Chương 3: Dám cả gan bắt cóc nhi tử của ta (3)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nụ cười bên khóe miệng của Lộ Tình Không đã cứng đơ lại, tất cả sắc thái biểu cảm trên khuôn mặt dường như bị đông cứng toàn bộ, y hệt như trên thế giới này chỉ còn lại có anh và cô.

Sở Ngự Bắc ư?

Tại sao anh lại đến đây?

Nhiệt độ trong phòng dường như giảm xuống vài độ.

Sở Ngự Bắc trường thân như ngọc, giống như thần thánh không thể xâm phạm đứng lặng ở cửa, trên khuôn mặt gian xảo tuấn tú kia biểu đạt rất phức tạp.

Ánh mắt của Sở Ngự Bắc cứ dán chặt lên người của Lộ Bảo Bối, thằng bé gọi anh là "cha", đây không phải là lần đầu tiên anh nghe đứa trẻ này gọi anh là "cha", hóa ra nó thật chính là con anh, thật là quá tốt.

Tầm mắt phẫn nộ chuyển dời đến cái người bỏ đi mấy năm, làm hắn mỗi thời mỗi khắc đều không thể sống yên ổn. Nữ nhân đáng chết! "Cô gái kia, em dám trộm con của tôi!"

Ánh mắt phẫn nộ của anh chuyển đến cái người đã lặng lẽ ôm con của anh đi bao nhiêu năm trời, nữ nhân chết tiệt mà đã cho làm hắn mỗi giờ mỗi khắc đều ăn ngủ không yên "Cô gái kia, sao em dám cả gan giấu con của tôi!"

Kinh nghiệm diễn xuất bốn năm trời của Lộ Tình Không đúng là không uổng phí công học hành của cô, tinh thần cô rất nhanh đã ổn định trở lại, cười rồi đáp "Ngài phó tổng thống, à không, tôi bây giờ chắc phải xưng ngài là tổng thống rồi đúng chứ? Ngài tổng thống, lâu rồi không gặp."

Sở Ngự Bắc nheo mắt, sóng ngầm dữ dội cuồn cuộn như sóng biển ánh lên trog đôi mắt anh.

Càng nhìn nụ cười của Lộ Tình Không càng cảm thấy khó chịu trong lòng.

4 năm nay, hắn đau đớn muốn chết, cô thì vẫn như vậy, vô tâm không hề thay đổi.

Đang muốn cất bước, bỗng nhớ tới cái chân ngắn bé nhỏ đang bấu dưới chân mình, tim hắn bỗng dao động, khom lưng bế tên tiểu tử nhỏ lên, đôi mắt anh trìu mến chứa chan tình yêu vô hạn.

Anh một tay bế tiểu bảo bối, từng bước hướng đến Lộ Tình Không, giống như là đang tiến đến sắc thái sinh mệnh của hắn.

"Đừng có lại đây, con trai tôi còn đang ở đây!" Lộ Tình Không nhìn thấy ánh mắt như muốn ăn thịt người của Sở Ngự Bắc, tỏ ra lúng túng.

"Con của em? Em chắc chắn nó là con của một mình em?!"

Ánh mắt đó......

Lộ Tình Không tự nhiên không còn cảm giác lạ lẫm, nuốt nước miếng, theo bản năng tự giác lùi lại một bước.

Ánh mắt của Sở Ngự Bắc trở nên uy hiếp hơn, hắn cắn nhẹ làn môi mỏng, không nói thêm lời thứ hai, theo thế thượng phong mà tiến thêm một bước, một tay đặt phía sau gáy của Lộ Tinh Không, từ từ tiến đến đặt chiếc hôn lên môi cô.......

Lộ Tình Không cứ thế để mặc cho hắn hôn, trời đất như quay cuồng điên đảo xung quanh cô, nhớ nhung, quyến luyến, cảm nhận hơi thở quen thuộc để rồi nhẹ nhàng đáp lại nó, ở giữa tiểu bánh bao ngại ngùng vội lấy tay che mắt lại, nhưng vẫn len lén nhìn qua kẽ tay, một dòng nước ấm như đang lan tỏa khắp trái tim Tinh Không, đi đến từng tế bào trong nó, trong phút chốc, nó như xóa mờ đi những uất ức của cô.

Ký ức của Lộ Tình Không đảo ngược, trở về 4 năm trước, ký ức mà đã thay đổi cả một đời của cô.

Năm ấy, Lộ Tình Không 18 tuổi

Bắc Thần Quốc.

Trong phòng yến tiệc cao cấp nhất của quốc gia, xa hoa trụy lạc.

Đêm nay, là một buổi yến tiệc gặp mặt xa hoa bậc nhất thế giới.

Các chính khách của các quốc gia trên thế giới tụ tập lại tại đây, chỉ vì cháu đích tôn của Lão Thần Quốc 70 tuổi, tối nay đặc biệt tổ chức ăn mừng vị phó tổng thống trẻ tuổi nhất trong lịch sử này.

Lão tổng thống đại nhân không sinh được con trai, nhưng con gái duy nhất của ông đã sinh ra được một đứa con xuất sắc, chỉ là mọi năm đều ở nước ngoài, cho đến năm trước mới trở về, gia nhập Bắc Thần Quốc nội các.

Chỉ trong thời gian một năm ngắn ngủi, đã có thể leo được lên đến vị trí phó tổng thống, đồng thời là thành viên nội các giành được số phiếu bầu cao nhất.

Có đứa cháu đích tôn xuất sắc như vậy, Lão tổng thống tự giác có người gánh vác thay, tự nhiên sẽ vui mừng, các nếp nhăn trên mặt đều cười nhăn đến ép nén lại.

Lộ Tình Không vì tiến vào tìm một học sinh nữ giàu có nhất trong lớp để mượn tiền, đến nỗi đầu óc quay cuồng.

Trên khuôn mặt nhỏ vô cùng hoàn mỹ đó, tuổi tác không hề phù hợp so với khuôn mặt mỹ miều của cô, đôi mắt linh hoạt quét khắp mọi ngóc ngách xung quanh, tựa hồ như đang tìm kiếm con mồi nào đó.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro