hằng.

Cao Hằng thấy vậy càng lớn mật, trực tiếp chen tay vào vỗ về con cu bé xinh của Tạ tổng, sau đó dần mò xuống cưng nựng bé lồn của anh.

Phát hiện lồn dâm đã ướt nhẹp nước nứng, Cao Hằng hơi kích động một chút, sau đó cẩn thận hỏi: "Tạ tổng, cho em uống nước lồn anh một miếng được không?"

Phía trước là đèn đỏ, phải hơn một phút nữa mới được chạy, Tạ Lâm An vững vàng dừng xe lại, dạng chân ra, coi như đồng ý với Cao Hằng, thấy vậy cậu lập tức cúi đầu qua.

Hôm nay Tạ Lâm An vẫn mặc loại quần tây có khóa kéo ở đáy như mọi khi, chỉ cần kéo nhẹ khóa ra, phần đũng quần sẽ hoàn toàn tách ra, anh còn không mặc quần lót, Cao Hằng vừa kéo một cái, bé lồn béo múp sẽ hoàn toàn phơi ra.

Cao Hằng cúi sát vào, thè lưỡi miết dọc khe thịt, vét nước dâm vào miệng nhấm nháp.

Đèn chuyển xanh, Tạ Lâm An khởi động xe, anh lái xe rất ổn định, không chút xóc nảy nào, Cao Hằng còn chẳng cảm nhận được độ rung của xe, lưỡi cậu vững vàng rà qua rà lại khắp thịt lồn.

Tạ Lâm An được bú sướng đến nhũn cả chân, nhiều lần mém tý rẽ sai hướng, cũng may anh đã thuận lợi điều khiển xe xuống tầng hầm.

Chân anh bây giờ không còn sức để đi nữa, anh run rẩy gọi: "Cao Hằng.... bế anh lên nhà đi."

Cao Hằng bò dậy, bước ra khỏi ghế phụ, vòng qua ghế lái, bế Tạ Lâm An ra.

Tạ Lâm An gối đầu lên vai Cao Hằng dặn dò: "Đi thang máy lên, tháng máy ở cửa ra F."

Cao Hằng dựa theo chỉ dẫn của Tạ Lâm An đi vào thang máy, lúc thang máy lên đến tầng hai, có một hộ gia đình tiến vào.

Cao Hằng bế Tạ Lâm An đứng gọn ở một góc, nhưng vẫn không tránh khỏi bị hộ gia đình kia xoay người lại nhìn vài lần.

Cao Hằng bế Tạ Lâm An bằng kiểu bế công chúa, kiểu bế này đúng thật rất dễ gây chú ý, bị người lạ lén nhìn trộm như vậy khiến Tạ Lâm An hơi ngượng, chỉ biết ra sức vùi mặt vào hõm vai Cao Hằng trốn tránh.

'Ting', cửa thang máy mở ra, Cao Hằng bế Tạ Lâm An vào nhà.

Cửa vừa đóng, Cao Hằng lo lắng bế Tạ Lâm An vào phòng ngủ.

Tạ Lâm An nằm trên giường, duỗi tay cởi quần áo Cao Hằng, chẳng mấy chốc, cả hai trần trụi đối diện với nhau.

Tạ Lâm An thuộc kiểu người da trắng, trắng tới mức cứ như phát sáng, trái ngược hoàn toàn với làn da ngăm đen của Cao Hằng, sự tương phản cực mạnh này càng khiến khung cảnh trở nên dâm loạn.

Tạ Lâm An chủ động ôm co hai chân lại thành chữ M, dạng háng ra tận cùng, triển lãm lồn dâm ra cho Cao Hằng thoải mái bú liếm.

Hôm nay Cao Hằng thật sự quá hưng phấn, hành vi mạnh bạo hơn hẳn ngày thường, cậu bóp lấy cặp mông trắng nõn của Tạ Lâm An kéo mạnh nó ra hai bên, lỗ đít bé xinh bị kéo biến dạng, hé ra một cái động nhỏ, cậu vội vàng kề miệng vào hút mạnh một ngụm.

"Aaaa... đừng hút chỗ đó... bẩn muốn chết..." Tạ Lâm An uốn éo mông muốn tránh, nhưng Cao Hằng đang giữ mông anh vô cùng chặt.

Cao Hằng dù sao cũng là người thường xuyên lao động nặng nhọc, chút sức này của Tạ Lâm An quả thật chẳng là gì so với cậu, có giãy thế nào cũng không thể thoát.

Cao Hằng rất thích húp thứ nước dâm dâm trong mông Tạ Lâm An, còn cảm thấy nó vừa thơm vừa ngon, cậu hăng say hút nước còn không quên trả lời: "Không bẩn tý nào cả."

Lúc Cao Hằng giải thích, mặt cậu vô cùng nghiêm túc, cứ như nếu có người dám phản bác, cậu sẽ lập tức nổi nóng.

Tạ Lâm An bị dáng vẻ nghiêm trọng của Cao Hằng chọc cười, anh không thèm cự tuyệt nữa, nhưng ngại thì vẫn ngại, khuôn mặt đỏ bừng xoay sang một bên, trốn tránh không dám nhìn thẳng vào dáng vẻ Cao Hằng đang hăng say mút bông cúc của anh.

Cao Hằng hút thật lâu thật lâu, chẳng rõ đã hút hết bao nhiêu nước dâm, Tạ Lâm An chỉ biết đến khi Cao Hằng chịu dừng lại thì lỗ nhỏ của anh đã sưng húp cả lên, tựa như một cặp môi sau nụ hôn triền miên kéo dài.

Cao Hằng nếm xong vị lỗ đít mới dời môi xuống bé lồn phía trước.

Nghĩ đến việc chỉ có mỗi cậu từng chạm vào cái lồn này, Cao Hằng lập tức hưng phấn lên, cũng may thằng khốn Tiêu Đình kia chưa thành công lừa cậu, nếu không cậu đã đánh mất Tạ tổng rồi.

Cao Hằng nhẹ nhàng mút từng múi thịt lồn.

"Ưm..." Tạ Lâm An bắt đầu run rẩy vì sướng.

Được Cao Hằng bú lồn liên tục vài ngày liền, Tạ Lâm An có cảm giác lồn anh đã mập hơn trước một chút, nhìn nó bây giờ càng thêm đẫy đà lẳng lơ, chẳng biết có phải là việc tốt không nữa.

Đầu lưỡi Cao Hằng lướt một vòng ngoài môi lồn, sau đó mới chen lưỡi vào khe lồn liếm láp, cậu cố ý dừng lưỡi ngay lỗ niệu đạo của Tạ Lâm An.

Có thể Cao Hằng chẳng biết cái lỗ bé tý xíu này là gì, còn tưởng có thể đâm lưỡi vào, cứ liên tục ngoáy vào đó.

Niệu đạo nhỏ hơn lỗ lồn rất nhiều, Cao Hằng dù cố nhưng cũng chẳng thể chen lưỡi vào.

Mà Tạ Lâm An lại bị hành động đó của cậu kích thích, cảm giác buồn tè mãnh liệt xuất hiện, anh siết chặt lấy đầu Cao Hằng, muốn đẩy cậu ra: "Hức... chảy ra mất..."

Cao Hằng còn tưởng nước dâm sắp trào ra, vội dùng lưỡi hứng.

Tạ Lâm An kéo đầu Cao Hằng qua một bên: "Tránh ra..."

Cao Hằng đã uống không biết bao nhiêu là nước lồn của Tạ tổng, sao anh còn bắt cậu tránh ra.

Cao Hằng vừa khờ vừa cứng đầu, Tạ Lâm An có đẩy kiểu nào cũng không đẩy nổi, còn chẳng đoán ra được tại sao Tạ tổng lại đẩy cậu ra, là anh không muốn để cậu uống nước lồn anh sao, nhưng rõ ràng cậu đã uống rất nhiều lần rồi.

Thấy Tạ Lâm An vẫn tiếp tục đẩy, Cao Hằng ngơ ngác nói: "Tạ tổng, em thèm."

Tạ Lâm An thật sự không nhịn được nữa, một cột nước tiểu trực tiếp phun ra từ lồn anh, phun vô cùng cao, tưới ướt đẫm mặt Cao Hằng.

Cao Hằng chỉ sửng sốt một hai giây, sau đó quyết đoán há to miệng ngậm hết bé lồn đang phun nước tung tóe lại, uống sách nước chảy ra từ đó.

Tạ Lâm An nâng chân lên kẹp lấy đầu Cao Hằng, rõ ràng lý trí anh muốn đẩy Cao Hằng ra, nhưng cơ thể lại không kiềm được ưỡn lên, tận tình hẩy lồn tè vào miệng Cao Hằng.

Bình thường anh toàn đứng tiểu, hiếm khi nào dùng lồn tè ra, nhưng nãy giờ Cao Hằng cứ liến tục ngoáy lưỡi vào niệu đạo của anh, anh mới không nhịn nổi.

Sau khi tiểu sạch sẽ, Tạ Lâm An mệt nhũn người, anh nằm liệt trên giường nhìn lên trần nhà một cách vô định.

Cao Hằng thì đang tận tình dùng lưỡi giúp anh rửa lồn, tựa như một anh lao công chăm chỉ dọn sạch đống nước ướt át, không để sót một giọt nào.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro