Hikari nghiên đầu , có chút không hiểu dáng vẻ này của Tomie . Bình thường nếu là người khác , họ khi bị phát hiện thì sẽ hoảng loạn hoặc sợ hãi muốn giấu diếm .
Nhưng tên này lại bày ra dáng vẻ hứng thú kia , như sợ thiên hạ không đủ loạn vậy .
" Tomie ..."
" Hửm ?" Tomie nhướng mày .
" Cậu không cần lo lắng , thời đại này con trai yêu nhau là hết sức bình thường . Dù cậu yêu đương với thầy giáo có chút không đúng , nhưng miễn là tình yêu thật lòng thì đừng ngại vươn lên . Đợi lên đại học , cậu và thầy có thể quang minh chính đại bên nhau !" Hikari nắm lấy tay Tomie , cười cổ vũ tình yêu thấu tận trời xanh với hắn .
Tomie : Con mẹ nó , ai muốn cùng yêu đương với với lãi già xấu xí ấy !?.
Chưa kịp để Tomie thích ứng , Hikari đã buông tay hắn ra . Nhanh cơ mà quay người rời đi , để lại bóng lưng nhỏ .
Rầm !
Tomie tức giận đá bay thùng rác kế bên , con ả đó đó dám chế nhạo hắn ư ?! . Thật không thể chấp nhận được , một người xinh đẹp , cao quý như hắn mà bị ghép cặp với tên thầy giáo thấp hèn ấy ư ?!.
Được lắm Mia Hikari , hắn thề rằng phải khiến con ả này điên đảo vì mình như họn thấp hèn kia !.
Cố gắng bình tĩnh lại cảm xúc của mình , Tomie hít sâu . Đi vào lớp học , nở một nụ cười giả tạo quen thuộc .
Cả lớp vốn dĩ còn đang bàn tán về Tomie và thầy giáo , Tomie bước vừa bước gào liền rơi vào im lặng .
Tomie nhìn qua Hikari , cô vẫn đang bình tĩnh uống sữa hộp . Đến cả ánh mắt cũng lười liếc qua cho hắn .
Khó chịu , lần đầu tiên Tomie khó chịu đến mức này . Đã quen với việc bản thân là trung tâm của vũ trụ , giờ lại bị một đứa con gái bình thường lơ đi , sự kiêu ngạo của hắn không phép điều ấy .
Đến giờ về , mọi người hối hả rời đi như phía sau coa quỷ đuổi theo vậy . Hikari cầm cặp chuẩn bị đi về thì tay bị giữ lại .
" bạn học Hikari , cậu có thể về cùng tôi không ? . Hôm nay không về cùng với tôi cả , đi về mình cô đơn lắm " Tomie híp mắt lại , nốt rùi ngay mắt làm cho hắn càng quyến rũ và ma mị lòng người hơn , khiến ta không thể từ chối yêu cầu của hắn .
Hikari vốn định từ chối thì tay bỗng nhói lên , cô nhìn mặt Tomie cười cười . Nhưng nhìn vào cũng biết chủ nhân của gương mặt ấy đang cảnh báo cô ....
KHÔNG ĐƯỢC TỪ CHỐI TÔI !
" Được..."
" Tốt quá ! Cảm ơn Hikari đã cùng về với tôi nha , nào ta về thôi . " Tomie vui vẻ cầm tay Hikari kéo đi , hắn không thèm quan tâm cô gái phía sau có đuổi kịp bước chân mình hay không .
Hikari nhìn cổ tay mình bị Tomie bóp đến xanh một mảng , khẽ chật lưỡi .
Phiền phức rồi đây , dính vào tổ tông rồi .
Trên đường về , Tomie kéo tay Hikari đi lên con đường có khá nhiều cây xanh , ít người .
" Nè Hikari san , cậu có ghét tôi không ? " Tomie bỗng nhiên hỏi một câu không đầu không đuôi .
" Hả ?" Hikari nhướng mày không hiểu gì .
" Cậu cũng biết mà , bạn học trong lớp tôi hình như có vẻ khá bài xích tôi . Điều này làm trái tim nhỏ bé này rất đâu đó , vậy cậu thì sao Hikari san ?" Tomie dí sát mặt vào Hikari , đến cả mũi cũng đụng vào mũi cô .
Hơi thở cả hai hòa vào nhau , Hikari còn có thể ngửi được mùi thơm từ Tomie . Còn có chút mùi ngọt tanh từ...máu ?
" Không ...tôi không ghét cậu " cũng chẳng thích .
Tomie nghe vậy thì phì cười , nhếch miệng kiêu ngạo . Thấy chưa , hắn đã bảo rằng không ai có thể cưỡng được sức hút của mình mà .
" Vậy ư ? Tôi vui lắm đó Hikari san . " Tomie ôm lấy tay Hikari vào lòng , cong mắt gian xảo .
" Ờ..." cô thờ ơ trả lời .
Hành động này làm cho Tomie hỏi nhắn mày , thái độ thờ ơ đó là sao ?.
___end chương 2
Mấy chương đầu tính cách nam chính sẽ hơi mất nết và kiêu ngạo nha . Sau là theo đuổi vợ sấp mặt luôn =))
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro