Chương 52 : Thăng Hoa - Mê Hoặc - Bảo Hộ Khế Ước

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 52 : Thăng Hoa - Mê Hoặc - Bảo Hộ Khế Ước

        Một thời gian sau, ngay tại lúc Arata ngâm mình gần như nhũng đến cả người ra thời điểm, thì chính ngay tại lúc này đây như đạt đến một giới hạn nào đó, chiếc kén trước mặt anh bắt đầu nứt dần.

       "Tách... Tách... Tách..."

       "Oành!"

        Cùng với một tiếng vỡ nhỏ sau cùng vang lên, là sự báo hiệu của quá trình thăng hoa đã kết thúc.

Theo sau đó, từ trong chiếc kén vỡ vụn, một thân ảnh quen thuộc từ trong đó bước ra. Và, đó không ngoài ai khác chính là nhân vật chính của chúng ta Kusanagi Hikaru rồi!

        Nhìn thấy Hikaru bỗng dưng xuất hiện như vậy, Arata cảm thấy mình lại bắt đầu thất thần lên.

Nếu như nói lúc trước Hikaru mà anh mới gặp là tràn ngập hắc ám và dụ hoặc thì Hikaru trước mắt anh lúc này đây đã đổi thay hoàn toàn.

        Đó không phải là sự thay đổi về hình dạng bên ngoài đơn giản như vậy, mà đó chính là cái khí chất, sức mạnh toát ra từ sâu tận bên trong.

Nếu như nói lúc ban đầu Hikaru cấp cho chúng ta ấn tượng là trương dương, là bừa bãi, vừa thấy là đã trở thành một điểm sáng tiêu biểu, thì hôm nay, xuất hiện trước mắt anh Hikaru lúc này đây dường như đã trở thành một viên ngọc quý thu lại toàn bộ quang huy ánh sáng, nhưng không vì thế mà làm mất đi vẻ đẹp hào quang vốn có của mình. Mà, cái vẻ đẹp đó bởi vì thu liễm mà lại càng trở nên thần bí, càng mê người hơn, khiến cho dù là bất kỳ ai cũng phải tò mò, muốn sa vào nghiên cứu hay thậm chí là đoạ lạc vì cậu!

Lại ngược nhìn Hikaru khuôn mặt tinh xảo, môi hồng răng trắng lúc này đây. Đó quả thật là một vẻ đẹp khiến cho người ta mơ hồ cả về giới tính mà!

        Arata có thể cam đoan thề với trời đất rằng, dù là bất kỳ ai đi chăng nữa đều không thể cưỡng lại một Hikaru như thế!

        Bởi, cũng chính như anh ta, một người con trai vốn chỉ thích con gái ngực bự cũng đã vì cậu nhóc thần bí trước mắt này mà thất thần.

       "Oa... Thật may mắn quá đi! Quả thật là nhờ ơn Arata-san rất nhiều đó! Nếu như không phải anh kịp thời nhắc nhở Hikaru, không biết Hikaru lúc nào mới có thể tỉnh dậy được... Anh quả thật là ân nhân cứu mạng của Hikaru lần này mà. Cảm ơn anh rất nhiều nha, Arata-san!!"

       Sau khi điều chỉnh cũng như cảm nhận lại biến hoá ổn định trong thân thể, Hikaru lúc này cuối cùng cũng có thể thở phào nhẹ nhõm ra một hơi.

        Sau đó, như nghĩ đến điều gì đó, cậu giật mình, tràn đầy kích động ôm lấy chàng trai đã cứu lấy mình trước mắt, vừa ôm lấy mạnh vừa liên tục tạ ơn.

        Trên thực tế thì tình huống mà cậu vừa phải trải qua đúng là cực kỳ nguy hiểm.

        Quả thật, chính như mọi người trên sân thượng đã suy đoán như vậy, lần này cậu thật sự mắc phải cái "Hiện tượng chìm đắm" mà những pháp sư cấp độ cao thường mang.

Không chỉ như thế, tình huống mà cậu phải đối mặc phải càng thêm hung hiểm, nghiêm trọng hơn rất nhiều lần so với tưởng tượng của mọi người!

        Chỉ suýt chút nữa thôi nó đã khiến Hikaru phải lạc mình, hay thậm chí là hoàn toàn biến mất!

"Biến mất" ở đây không có nghĩa là Hikaru thân thể hay sức mạnh. Mà biến mất ở đây là chỉ chính ký ức hay chính là tinh thần, ý chí vốn có của Hikaru.

Điều này có nghĩa là, Hikaru sẽ không còn là chính bản thân của cậu ta nữa.

        Bởi lẽ, ý chí, linh hồn của cậu ta lúc này đã bị chính lực lượng của cậu đồng hoá, thay đổi. Và bản thân của chính cậu cũng sẽ bị phủ định dần hay xoá bỏ hoàn toàn đi. Chỉ còn để lại lối suy nghĩ, bản năng thân thể còn lưu giữ cùng với sức mạnh vốn có trong chính mình.

        Đây có lẽ đối với Hikaru hay bất kỳ ai đến nói là điều cực kỳ đáng sợ và nguy hiểm. Thậm chí nó còn nguy hiểm hơn so với việc đối mặt với bất kỳ Dị Thần nào!

Bởi, nếu như vậy, cậu ta sẽ quên đi tất cả những người thân quen vốn có của cậu, quên đi Godou ca, quên đi Izayoi-chan, quên đi Doni-chan... Quên đi tất cả, xóa sạch đi tất cả, để trở thành một con người hoàn toàn mới, hoàn toàn không phải là chính mình!

Thật là một điều quá kinh khủng!

        Tất cả, tất cả là tại cậu lần này thật quá chủ quan, thật quá nóng vội trong việc nghiên cứu ma thuật và lực lượng. Kết quả là, chỉ thiếu chút nữa thôi đã làm cho bản thân mình bị căn nguyên phản phệ, ăn mòn tâm trí từ khi nào.

        Thêm vào đó, luôn luôn bên cạnh và bảo vệ cậu Bạn Sinh Thần Khí "Sinh Diệt Chi Thư" lúc này còn đang ở vào giai đoạn tiến hóa mấu chốt, cho nên nó không thể nào tiến hành nhắc nhở, cảnh báo hay thậm chí là giúp đỡ cho cậu được.

Chính vì thế, Hikaru càng lúc càng chìm đắm, càng ngày càng nguy hiểm, điên cuồng lên.

        Nếu như không phải ngay lúc cậu đang tự mình hủy diệt mà bất chợt nảy sinh ý tưởng mê hoặc, khống chế Arata. Mà cuối cùng, trái lại được anh nhắc nhở, kịp thời tỉnh ngộ, khiến cho "Sinh Diệt Chi Thư" trong người cậu cộng minh, vượt nhanh qua giai đoạn tiến hoá, để lao ra bảo vệ cậu thì không biết bây giờ cậu còn chính là bản thân cậu nữa hay không...

        Bởi vậy có thể thấy được, cậu đối với Arata cảm kích chi tình đến mức độ nào rồi.

Thậm chí, nếu như không phải lúc trước nghe được lời nói cũng như nguyện vọng vốn có của anh, thì lúc này đây Hikari đã bất chấp tất cả cái tình trạng chưa ổn định của cơ thể để thực hiện ngay lập tức mọi mong ước cũng như những điều mà Arata khát vọng rồi, kể cả khi đó là thay đổi cả một thế giới!

        Và lúc này, được nhân vật chính của chúng ta Hikaru cực kỳ cảm kích đối tượng Arata đang mặc phải một tình huống vừa đau đớn, vừa khoái hoạt trong người.

        Bởi lẽ, do Hikaru cực kỳ hưng phấn mà vô ý thức ôm mừng lấy anh, khiến đang bị nước nóng xung hôn đầu Arata không cẩn thận bị làn da mềm mại trên thân thể cậu cọ xát đi ra hoa hỏa, khiến cho dù là anh lúc này trong lòng cũng không khỏi có chút dục vọng dâng lên.

        Biểu hiện rõ ràng nhất chính là cái thứ đồ vật kia của anh đang biểu tình dựng đứng, khiến anh cảm thấy xấu hổ vô cùng.

        Và đang kề cận, ôm mừng lấy anh Hikaru tất nhiên cũng có cảm giác được chút gì đó rồi!

        Vốn ban đầu, cậu cảm thấy có cái thứ gì đó chống lên mông mình, làm cho cậu theo bản năng lắc hông rời đi một chút. Nhưng ngay lập tức, như nhận ra đó là cái gì, khiến vẻ mặt vốn đang hoan hỉ, chúc mừng của cậu lập tức đỏ phừng lên.

        Tại khi Arata cảm nhận được phân thân của mình đang càng ngày càng căng cứng do hành động vô thức khiêu khích của cậu, làm cho anh phải bất đắc dĩ tìm cách đứng dậy rời đi thời điểm, thì bỗng dưng lúc này bất chợt một cánh tay bắt giữ lấy anh, kéo anh về lại vị trí ban đầu.

       Không chờ anh kịp phản ứng, thì một cặp mông mềm mại đã nhanh chóng ngồi xuống, bắt đầu ma sát trên côn thịt thô to của anh.

       "Ần... Ừm..."

        Giật mình tỉnh lại từ kinh hồn khoái cảm từ nơi nào đó mang lại, Arata tròng mắt có chút trợn to, cúi đầu xuống nhìn về phía Hikaru.

        Đập vào anh ánh mắt đầu tiên chính là hình ảnh của một khuôn mặt tinh xảo, tràn ngập ửng đỏ, dùng con ngươi ngập tràn hơi nước đang ngước nhìn mình.

Không chỉ như thế, thân ảnh đó còn đang một bên không ngừng lắc lư hông mình, khiến cặp mông mềm mại tuyệt vời đó không ngừng ma sát lên trên đầu phân thân của anh.

        Nguyên vốn chỉ thích con gái như Arata, lúc này như bị cái gì đó thu hút, mê hoặc khiến anh nhịn không được hấp dẫn từ từ cúi đầu mình xuống để hôn lên đôi môi đang khép hờ đang mời gọi mình kia.

        Như cảm nhận được vị ngọt cực kỳ trong lành từ cặp môi thơm kia mang lại, khiến theo bản năng, Arata bắt đầu đưa ra đầu lưỡi, liếm láp trên bờ môi mềm.

        Và đang định đưa mình giúp Arata giải quyết một chút dục vọng Hikaru chợt có chút giật lặng mình khi bị anh đột nhiên hôn lên như thế.

Sau đó, như cảm thấy động tác trục trắc đang cắn cắn của anh trên bờ môi mình, ánh mắt cậu chuyển chuyển, rồi như nghĩ đến cái gì đó, khiến cho cậu mở miệng ra để đầu lưỡi anh thuận tiện tiến quân.

        Cảm nhận được khoái cảm xung đầu từ nụ hôn đầu tiên mang đến, Arata bắt đầu mất dần khống chế lên, hông anh bắt đầu lắc lư di chuyển theo từng nhịp điệu cọ xát trên cơ thể cậu, miệng lưỡi anh bắt đầu không chút kiêng nể quấn quanh, hút sạch mọi thứ trong khoang miệng đối diện đầy ngọt ngào.

Và lẽ tất nhiên, bên cạnh đó đôi tay anh cũng đã bắt đầu không thành thật sờ khắp lên thân thể hoàn mĩ của Hikaru rồi.

        Thế là, cả hai lúc này đều như chìm đắm tại trong kích thích cùng dục vọng khoái lạc. Không ngừng tìm đến những hành động phát tiết dục vọng của bản thân từ người đối diện bên kia.

Thậm chí, không biết từ lúc nào, hai tay của Arata đã dừng lại tại trên bờ mông xung quanh của cậu, sau đó nó không ngừng xoa nắn bóp chặt cặp mông căng tròn, đầy sức hút kia.

        Và như không nhịn được bởi lần đầu tiên sơ nghiệm, một lúc sau, theo một tiếng trầm thấp rên rĩ vang lên, Arata đã vươn mình bắn ra sơ tinh lần đầu của anh tại đó.

       "Hồng hộc... Hồng hộc..."

        Từng tiếng thở dốc vang lên giữa hai bờ môi kề cận phát ra giữa hai người, Arata cúi đầu nhìn vẻ mặt tuyệt mĩ lúc này đỏ bừng lên của cậu, như không nhịn được nữa, anh lại bắt đầu đưa lưỡi mình ra, tiếp tục lại liếm láp, hôn môi lên.

        Đợi bình phục lại trong lòng anh trong một chốc, vốn nằm rạp tại trên người anh Hikaru đột nhiên như cảm nhận được thứ đó của anh lại bắt đầu có xu hướng hồi phục lên tư thế, khiến cho dù là người phóng khoáng, mạnh mẽ như cậu cũng có chút bất đắc dĩ ngẩng đầu lên, nhìn vào ánh mắt tràn đầy dục hỏa kia của anh.

       "Arata-san thật sự là quá dồi dào tinh lực! Mới một lúc thôi mà anh đã khôi phục lại rồi. Mặc dù Hikaru rất muốn tiếp tục giúp anh... nhưng hình như bây giờ quả thật không phải là lúc. Bởi vì, một số người đã bắt đầu hướng về bên này tìm kiếm anh rồi đấy!"

        Dừng lại một chút, như đưa ra quyết định gì, Hikaru ánh mắt không khỏi nghiêm túc lên, tiếp tục nhìn chằm chằm vào anh nói tiếp.

       "Trước khi rời đi, mặc dù rất muốn giúp Arata-san thực hiện ước nguyện, nhưng có vẻ tình trạng bây giờ của Hikaru còn không cho phép rồi. Vả lại, chắc Arata-san cũng không mong muốn Hikaru làm như vậy đâu nhỉ? Bởi thế, như một món quà cảm ơn để bù đắp, Hikaru sẽ dành tặng cho Arata-san một thứ khác để có thể tự bảo vệ mình~!"

        Nói đến đây, như không đợi chờ Arata trả lời đáp ứng, Hikaru đã nhanh chóng hành động, cắn nhẹ lên ngón tay của mình, dùng máu mình làm môi giới để vẽ lên một Ma Trận tuyệt mĩ tại trên ngực anh.

        Ma Trận hoàn thành là lúc, một ánh tím huyền ảo chợt loé sáng lên, nó như là một dấu hiệu đánh dấu Khế Ước Bảo Hộ đã hoàn thành ký kết.

Không sai, là Khế Ước Bảo Hộ!

        Mặc dù khế ước này không cách nào so sánh được với Linh Hồn Khế Ước mà Hikaru đã ký kết với anh trai của mình hay với Izayoi. Nhưng về nguyên tắc, thì đây cũng đã thuộc về loại cao cấp nhất trong các khế ước.

        Như tên gọi của nó vậy, Bảo Hộ Khế Ước là khế ước đem lại sự bảo hộ tuyệt đối cho người được ban ân. Dù cho người đó có bị thương nặng đến mức độ đâu, hay thậm chí cho dù là có gần chết đi chăng nữa, thì chỉ cần hắn còn một hơi thở là đã có thể hồi phục lại nhanh chóng như ban đầu.

Thật là một khế ước có hiệu quả cực kỳ nghịch thiên!

         Và tất nhiên, để có được hiệu quả kinh người đó, cái giá ta phải trả ra cho nó cũng là cực kỳ lớn lao rồi!

Và cái giá lớn ở đây phải trả đó chính là nó sẽ lấy lực lượng bản thân của người ban tặng khế ước để bù đắp những tổn thương hay tạo ra lực lượng để bảo vệ người được cho khế ước.

Về nguyên tắc, chỉ cần khế ước chủ nhân là Hikaru còn tồn tại lực lượng thì người được ban ân Arata hoàn toàn không có nguy hiểm gì.

        Nói một cách khác cho dễ hiểu, là chỉ cần ma lực Hikaru còn không suy kiệt thì dù cho có bằng cách nào đi chăng nữa cũng không thể chủ động gây sát thương lên người Arata và dù Arata có chịu tổn thương nặng đến đâu đi nữa cũng có thể ngay lập tức bị trị khỏi.

Đây được xem như là món quà lớn mà Hikaru đã dành tặng cho anh xem như là những gì báo đáp lại cho những thứ anh đã làm.

        Và đương nhiên, bây giờ chàng trai nhân vật chính của chúng ta Arata còn không biết giá trị chân chính của khế ước mà anh được ban tặng. Bởi lẽ, lúc này đây, anh gần như bị mỹ sắc trước mắt mê hoặc hôn đầu rồi...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro