chương 38:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chương 38:

 Cậu gào thét trong lòng, làm sao mà thả lỏng, cái đó của ngươi dọa người như vậy, nghĩ thôi đã thấy phải siết chặt cúc hoa rồi. Hắn thấy cậu vẫn không chuyển biến gì, liền nhẹ nhàng vuốt vuốt đầu cậu kiên nhẫn nói lại lần nữa " Không khuếch đại trước lát nữa, ngươi sẽ rất đau. Ngoan!"
 Thiên Bảo như bị một luồng điện chạy dọc toàn thân, nhưng cả người cũng thả lỏng không ít, hắn thuận lợi đưa ngón tay vào. Cậu rùng mình, ta muốn dừng lại có được không, thích ngươi cũng không muốn làm. Mars vẫn tiếp tục xoa đầu cậu, nhẫn nhịn. Cậu lại bị hắn kích thích đến thở dốc, cả người mềm oặt, không căng thẳng nữa, hắn thuận lợi khuếch đại. Rồi lại lật người cậu lại, cúi xuống hôn môi cậu, từ từ đặt cự vật trướng to vào hậu huyệt đã được khuếch đại của cậu.

 Thiên Bảo mắt đẫm nước, hai tay gắt gao bám lấy tay hắn, phía dưới vô thức hơi siết lại, thở dốc, " A... đau... dừng lại...". Mars dừng lại một chút, hôn lên mắt cậu " Ngoan, một lát sẽ thoải mái." giọng hắn chứa đựng sự nhẫn nhịn rất lớn.
 " Ưm... hộc..." Thiên Bảo muốn lên tiếng mắng người cuối cùng lại biến thành tiếng rên rỉ thở dốc.
 Thấy cậu đã bình ổn trở lại, hắn tiếp tục đưa vào. Cậu nhăn mặt nén tiếng kêu ái muộn, tay cũng siết chặt tay hắn, " A... ưm... đừng... a dừng lại... Ô..." nước mắt vì đau mà chảy xuống.
 " Ngươi muốn ta không dừng lại? Được ta theo ý ngươi." Mars cúi xuống hôn khóe miệng cậu, rồi bắt đầu đưa đẩy.
 Thiên Bảo trong lòng mắng tới tấp, con mẹ nó, ngươi đừng cắt nghĩa linh tinh có được không... A~
 " Ưm... a..." cảm giác vừa đau vừa thoải mái cuốn lấy, từ cổ họng phát ra tiếng kêu thỏa mãn. Mà chính cậu cũng giật mình xấu hổ mặt càng thêm đỏ hồng.
 Mars cũng vì thế mà tăng tốc độ đưa đẩy ra vào. cậu cố nhịn tiếng kêu từ cổ họng, đến nỗi mặt mũi tèm lem nước mắt, đỏ bừng bừng.
 " Nhanh... quá... a... chậm... chậm a... chậm lại... hộc... a..." cuối cùng vẫn là không nhịn được mà la lên " Xin ngươi... chậm lại... a..."
 Mars tốc độ thả chậm lại một chút, có chút không đành lòng thấy cậu phải cầu xin. Thiên Bảo lúc này rên rỉ nhè nhẹ, mệt mỏi giảm một chút lại bị cảm giác hư không chưa thỏa mãn dằn vặt đến hụt hẫng, tâm gào thét muốn hắn tiếp tục động mạnh nhưng bên ngoài vẫn là không thể mở miệng nói ra.

 Mars nhếch khóe môi một chút, đừng tưởng không nói hắn không biết. Hắn là cố tình muốn cậu nói ra, còn cố tình ra vẻ quan tâm " Tốc độ như này thoải mái chưa? Hay muốn chậm nữa?"

 Thiên Bảo tâm can sắp loạn lên rồi, còn bị hắn đùa giỡn hoảng loạn mấp máy môi " Đừng... ưm... nhanh một chút..."
 " Hử? Đừng nhanh?"
 Mars ngày thường lạnh lùng, ít nói, nhưng mỗi khi mở miệng là có đổ máu. Bây giờ phát huy triệt để, làm cậu mặt đỏ bừng suýt hộc máu.
 " Nhanh một chút..." giọng gấp gáp, dồn dập.
 " Được." giọng Mars trầm xuống, động tác di chuyển mạnh hơn.
 " A..." Thiên Bảo bị đâm vào tận sâu bên trong, la lên một tiếng.
 Điểm nhạy cảm nổi lên bên trong cơ thể cậu, bị ma sát liên tục, cậu bị kích thích siết chặt cúc hoa bên dưới, lần nữa phun đầy tinh dịch ra bụng, bàn...

 Mars đưa đẩy thêm mấy lần nữa cũng mãnh liệt phun sâu bên trong Thiên Bảo. Xong hắn tiếp tục lại nhấc nửa trên của cậu lên dựa vào ngực hắn. Cậu giật mình chân theo phản xạ cuốn chặt lấy eo hắn, vì động tác quá mạnh cả người liền nhuyễn ra vô lực tựa vào người hắn. Mars ôm Thiên Bảo nhẹ nhàng nhấc người bay về phía phòng ngủ. Tiếp tục... không biết là bao nhiêu lần, chỉ nghe thấy tiếng Thiên Bảo dần dần biến mất. Đầu tiên còn mở miệng mắng hắn cầm thú này nọ, sau liền không còn sức mà thở...
 Khụ khụ nhường lại căn phòng cho hai người đi nha, chúng ta đi thăm bạn nhỏ đáng thương bị 'làm' cả ngày đi~ Trong phòng, Venus đứng dậy chân nhũn ra sắp ngã đến nơi, Fuka đỡ lại.
 " Không sao chứ?" rồi ân cần hỏi.
 " Không sao." giọng Venus khàn khàn, cả người vô lực tựa vào Fuka.
 " Lần sau ta sẽ kiềm chế. Muốn đi đâu?" Fuka nhìn thấy có chút không đành lòng, nhẹ nhàng ôm Venus hỏi.
 " Uống... nước." Venus ngượng ngùng hơi mất tự nhiên.
Fuka nhìn nhìn anh " Ta mang ngươi đi." rồi ôm Venus ra bàn, rót nước đưa tới cho anh.
 Venus nhận lấy có chút chưa thích ứng được " Lão đại..."
 Còn chưa nói xong đã bị Fuka dùng môi chặn lại, một nụ hôn nhẹ nhàng " Gọi ta là Fuka, như lúc nãy ngươi gọi."
 Venus ngượng đến không dám nhìn thẳng, cúi thấp đầu uống nước. Fuka nâng cằm để cả hai đối mặt " Gọi một tiếng ta nghe, Venus!"
 Nghe Fuka gọi tên mình ôn nhu như thế, trái tim anh khẽ run lên, nhìn vào mắt hắn, anh ấp úng " Fu... ka..."
 " Hửm? Ta chưa nghe rõ, gọi lại đi Venus!" Fuka mắt lóe lên ý cười.
 " Fuka!" Venus không ấp úng nữa nhưng không lớn không nhỏ, đủ để Fuka nghe thấy.
 " Ta vẫn chưa nghe rõ lắm." Fuka giả bộ.
 " Fuka! Fuka! Fuka!..." Venus gọi liền ba lần, sau đó cúi đầu nhìn cốc nước hận không thể chui luôn vào đó.
 Fuka ý cười càng sâu " Ta nghe thấy rồi. Venus, ta yêu ngươi! Có nghe thấy chưa?" xoa xoa đầu Venus.
 " Ưm!" trong ngực hắn, Venus gật đầu.
 " Đói chưa? Ta sai vam mang máu tới." Fuka ân cần hỏi.
 " Ân!"
 Sau đó, chính là Fuka gọi mang lên một cốc máu đầy. Venus nghi hoặc " Lão đại không dùng?"
Fuka nheo mắt nhìn anh " Ngươi gọi ta là gì?"
 " Khụ... Fuka... tôi nên xưng như nào đây?" Venus chợt nhận ra vấn đề nan giải.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro