Chương 200: Vì sao không phải là tôi? (10)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trịnh Tú Tinh nhíu nhíu mày, vô thức đưa tay ra, muốn sờ thử trán Thôi Thắng Hiền xem có bị phát sốt không.

Kết quả, ngón tay cô vừa mới chạm đến mi tâm hắn, Thôi Thắng Hiền liền lập tức hồi tỉnh trở lại, nghĩ đến vết thương sau lưng, sau đó nghĩ cũng không buồn nghĩ, đưa tay ra, bắt lấy cổ tay của Trịnh Tú Tinh: "Ai cho cô vào đây?"

Trịnh Tú Tinh bị cử động đột ngột bất ngờ của Thôi Thắng Hiền làm cho kinh hãi, thân thể run lên một chút, ngẩng đầu, nhìn Thôi Thắng Hiền vừa muốn mở miệng nói chuyện, giọng nói bình tĩnh , lạnh lẽo của người đàn ông, lại một lần nữa truyền đến: "Mau biến khỏi biệt thự của tôi!"

Nói xong, liền đem tay của cô, hung hăng hất đi, rồi đưa tay, kéo mạnh cửa đóng lại.

Trịnh Tú Tinh theo phản xạ đưa tay ra, đẩy cánh cửa, tay không cẩn thận trượt một cái, trượt ra bên ngoài khung cửa.

Thôi Thắng Hiền lông mày nhíu chặt, nhanh mắt nhanh tay giữ lấy cánh cửa, sau đó trừng mắt nhìn Trịnh Tú Tinh suýt nữa bị cánh cửa kẹp trúng ngón tay, ngữ khí pha lẫn một chút tức giận: "Tôi nói cô mau biến khỏi biệt thự của tôi!"

Vừa nói, Thôi Thắng Hiền lại muốn đóng cửa lần nữa, kết quả lại nhìn thấy tay của cô gái bướng bỉnh bất chấp giữ chặt khung cửa, cuối cùng chỉ có thể cắn chặt răng, giật mạnh cánh cửa, sau đó đưa tay ra, bắt lấy cánh tay Trịnh Tú Tinh, đem cả người cô bồng lên, sắc mặt lạnh lùng trực tiếp bước xuống lầu.

"Anh muốn làm gì?" Trịnh Tú Tinh vừa nói ra năm chữ này, Thôi Thắng Hiền liền trực tiếp mở cửa biệt thự, đem cả người Trịnh Tú Tinh hướng ra ngoài cửa biệt thự, lại một lần nữa hung hăng ném đi, sau đó căn bản không đợi Trịnh Tú Tinh có bất cứ phản ứng nào, cửa phòng liền "sầm" một tiếng đóng lại trước mặt cô.

Trịnh Tú Tinh giơ tay, đập đập cửa, bên trong không có bất kì động tĩnh nào, sau đó liền nghiêng đầu, thông qua ánh sáng chiếu ra từ khung cửa sổ sát đất, nhìn thấy Thôi Thắng Hiền đã quay bước đi lên lầu, Trịnh Tú Tinh bĩu bĩu môi, liền tiếp tục vòng ra phía sau biết thự, từ khung cửa sổ sát đất đó lại một lần nữa đi vào, có kinh nghiệm từ lần bị ném ra đầu tiên, Trịnh Tú Tinh lần này bước chân đi đặc biệt nhẹ nhàng.

Cửa phòng ngủ không đóng, Thôi Thắng Hiền ghé vào trên giường, trong đầu vẫn chăm chú nhìn phía bên ngoài cửa sổ, không biết nhìn thấy cái gì, Trịnh Tú Tinh cẩn thận thận trọng đưa bước chân tiến vào trong, từng chút từng chút một lại gần giường.

Thôi Thắng Hiền vào lúc Trịnh Tú Tinh tiến lại gần, mới phát hiện được có gì bất thường, hắn theo phản ứng quay đầu lại, kết quả còn chưa nhìn rõ mặt Trịnh Tú Tinh, người con gái đã giành trước một bước, ngồi lên eo của hắn.

Đột nhiên có sức nặng như vậy, khiến cho Lục Cẩn Niên nhăn nhăn lông mày, vô thức đưa tay ra, muốn đem Trịnh Tú Tinh đang ngồi trên người mình, kéo xuống, kết quả cánh tay hơi lạnh của người con gái lại nhanh hơn hắn một bước đem áo của hắn kéo lên, vết thương trên lưng hắn, liền cứ như vậy không chút che giấu mà lộ ra trước mắt cô.

Cánh tay hơi hơi đưa lên của Thôi Thắng Hiền, đột nhiên dừng lại động tác, toàn thân đều theo đó kéo căng cứng ngắc.

Trên tấm lưng trắng bóc, có một viết thương xây xát lớn, miệng vết thương bởi vì không được xử lí kịp thời, có thể nhìn thấy một vài chỗ bắt đầu mưng mủ sưng tấy, nhất là chỗ bờ vai, sưng đỏ lên càng đáng sợ.

Trịnh Tú Tinh nhìn thấy cảnh như thế này, sắc mặt trở nên trắng bệch, cắn chặt môi dưới, nhẹ giọng hỏi một câu: "Có phải là lúc cứu tôi, mà bị thương?"

Đã chưa??? những 24chap liền bù lại gần cả tháng thế đã đủ chưa...Ta thì mõi cả tay..thế nên các nàng đừng phụ tình mà bơ ta nhé!!! *chớp chớp*

Mọi người tìm phần 2 để đọc tiếp nha!!!Bảo đãm hấp dẫn keke!! pr tý mừ!!!
V

ì krystal đã có kai mà ta đăng thế này thì hơi không phải nên p2 sẽ là bản chính nhá! Link đây 

http://my.w.tt/UiNb/OtuS26505B

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro