Hoan ái (H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Nhớ ta không?"

Tống Lam tựa đầu lên vai Tiết Dương, tay vòng qua eo hắn từ phía sau, giọng nói ấm áp truyền vào tai hắn. Khóe môi Tiết Dương câu lên một đường cong thật đẹp, quay đầu sang hôn nhẹ vào má y, giữ chặt lấy vòng tay y khẽ đáp lời:

"Nhớ, huynh đi lâu muốn chết."

Tống Lam cười nhẹ, xoay người hắn lại, ghé sát vào tai hắn nói nhỏ:

"Ta cũng nhớ em."

Hắn khẽ đỏ mặt, vòng tay ôm lấy cổ Tống Lam, kiễng chân lên, hôn y. Y đỡ lấy gáy hắn, cạy miệng hắn đưa lưỡi vào bên trong, tham lam chiếm lấy vị ngọt của hắn. Tiết Dương chìm đắm trong nụ hôn nóng bỏng của y, chỉ cảm thấy hít thở không thông, dâm thủy không kịp nuốt xuống trào ra từ khóe miệng của hắn.

Tống Lam sờ xuống eo hắn, đưa tay luồn vào bên trong y phục. Tiết Dương sắp tắt thở vì hôn, y mới luyến tiếc buông hắn ra, tay y chạm vào làn da trắng mịn, miệng đã nở một nụ cười cực nhẹ, nâng cằm hắn lên hỏi:

"Em cho rằng mình chưa đủ câu nhân?"

Y nhìn hắn, quá mê người. Khóe mắt đẫm nước nhìn thẳng vào y đầy yêu thương, miệng khẽ cong lên một đường hoàn mỹ, y phục khoác hờ bên ngoài buông thõng xuống để lộ cả vai trần, sợi chỉ bạc chảy xuống từ khóe môi đến cần cổ, thấm ướt cả hai đầu nhũ tiêm. Tiết Dương câu cổ y, ngoại bào lỏng lẻo trượt hẳn xuống đất. Cả cơ thể trần trụi đu hẳn lên người Tống Lam, hai chân vắt ngang qua eo y, thổi vào tai y như mời gọi:

"Tướng công, cho ta đi."

Tống Lam dường như chỉ đợi có thế, ôm chặt lấy hắn về giường. Y ngồi xuống, giữ nguyên tư thế của hắn, cắn nhẹ vào cổ Tiết Dương.

"A... huynh đừng cắn..."

Tống Lam đưa mắt lên nhìn hắn, hôn nhẹ vào dấu vết vừa để lại, nhẹ nhàng hỏi:

"Đau sao?"

"Không đau. Nhưng mà huynh cắn, nó đỏ mất mấy ngày..."

Nhìn hắn bối rối quay mặt đi, Tống Lam cười nhẹ, đánh dấu thêm một vết cắn đỏ rực sau gáy hắn, trả lời ôn nhu mà bá đạo:

"Cho em nhớ, em là người của ta."

Mặt Tiết Dương đã đỏ đến lợi hại, gục đầu xuống vai y mặc Tống Lam hành sự. Y đặt hắn xuống giường, dùng đầu lưỡi liếm nhẹ vào điểm hồng nhỏ trước ngực, tay còn lại thuần thục xoa nắn điểm kia. Tiết Dương ôm lấy cổ y, khẽ rên rỉ vài tiếng ngọt lịm. Tống Lam nhìn hắn, nâng cằm Tiết Dương lên, giọng nói ấm áp giờ khàn đặc vì dục vọng:

"Dương Nhi, giúp ta đi."

Tiết Dương nhu thuận gật đầu, để y dựa vào thành giường, tay ném y phục vướng víu của y xuống đất. Hắn đưa tay lần mò xuống hạ thân y, cầm lấy cự vật đã cương cứng, ngậm vào miệng.

Tống Lam đột ngột bị khoái cảm đánh vào đại não, vô thức kẹp hai chân lại, giữ chặt lấy đầu hắn. Tiết Dương dùng đầu lưỡi liếm mút liên tục, y dùng tay ghim sâu vào tóc hắn, ngửa đầu ra sau khẽ rên rỉ.

"Dương Nhi... nhanh hơn chút nữa... A!"

Hắn nâng mắt nhìn, thấy y thoải mái càng tận lực phục vụ, cố gắng mút nhanh hơn. Tống Lam thấy nước mắt hắn trào ra ngoài, đè nén khoái cảm, nhẹ xoa đầu hắn, nói nhỏ:

"Không cần cố... Dương Nhi... Em thả ra đi..."

Tiết Dương nghe thấy lời y nói, tâm tình càng vui vẻ, liên tục dùng lưỡi trừu sáp cự vật.

"Dương Nhi... A... Ta sắp không được..."

Tiết Dương làm như không nghe thấy gì, tay ôm lấy eo y, tiếp tục liếm mút, dùng răng nanh cọ vào đầu cự vật.

"Dương... ưm... Dương Nhi... Ta tới!"

Tống Lam bắn dòng sữa trắng đục vào trong miệng hắn, Tiết Dương cố nuốt hết xuống, còn không cẩn thận bị sặc. Y vội vàng rút ra, kéo hắn vào trong lòng.

"Lần sau đừng nuốt, không tốt."

Tiết Dương dụi đầu vào ngực y, cười nói:

"Của huynh thì có gì không tốt?"

Thấy y cắn môi im lặng, hắn khẽ cười, lại lo lắng quá mức rồi.

"Được rồi, chính sự còn làm chưa xong."

Y khẽ mỉm cười, đè hắn xuống giường, đưa một ngón tay vào trong hậu huyệt của hắn thăm dò.

"Ừ, làm chính sự."

Tống Lam khuấy động liên tục trong hậu huyệt hắn, thêm một ngón tay nữa vào tận lực khuếch trương. Tiết Dương vòng tay ôm lấy y, miệng liên tục phát ra tiếng rên rỉ ngọt ngào. Y đưa ba ngón tay vào, chạm phải điểm gồ lên bên trong, nhấn xuống.

"A... Tống huynh... Mau vào đi."

Tống Lam khẽ cười, rút ba ngón tay ra, đặt hai chân hắn lên vai, từ từ tiến sâu vào bên trong.

"Đều cho em."

Hắn vòng tay ôm lấy cổ y, dòng lệ từ khóe mắt chảy xuống, mắt nhắm lại tận hưởng trông càng mê người.

"Tống huynh... hức... Lớn quá, ta chịu không được..."

Tống Lam dịu dàng hôn lên mắt hắn, tay lau sạch nước mắt trên khuôn mặt non nớt, nhưng động tác dưới hạ thân lại như mưa rền gió dữ.

"Huynh vội như vậy làm gì? Đau... ưm... Chậm lại... hức..."

Tiết Dương ôm chặt lấy người y, vùi đầu vào lồng ngực rắn chắc, vừa gặm cắn cổ y vừa nức nở. Y vừa thỏa mãn lại không nỡ, nhẹ nhàng xoa lưng hắn an ủi, nâng cằm hắn lên hôn xuống.

Hắn nhắm mắt lại, vòng tay ôm lấy cổ y, miệng y vẫn có vị thật ngọt. Ân, còn ngọt hơn cả loại kẹo hắn thích nhất.

Tống Lam thúc sâu vào trong hắn, mỗi lần đều chạm vào điểm mẫn cảm, làm Tiết Dương ở dưới thân y liên tục vặn vẹo người.

"Tống huynh... A... Chỗ đó... ân, thích lắm..."

Tiết Dương vùi mặt vào ngực y, liên tục cào tay vào lưng Tống Lam, môi nhỏ liên tục nói lời phóng đãng. Y lại thích hắn như vậy, nhìn cánh mông đưa qua đưa lại không kìm được bóp nhẹ một cái.

"Rất mềm."

"Ha... Tống huynh... ưm... Biến thái!"

"Dương Nhi, đều tại em."

Giọng nói khàn khàn dục vọng vang lên, lại làm hắn cảm thấy quyến rũ chết người. Tiết Dương ngẩng đầu lên, nhìn thấy trong mắt y chỉ có nhu tình cùng dục vọng cháy bỏng. Hắn say mê ngắm nhìn, hứng chịu từng đợt ra vào mạnh mẽ bên dưới.

"A... Tống huynh... ưm... Đẹp lắm..."

Tống Lam khẽ cười, bên dưới vẫn liên tục luận động, ôn nhu trả lời hắn:

"Dương Nhi của ta cũng rất đẹp."

"Ha... Tống huynh... A... Ta tới..."

Tiết Dương bắn ra ngoài, thỏa mãn nhắm mắt, dâm thủy không kịp nuốt xuống tạo thành sợi chỉ bạc chảy xuống người hắn, bị y liếm không còn một giọt.

"Ha... Tống huynh... A..."

Bên dưới liên tục hứng chịu khoái cảm, đầu lưỡi y còn di chuyển khắp người làm hắn nhột nhạt vô cùng. Cơ thể Tiết Dương vừa hưởng thụ khoái cảm vừa đau đớn khó chịu, không nhịn được liên tục vặn vẹo.

Tống Lam cảm thấy tư thế chưa đủ sâu, kéo hắn dậy ngồi trên đùi mình, hai chân tách sang hai bên giữ lấy eo y. Tiết Dương bị khoái cảm đánh úp xuống, vẫn cố cười hỏi:

"Tống huynh... Ha... Sao lần nào cũng là tư thế... ưm..."

"Sẽ sâu hơn."

Tống Lam nâng eo hắn lên, nói rồi thúc sâu vào bên trong, thỏa mãn nhìn vẻ mặt dụ hoặc của Tiết Dương.

"A... Sâu quá... hức... Tống huynh... Ta đau muốn chết..."

Tống Lam không giảm tốc độ, liên tục chuyển động bên trong hắn. Hắn ghì chặt lấy lưng y, gặm cắn liên tục trên cổ y.

"Chịu đựng một chút."

"Hức... Huynh lần nào cũng nói thế... A... Huynh đáng ghét... hức..."

Tống Lam chỉ cười nhẹ, khẽ hôn hắn, nói thầm vào tai Tiết Dương:

"Ừ, em cũng rất đáng yêu."

Tiết Dương uất ức nhắm mắt lại. Tống Lam ngày càng không coi lời hắn ra gì. Mà hắn lại thích nghe...

Thấy Tiết Dương lơ đãng, y ra vào còn mạnh bạo hơn, hắn tựa hẳn vào người y, hứng chịu từng đợt khoái cảm.

"Ha... Tống huynh... Nhẹ thôi... ưm... Ta lại tới."

Tống Lam nào để hắn bắn dễ dàng như thế, nhanh tay chặn lại đầu nam căn đã rỉ nước, bên dưới vẫn liên tục ra vào, trầm giọng hỏi:

"Ta làm em có sướng không?"

Tiết Dương hoàn toàn bị dục vọng nhấn chìm, ôm lấy y nức nở, trong đầu chỉ có suy nghĩ muốn bắn, không kiêng kỵ trả lời y:

"Sướng... Tướng công... Sướng chết ta... Tướng công cho ta..."

"Được, cho em."

Tống Lam thả tay ra, để Tiết Dương bắn ra ngoài, y phát tiết trong cơ thể hắn, hắn cong người đón lấy dòng tinh dịch ấm nóng, gục vào người y, vẫn lớn tiếng trêu chọc:

"Ha... Gọi vậy huynh liền ra. Đồ lưu manh!"

"Không bằng em."

Y nhẹ nhàng rút ra, nhìn dòng sữa trắng đục chảy xuống đùi hắn, thỏa mãn ôm người đi tẩy rửa. Hắn mềm nhũn tựa vào người y, mắt đã mơ màng miệng vẫn còn lẩm bẩm:

"Tống huynh... Hảo nhiều."

Tống Lam cười nhẹ đặt người lên giường, khoác tạm ngoại bào lên cơ thể hai người, cẩn thận đắp chăn. Y nằm xuống cạnh hắn, kéo hắn vào trong ngực, hôn lên trán hắn khẽ nói:

"Dương Nhi, ngủ ngon."

Tiết Dương cho dù đã mệt rã rời, nghe thấy vẫn dụi dụi đầu vào ngực y, mắt nhắm lại nói nhỏ:

"Ân, Tống huynh ngủ ngon."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro