TPTT q10c36>q11c5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Quyển 10: Hồn Thủy Mạc Ngư

Chương 36: Ly Khai Cấm Vực

Kim Dương quyền sáo, đỉnh cấp thần khí, là chiêu bài thần khí của mỗi đời Thiên Đế, uy lực vô cùng cường đại, một quyền có thể rung trời chuyển đất.

Trương Tinh Phong vừa nghe Thanh Đế nói, lập tức bước lên phía trước:

- Vãn bối Trương Tinh Phong, bái kiến Thiên Đế bệ hạ!

Trương Tinh Phong cũng biết quy củ. Tiên giới tam đế, xưng hô đều phải kèm theo hai từ "bệ hạ", đây là điều mà tất cả mọi người tại Tiên giới đều phải tuân theo.

Thanh Đế mỉm cười nhìn Thiên Đế:

- Xích Dương! Tinh phong này cũng không phải là người bình thường. Sư tôn hắn là Bàn Cổ đại thần, hơn nữa "Hỏa thần" kia cũng có chỉ dạy cho hắn.

Thiên Đế trong lòng kinh ngạc: "Ồ! Thật không nghĩ đến! Trương Tinh Phong này lại gặp được kỳ ngộ như vậy, quả thật là khiến cho người ta hâm mộ!"

- Nếu như ngươi không ngại, Xích Dương ta sẽ gọi ngươi một tiếng Tinh Phong, thế nào?

Thiên Đế mỉm cười nói.

Cho dù Thiên Đế cười nói với Trương Tinh Phong, Trương Tinh Phong vẫn có thể cảm nhận được bá khí nhàn nhạt phát ra từ người Thiên Đế. Có điều Thiên Đế đã nói như vậy, hắn có thể không đáp ứng sao?

- Tinh Phong rất hân hạnh! Rất hân hạnh!

Trương Tinh Phong làm ra vẻ rất cao hứng.

Thanh Đế nhìn Thiên Đế hỏi:

- Xích Dương, ngươi có thu hoạch gì không?

Thiên Đế thở dài một tiếng:

- Vận khí của ta cũng chẳng ra sao, chỉ lấy được một kiện trung cấp thần khí và hai kiện hạ cấp thần khí. Nhưng ngươi chắc cũng nghe rồi, hai vị Thần Nhân đã nói lần này còn có đỉnh cấp thần khí, không biết bị tên gia hỏa vận khí tốt nào lấy được. Được rồi! Nguyên Mộc, nói xem lần này ngươi có thu hoạch được gì! Ngàn vạn lần đừng nói với ta kiện đỉnh cấp thần khí kia bị ngươi lấy được nhé!

Thanh Đế cười nói:

- Vận khí của ta làm sao tốt như vậy được! Lần này ta thu hoạch được hai kiện trung cấp thần khí. Một kiện là ngay từ đầu đã lấy được, còn một kiện là lúc ở cùng Tinh Phong mới phát hiện ra. Được rồi! Có lẽ thần khí đều đã bị lấy hết, chúng ta cũng nên đi thôi!

Thiên Đế gật gật đầu, xoay người nhìn Trương Tinh Phong nói:

- Ta thấy Tinh Phong ngươi hiện tại mới là Cửu Thiên Huyền Tiên, có lẽ muốn rời khỏi nơi này cũng có chút khó khăn. Không bằng bây giờ cùng ta và Nguyên Mộc rời đi, thế nào?

Thanh Đế cũng mỉm cười nhìn Trương Tinh Phong, đợi hắn trả lời.

Trương Tinh Phong đương nhiên là liên tục gật đầu:

- Đương nhiên! Từ đầu đến giờ Tinh Phong hoàn toàn là nhờ vào may mắn, muốn rời đi cũng không chắc chắn. Tinh Phong vẫn đang phiền não vì chuyện này. Hiện tại Thiên Đế bệ hạ và Thanh Đế bệ hạ đã nói như vậy, Tinh Phong đương nhiên là cao hứng còn không kịp!

Hai người Thanh Đế và Thiên Đế cùng bật cười.

- Tinh Phong hãy cẩn thận nhé! Chúng ta đi thôi...

Thanh Đế lên tiếng nhắc nhở. Chung quanh ba người quang mang bừng lên, nhất thời ba người tựa như thiểm điện trực tiếp phóng ra phía ngoài.

Trương Tinh Phong kinh ngạc nhìn hỏa diễm hừng hực bên ngoài. Hỏa diễm màu lam tại cho Trương Tinh Phong biết, đó là huyễn tật thiên hỏa, quang mang quanh quẩn xung quanh ba người chợt lóe lên, liền trực tiếp xuyên qua huyễn tật thiên hỏa, rời khỏi cấm vực chi nguyên, đi tới cấm chế không gian.

Cấm chế không gian, bên trong có vô số cấm chế. Nếu như vận khí tốt, có thể chỉ cần phá một cấm chế là vượt qua được. Nhưng nếu như vận khí không tốt, có thể phải phá đến vài cấm chế mới có thể đến được thanh yên tuyền sa.

Lúc này Trương Tinh Phong phát hiện bên ngoài phảng phất giống như Tử Vực, yên lặng không có một chút sinh cơ, quang mang hoàn toàn là hắc ám.

- Đừng để ý tới mọi thứ bên ngoài!

Thanh Đế cười nói.

Chỉ thấy trên tay Thanh Đế quang mang tựa như hỏa diễm lóe lên, không gian phảng phất rạn nứt ra. Ba người trực tiếp xuyên qua vết nứt không gian đi đến thanh yên tuyền sa.

Trương Tinh Phong trong lòng chấn động. Cấm chế không gian kia không ngờ dễ dàng bị phá như vậy, không hổ là Thanh Đế!

Thiên Đế đứng bên cạnh cũng lên tiếng giới thiệi:

- Nguyên Mộc những cái khác không giỏi, nhưng về phương diện không gian thì tuyệt đối là cao thủ. Cái gì không gian phong tỏa, đối với hắn căn bản không có một chút hiệu quả nào. Hỏa Tường Trảm đích thực là lợi hại, cho dù là bất tử kim thân cũng không thể chịu được uy lực không gian vỡ vụn do nó gây ra.

Thanh Đế sắc mặt chợt lạnh, nhìn Thiên Đế nói:

- Nói gì đó? Ta có chỗ nào là "những cái khác không giỏi"? Ngươi nói thử cho ta nghe xem! Chẳng lẽ ngươi cho rằng có thể đánh thắng được ta? Chẳng lẽ Hỏa Tường Trảm của ta lực công kích không mạnh?

Thiên Đế vội lấy lòng:

- Ta sai rồi, ta sai rồi! Được chưa? Ngươi đương nhiên là giỏi, uy lực phá nát không gian của Hỏa Tường Trảm ta cũng không muốn thử nghiệm đâu!

- Như vậy thì còn được!

Thanh Đế lúc này mới bật cười.

Trương Tinh Phong trong lòng kinh ngạc. Thiên Đế mười phần bá khí, không ngờ đối với Thanh Đế lại có bộ dạng như vậy. Mà Thanh Đế cũng giống như một kẻ hẹp hòi. Có điều hắn làm sao biết được, Thanh Đế và Thiên Đế cảm tình rất tốt. Lúc trước khi chưa kế nhiệm đế vị, hai người đã từng cùng nhau tung hoành Tiên giới, có danh hiệu là "Bá Ngạo Nhị Tiên". Cả hai đã ở cùng nhau hơn ức năm, tình cảm huynh đệ vô cùng thâm sâu. Chuyện này Trương Tinh Phong há có thể tưởng tượng được.

Lần này đến Cổ Thần cấm vực, cũng là dịp để hai huynh đệ đã lâu không gặp có thể trùng phùng, thuận tiện đến Cổ Thần cấm vực dạo chơi một chuyến.

Trong lúc nói chuyện, ba người đã vượt qua thanh yên tuyền sa, đi đến bên ngoài Cổ Thần cấm vực.

- Tinh Phong, lần này hình như ngươi không có thu hoạch gì phải không?

Thanh Đế mỉm cười nhìn Trương Tinh Phong hỏi.

Trương Tinh Phong cười cười nói:

- Với thực lực Cửu Thiên Huyền Tiên của Tinh Phong, có thể an toàn rời khỏi là may lắm rồi, còn nghĩ đến thần khí gì nữa. Lần này Tinh Phong đến đây cũng chỉ là muốn khảo nghiệm bản thân. Dù sao thì chỉ có trải qua khó khăn mới có thể đột phá dễ dàng hơn.

Thiên Đế nghe được, liền cười nói:

- Tốt, tốt, tốt! Ta thích! Ha ha... Ta cũng đồng ý chuyện này. Tinh phong, lần này ta thu hoạch được một kiện trung cấp thần khí và hai kiện ha cấp thần khí, nếu ngươi muốn thì cứ lấy đi!

Nói đoạn, chung quanh người hắn liền hiện ra ba kiện thần khí.

Thanh Đế cũng lập tức nói:

- Đúng vậy! Lần này ta và Xích Dương cũng chỉ là đến Cổ Thần cấm vực du ngoạn mà thôi. Hai kiện trung cấp thần khí của ta nếu ngươi muốn thì cứ lấy!

Chung quanh Thanh Đế cũng xuất hiện hai kiện thần khí.

Đối với hai vị Tiên Đế mà nói, nếu như không phải đỉnh cấp thần khí, căn bản là không đáng quan tâm. Hai đại thế lực tiên giới, số lượng thần khí tuyệt đối vượt quá sự tưởng tượng của Trương Tinh Phong. Vài kiện trung cấp và hạ cấp thần khí, bọn họ còn không để vài mắt.

Trương Tinh Phong vốn không cần những thần khí này, có điều hắn cũng không nói ra, liền mỉm cười cảm kích:

- Thật sự rất cảm tạ! Tinh phong hiện tại cũng chỉ hy vọng có thể cấp cho thân nhân một ít thần khí. Thê tử của Tinh Phong cũng đang cần một kiện phòng ngự thần khí, huynh đệ cũng cần một kiện công kích thần khí. Được rồi, lấy hai kiện này đi!

Trương Tinh Phong lấy từ tay hai đại Tiên Đế mỗi người một kiện trung cấp thần khí.

Thiên Đế và Thanh Đế đều mỉm cười, thu hồi thần khí còn thừa lại.

- Tinh Phong, ta và Xích Dương hiện tại phải trở về Tiên giới. Sao ngươi không cùng chúng ta đến Tiên giới dạo chơi một chuyến, thế nào?

Thanh Đế nhìn Trương Tinh Phong khuyên nhủ.

Trương Tinh Phong chợt nhớ đến thân nhân của mình vẫn đang ở tại Thiên Tiệm thành. Lúc trước khi vừa bị tuyền qua lưu cuốn đi, hắn sợ hãi nhất chính là không còn được nhìn thấy thân nhân, huynh đệ và thê tử của mình. Trong khoảnh khắc này, Trương Tinh Phong đột nhiên có mộ cảm giác nhớ nhung mãnh liệt. Hắn hiện tại chỉ muốn nhìn thấy huynh đệ, thân nhân và thê tử của mình.

- Lần này chắc là không được! Thân nhân huynh đệ của Tinh Phong vẫn còn ở tại Thiên Tiệm thành, Tinh Phong thật sự không thể yên tâm!

Trương Tinh Phong khéo léo từ chối.

Thanh Đế gật đầu:

- Nếu đã như vậy, ta và Xích Dương cũng không miễn cưỡng. Chờ sau này ngươi có thời gian, nhất định phải đến Tiên giới dạo chơi. À! Đây là Phong Duyên lệnh của Phong Duyên môn. Có lệnh bài này, cũng tương đương với trưởng lão của Phong Duyên môn.

Thanh Đế lấy ra một khối lệnh bài màu đen.

Thiên Đế cũng lấy ra một khối lệnh bài, có điều lênh bài này lại lấp lóe kim quang. Thiên Đế cười nói:

- Nguyên Mộc, Thiên Long lệnh của Thiên Long phái ta so với Phong Duyên lệnh của ngươi thì đẹp hơn nhiều đấy. Ha ha! Tinh Phong, ngươi cũng đừng khách khí, lệnh bài này cứ nhận đi. Sau này khi ngươi đến Tiên giới, nếu như không có lệnh bài sẽ gặp không ít phiền toái đâu!

Trương Tinh Phong lập tức nói:

- Tinh Phong thật sự rất cảm kích! Đợi sau này có thời gian, Tinh Phong nhất định sẽ đến tiên giới bái phỏng Thanh Đế cùng Thiên Đế bệ hạ!

Trương Tinh Phong cung kính tiếp lấy hai khối lệnh bài.

Thanh Đế và Tiên Đế cùng mỉm cười, thân hình nhoáng lên, liền hóa thành lưu quang biến mất không thấy nữa.

Trương Tinh Phong nhìn về hướng Thanh Đế và Thiên Đế biến mất, lại nhìn hai khối lệnh bài trong tay, cười cười. Quang mang trong tay lóe lên, lệnh bài liền biến mất.

- À! Bây giờ phải thử xem uy lực của Phá Không!

Trương Tinh Phong nhìn chiếc vòng màu bạc trên cánh tay phải, thân hình nhoáng lên, lập tức biến mất.

Tại cổng thành của Thiên Tiệm thành, một đạo thân ảnh đột nhiên xuất hiện.

Trương Tinh Phong lẩm bẩm nói: "Cũng không tệ lắm, quả nhiên khoảng cách gấp mười lần trước kia. Hiện tại không ngờ ta chỉ phát động một lần không gian đại na di mà đã đến được nơi này." Đột nhiên Trương Tinh Phong mỉm cười, bởi vì hắn nghĩ đến thân nhân huynh đệ của mình.

Bên ngoài trú địa Thiên Tâm tông người qua kẻ lại, bên trong cũng có không ít tiên nhân đến mua tiên khí.

Trọng Hoành chợt nhìn thấy ngoài cửa có một người đang đến gần, lập tức kinh hỉ, liền nói ngay:

- Các vị tiên hữu! Hôm nay Thiên Tâm tông ta có chuyện, nếu như các vị tiên hữu muốn mua tiên khí, xin mời ngày mai trở lại!

Những tiên nhân chỉ nhíu mày, cũng không nói gì. Từ sau khi có vài tên gia hỏa thiển cận muốn cướp đoạt tiên khí của Thiên Tâm tông, sau đó Vu Phong cường hoành ra mặt, tất cả tiên nhân đều biết Thiên tâm tông cùng với quản lý giả của Tiên giới tại Thiên Tiệm thành quan hệ rất tốt.

Nhìn thấy những người khác đều đã rời đi, Trọng Hoành lập tức đóng cửa lại, sau đó quay về phía sau hô lên:

- Long trưởng lão, phu nhân, chân nhân đã về rồi!

Trương Tinh Phong cười cười nhìn Trọng Hoành, trong lòng thầm nghĩ: "Trọng Hoành này cũng thực sự có công lao đối với Thiên Tâm tông ta. Vốn ta chuẩn bị giúp hắn tiêu diệt tiểu tông phái kia, nhưng hắn lại cứ muốn tự mình động thủ. Ừm! Lần này cấp cho hắn một kiện thần khí, như vậy thực lực của có lẽ cũng đủ rồi!"

- Nhị ca đã về rồi! Nhị ca, hống hống... Nhị ca, thật sự là nhị ca! Nhị tẩu, nhị ca thật sự đã trở về rồi!

Tiểu Long hộ lớn, từ hậu viện lao đến.

Phong Ngữ Yên cũng vội vàng chạy đến, nhìn Trương Tinh Phong, trong mắt đầy lệ quang. Trương Tinh Phong cũng khẽ run lên, nghĩ đến tuyền qua lưu lúc trước, hắn không nhịn được ôm chặt Phong Ngữ Yên vào lòng. Thiếu chút nữa hắn đã vĩnh viễn không thể gặp lại Ngữ Yên rồi...

- Ngữ yên, ta vĩnh viễn cũng sẽ không rời xa nàng!

Trương Tinh Phong thì thào.

Phong Ngữ Yên cũng cảm động vì chân tình hiếm có của Trương Tinh Phong. Tiểu Long đứng một bên thì lại chớp chớp mắt, nhìn Trương Tinh Phong và Phong Ngữ Yên, hạ giọng nói: "Ồ! Xem ra bổn trưởng lão cũng phải tìm bạn thôi. Có điều phải tìm ai đây, thần thú sao? Giới này không có. Nếu như không được, vậy thì tìm linh thú, ma thú, tiên thú đạt đến Hóa Hình kỳ gom góp lại cũng được!"

Trương Tinh Phong kìm nén tâm tình lại, buông Phong Ngữ Yên ra, nắm lấy tay nàng đi về phía hậu viện:

- Mấy người các ngươi cũng theo ta!

Lúc này Trương Tinh Phong đã quyết định, từ bây giờ trở đi sẽ không để Phong Ngữ Yên rời khỏi hắn, cho dù gặp nguy hiểm cũng phải để Phong Ngữ Yên ở bên cạnh, cùng lắm thì để Phong Ngữ Yên ở bên trong Long Linh không gian.

Đi đến hậu viện, Trương Tinh Phong và Phong Ngữ Yên cùng ngồi lên ghế đá.

- Đúng rồi, sư tôn ta đâu? Tại sao không thấy người?

Trương Tinh Phong hỏi.

Tiểu Long chép miệng, chẳng hề quan tâm nói:

- Còn phải nói! Khẳng định là ở cùng với Vũ Tiển tiên tử kia rồi. Trong khoảng thời gian này ta chưa từng nhìn thấy bọn họ rời nhau ra!

Hiển nhiên Tiểu Long đối với chuyện Thiên Thần tử và Vũ Tiển tiên tử vui vẻ ở cùng nhau cảm thấy đố kị. Hoặc là nói hắn nhìn không thuận mắt. Bởi vì hắn cảm thấy vô cùng nhàm chán, còn Thiên Thần tử lại vô cùng vui sướng, chuyện này làm sao không khiến cho hắn bực bội!

Trương Tinh Phong cười nói:

- Lần này ta đến Cổ Thần cấm vực cũng lấy được không ít thần khí. Ngữ Yên hiện tại đã đạt đến Độ Kiếp trung kỳ, nói không chừng lúc nào đó sẽ độ kiếp. Ta đã chuẩn bị thần khí cho nàng, chờ sau khi nàng độ kiếp sẽ đưa cho. Về phần Tiểu Long thì không cần nói, uy lực Ám Kim thần giáp của người phỏng chừng so với Trọng Huyền Tạm còn lợi hại hơn một chút. Đúng rồi! Về mặt công kích ngươi có một kiện Âm Dương Sơn, thật sự là quá đơn điệu. Ở đây ta có một kiện trảm đao cỡ lớn, là một kiện trung cấp thần khí. Tiểu Long, bắt lấy!

Trương Tinh Phong trên tay quang mang lóe lên, một thanh trảm đao cỡ lớn dài chừng hai mét hiện ra. Tiểu Long vung tay một cái, lập tức bắt lấy trảm đao, hưng phấn vung lên vài cái.

- Nhị ca! Trảm đao này thật sự là lợi hại. À! Trảm đao này tên gọi là gì đây?

Tiểu Long dùng thần thức của mình xâm nhập vào bên trong trảm đao.

- Trảm Binh! Hay, hay, hay! Cái tên rất hay, thật có khí phách!

Tiểu long kinh hỉ hô lên.

Trương Tinh Phong cười cười. Thần khí này là kiện trung cấp thần khí hắn chọn từ chỗ Thanh Đế.

- Trọng Hoành! Biểu hiện của ngươi trong khoảng thời gian này, Trương Tinh Phong ta nhìn thấy rất rõ. Ta cũng không có gì tốt để khen thưởng, ngươi cứ chọn một kiện thần khí đi!

Trương Tinh Phong vung tay một cái, bảy kiện thần khí liền xuất hiện bên trong viện lạc, lơ lửng quanh người hắn.

Trương Tinh Phong lần này tổng cộng lấy được mười ba kiện thần khí. Bản thân giữ một kiện Phá Không, cho Tiểu Long một kiện, lưu lại cho Ngữ Yên hai kiện, lưu lại cho Thiên Thần tử một kiện phòng ngự thần khí, lại chuẩn bị cho lang phong một kiện công kích thần khí, bây giờ chỉ còn lại bảy kiện.

Trọng Hoành khiếp sợ nhìn bảy kiện thần khí trước mắt, lập tức quỳ xuống:

- Ân đức của Chân nhân, Trọng Hoành vĩnh viễn ghi nhớ trong lòng!

Trương Tinh Phong lập tức tiến lên đỡ Trọng Hoành dậy:

- Đừng xem ta như người ngoài như vậy! Ngươi hiện tại là trưởng lão của Thiên Tâm tông ta, còn nói như vậy sao? Được rồi, cứ chọn lựa đi!

Mà lúc này, trong lòng hắn lại thầm nghĩ: "Còn phải lập tức đến Ma giới, đem ma tinh đổi thành tiên tinh. Có điều khí tức trên người Ngữ Yên thì phải làm thế nào cho tốt đây?" Trương Tinh Phong thật sự đau đầu.

HẾT QUYỂN 10

Quyển 11: Hỏa Chi Huyễn Thần Điện

Chương 1: Tiền Vãng Ma Giới

Trương Tinh Phong trở lại Thiên Tiệm thành cũng đã được một tháng. Sư tôn Thiên Thần tử của hắn và Vũ Tiển tiên tử cuối cùng cũng chính thức trở thành đạo lữ.

Lúc này bên trong viện lạc phía sau trú địa của Thiên Tâm tông, Trương Tinh Phong đang nhíu mày nhìn vườn hoa trước mặt, hiển nhiên tâm tư của hắn không hề đặt ở nơi này.

"Thần khí của sư tôn cũng đã giao cho người. Hiện giờ sư tôn và sư nương cũng đã ở cùng với nhau, ta cũng bớt được một mối quan tâm. Có điều hiện tại việc đến Ma giới đã rất cấp bách, đệ tử của Thiên Tâm tông muốn phát triển thì cần phải có thêm nhiều tiên tinh, nhưng khí tức của Ngữ Yên thật sự là một vấn đề lớn. Chẳng lẽ lại không mang Ngữ Yên cùng ta đến Ma giới?" Trương Tinh Phong trong lòng rất phiền não.

Hắn không muốn xa cách Ngữ Yên, nhưng hắn cũng không nhẫn tâm để cho nàng một mình cô độc trong Long Linh không gian. Phải làm thế nào cho tốt?

- Phong ca!

Ngữ Yên từ phía sau viện lạc đi đến, chậm rãi bước qua cây cầu nhỏ, đi đến bên cạnh vườn hoa. Nàng yên lặng đứng bên cạnh Trương Tinh Phong, một lúc lâu cũng không nói lời nào. Nàng hiểu rõ Trương Tinh Phong đang phiền não điều gì, chính nàng cũng đang phiền não vì điều đó. Trương Tinh Phong muốn đi đến Ma giới, đây là quyết định lúc đầu trước khi đến Thiên Tiệm thành. Nhưng nàng là một tu chân giả, khí tức hoàn toàn không giống với tu ma giả.

Đột nhiên thần sắc Phong Ngữ Yên trở nên kiên định, nàng quay sang nhìn Trương Tinh Phong:

- Phong ca!

Trương Tinh Phong cũng nhìn Phong Ngữ Yên, cố gắng làm ra vẻ tươi cười, chỉ là lại có chút gượng gạo.

Phong Ngữ Yên cười nói:

- Phong ca! Muội đã nghĩ thông rồi. Muội muốn đi cùng huynh, cho dù là phải ở trong Long Linh không gian cũng được. Huống hồ ở trong Long Linh không gian cũng không phải là hoàn toàn cô độc, còn có bọn Long Linh, Thiên Vũ, Phá Không nói chuyện với muội. Hơn nữa chờ khi nào không có người khác, muội cũng có thể xuất hiện trước mặt huynh. Như vậy xem ra cũng không quá tệ, còn tốt hơn là cô độc một mình tại Thiên Tiệm thành này!

Trương Tinh Phong nghe Phong Ngữ Yên nói, trong lòng rất cảm động. Hắn rất muốn được cùng nàng dạo chơi ngao du vũ trụ, nhưng trên người hắn còn mang theo kỳ vọng của Thiên Tâm tông, mang theo gánh nặng của cả tông phái. Hắn không thể vì bản thân mình mà hoàn toàn bỏ mặc lợi ích của tông phái.

"Ai... Trương tiểu tử, ta thật sự là không nhìn nổi nữa rồi. Tiểu tử ngươi cũng thật là, con mẹ nó dứt khoát một chút đi, cứ mang theo Phong nha đầu kia đến Ma giới. Huống hồ không phải ngươi còn có thần thức hay sao? Ma giới có người nào mà ngươi không thể phát hiện được? Hơn nữa chỉ cần ngươi dùng vô cực lực đem lực lượng của Phong nha đầu ngụy trang một chút, phỏng chừng cao thủ không có thực lực Tiên Quân cũng không thể nhìn ra. Ai... Tiểu nha đầu Phá Không kia lại đòi ta kể chuyện xưa rồi..." Thanh âm của Thiên Vũ đột nhiên biến mất.

Trương Tinh Phong thần tình chợt động, lập tức trên mặt lộ ra vẻ cuồng hỉ. Hắn chợt ôm lấy Phong Ngữ Yên, phá lên cười:

- Ha ha... Ha ha ha ha... Thật là quá tốt! Thiên vũ thật sự là quá thông minh! Đơn giản như vậy tại sao ta không nghĩ ra chứ?

Phong Ngữ Yên được Trương Tinh Phong ôm lấy, trong lòng cảm thấy vui sướng, đồng thời cũng có chút nghi hoặc, thầm nghĩ: "Phong ca rốt cuộc làm sao vậy nhỉ? Chẳng lẽ... chẳng lẽ huynh ấy đã nghĩ ra phương pháp?" Vừa nghĩ đến đây, trong lòng Phong Ngữ Yên cũng bắt đầu kích động. Nàng muốn cùng Trương Tinh Phong ngao du Ma giới biết bao, muốn được ở cùng hắn biết bao.

- Phong ca, huynh đã nghĩ ra biện pháp rồi sao?

Phong Ngữ Yên khẽ run giọng hỏi.

Trương Tinh Phong vẻ mặt tươi cười, gật đầu khẳng định:

- Đúng vậy! Vừa rồi có Thiên Vũ nhắc nhở, ta rốt cuộc đã nghĩ thông rồi. Thần thức của ta có thể phát hiện bất kỳ cao thủ Ma giới nào, cho dù là Ma Tôn cũng không ngoại lệ. Chỉ cần ta chú ý một chút, nếu như phát hiện chung quanh có cao thủ cấp bậc Ma Đế hay Ma Tôn, sẽ để nàng tiến vào bên trong Long Linh không gian. Nếu như không có cao thủ đảng cấp này, chỉ cần ta dùng vô cực lực giúp nàng ngụy trang một chút, tin rằng sẽ không có khả năng bị vạch trần. Như vậy không phải nàng sẽ có rất nhiều thời gian ở cùng với ta sao? Hơn nữa Ma giới tổng cộng cũng chỉ có một số cao thủ đẳng cấp Ma Đế và Ma Tôn, tin rằng lần này đến Ma giới chúng ta cũng sẽ không gặp phải bao nhiêu người, nàng cũng không cần phải ở lâu bên trong Long Linh không gian!

Phong Ngữ Yên lập tức kinh hỉ hô lên:

- A... Phong ca! Như vậy không phải muội có thể ở cùng với huynh một thời gian dài hay sao?

Trương Tinh Phong mỉm cười gật đầu. Phong Ngữ Yên vừa nhìn thấy, lập tức hưng phấn bắt đầu nhảy nhót hoan hô...

......

Ba ngày sau, tại hậu viện phía sau trú địa của Thiên Tâm tông tại Thiên Tiệm thành, nhân mã của Thiên Tâm tông tại nơi này đều tập hợp tại đây.

- Tiểu Long! Lần này ngươi sẽ không cùng ta đến Ma giới. Ta có chuyện quan trọng muốn giao cho ngươi!

Trương Tinh Phong nắm tay Phong Ngữ Yên, nhìn Tiểu Long nói.

Tiểu Long há hốc mồm, vò đầu bứt tai nói:

- Không được, không được! Nhị ca, chuyện này tuyệt đối không được! Lần trước huynh đến Cổ Thần cấm vực đã vứt Tiểu Long ta ở đây. Bây giờ huynh đi Ma giới, còn mang cả theo nhị tẩu, vậy mà lại không mang ta theo. Chẳng lẽ thực lực của Tiểu Long ta ngay cả nhị tẩu cũng không bằng hay sao? Ta không phục, ta không phục!

Nói xong, Tiểu Long dường như tỏ ra rất tức giận, trong miệng vẫn còn thở hổn hển.

Tiểu Long trước đây đều tự xưng là "bổn trưởng lão", lần này lại xưng là "Tiểu Long", hiển nhiên là muốn tỏ ra mình là "nạn nhân" bị Trương Tinh Phong ức hiếp, muốn đột phá dáng vẻ đáng thương vô tội của bản thân. Nhưng nhìn bộ dạng siêu cấp tráng hán của hắn, thật sự rất khó mà liên tưởng đến bốn chữ "đáng thương vô tội".

Trương Tinh Phong nhìn nhìn Tiểu Long, thản nhiên nói:

- À... Nếu như vậy, chuyện này cũng khó khăn đây! Lần này là ta muốn có người đi lấy "cổ thạch sơ nhũ" về. Nếu như ngươi không đi lấy, vậy thì cổ thạch sơ nhũ chuẩn bị cho ngươi dùng long tộc mật pháp cũng không có. À... Hình như cái mật pháp kia có thể giúp cho ngươi trong thời gian ngắn từ Thành Anh tiền kỳ đạt đến Luyện Thể hậu kỳ thì phải. Luyện Thể hậu kỳ là nhân vật tương đường với Tiên Quân hậu kỳ, muốn đạt đến cấp bậc này, nếu như từng bước tu luyện, có lẽ phải mất đến mấy trăm vạn năm. À, đúng rồi! Ngươi thân là thần thú, có lẽ sẽ nhanh hơn một chút, nhưng ít nhất cũng phải cần mấy chục vạn năm. Được rồi! Nếu như ngươi đã quyết định, vậy thì ngươi hãy cùng ta đến Ma giới. Cổ thạch sơ nhũ này cứ cấp cho đệ tử của thiên tâm tông ta vậy!

Tiểu Long vừa nghe liền ngẩn người. Chuyện này không thể được! Làm sao có thể bỏ qua cổ thạch sơ nhũ được? Cổ thạch sơ nhũ có thể giúp hắn bớt đi mấy trăm vạn năm khổ tu. Trương Tinh Phong làm sao biết được, một cửa khó khăn nhất của thần thú chính là Luyện Thể kỳ. Thần thú bình thường muốn đạt đến Luyện Thể kỳ đều phải mất hơn ngàn vạn năm, cho dù thiên tư của Tiểu Long có tốt, cũng phải cần hơn trăm vạn năm. Thân thể của thần thú vốn cực kỳ cường hãn, so với nhân loại thì mạnh hơn rất nhiều. Nhưng thân thể quá mức cường hãn cũng không phải hoàn toàn là chuyện tốt. Luyện Thể kỳ chính là đem nguyên anh dung hợp cùng với thân thể, bởi vì thân thể quá cường hãn, cho nên dung hợp cũng khó khăn hơn rất nhiều. Nhưng nếu như có cổ thạch sơ nhũ, thông qua mật pháp, Tiểu Long tin tưởng tuyệt đối có thể đạt đến Luyện Thể kỳ trong vòng nửa năm.

Đến Ma giới, Tiểu Long cũng chỉ là muốn dạo chơi. Nhưng nếu như vì dạo chơi mà phải tu luyện thêm hơn trăm vạn năm, hắn không thể nào chấp nhận được.

Tiểu Long lập tức cười hì hì nhìn Trương Tinh Phong:

- Cái này... Nhị ca, ta không đi thì không đi vậy! Kỳ thật bổn trưởng lão cũng không phải loại người không biết đạo lý. Lần này nhị ca là hy vọng có thể một mình ở cùng với nhị tẩu. Bổn trưởng lão cũng không phải loại người không biết "tình thú", làm sao lại quấy rầy các người chứ? Nhị ca! Huynh cứ yên tâm, chuyện cổ thạch sơ nhũ cứ giao cho ta!

Tiểu Long bộ dạng rất hùng dũng oai vệ, khi phách hiên ngang.

Trương Tinh Phong nhìn thấy, không khỏi cười cười, nhìn Tiểu Long nói:

- Được rồi! Cổ thạch sơ nhũ này ngươi giúp hãy ta lấy về. Hiệu quả thoát thai hoán cốt của cổ thạch sơ nhũ so với linh huyết của Long Linh còn tốt hơn, còn linh huyết thì lại dùng để tu luyện tốt hơn. Đệ tử Thiên Tâm tông ta căn cơ vững chắc, sau này trở thành tiên nhân sẽ có lợi ích rất lớn, ta cũng không thể phá hoại. Như vậy đi, ngươi trở về hãy thay ta tuyên bố, tất cả đệ tử Thiên Tâm tông một khi trở thành hạch tâm đệ tử, bổn tông sẽ ban cho hắn một giọt cổ thạch sơ nhũ, giúp hắn thoát thai hoán cốt. Cho dù tư chất không cao, sau khi thoát thai hoán cốt cũng sẽ biến thành thượng thừa, tin rằng tu luyện sẽ không lãng phí nhiều thời gian.

Nói đến đây, Trương Tinh Phong cũng không khỏi thở dài một tiếng. Năm đó hắn chính là bởi vì khi bắt đầu tu luyện thì tuổi tác đã quá lớn, gân cốt không được tốt, cho nên tu luyện quá lãng phí thời gian. Nếu như năm đó hắn cũng có được một giọt cổ thạch sơ nhũ, có thể trực tiếp thoát thai hoán cốt, tu luyện sẽ nhanh hơn nhiều.

Trọng Hoành nghe được, cũng gật đầu nói:

- Biện pháp của chân nhân không sai. Thoát thai hoán cốt chỉ là đề cao tư chất của đệ tử, thậm chí có thể làm căn cơ của đệ tử càng thêm vững chắc, tịnh không ảnh hưởng đến việc tu luyện.

Trương Tinh Phong cười thầm: "Ta đã sớm nghĩ đến công hiệu của bảo vật bên người, làm sao có thể lãng phí được chứ?"

Trương Tinh Phong cũng phải suy nghĩ rất lâu mới nghĩ ra phương pháp này, không làm ảnh hưởng đến căn cơ của đệ tử Thiên Tâm tông nhưng vẫn có thể đề cao tốc độ tu luyện.

- Công hiệu của linh huyết thì không cần phải nói. Ha ha! Cái này là Long Linh vô tư dâng tặng, Thiên Tâm tông ta nhất định phải lợi dụng thật tốt!

Trương Tinh Phong mỉm cười, nói chuyện không hề có chút xấu hổ, mặc kệ Long Linh điên cuồng gào lên: "Tên hấp huyết tiểu ma đầu ngươi, linh huyết đều là do ngươi uy hiếp ta mà có, cái gì mà vô tư dâng tặng! Ghê tởm..."

Trương Tinh Phong không hề để ý đến sự bất mãn của Long Linh, trên mặt vẫn mỉm cười như cũ:

- Cho nên ta đã nghĩ ra một phương pháp. Huyễn Tâm điện của Thiên Tâm tông là nơi chỉ có hạch tâm đệ tử mới có thể tiến vào. Tiểu Long! Sau khi ngươi trở về, hãy chuyển lời của ta đến Bích Ngôn, bảo hắn dùng linh huyết làm cơ sở, đem nền tảng của Huyễn Tâm đại trận thay đổi một chút!

Tiểu Long còn chưa hiểu gì, Trọng Hoành đã lập tức vỗ tay mừng rỡ:

- Tuyệt diệu! Phương pháp này của chân nhân quả thật đơn giản mà thực dụng. Nền tảng của Huyễn Tâm đại trận sử dụng linh huyết, vậy thì cả đại trận từ nay về sau sẽ có được linh khí nồng hậu của linh huyết, chẳng khác nào một thế giới mà linh khí còn nồng hậu gấp mười lần bên ngoài. Cái này so với việc Tử Hà cảnh dùng thần khí để tụ tập linh khí về lý thuyết không sai biệt lắm, làm như vậy căn cơ của đệ tử sẽ được bảo đảm. Có điều hiển nhiên hiệu quả của đại trận này so với Tử Hà cảnh còn tốt hơn nhiều. Dù sao thì tông phái ta là dùng linh huyết trân quý trực tiếp phát ra linh khí, còn Tử Hà cảnh lại là hấp thu từ thiên địa, hơn nữa linh khí do linh huyết tán phát ra độ đậm đặc cũng cao hơn nhiều.

Trọng Hoành đã có thể tưởng tượng đến tràng diện của Thiên Tâm tông trong tương lai, so với Tử Hà cảnh còn cường đại hơn.

Trương Tinh Phong mỉm cười gật đầu:

- Đúng vậy! Thần khí của Tử Hà cảnh bao trùm diện tích khá lớn, nồng độ của linh khí chỉ gia tăng gấp ba, tại một số địa phương đặc thù lại dùng tụ linh trận gia tăng hiệu quả gấp ba một lần nữa. Nhưng bất kể nói như thế nào, nồng độ của linh khí cũng không cao. Còn linh huyết là máu của vô số ma thú, linh thú, tiên thú trân quý, thậm chí có cả thần thú, do Huyết Sát môn một trong Ma giới tam môn trải qua ngàn năm, tốn hao vô số tâm lực và tài lực mới tạo ra được. Mức độ đậm đặc của linh khí tuyệt đối vượt quá sự tưởng tượng của ngươi. Ha ha! Huyết Sát môn kia khổ cực trong thời gian dài như vậy, nhưng lại là may áo cưới cho Thiên Tâm tông ta! (1)

Trương Tinh Phong mỉm cười tự đắc.

(1) May áo cưới cho người: Khó khăn vất vả để người khác sử dụng. Hãy đọc Giá Y thần công trong Giang Hồ Thập Ác của Cổ Long tiên sinh ^^.

- Tiểu Long đã hiểu chưa?

Trương Tinh Phong nhìn Tiểu Long hỏi.

Tiểu Long gãi gãi đầu, nghi hoặc nói:

- Không hiểu!

Câu này vừa nói ra, Trương Tinh Phong không khỏi cảm thấy đau đầu. Trọng trách đưa linh huyết và cổ thạch sơ nhũ trở về, hắn lại không dám dễ dàng giao cho người khác. Còn Tiểu Long có Ám Kim thần giáp, tại Tu Chân giới tuyệt đối không người nào có thể uy hiếp đến hắn.

Tiểu Long lập tức nở một nụ cười giảo hoạt:

- Nhưng mà ta cũng biết một điểm. Linh huyết và cổ thạch sơ nhũ phải bảo hộ thật tốt, không được để cho người khác phát hiện. Còn có, linh huyết này là dùng làm cơ sở của Huyễn Tâm đại trận, còn cổ thạch sơ nhũ là để cho hạch tâm đệ tử của Thiên Tâm tông thoát thai hoán cốt. À... Ta chỉ biết mấy chuyện này thôi, còn những chuyện dài dòng mà nhị ca vừa nói lúc nãy ta không hiểu gì hết!

Trương Tinh Phong không khỏi hiếu kỳ trợn mắt nhìn Tiểu Long:

- Được rồi! Tên gia hỏa ngươi, biết vậy là được rồi! Trạm Lam thủ trạc của ngươi không sợ người khác đoạt mất, hãy dùng nó để chứa sơ nhũ và linh huyết. Chờ một chút, để ta bố trí cấm chế chung quanh đã!

Nhiều linh huyết và sơ nhũ xuất ra một lần như vậy, linh khí phỏng chừng lớn đến mức có thể khiến cho toàn bộ Thiên Tiệm thành đều phát hiện ra, đến lúc đó thì không hay. Trương Tinh Phong vận chuyển vô cực lực, thiên địa chung quanh viện lạc lập tức lấp lóe quang mang, hoàn toàn ngăn cách với khí tức bên ngoài.

Trương Tinh Phong vung tay lên, cổ thạch sơ nhũ và linh huyết đều bay ra.

Tiểu Long lập tức thu lấy cổ thạch sơ nhũ và linh huyết, cất vào bên trong Trạm Lam thủ trạc.

- Sư tôn! Con và Ngữ Yên trước tiên sẽ rời khỏi nơi này. Tiểu Long lần này trở về cũng dẫn theo không ít đệ tử. Sư tôn muốn theo Tiểu Long quay về hay ở lại đây thì cứ tùy ý!

Trương Tinh Phong quay người nhìn Thiên Thần tử nói.

Thiên Thần tử và Vũ Tiển tiên tử đều mỉm cười. Thiên Thần tử quay đầu nhìn Trương Tinh Phong nói:

- Tinh Phong (sau khi nghe Trương Tinh Phong khuyên giải, Thiên Thần tử cuối cùng cũng đổi cách xưng hô từ "Toái Vũ" chuyển thành "Tinh Phong"), con không cần lo lắng! Ta và sư nương còn muốn ở lại đây một đoạn thời gian. Sau một thời gian nữa, nếu muốn về ta tự nhiên sẽ về. Hơn nữa không phải con đã cấp cho ta một tinh diệu rồi sao?

Đột nhiên, vẻ mặt Thiên Thần tử trở nên nghiêm túc:

- Tinh Phong! Ma giới đối với tiên nhân mà nói là một địa phương thần bí. Con đến đó phải cẩn thận từng chút một, ngàn vạn lần đừng trêu chọc dẫn đến kẻ thù. Nơi đó con cũng không có một trợ thủ nào, nếu như bị cao thủ Ma giới bao vây, vậy thì gay go rồi!

Trương Tinh Phong gật đầu nói:

- Con biết rồi, sư tôn, người cứ yên tâm đi! Sư tôn! Con và Ngữ Yên phải đi rồi, người hãy tự bảo trọng. Người cũng phải bảo hộ sư nương cho thật tốt đấy! À! Con quên mất, công lực của người đâu có cao bằng sư nương!

Trương Tinh Phong cười đùa, liền nắm lấy tay Phong Ngữ Yên, lập tức phi thân rời đi.

- Các vị, hãy bảo trọng!

Lúc này Trương Tinh Phong và Phong Ngữ Yên đã chỉ còn là một chấm nhỏ ở phía xa.

- Tên đồ đệ này!

Thiên thần tử cũng không biết là giận, là vui, hay là cảm động, biểu tình trên mặt cực kỳ phức tạp.

Quyển 11: Hỏa Chi Huyễn Thần Điện

Chương 2: Ma Giới Chi Loạn

Không đến Ma giới thì không thể tưởng tượng được nơi này hỗn loạn đến mức nào.

Sát phạt, cướp bóc, chém giết, tất cả những chuyện này thường xuyên xảy ra tại Ma giới. Trương Tinh Phong cũng không hiểu được, rốt cuộc là vì nguyên nhân gì mà Ma giới hỗn loạn như vậy. Hắn đã đến Ma giới được sáu ngày, nhưng vẫn chưa tìm được cách gì để buôn bán ma tinh.

- Phong ca! Nơi này thật sự là quá hỗn loạn. Muội không muốn tiếp tục ở lại đây nữa!

Phong Ngữ Yên đối với chiến tranh ở nơi này cảm thấy rất chán ghét. Nàng nguyên là muốn cùng Trương Tinh Phong đến nơi này dạo chơi, để cho thể xác và tinh thần thư giãn, vui vẻ sống qua ngày, nhưng thật không nghĩ đến hoàn cảnh của Ma giới lại như vậy.

Trương Tinh Phong cũng chỉ đành cười khổ. Hắn đã từng nghe Thiên Vũ nói qua, Ma giới là một nơi rất hỗn loạn. Nhưng hắn thậm chí còn ngây thơ cho rằng, khi Thiên Vũ ở tại Ma giới đã là chuyện mấy vạn năm trước, hiện tại Ma giới có thể đã thay đổi, cho dù vẫn có chiến tranh, có lẽ cũng không kịch liệt như trong quá khứ. Nhưng mà hắn đã sai rồi, cực kỳ sai, bởi vì chiến tranh tại Ma giới từ trước đến giờ vẫn chưa từng gián đoạn.

- Ngữ Yên, đừng lo lắng! Lần trước ta đã dùng sưu hồn thuật, hoàn toàn biết được mọi chuyện ở nơi này. Hoàn cảnh chủ yếu tại Ma giới chính là chiến tranh chém giết, đây là chuyện không thể ngăn cản được. Cho dù trong lịch sử đã từng có một số Ma Tôn thống nhất được Ma giới, nhưng chỉ là vô ích, thủ hạ vẫn tiếp tục phản bội. Ma giới từ trước đến giờ chưa từng được yên ổn, nhưng trong chiến tranh trường kỳ cũng có phương pháp thích nghi của nó. Dù sao thì nhìn chung cũng không có cuộc chiến nào diễn ra trong thời gian dài. Tứ đại thánh thành của Ma giới là nơi an toàn nhất, ở đó không có một cao thủ Ma giới nào dám giết người, nếu không sẽ bị toàn Ma giới truy sát. Tứ đại thánh thành chính là nơi tập trung mua bán của Ma giới, cũng là nơi lần này chúng ta cần phải đến!

Trương Tinh Phong trong lòng cũng có chút lo lắng, bởi vì địa phương như tứ đại thánh thành khẳng định là sẽ có cao thủ, Phong Ngữ Yên có thể ở bên ngoài được hay không vẫn còn rất khó nói.

- A, vậy thì tốt quá! Phong ca! Muội đã sớm muốn được dạo chơi. Ừm... Lần này huynh nhất định phải cùng muội du ngoạn, xem thử thánh thành của Ma giới rốt cuộc là như thế nào!

Phong Ngữ Yên nghe được, hiển nhiên là rất hưng phấn, vẻ mặt đầy kích động, dường như đã nghĩ đến cuộc sống tốt đẹp tại thánh thành.

Trương Tinh Phong nhìn vẻ cao hứng của Phong Ngữ Yên, cũng không biết nói gì, chỉ có thể mỉm cười gật đầu đồng ý.

......

Tây thánh thành!

Quản lý ở nơi này là Huyết Sát môn, một trong Ma giới tam môn, đây cũng là nguyên nhân mà Trương Tinh Phong đi đến nơi này. Bởi vì cho dù gặp phải nguy hiểm, kẻ chấp pháp cũng là người của Huyết Sát môn, mà Trương Tinh Phong đối với chí cao bảo điển của Huyết Sát môn là "Huyết Dục Giám Thần Chương" lại vô cùng quen thuộc. Biết người biết ta, trăm trận trăm thắng! Trương Tinh Phong đã hiểu rõ công pháp của Huyết Sát môn như vậy, còn phải sợ bọn họ hay sao? Trừ phi kẻ đến là Ma Tôn, bằng không cho dù là Ma Đế, hắn dựa vào Phá Không cùng với sự hiểu biết về công pháp cũng có thể ứng phó được.

Trong cả Huyết Sát môn, đẳng cấp Ma Tôn cũng chỉ có hai vị thái thượng trưởng lão và Mật Dương trưởng lão vừa đạt đến cấp bậc Ma Tôn. Bất quá cho dù có chuyện xảy ra, chẳng lẽ Huyết Sát môn lại phái ra Ma Tôn? Nếu như kẻ phạm tội thật sự là cao thủ cấp bậc Ma Tôn, phỏng chừng Huyết Sát môn cũng sẽ không truy cứu.

Mặc dù trong thánh thành có quy củ không được tùy ý động thủ, nhưng quy củ này không phải ai cũng đều tuân thủ, chẳng hạn như thái thượng trưởng lão của Huyết Sát môn.

Quy củ, vĩnh viễn là dành cho kẻ yếu!

Tứ đại thánh thành là nơi mà tất cả thế lực Ma giới mua bán vật phẩm, vũ khí và ma tinh, vô cùng phồn vinh, ngũ đại thánh thành của Tu Chân giới không thể nào so sánh được. Có lẽ chỉ có tam đại tiên cảnh của Tiên giới là có thể sánh ngang.

Bên trong Tây thánh thành, lúc này có một đôi nam nữ dường như rất ân ái đang tùy ý dạo chơi.

Phong Ngữ Yên hưng phấn kéo tay Trương Tinh Phong, không ngừng chạy sang đông sang tây, suốt một ngày vẫn không có vẻ mệt mỏi gì. Trương Tinh Phong không khỏi cảm thán: "Nữ nhân này đối với dạo chơi sao lại có hứng thú như vậy chứ?"

Phượng Lai hành!

Trương Tinh Phong trong lòng chợt động. Hắn nhớ lại Vu Phong đã từng nói qua, Ma giới này nổi danh nhất chính là trang sức, mà nơi bán trang sức nổi danh nhất chính là Phượng Lai hành. Nếu như đã đến Phượng Lai hành, sao lại có thể dễ dàng rời đi?

- Ngữ Yên, đi! Phượng Lai hành này chính là nơi buôn bán trang sức nổi tiếng nhất cả Tiên Ma hai giới.

Trương Tinh Phong nắm lấy tay Phong Ngữ Yên, mỉm cười nói.

Phong Ngữ Yên vừa nghe, cặp mắt đột nhiên mở lớn:

- Trang sức đẹp nhất?

Nhìn thấy Trương Tinh Phong gật đầu, Phong Ngữ Yên lập tức kéo Trương Tinh Phong đi thẳng vào Phượng Lai hành.

Phượng Lai hành có địa bàn rất lớn, môn diện dài đến trăm mét. Vừa tiến vào bên trong, hai quầy hàng dài gần trăm mét khiến cho Phong Ngữ Yên kinh hỉ. Quầy hàng này hoàn toàn trong suốt, trang sức bên trong chỉ cần vừa nhìn là thấy được.

Trương Tinh Phong đảo mắt một vòng, rất hiển nhiên nơi này là địa phương mà nữ nhân thích nhất. Lúc này khách nhân có khoảng hơn trăm người, trong đó đa phần là nữ nhân, còn lại là giống như hắn, đi cùng nữ nhân đến đây.

- Phong ca, cái này thật là đẹp!

Phong Ngữ Yên kinh thán hô lên.

- Ai nha! Phong ca, cái này trông càng đẹp hơn!

Phong Ngữ Yên lại kéo Trương Tinh Phong chạy sang chỗ khác.

"Phong ca!..."

......

Trương Tinh Phong bất đắc dĩ bị Phong Ngữ Yên kéo chạy sang đông sang tây. Xem ra trang sức của Phượng Lai hành này quả thật là phi phàm, Phong Ngữ Yên cuối cùng toàn bộ tâm thần đều tập trung vào trang sức, quên bẵng luôn cả hắn. Trương Tinh Phong cũng nhân lúc này lánh sang một bên, nhìn bộ dạng say mê của Phong Ngữ Yên, không khỏi mỉm cười.

- Vị huynh đệ này! Xem ra huynh và ta cũng không khác nhau là mấy!

Một người thanh niên bước về hướng Trương Tinh Phong, nhìn hắn cười nói.

Trương Tinh Phong xoay người nhìn lại. Người thanh niên này quả thật rất anh tuấn. Mặc dù hắn cũng không thích người quá anh tuấn, nhưng vừa nhìn thấy người thanh niên này, hắn lại cảm thấy rất ưa thích. Trương Tinh Phong cũng không biết rốt cuộc là vì nguyên nhân gì, nhìn thấy người thanh niên này, trong lòng hắn chợt có cảm giác thân thiết.

- Ồ! Tại hạ là Toái Tâm! Xin hỏi huynh là?

Tên giả của Trương Tinh Phong dùng tại Ma giới là Toái Tâm, cũng là tên mà hắn từng dùng tại Phàm Nhân giới.

- Tên ta là Bàng Ngạn! Vị tiểu sư muội kia của ta thật sự là hơi quá đáng. Huynh không biết đâu, ta đã bị nàng kéo đi lòng vòng khắp cả Tây thánh thành dạo chơi suốt một ngày. Chiến tranh cũng không mệt đến như vậy!

Bàng Ngạn tỏ ra rất cảm thán.

Trương Tinh Phong ngẩn người, lập tức cười lớn:

- Xem ra Bàng Ngạn huynh quả thật là có duyên với Toái Tâm ta. Ta cũng bị thê tử kéo đi loanh quanh suốt một ngày tại Tây thánh thành. Ha ha ha ha...

Bàng Ngạn cũng ngẩn người, trong mắt tinh quang lóe lên, cẩn thận quan sát ánh mắt của Trương Tinh Phong. Sau khi dường như đã xác định được gì đó, mới cười trả lời:

- Ừm! Quả thật là có duyên!

Trương Tinh Phong nhíu mày. Đối phương không ngờ lại dò xét hắn, chuyện này làm hắn rất khó chịu. Đặc biệt là trong lòng hắn đã bắt đầu coi đối phương là hảo hữu, nhưng đối phương lại dò xét hắn như vậy, khiến cho hắn cảm thất rất mất hứng.

Bàng Ngạn vừa nhìn thấy Trương Tinh Phong chíu mày, hiển nhiên là biết nguyên nhân, lập tức cười nói:

- Xem ra Toái Tâm huynh đệ là đến từ nơi nào đó không đua tranh với đời, hoặc là ở bên trong môn phái chưa từng đi ra ngoài!

Trương Tinh Phong không khỏi cảm thấy tò mò, liền hỏi:

- Bàng Ngạn huynh đệ nói như vậy là có ý gì?

Bàng Ngạn chậm rãi nói:

- Cái này rất đơn giản. Vừa rồi ta nói cùng sư muội dạo chơi cả một ngày, huynh cũng nói đi dạo cả ngày, điều này không khỏi khiến cho người khác hoài nghi huynh có dụng tâm gì khác hay không. Nhưng vừa rồi ta cẩn thận quan sát, lại phát hiện huynh đệ chẳng hề có ý tứ gì. Có điều huynh đệ lại vì chuyện này mà cảm thấy mất hứng, đây hiển nhiên không phải là phản ứng của người đã lăn lộn lâu năm tại Ma giới. Tại Ma giới chém giết tranh đấu là chuyện rất thường gặp, lúc nào cũng phải cẩn thận, cho nên hành vi vừa rồi của ta là rất bình thường. Nếu như huynh lăn lộn tại Ma giới một đoạn thời gian, khẳng định là sẽ không thấy phản cảm. Nhưng vừa rồi cái cái nhíu mày của Toái Tâm huynh đệ đã nói lên huynh đệ không hề có kinh nghiệm gì. Vì vậy ta mới cho rằng huynh đệ có lẽ là đến từ một nơi không tranh với đời, hoặc là ở bên trong đại môn phái chưa từng tiếp xúc với mặt tối của Ma giới.

Trương Tinh Phong vừa nghe, trong lòng không khỏi giật mình. Hắn vốn đến từ Tu Chân giới bên kia, ở đó cho dù có tranh đấu, nhưng cũng không thường xuyên giống như Ma giới, quy mô cũng không lớn bằng, cho nên thói quen của hắn vẫn giữ nguyên giống như trong quá khứ. Hiện tại suy nghĩ lại, quả thật những điều Bàng Ngạn vừa nói đều có lý.

- Bàng Ngạn huynh đệ nói không sai, là Toái Tâm ta không đúng!

Trương Tinh Phong thành khẩn nói.

Bàng Ngạn thản nhiên nói:

- Đừng nói mấy chuyện này nữa! Sư muội ta và thê tử huynh hình như đã quyết định mua cái gì rồi!

Nói đoạn, liền chỉ về phía Phong Ngữ Yên và sư muội hắn.

Trương Tinh Phong vừa nghe, liền đảo mắt nhìn lại. Lúc này quả thật Phong Ngữ Yên và sư muội của Bàng Ngạn đang ở cạnh nhau, hình như cùng nhìn trúng một món trang sức.

- Đi, chúng ta tới xem thử!

Trương Tinh Phong nhìn Bàng Ngạn nói, liền trực tiếp đi đến phía trước. Bàng Ngạn cũng lập tức theo sau, đồng thời trên mặt lộ ra vẻ đau khổ, bởi vì hắn biết lại sắp phải hao tốn ma tinh. Có điều Trương Tinh Phong thì lại chẳng hề để ý, bởi vì hắn là một kẻ tài phú đầy mình.

- Phong Ngữ Yên, nhìn trúng món nào rồi?

Trương Tinh Phong mỉm cười đi đến bên cạnh Phong Ngữ Yên.

- Hai vị phu nhân vận khí thật sự không tệ. "Hải lam chi tâm" này tổng cộng chỉ có hai kiện, là do nhất đại tổ sư Thiên Nhai chế tạo ra, nguyên liệu sử dụng cũng vô cùng trân quý. Bên trong cửa hàng của ta, Hải lam chi tâm này tuyệt đối có thể xếp ở ba vị trí hàng đầu!

Một nhân viên phục vụ nhìn Phong Ngữ Yên và sư muội của Bàng Ngạn nói.

Vị Sư muội của Bàng Ngạn vừa nghe thấy, liền tức giận trừng mắt nhìn Bàng Ngạn một cái:

- Ai là phu nhân của hắn! Hừ!

Bàng Ngạn vô tội bị liên lụy chỉ có thể bất đắc dĩ vuốt vuốt mũi.

Trương Tinh Phong nghe được, không khỏi bật cười, liền hỏi nhân viên phục vụ:

- Hải lam chi tâm này ta mua, hết bao nhiêu ma tinh?

- Giá của Hải lam chi tâm này là ba trăm ba mươi ba khối ma tinh. Giá này là do Thiên Nhai tổ sư năm xưa quy định, không được hơn cũng không được kém!

Nhân viên phục vụ giải thích.

Trương Tinh Phong gật đầu tỏ vẻ hiểu rõ. Theo như hắn quan sát, nguyên liệu của Hải lam chi tâm này đúng là "thiên thải lam" vô cùng trân quý. Chỉ cần một khối "thiên thải lam" lớn như vậy, có lẽ giá trị cũng đã đến một trăm ma tinh. Cộng thêm tài nghệ của Thiên Nhai tổ sư, giá cả ít nhất cũng phải đến năm trăm ma tinh. Cái giá ba trăm ba mươi ba ma tinh này hiển nhiên vẫn còn khá rẻ.

- Được! Hãy giao Hải lam chi tâm cho ta, đây là ba trăm ba mươi ba khối ma tinh!

Trương Tinh Phong gật đầu, tiện tay vung lên, trên quầy liền xuất hiện hơn ba trăm khối ma tinh, gần như chiếm hết cả mặt quầy.

Nhân viên phục vụ chỉ là một tu ma giả, ngay cả độ kiếp cũng chưa từng. Có điều linh giác của nàng cũng không có vấn đề gì, rất nhanh đã xác định được số lượng ma tinh, liền cẩn thận lấy một khối Hải lam chi tâm giao ra.

Phong Ngữ Yên vui mừng tiếp lấy, lập tức đeo lên cổ. Quang mang màu xanh da trời, còn có từng tia quang mang bảy màu lưu chuyển bên trong. Quỹ tích của Hải lam chi tâm phảng phất như điêu khắc của tự nhiên, làm cho quang mang bảy màu lưu chuyển theo một quỹ tích kỳ dị, không ngờ lại hình thành một đạo quang mang tựa như trận pháp, vô cùng mỹ lệ.

Vị sư muội của Bàng Ngạn vừa nhìn thấy, lập tức hối thúc Bàng Ngạn:

- Mau mua đi! Mau giao ma tinh ra!

Bàng Ngạn vẻ mặt đau khổ. Hiện tại trên người hắn chỉ còn lại ba trăm ma tinh, quả thật là không đủ. Bây giờ phải làm thế nào? Hơn nữa vừa rồi nhân viên phục vụ kia đã nói, giá cả là do tổ sư gì đó quy định, thêm một ma tinh cũng không được, bớt một ma tinh cũng không xong.

- A Du! Ta mang theo bao nhiêu ma tinh nàng cũng biết rồi mà. Nàng đã mua hết bao nhiêu thứ chắc cũng biết rồi. Cái này... cái này...

Bàng Ngạn quả thật rất xấu hổ, không biết nên làm thế nào cho tốt.

A Du ngẩn người, liền cúi đầu tính toán: "Ừm... Lần này đến đây, đại ca cho chúng ta năm trăm ma tinh. Mua nguyên liệu tốn mất một trăm năm mươi ma tinh. Buổi chiều hôm qua mua một chiếc vòng tay, tốn mất một ma tinh. Tối hôm qua còn mua... Năm trăm trừ đi một trăm năm mươi, lại trừ đi một, lại trừ đi... A! Còn có ba trăm ma tinh, không đủ, phải làm sao đây?

A Du đột nhiên liếc nhìn Trương Tinh Phong, gian xảo nói:

- Uy, vị đại ca này! Huynh và sư huynh của ta là bằng hữu có phải không?

Trương Tinh Phong ngẩn người, lắc đầu nhìn cô nàng tinh quái trước mặt:

- Đúng! Sư huynh của cô nương đúng là bằng hữu của ta, vậy thì sao?

A Du lập tức lấy lòng:

- Nếu đã như vậy, huynh cho ta mượn ba mươi ba ma tinh đi! Cái này... hẳn là không có vấn đề gì lớn phải không?

Nói đoạn, còn chớp chớp cặp mắt to nhìn Trương Tinh Phong.

Bàng Ngạn đứng bên cạnh sắc mặt lại đỏ bừng. Đi theo vị sư muội này, có ngày mặt mũi của hắn cũng mất hết!

Trương Tinh Phong lập tức cười nói:

- Là chuyện này sao? Được!

Trương Tinh Phong vung tay một cái, năm mươi khối ma tinh liền xuất hiện trước mặt A Du.

- Các người mua hải lam chi tâm này xong còn phải trở về, trên đường chắc hẳn cũng phải cần phí tổn. Một chút ma tinh còn dư này là để các người sử dung trên đường.

Trương Tinh Phong cười nóí.

A Du lập tức hưng phấn nói:

- Thật sự đa tạ! Đại ca, huynh đúng là người tốt!

A Du liền cầm lấy ma tinh, lập tức đi mua đồ.

- Phục vụ! Ta muốn mua Hải lam chi tâm này, đây là ba trăm ba mươi ba ma tinh!

Đột nhiên, một nữ tử diêm dúa xuất hiện trước mắt mọi người, đi đến trước quầy hàng bỏ ma tinh xuống. Nhìn thấy cảnh này, sắc mặt của A Du không khỏi trầm xuống.

Mà lúc này, Bàng Ngạn lại không hề chú ý đến chuyện xảy ra. Hắn nhíu mày lẩm bẩm: "Toái Tâm? Toái Tâm? Cái tên này sao lại nghe quen như vậy? Rốt cuộc... A! Không phải đại ca đã nói sao, vị sư huynh kia của huynh ấy tại Phàm Nhân giới từng dùng cái tên Toái Tâm này. Hơn nữa lực lượng mà hai người tu luyện đều có thể mô phỏng tiên nguyên lực và ma nguyên lực. Chẳng lẽ..." Bàng Ngạn trợn mắt nhìn Trương Tinh Phong.

Quyển 11: Hỏa Chi Huyễn Thần Điện

Chương 3: Hắc Ngục Chi Chủ

-Cái này là bổn cô nương nhìn thấy trước, chẳng lẽ ngươi không biết cái gì là thứ tự trước sau hay sao?

A Du đã bắt đầu phẫn nộ, không ngờ có người dám ở trước mặt đoạt lấy "hải lam chi tâm" mà nàng yêu thích, chuyện này tuyệt đối không thể bỏ qua được. Có điều nàng cũng biết nơi này là Tây thánh thành, là địa bàn quản lý của Huyết Sát môn, cho nên nàng không thể ra tay.

Nữ tử diêm dúa kia khẽ liếc nhìn A Du một cái, đột nhiên trợn tròn mắt, cái miệng nhỏ đỏ hồng cũng mở lớn, tỏ ra rất kinh ngạc:

- Ai nha... Chẳng lẽ bây giờ bọn trẻ con cũng biết đến trang sức? Thế đạo thay đổi cũng thật là nhanh quá đi!

A Du vừa nghe, tức giận đến mức muốn giết ngay nữ tử này. Nàng ghét nhất là bị người khác nói nàng còn nhỏ. Thực tế nàng cũng không còn nhỏ chút nào, chỉ là tâm lý không lớn mà thôi.

- Bàng Ngạn, ta muốn quyết đấu với cô ta, đến quyết sát trường!

A Du lãnh khốc nói.

Thánh thành mặc dù không cho phép đánh nhau, nhưng gặp phải những trường hợp buộc phải chém giết, vậy thì phải đến quyết sát trường để giải quyết. Có điều muốn đến quyết sát trường cũng cần phải trả lệ phí, một lần chiến đấu phải mất một ma tinh.

Bàng ngạn vừa nghe, lập tức đem cái tên "Toái Tâm" của Trương Tinh Phong để sang một bên, nói với A Du:

- A Du, đừng như vậy! Chẳng lẽ muội quên trước khi chúng ta đi sư tôn đã dặn dò những gì rồi sao?

A Du vừa nghe, lập tức nổi giận lớn tiếng nói:

- Huynh nói vậy là có ý gì? Chẳng lẽ huynh muốn bổn cô nương nhẫn nhịn mụ già đáng ghét này? Chẳng lẽ huynh không muốn mua hải lam chi tâm cho ta!

Nữ tử diêm dúa đứng bên cạnh vừa nghe, lập tức nhíu mày, lạnh giọng nói:

- Tiểu nha đầu, nói chuyện cũng phải cẩn thận một chút, nếu không thì chết lúc nào cũng không biết đâu!

Đột nhiên phía sau nữ tử diêm dúa đồng thời xuất hiện vài đại hán.

Thần thức của Trương Tinh Phong đảo qua, trong lòng nhất thời giật mình: "Xem ra sự tình không hay lắm. Mấy đại hán này công lực đều tương đương với Đại La Kim Tiên, còn nữ tử kia cũng có thực lực ngang với La Thiên Thượng Tiên. Bàng Ngạn và A Du cũng chỉ có thực lực La Thiên Thượng Tiên, xem ra tình hình không được tốt!"

Có điều Trương Tinh Phong cũng không lo lắng, bởi vì vẫn còn có hắn ở đây.

Nhân viên phục vụ đứng bên cạnh cũng cực kỳ khó xử. Theo đạo lý thì A Du đến trước, cũng đã có ma tinh, hải lam chi tâm này nên thuộc về A Du. Nhưng nữ tử đến sau lại giao ma tinh trước, dựa theo quy củ mua bán thì nên thuộc về nữ tử này.

Bàng Ngạn nhìn nữ tử kia, quang mang trong mắt chợt lóe lên, lạnh giọng nói:

- Vị cô nương này hình như là Hoa cô nương của Bồng Chu tinh phải không? Hừ! Không ngờ lại ngang ngược như vậy! Chẳng lẽ thật sự không coi người của Hắc Ngục chúng ta ra gì?

Nữ tử diêm dúa nhất thời ngẩn ra, nhìn nhìn Bàng Ngạn, lại nhìn sang A Du, run giọng nói:

- Đại ca của các người có phải là Nhất Phủ Chấn Thiên Tiêu lão đại hay không?

A Du vừa nghe, liền đắc ý gật đầu.

Thái độ của nữ tử diêm dúa lập tức biến đổi, cung kính nói:

- Lần này là ta không đúng, không có quan hệ gì đến Bồng Chu tinh. Các vị sư huynh, chúng ta đi!

Nữ tử diêm dúa kia lập tức thu hồi ma tinh, xoay người rời đi.

A Du lúc này mới đắc ý mua lấy hải lam chi tâm.

- Bàng Ngạn! Vừa rồi thật là làm cho ta sợ chết khiếp. Ta nhìn thấy mấy vị sư huynh của cô ta đã biết là không ổn, không ngờ huynh lại biết được lai lịch của bọn họ. Xem ra thanh danh của đại ca chúng ta cũng không nhỏ chút nào, Bồng Chu tinh bọn họ cũng không dám đắc rội!

A Du cười nói.

Bàng Ngạn gật đầu:

- Bồng Chu tinh cách Hắc Ngục chúng ta không xa. Hiện tại Hắc Ngục lại đang trong thời kỳ khuếch trương. Hắc Ngục cao thủ nhiều như mây, Ma Hoàng cũng có đến ba bốn người. Còn đại ca công lực mặc dù chỉ là đẳng cấp Ma Vương, nhưng giết chết một Ma Hoàng cũng chẳng khác gì bổ một quả dưa. Một búa chém xuống, căn bản là không cần đến chiêu thứ hai.

A Du cũng cực kỳ hưng phấn:

- Đúng vậy! Một búa chém xuống, ha ha... Ta còn chưa thấy qua người nào có thể thoát khỏi tay đại ca.

Bàng Ngạn khinh thường nhìn về phía nữ tử diêm dúa vừa rời đi:

- Thủ lĩnh của Bồng Chu Tinh chính là sư tôn của cô ta, công lực đạt đến đẳng cấp Ma Hoàng. Chiếm lĩnh một tinh cầu thực lực cũng tạm đủ, bất quá so với Hắc Ngục chúng ta thì còn kém quá xa. Hừ! Hắc Ngục ta trước kia là nơi tập trung tất cả tội phạm của tinh vực này, nhiều nhất là cao thủ cấp bậc Ma Vương, cả tinh vực không có một thế lực nào là đối thủ. Cô ta nghe được thanh danh của Hắc Ngục, còn dám nói gì hay sao?

Bàng Ngạn trong lòng chợt động, liền xoay người nhìn Trương Tinh Phong:

- Xin hỏi vị huynh đệ này có biết một người tên là Tiêu Lâm hay không?

Trương Tinh Phong ngẩn người, lập tức kinh hỉ nói:

- Tiêu Lâm! Có phải là hắn có một thanh chiến phủ rất lợi hại hay không? Có phải bên cạnh hắn còn có một nữ tử gọi là Hồng Tiêu hay không?

- Huynh là Trương Tinh Phong đại ca?

Vẻ mặt Bàng Ngạn cũng trở nên kinh hỉ.

Trương Tinh Phong vừa nghe, lập tức gật đầu, vội vã nói:

- Đúng, đúng, đúng! Ta chính là Trương Tinh Phong. Mau nói cho ta biết Tiêu Lâm tiểu tử đang ở nơi nào, ta đã lo lắng về hắn rất lâu rồi!

Bàng Ngạn liền nói:

- Tiêu đại ca hiện đang ở tại Hắc Ngục. Đi! Trương đại ca! Chúng ta hãy tìm một nơi khác, ta sẽ nói cho huynh biết mọi chuyện!

Trương Tinh Phong và Phong Ngữ Yên cùng hai người Bàng Ngạn lập tức rời khỏi Phượng Lai hành.

o0o

Giữa tinh không vô tận, lúc này đang có một tinh diệu nhanh chóng phi hành.

Hắc Nhật lão tổ trong tay lấp lóe quang mang, từng điểm ngân tinh trôi nổi chung quanh người hắn. Đột nhiên hai mắt của hắn trợn trừng, ẩn hiện những tơ máu, lạnh giọng quát một tiếng:

- Chánh nguyên chi tinh, tâm chi huyết duyên, dung hợp!

Một giọt tinh huyết từ trong ngực Hắc Nhật lão tổ bay vào bên trong quang mang trước mặt.

Khuôn mặt lãnh khốc của Hắc Nhật lão tổ cuối cùng cũng nở nụ cười. Quang mang trước người bắt đầu tiêu tán, xuất hiện trước mặt hắn là một hạt châu nho nhỏ.

Hạt châu này dung hợp với khí tức của Hắc Yểm, lại dựa vào mật pháp của Hắc Nhật tông để liên hệ với với tử chi ấn ký. Hắc Nhật lão tổ vẫn còn chưa yên tâm, lại dùng tinh huyết dung hợp với hạt châu, khiến cho hiệu quả gia tăng gấp bội. Hắn hiện tại thậm chí có thể cảm nhận được rõ ràng phương hướng của hung thủ.

Hắc Nhật lão tổ quay đầu nhìn về hướng tinh không vô tận, ánh mắt lãnh khốc khát máu: "Bất kể ngươi là ai, lần này đừng hòng thoát khỏi tay ta!"

Hắc Nhật lão tổ trong mắt chợt lóe lên quang mang, một khối thiên thạch ở phía xa lập tức nổ tung. Khóe miệng của hắn nở một nụ cười hài lòng: "Ngươi giết chết con ta, nhưng lại làm cho công lực của ta đột phá, cuối cùng đã đạt đến Ma Tôn trung kỳ. Giờ chết của ngươi đã đến rồi! Ha ha ha ha..." Thanh âm sắc bén tựa như tiếng sói tru ban đêm, cực kỳ quỷ dị.

o0o

Trương Tinh Phong lúc này lại không hề biết đại nạn đang đến gần, tâm tình của hắn hiện đang rất vui vẻ.

- Không ngờ sư đệ của ta bây giờ lại lợi hại như vậy, có thể dễ dàng chém chết cao thủ cấp bậc Ma Hoàng. Ma Hoàng lại là đẳng cấp tương đương với Cửu Thiên Huyền Tiên. Đúng rồi, sư đệ của ta hiện tại đã bắt đầu tu luyện thất thải chi thân hay chưa?

Trương Tinh Phong hỏi Bàng Ngạn. Hắn đương nhiên hiểu rất rõ lục chuyển huyền thân của Bàn Cổ, trong đó thiên hỏa chi thân chỉ là đạt đến cảnh giới thiên hỏa màu tím nhạt, một khi độ kiếp kết thúc sẽ có thể bắt đầu tu luyện thất thải chi thân. Còn hắn thì lại không giống, hiện vẫn đang tiếp tục tu luyện thiên hỏa chi thân. Hiện tại thiên hỏa bên trong cơ thể hắn đã có không ít đạt đến cảnh giới màu tím đậm, tin rằng có thể so sánh được với thất thải chi thân trung cấp.

Bàng Ngạn hiện tại cũng vô cùng thoải mái. Hắn từ chỗ Tiêu Lâm biết được, Trương Tinh Phong so với Tiêu Lâm còn lợi hại hơn nhiều. Kỳ thật Tiêu Lâm tại Phàm Nhân giới chỉ cảm thấy Trương Tinh Phong vô cùng cường đại, nhưng lại không cách nào phát hiện ra điểm mấu chốt. Tiêu Lâm làm sao biết được, sau khi hắn độ kiếp thành công, nhờ có vô cực lực mà trực tiếp đạt đến cảnh giới Ma Vương, lại thêm Khai Thiên thần phủ đã đạt đến cảnh giới thánh khí, cho nên lực công kích so với Trương Tinh Phong đạt đến cảnh giới Cửu Thiên Huyền Tiên không sai biệt lắm. Có điều Trương Tinh Phong lại vừa có được Phá Không, phương diện công kích vật lý được tăng cường lên rất nhiều. Hiện tại nếu như thật sự chiến đấu, Tiêu Lâm phỏng chừng sẽ bị Trương Tinh Phong dễ dàng đánh bại.

- Tiêu đại ca rất lợi hại. Khai Thiên thần phủ một búa chém xuống, toàn bộ Hắc Ngục không người nào có thể chống đỡ được, nếu không thì thế lực của Hắc Ngục hiện tại cũng không mạnh đến như vậy!

A Du vừa nói đến Tiêu Lâm liền mặt mày hớn hở.

- Lúc trước khi Tiêu đại ca tỷ thí với phụ thân ta, không dùng Khai Thiên thần phủ, kết quả là bị phụ thân đánh cho không có lực hoàn thủ. Thế nhưng Khai Thiên thần phủ vừa xuất ra, phụ thân lại lập tức nhận thua. Khai Thiên thần phủ kia thật sự rất quỷ dị. Lúc trước đại ca bị một cao thủ cấp Ma Đế chặn lại, muốn đoạt lấy Khai thiên thần phủ!

A Du nói đến đây, cặp mắt trở nên tròn xoe.

Trương Tinh Phong nghe được cũng cảm thấy lo lắng: "Thực lực của sư đệ chỉ mới khoảng Đại La Kim Tiên, đối mặt với một cao thủ cấp Ma Đế tương đương với Tiên Quân, cho dù là có thánh khí cũng không có phần thắng!" Trương tinh phong mặc dù biết Tiêu Lâm hiện tại vẫn đang thoải mái làm lão đại ở Hắc Ngục, nhưng vẫn cảm thấy lo lắng.

A Du tiếp tục nói:

- Ma Đế kia quả thật rất lợi hại, đại ca chỉ tiếp ba chiêu của hắn đã không còn lực phản kích. Ma Đế đó muốn đoạt lấy Khai Thiên thần phủ, nhưng Khai Thiên thần phủ căn bản lại không chịu nghe theo lệnh của hắn. Ma Đế đó định cường hành thu lấy, nhưng không ngờ Khai Thiên thần phủ cuối cùng lại tự mình công kích, một búa chém chết tên Ma Đế kia!

Nghe đến đây, Trương Tinh Phong cũng ngẩn người. Đó là Ma Đế tương đương với cao thủ Tiên Quân, cho dù là Trương Tinh Phong, phỏng chừng thắng thua cũng chỉ là năm năm. Trừ phi là hắn liều mạng, trong miệng ngậm tử nguyên đan, dùng Bát Bộ Thiên Long cuồng sát, khi đó mới có thể nắm chắc phần thắng. Nhưng hắn quả thật không nghĩ đến, sư đệ thực lực chỉ tương đương với Đại La Kim Tiên, không ngờ dựa vào một thanh Khai Thiên thần phủ lại có thể giết chết một Ma Đế. Mặc dù không phải do bản do bản thân Tiêu Lâm, mà là do Khai Thiên thần phủ tự mình phản kích, nhưng chuyện này cũng thật sự quá dọa người. Trương Tinh Phong hắn cũng có vài kiện đỉnh cấp thần khí, công kích có Xạ Nhật thần cung, phụ trợ có Phá Không, còn có Nhu Kim thiên biến vạn hóa trân quý không kém gì đỉnh cấp thần khí. Đương nhiên hắn còn có một kiện bảo vật, cũng là lá bài sau cùng của hắn, đó là cổ thạch đã có hơn trăm ức năm lịch sử, đạt đến cấp bậc đỉnh cấp thần khí.

Công hiệu của cổ thạch cả Tiên Ma hai giới cũng không quá vài người biết, nhưng Bàn Cổ lại biết, hơn nữa còn ghi lại trong "Lục Chuyển Huyền Thân Quyết". Nhưng Trương Tinh Phong hiện tại cũng chưa nghĩ đến chuyện sử dụng nó, dù sao nếu như chưa đến lúc bắt buộc, hắn cũng không nỡ sử dụng.

"Trương tiểu tử, ngươi đừng nhụt chí! Thánh khí và thần khí không phải là cùng một đẳng cấp, công hiệu cường đại như vậy cũng là chuyện bình thường. Theo ta nghĩ, thánh khí mặc dù có thể tự mình công kích, nhưng có lẽ cũng phải có điều kiện. Có thể là chỉ khi nào bị người khác cường hành cướp đoạt, nó mới có thể phản kích. Còn có, năm đó tại Phàm Nhân giới, Khai Thiên thần phủ cũng tự mình xuất hiện. Ta nghĩ nếu như một khi đối phương muốn giết chủ nhân, thánh khí cũng có thể phản kích!" Thiên Vũ nói với Trương Tinh Phong.

Những lời này cũng không làm cho Trương Tinh Phong chán nản, trái lại còn làm cho hắn càng thêm khao khát thánh khí: "Trời ạ! Như vậy thánh khí không phải chính là một kiện đảm bảo mạng sống hay sao? Một khi người khác muốn giết ngươi, thánh khí sẽ lập tức ra tay, hơn nữa cũng không thể cướp đoạt thánh khí. Cái này... cái này..."

Có điều Trương Tinh Phong lại cười lớn:

- Ha ha ha ha... Không nghĩ đến Trương Tinh Phong ta cũng có ngày cảm thấy ghen tị với người khác. Tên Lý Cường của Phong Duyên môn kia có được Đồ Thần đao có lẽ cũng là thánh khí. Xem ra vận khí của ta cũng không phải là tốt nhất!

Bàng Ngạn vừa nghe, mặc dù không biết tên Lý Cường kia là ai, nhưng cũng biết Trương Tinh Phong lúc này đang ghen tị, liền cười nói:

- Trương đại ca là người thế nào chúng ta có thể thấy được. Chỉ nhìn Trương đại ca có thể nói ra mình đang ghen tị với người khác, đủ biết đại ca là một người quang minh lỗi lạc!

Nghe được những lời này, Trương Tinh Phong không khỏi mỉm cười, cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều.

Có điều Bàng Ngạn lại tiếp tục nói:

- Bất quá tại Ma giới quang minh lỗi lạc cũng không phải là chuyện tốt gì!

Trương Tinh Phong vừa nghe liền ngẩn ra, khiến cho đám người Bàng Ngạn cũng phải bật cười.

"Tiểu tử đừng lo lắng! Ta có cảm giác không bao lâu nữa sẽ có thể đột phá hạn chế đỉnh cấp thần khí, đạt đến đẳng cấp thánh khí. Đến lúc đó nếu như ta thấy ngươi thuận mắt, nói không chừng cũng có thể nhận ngươi làm chủ!" Lời nói của Long Linh phảng phất như có sự dụ hoặc rất lớn, khiến cho Trương Tinh Phong trong lòng máy động.

Trương Tinh Phong đột nhiên nhíu mày, nghi hoặc hỏi: "Long Linh! Cái 'không bao lâu' kia của ngươi rốt cuộc là mất bao lâu?"

Long Linh cao hứng nói: "Cũng khoảng từ mấy vạn năm đến mấy chục vạn năm, rất nhanh thôi!"

Trương Tinh Phong nhất thời mất hứng: "Tên hỗn đản Long Linh ngươi, chẳng lẽ không biết ta còn có tinh thể trân quý chứa đựng tinh hoa công lực của Tiên Đế Ma Tôn? Vạn năm nữa thì có lẽ ta đã đạt đến cảnh giới Tiên Đế Ma Tôn rồi. Đến lúc đó, ta dựa vào Phá Không và Xạ Nhật thần cung, cả Tiên Ma hai giới còn phải sợ ai? Còn cần dùng đến ngươi hay sao!"

Long Linh không nhanh không chậm nói: "Này... Trương Tinh Phong! Chuyện này cũng không thể nói chắc được. Tên Lý Cường của Phong Duyên môn kia phỏng chừng mấy vạn năm sau đã đạt đến đẳng cấp Tiên Đế, đến lúc đó ngươi có nắm chắc thắng được hắn không? Đừng quên hắn còn có thánh khí!"

Trương Tinh Phong lập tức tắc họng. Đúng vậy! Chờ hắn đạt đến đẳng cấp Tiên Đế, có thể dựa vào đỉnh cấp thần khí, cộng thêm khả năng đặc thù của Phá Không, so với một Tiên Đế bình thường thì lợi hại hơn. Nhưng còn Tiên Đế công lực không chênh lệch lắm so với hắn lại có thêm có thêm thánh khí thì sao đây?

Thánh khí!

Vậy thì chỉ có thua thôi!

Trương Tinh Phong đột nhiên trong lòng máy động, lập tức nói: "Không cần lo lắng! Chẳng lẽ ngươi quên ta còn có vật bảo mệnh Thiên Vũ hay sao?"

Long Linh khinh thường nói: "Thần khí có thể phá vỡ tiên khí, chẳng lẽ thánh khí không thể phá vỡ thần khí hay sao?"

Lời này vừa nói ra, Trương Tinh Phong cũng không nói gì nữa.

"Xem ra ta cũng phải nghĩ cách kiếm một kiện thánh khí!" Đây là quyết định sau cùng của Trương Tinh Phong, nhưng thánh khí có thể dễ dàng lấy được hay sao?

Quyển 11: Hỏa Chi Huyễn Thần Điện

Chương 4: Hắc Nhật Lai Lâm

Trương Tinh Phong chợt nhớ tới mục đích lần này đến Ma giới, liền quay sang hỏi Bàng Ngạn:

- Bàng Ngạn! Tại Ma giới rốt cuộc là nơi nào có thể đổi được tiên tinh? Lần này ta đem theo không ít ma tinh, chính là vì muốn đổi lấy tiên tinh!

Bàng Ngạn vừa nghe, vẻ kinh hỉ thoáng hiện lên trên mặt, nhưng lại khổ sở nói:

- Chuyện này... chuyện này thật sự là hơi khó. Việc mua bán tiên tinh tại Ma giới này đều do một số siêu đại thế lực nắm giữ, chẳng hạn như Huyết Sát môn. Nếu như huynh ở tại Thiên Tiệm thành, Huyết Sát môn chỉ có thể cùng huynh giao dịch công bằng. Nhưng nếu như ở tại Ma giới, nói không chừng những siêu đại thế lực này sẽ lấy sạch của huynh, một khối tiên tinh cũng không giao!

Trương Tinh Phong cũng biết điểm này, nhưng là sau khi hắn đến Ma giới mới biết được. Vốn cứ tưởng rằng Ma giới và Tu Chân giới cũng giống nhau, việc mua bán tiên tinh và ma tinh đều nằm trong tay các đại thương nhân, nhưng hiện tại xem ra lại không khác biệt lắm so với Tiên giới, hoàn toàn nằm trong tay các đại thế lực.

Trương Tinh Phong cũng không biết, bởi vì số lượng ma tinh khai quật một năm tại Tu Chân giới thật sự quá ít, hơn nữa các siêu đại thế lực tại Tiên giới cũng không thể phái nhiều cao thủ đến Tu Chân giới, cho nên sinh ý này mới bị một số thương nhân gia tộc chiếm giữ. Nhưng Ma giới thì lại không giống như vậy. Ma giới cũng giống như Tiên giới, số lượng tiên tinh và ma tinh khai thác được không hề ít, tài phú khổng lồ như vậy làm sao có thể giao cho các thương nhân? Đương nhiên là do một số siêu đại thế lực tự nắm giữ.

- Ta đến Ma giới mới phát hiện ra, số lượng tiên tinh của thương nhân bình thường thật sự là quá ít, còn ma tinh của ta thì lại quá nhiều, quả thật là khó khăn!

Trương Tinh Phong thở dài một hơi.

Bàng Ngạn chợt cười lớn:

- Ha ha ha ha... Trương đại ca! Vừa rồi ta chỉ đùa với huynh một chút mà thôi. Kỳ thật mặc dù việc mua bán đều do các siêu đại thế lực nắm giữ, nhưng cũng không phải là không có biện pháp. Huynh cũng có thể trực tiếp tới quặng mỏ tiên tinh mà!

Trương Tinh Phong vừa nghe, nhất thời ánh mắt sáng lên. Đúng vậy! Ta không cần thông qua các siêu đại thế lực, cứ trực tiếp tìm chủ nhân mỏ quặng, dùng ma tinh để đổi lấy tiên tinh, không phải là được rồi sao? Thậm chí còn có thể đổi được nhiều tiên tinh hơn.

A Du bên cạnh nghi hoặc nói:

- Hắc Ngục chúng ta không phải chính là một mỏ tiên tinh lớn nhất tinh vực hay sao? Lúc đầu Hắc Ngục thành lập tại đó, chính là để cho những phạm nhân làm lao công miễn phí khai thác tiên tinh. Bây giờ Hắc Ngục đã tự lập, cái gì Siêu Thiên tông đại gian đại ác cũng đã bị tiêu diệt, mỏ quặng kia không phải là đã thuộc về Hắc Ngục chúng ta sao? Tiêu Lâm đại ca còn nói, lần này muốn chúng ta ra ngoài tìm thương nhân để xử lý một số tiên tinh ở đó, nếu như thật sự không có biện pháp thì mới tìm Huyết Sát môn. Bây giờ có Trương đại ca đây, Bàng Ngạn huynh tại sao vẫn không nói cho huynh ấy biết?

A Du vừa nói ra, Bàng Ngạn lập tức sắc mặt đỏ bừng. Kỳ thật hắn cũng không có ý gì, chỉ là muốn cho Trương Tinh Phong sốt ruột thêm một chút. Vừa rồi hắn đã nhắc đến mỏ quặng, bước tiếp theo sẽ là nói đến mỏ quặng của mình. Kỳ thật hắn làm như vậy cũng chỉ là muốn kiếm thêm một chút ma tinh cho Hắc Ngục, không nghĩ đến A Du lại đột ngột nói ra. Chuyện này làm hắn cảm thấy rất xấu hổ.

Trương Tinh Phong là loại người nào, đương nhiên dễ dàng nhìn thấu tất cả, lập tức cười ha hả:

- A Du cô nương cũng đừng trách! Bàng Ngạn chẳng qua chỉ muốn trêu đùa ta một chút mà thôi. Nếu như Tiêu Lâm sư đệ đã có tiên tinh, vậy thì ta cũng không cần lo lắng nữa!

Nói không lo lắng cũng chỉ là giả vờ. Mỏ quặng của Hắc Ngục tinh cho dù nhiều, nhưng có thể có được bao nhiêu tiên tinh? Nên biết rằng những nơi có tiên tinh thì đều có cả tiên thạch. Một mỏ quặng bình thường tiên thạch chiếm đến hơn chín phần, tiên tinh chỉ chiếm một số ít. Cho dù có nhiều mỏ quặng, tiên tinh phỏng chừng cũng chỉ khoản mười vạn. Có điều Trương Tinh Phong cũng không muốn để cho người khác biết mình có nhiều ma tinh như vậy.

- Được rồi! Chúng ta trước tiên hãy nghỉ ngơi một chút, đợi ngày mai sẽ xuất phát đến Hắc Ngục tinh!

Trương Tinh Phong nói với hai người Bàng Ngạn. Bàng Ngạn và A Du đều gật đầu đồng ý. Trương Tinh Phong và Phong Ngữ Yên lập tức tìm chỗ nghỉ ngơi.

......

Ngày thứ hai, nhóm người Trương Tinh Phong bay về hướng tinh không, chuẩn bị dùng tinh diệu rời khỏi nơi này.

Đột nhiên, sắc mặt của Trương Tinh Phong chợt biến đổi, nói với Phong Ngữ Yên:

- Ngữ Yên! Ta cảm thấy có cao thủ Ma Tôn trung kỳ đang đến, muội trước tiên hãy vào bên trong Long Linh không gian tránh đi một chút!

Trương Tinh Phong cũng không quá lo lắng. Cao thủ Ma Tôn trung kỳ này mặc dù là trực tiếp tiến về phía bọn họ, nhưng cũng có thể là đang đến Tây thánh thành, chuyện này rất bình thường.

- Bàng Ngạn, hai người các ngươi hãy chạy mau, sự tình có biến!

Trương Tinh Phong rõ ràng cảm nhận được có người đang tỏa định hắn, cảm giác so với thần thức tỏa định còn rõ ràng hơn, cũng đại biểu đối phương chính là nhằm vào hắn.

Hai người Bàng Ngạn mặc dù không biết xảy ra chuyện gì, nhưng nhìn sắc mặt của Trương Tinh Phong, cũng biết chuyện này bọn họ căn bản là không thể nhúng tay vào, lập tức bay đến phía xa.

- Ha ha ha ha... Tiểu tặc Huyết Sát môn, hãy đền mạng cho con ta!

Thanh âm quỷ khóc sói tru vang vọng khắp cả không gian.

Trương Tinh Phong sắc mặt đại biến, giật mình kinh hô: "A! Tên gia hỏa này là Hắc Nhật lão tổ. Nhưng mà... nhưng mà hắn làm sao tìm được ta, hắn làm sao có thể phát hiện ta chính là hung thủ?"

Cũng không còn thời gian để Trương Tinh Phong suy nghĩ, hiện tại quan trọng nhất là chạy trốn.

Trương Tinh Phong cũng không nghĩ đến việc dùng tinh diệu chạy trốn. Theo như suy nghĩ của hắn, dùng tinh diệu chạy trốn hoàn toàn là đi tìm chết. Cao thủ cấp bậc Ma Tôn, phỏng chừng chỉ cần một hơi thở là có thể đến nơi. Thời gian một hơi thở căn bản là không thể khởi động tinh diệu, cho nên hắn chỉ còn cách dùng không gian đại na di.

"May mắn là có Phá Không, ta còn có chút nắm chắc!" Trương Tinh Phong liếc nhìn vòng tay màu bạc, cười cười, thân hình lập tức biến mất.

Hắc Nhật lão tổ trong nháy mắt xuất hiện tại nơi Trương Tinh Phong vừa rời khỏi. Hắn ngẩn người, nhưng lại chợt cười: "Tên hung thủ này xem ra công lực cũng không tệ, hơn nữa còn có không gian thần khí, nếu không thì khoảng cách không gian đại na di cũng không thể xa như vậy. May mắn là ta đã dùng tinh huyết dung hợp với hạt châu, có thể xác định rõ ràng vị trí của hắn. Hơn nữa sau khi ta đạt đến Ma Tôn trung kỳ, khoảng cách không gian đại na cũng tăng thêm nhiều, có lẽ so với hắn không sai biệt lắm!"

Hắc Nhật lão tổ thân hình chợt động, trong nháy mặt biến mất giữa tinh không.

Lúc này Bàng Ngạn và A Du ở phía xa cũng chỉ đành nhìn nhau, không biết nói gì.

- Bỏ đi! Chúng ta trở về Hắc Ngục, nói lại chuyện này cho Tiêu đại ca, để đại ca quyết định. Có điều theo như ta thấy, tên gia hỏa truy sát vừa rồi công lực cực kỳ kinh khủng, không phải Ma Tôn thì cũng là Ma Đế!

Bàng Ngạn nhãn lực hơn người, trong nháy mắt đã nhận định.

A Du cũng gật đầu. Chuyện này không phải hai tên tên tiểu gia hỏa chỉ có thực lực La Thiên Thượng Tiên như bọn họ có thể xen vào được.

"Mẹ nó! Tên Hắc Nhật lão tổ này đúng là âm hồn bất tán!" Trương Tinh Phong đã muốn phát điên.

Hắn làm sao cũng không nghĩ đến, Hắc Nhật lão tổ dường như hoàn toàn xác định được vị trí của hắn. Hơn nữa quan trọng nhất chính là cho dù hắn có Phá Không, khoảng cách đại na di gia tăng gấp mười lần, nhưng Hắc Nhật lão tổ đã đạt đến Ma Tôn trung kỳ, khoảng cách đại na di cũng không hề kém hơn hắn chút nào.

Đại na di!

Trương Tinh Phong liều mạng chạy trốn.

Hắc Nhật lão tổ lãnh khốc xuất hiện tại vị trí Trương Tinh Phong vừa rời đi, lạnh giọng nói: "Hừ hừ! Không cần vội! Cho dù ngươi có thần khí không gian thuộc tính, chẳng lẽ công lực của ngươi lại có thể thâm hậu như ta. Không gian đại na di này cực kỳ hao phí công lực, ta không tin là ngươi có thể thoát khỏi sự truy sát của ta!"

Thân hình của Hắc Nhật lão tổ trong nháy mắt biến mất...

Hai người một chạy một đuổi.

Trương Tinh Phong không hề có mục tiêu, căn bản là không kịp xác định phương hướng, chỉ biết không ngừng chạy trốn. Hắc Nhật lão tổ cũng không để ý đến tất cả, chỉ biết đuổi theo Trương Tinh Phong.

......

Nửa ngày sau!

Hai người cũng không biết đã chạy xa bao nhiêu. Có điều Trương Tinh Phong rốt cuộc cũng phát hiện sự tình không ổn: "Mẹ nó! Vô cực lực sắp tiêu hao hết rồi. Tốc độ tiêu hao của đại na di thật sự quá nhanh, ngay cả ma tinh cũng không kịp bổ sung!" Trương Tinh Phong hai tay cầm ma tinh, không ngừng chạy trốn, nhưng tốc độ bổ sung lại không đuổi kịp tốc độ tiêu hao. Hiện tại vô cực lực trong cơ thể hắn đã gần như cạn kiệt.

Hắc Nhật lão tổ ở phía sau cũng muốn phát điên: "Tên gia hỏa này rốt cuộc là ai vậy? Chạy đến tận bây giờ, công lực của lão tổ ta cũng tiêu hao hơn một nửa rồi. A! Đúng rồi! Ta còn có thể sử dụng ma tinh!" Hắc Nhật lão tổ một lòng muốn giết chết hung thủ để báo thù cho nhi tử, không ngờ lại quên mất việc sử dụng ma tinh để bổ sung năng lượng tiêu hao.

Hai tay của Hắc Nhật lão tổ lập tức xuất hiện hai khối ma tinh, bắt đầu nhanh chóng hấp thu lực lượng bên trong. Ma Tôn vẫn là Ma Tôn, tốc độ hấp thu nhanh so với Trương Tinh Phong còn nhanh hơn gấp mười lần, bổ sung vừa vặn ngang ngửa so với tiêu hao.

"Ha ha ha ha... Để xem tên tiểu tặc Huyết Sát môn ngươi có thể chạy đến bao giờ. Bây giờ tốc độ bổ sung năng lượng của lão tổ ta đã ngang bằng với tốc độ tiêu hao, xem ngươi còn trốn như thế nào!" Hắc Nhật lão tổ lúc này tin tưởng gấp trăm lần.

Hắc Nhật lão tổ thân hình lóe lên, tiếp tục đuổi theo.

Không gian đại na di!

Trương Tinh Phong đang chạy trốn đột nhiên giật mình, trong đầu đột nhiên sáng lên, lập tức kinh hỉ nói: "Đúng rồi! Ta còn có tinh thể chứa tinh hoa của Tiên Đế Ma Tôn, còn phải lo lắng cái gì! Ừm... Được rồi, không cần vội! Ta còn có nguyên thạch, tốc độ bổ sung so với ma tinh còn nhanh hơn vài lần. Không cần gấp!"

Trương Tinh Phong bị Hắc Nhật lão tổ đuổi đến phát điên, chỉ biết chạy trốn, ngay cả nguyên thạch và tinh hoa của Tiên Đế Ma Tôn cũng quên mất. Hắn vừa nhớ ra, tâm tình lập tức bình tĩnh lại, ma tinh trên hai tay liền chuyển thành nguyên thạch.

Tốc độ bổ sung của nguyên thạch quả nhiên nhanh hơn nhiều. Trương Tinh Phong bổ sung thậm chí còn nhanh hơn một chút so với tiêu hao.

"Hừ! Hắc Nhật lão tổ! Ta xem ngươi có thể kiên trì đến lúc nào!" Trương Tinh Phong thân hình lóe lên, tiếp tục sử dụng không gian đại na di...

......

Một tháng sau!

Suốt cả một tháng!

Hai tên gia hỏa, một vì giữ mạng, liều mình chạy trốn, một vì báo thù giết con, điên cuồng truy sát.

Sau khi hao phí hết mười khối nguyên thạch trong mười ngày, Trương Tinh Phong cũng cảm thấy xót ruột, hắn bắt đầu sử dụng tinh hoa tinh thể. Đây là tinh thể của Ma Tôn, năng lượng quả nhiên cực lớn, suốt hai mươi ngày sau năng lượng vẫn không có chút nào biến đổi.

Hắc nhật lão tổ lúc này đầy vẻ phong trần mệt mỏi. Trên đường truy sát hắn cũng có lúc vận khí không tốt, đụng phải một khối thiên thạch, đương nhiên kết quả là thiên thạch đó bị hủy diệt.

"Mẹ nó! Tên tiểu quỷ này rốt cuộc là ai, sao lại có thể chạy lâu như vậy? Là lão thử đầu thai hay sao! Lão tổ ta cũng đã tiêu hao hơn ba trăm khối ma tinh rồi." Hắc Nhật lão tổ sử dụng không gian đại na di khoảng cách lớn như vậy, lực lượng hao phí phải gấp mười lần Trương Tinh Phong. Bởi vì Trương Tinh Phong có Phá Không trợ giúp khai mở không gian, cho nên năng lượng tiêu hao cũng ít hơn. May mắn là tốc độ hấp thu của Hắc Nhật lão tổ nhanh hơn, cho nên mới có thể bổ sung tiêu hao. Nhưng năng lượng của ma tinh lại là cố định, tiêu hao nhiều như vậy, một khối ma tinh cũng chỉ đủ mấy chục lần đại na di.

Có điều mấy trăm khối ma tinh đối với một Ma Tôn thì có tính là gì?

Năm xưa ma tinh của Ma giới Thất Hung đều là mấy chục vạn. Hắc Nhật lão tổ mặc dù không có nhiều, nhưng cũng có đến mấy chục vạn. Mấy trăm khối này đối với hắn chẳng nghĩa lý gì.

Trương Tinh Phong cũng vô cùng khổ sở. Bởi vì hắn căn bản không biết tinh đồ, cho nên chỉ có thể dựa vào Phá Không, sử dụng đại na di một cách cẩn thận. Trong lúc sử dụng đại na di, một khi phát hiện phía trước năng lượng cường đại, hắn lại lập tức thay đổi quỹ đạo, tránh khỏi năng lượng đó.

Bởi vì năng lượng cường đại như vậy rất có thể chính là hằng tinh. Nếu như đại na di tiến vào bên trong hằng tinh, Trương Tinh Phong hắn cũng xong đời.

Còn Hắc Nhật lão tổ thì lại rất thoải mái, cứ trực tiếp xác định phương hướng của Trương Tinh Phong để đuổi theo, không cần lo lắng đến cái gì hằng tinh.

Trương Tinh Phong thậm chí còn nghĩ đến việc trực tiếp bay vào hằng tinh, sau đó trốn vào bên trong Thiên Vũ, để cho Hắc Nhật lão tổ cũng tiến vào, bị thần hỏa thiêu chết.

Nhưng Trương Tinh Phong lại không có can đảm làm như vậy. Một khi tiến vào bên trong hằng tinh, hắn cũng không có biện pháp thoát ra, trừ khi có thể tu luyện thành lục chuyển huyền thân.

Chạy!

Chạy!

Chạy!

Trương Tinh Phong chỉ biết không ngừng chạy trốn. Nhưng mà... vận khí của hắn thật sự có thể tốt như vậy mãi được sao? Hắn có thể vĩnh viễn tránh được các loại nguy hiểm hay sao?

Không gian đại na di!

Trương Tinh Phong đã hoàn toàn không còn suy nghĩ, chỉ biết không ngừng sử dụng không gian đại na di. Đột nhiên sắc mặt của hắn đại biến.

Trương Tinh Phong phát hiện phía trước không ngờ lại có một khối cầu năng lượng cực lớn. Năng lượng này gần như bao trùm khắp cả địa phương phía trước. Nhất thời hắn cũng không biết nên làm thế nào. Chẳng lẽ đây là một hằng tinh siêu lớn?

Tất cả địa phương phía trước không ngờ đều bị bao trùm!

Trương Tinh Phong lập tức dừng lại tại nơi mà năng lượng yếu nhất.

"Là nhiệt phong!" Trương Tinh Phong sau khi dừng lại mới phát hiện ra, nguyên lai đây chính là nhiệt phong, năng lượng còn vượt xa so với hằng tinh. Có điều Trương Tinh Phong lại đang ở bên bờ nhiệt phong, cho nên nhiệt độ mặc dù lớn, nhưng hắn vẫn có thể chịu đựng được.

Đột nhiên, sắc mặt của Trương Tinh Phong lại biến đổi, trở nên thảm hại.

Năng lượng trước mắt cường đại như vậy, hắn còn có thể tiến hành không gian đại na di sao? Một khi năng lượng khiến cho không gian biến hóa, hắn thậm chí có thể bị không gian xé nát.

- Ha ha ha ha... Tiểu tử ngươi không ngờ lại chạy đến Hỏa Chi Huyễn Thần Điện! Ha ha ha ha... Nơi này ngay đến cả Ma Tôn đi vào cũng không có hy vọng trở ra, là đệ nhất hiểm địa của Ma giới. Tiểu tử ngươi chạy nữa đi, ngươi cứ chạy nữa đi!

Thanh âm đắc ý ngông cuồng của Hắc Nhật lão tổ vang lên bên cạnh Trương Tinh Phong. Lúc này Hắc Nhật lão tổ cũng đã đến cạnh hắn.

"Làm sao đây? Làm sao đây?" Trương Tinh Phong lúc này đầu óc rối loạn. Bên cạnh năng lượng cường đại như vậy, tiến hành không gian đại na di quả thật là tìm chết. Nhưng nếu không chạy thì phải làm thế nào?

Trương Tinh Phong cũng không chú ý đến, Hắc Nhật lão tổ có thâm cừu đại hận với hắn đang ở cách hắn trăm trượng lại không hề tiến tới một bước.

Đột nhiên, một cỗ năng lượng cường đại quét qua Trương Tinh Phong, hắn không có chút nào phản kháng đã bị cuốn vào bên trong.

"Ha ha ha ha... Ở bên ngoài Hỏa Chi Huyễn Thần Điện trăm trượng sẽ bị nó cuốn vào. Sự lợi hại của thiên diễm thỉ phong cho dù là Ma Tôn cũng không thể chống đỡ được. Đáng tiếc là không thể tự tay giết chết ngươi!" Hắc nhật lão tổ thở dài một tiếng, liền rời đi.

Quyển 11: Hỏa Chi Huyễn Thần Điện

Chương 5: Thiên Diễm Thỉ Phong

Không có chút sức lực phản kháng nào!

Đây là cảm giác đầu tiên của Trương Tinh Phong. Lực hút xoáy tròn vô cùng cường đại khiến cho hắn bị thiên diễm thỉ phong kéo vào bên trong khối nhiệt lượng cực lớn. Nơi này giống như một tinh vực, khắp nơi hoàn toàn là lực lượng của hỏa diễm. Trương Tinh Phong đã từng cảm thụ năng lượng của hằng tinh, nhưng so sánh với năng lượng của hỏa chi tinh vực này, hắn chỉ có thể cảm thán một tiếng:

"Cái này căn bản là không thể so sánh được, chênh lệch quá lớn!"

Nhiệt độ quá cao!

Đây là cảm giác thứ hai của Trương Tinh Phong. Càng bị thiên diễm thỉ phong không ngừng kéo vào bên trong hỏa chi tinh vực, nhiệt độ cũng càng lúc càng cao. Nếu như không phải hắn đã luyện thành thiên hỏa chi thân, có lẽ cũng không thể chịu đựng được.

"Thiên diễm thỉ phong này rốt cuộc muốn đưa ta đến nơi nào? Chẳng lẽ thật sự muốn lôi ta đến Ma giới đệ nhất hiểm địa Hỏa Chi Huyễn Thần Điện? Cái tên gọi 'ma giới đệ nhất hiểm địa' này cũng thật là dọa người. Vừa rồi nghe tên Hắc Nhật lão tổ đáng ghét kia nói, ngay cả Ma Tôn ở nơi này cũng chỉ có vào mà không có ra. Chẳng lẽ Hỏa Chi Huyễn Thần Điện này thật sự lợi hại như vậy? Nhưng mà tại sao hiện tại ta lại không có cảm giác gì?"

Trương Tinh Phong lúc này trong đầu không ngừng suy nghĩ, không hề lo lắng về hoàn cảnh hiện giờ.

"Hừ! Ta cần gì phải lo lắng? Cùng lắm thì trực tiếp tiến vào bên trong Long Linh không gian bồi tiếp Ngữ Yên. Ta cứ ở bên trong Long Linh không gian chậm rãi tu luyện, chừng nào tu luyện đến cảnh giới Thần Nhân rồi hãy tính. Huống hồ hiện nay cơ sở của Thiên Tâm tông đã vững chắc. Bọn Tiểu Long đều có thần khí, ba huynh đệ Diễm Báo cũng có thực lực Đại La Kim Tiên, thêm vào uy lực rất lớn của Diễm Dương tam thích, còn có cái tên A Giao kia, cộng thêm 'hộ tông đại trận' của Thiên Tâm tông, cho dù không có ta, Thiên Tâm tông cũng có thể trở thành đệ nhất tông phái tại Tu Chân giới!"

Trương Tinh Phong khi vừa tiến vào Ma giới đệ nhất hiểm địa này, đã nghĩ đến tình huống phải ở lại lâu dài tại đây, cho nên hiện tại hắn cũng không lo lắng.

Cổ thạch sơ nhũ và linh huyết cũng đã mang về, còn sợ cái gì!

"Phong ca! Nếu như thật sự không có biện pháp, chúng ta cứ ở trong Long Linh không gian chậm rãi tu luyện!"

Giọng nói của Phong Ngữ Yên có vẻ rất cao hứng, hiển nhiên là nàng hy vọng có thể cùng với Trương Tinh Phong sống trong thế giới chỉ có hai người.

Trương Tinh Phong nghe được cũng cười nói:

"Ừm! Ta biết rồi, Ngữ Yên! Có điều nếu như không cố gắng hết sức một lần, sau này ta cũng sẽ hối hận. Trước tiên phải đấu với cái Hỏa Chi Huyễn Thần Điện gì đó một chút, nếu như thật sự không có biện pháp, ta sẽ tiến vào bên trong Long Linh không gian. Đúng rồi! Long Linh, ngươi nhất định phải cho ta tiến vào đấy!"

Thanh âm của Long Linh cũng vang lên:

"Trương Tinh Phong, không ngờ ngươi cũng có ngày này! Để ta nghĩ xem, đến lúc đó có nên để cho ngươi tiến vào hay không... Ai! Rốt cuộc là cho hay không cho đây?"

Long Linh làm ra vẻ nghĩ ngợi.

Trương Tinh Phong cũng nhịn không được phì cười, đột nhiên hắn hào tình vạn trượng nói:

"Mẹ nó! Hiện tại đường lui đều đã chuẩn bị tốt, còn phải lo lắng cái gì! Ai da! Áp lực của thiên diễm thỉ phong này càng lúc càng lớn, ta cũng cảm thấy khó chịu rồi!"

Theo thiên diễm thỉ phong xoáy tròn tiến vào bên trong, áp lực cũng càng lúc càng lớn. Vừa rồi Trương Tinh Phong dựa vào Nhu Kim chiến giáp, căn bản không thèm để ý đến một chút áp lực này, nhưng hiện tại hắn lại cảm thấy khó chịu.

Trương Tinh Phong cẩn thận quan sát chung quanh, chỉ thấy cỗ thiên diễm thỉ phong này dài đến ngàn trượng, điên cuồng xoáy tròn. Hắn vẫn còn nhớ kỹ, khi bắt đầu bị cuốn vào bên trong, độ dài của thiên diễm thỉ phong này lên đến gần vạn trượng. Thiên diễm thỉ phong này khi cuốn vào bên trong, không ngờ lại bắt đầu nén lại...

Nhiệt độ chung quanh cao đến mức đáng sợ, nhưng lại không hề có chút ảnh hưởng nào đối với Trương Tinh Phong. Nhiệt độ này mặc dù cao, nhưng vẫn không cao bằng thiên hỏa. Thân thể Trương Tinh Phong lúc này hoàn toàn được thiên hỏa bao phủ, nhiệt độ không hề ảnh hưởng chút nào.

Thiên diễm thỉ phong phảng phất như một cỗ máy vận chuyển, mang theo Trương Tinh Phong điên cuồng lao về khu vực bên trong hỏa chi tinh vực, cũng là Hỏa Chi Huyễn Thần Điện.

Thiên diễm thỉ phong càng đến gần Hỏa Chi Huyễn Thần Điện, độ dài của nó cũng càng lúc càng nhỏ, áp lực Trương Tinh Phong phải chịu cũng tăng lên vài lần.

"Lão thiên! Áp lực này thật sự quá kinh khủng, bây giờ so với bên trong cấm vực chi nguyên cũng không sai biệt lắm!"

Trương Tinh Phong chỉ có thể vận chuyển vô cực lực vào bên trong Nhu Kim chiến giáp.

"Trương tiểu tử! Đây là gió, gió chuyển động cực nhanh sẽ tạo thành áp lực. Không giống như áp lực tại cấm vực chi nguyên, áp lực ở đây có thể suy yếu!"

Thiên Vũ không hổ là kẻ đã từng cùng Bàn Cổ xông vào vô số hiểm địa tại Tiên Ma hai giới, những chuyện này cũng biết.

Trương Tinh Phong vừa nghe, trong lòng chợt động. Hắn nhớ lại tại Phàm Nhân giới có một phương pháp gọi là tá lực đả lực, bốn lượng đẩy ngàn cân. Hiện tại hắn đã biết nên làm thế nào để đối phó với áp lực hình thành do cuồng phong xoáy tròn này, có điều hắn vẫn hỏi Thiên Vũ:

"Thiên Vũ! Ngươi không phải đã từng cùng Bàn Cổ sư tôn đi qua vô số hiểm địa sao? Cái Ma giới đệ nhất hiểm địa nổi danh khắp nơi này ngươi nhất định là đã đến rồi!"

Trương Tinh Phong chờ một lúc lâu, nhưng lại không hề có thanh âm nào.

Trương Tinh Phong vội vã thúc giục:

"Thiên Vũ, nói đi! Rốt cuộc là Bàn Cổ sư tôn đã từng đến đây chưa? Nếu như đã đến rồi thì chỉ điểm cho ta một chút đi! Nếu như Bàn Cổ sư tôn có ở đây, người nhất định sẽ nói cho ta cho biết, dù sao ta cũng là đồ đệ của người mà!"

Trương Tinh Phong bắt đầu thuyết phục Thiên Vũ.

Một lúc sau Thiên Vũ mới ngập ngừng nói:

"Cái này... cái này... cái này, sư tôn của ngươi đã từng đi qua!"

Trương Tinh Phong lập tức vui mừng:

"Vậy không phải là tốt rồi sao! Sư tôn đã từng đến đây, hơn nữa còn an toàn rời đi, vậy thì chắc chắn là biết làm cách nào rời khỏi nơi này. Thiên Vũ mau nói đi, rốt cuộc phải làm sao để rời khỏi nơi này?"

Thiên Vũ ngượng ngùng nói:

"Sư tôn ngươi đã từng đến nơi này, nhưng mà không có vào Hỏa Chi Huyễn Thần Điện điện gì đó. Bàn Cổ chỉ đến trước cửa Hỏa Chi Huyễn Thần Điện, sau đó thì rời khỏi hỏa chi tinh vực này."

Trương Tinh Phong ngẩn người:

"Như vậy, sư tôn cũng không tiến vào... Ha ha... Được rồi! Như vậy cũng không sao, ta cũng không muốn đi vào đó. Sư tôn có thể từ cửa Hỏa Chi Huyễn Thần Điện rời đi, vậy chắc ngươi cũng biết thông đạo, mau nói cho ta biết đi!"

Thiên Vũ bất đắc dĩ nói:

"Tổng cộng có hai thông đạo. Thông đạo thứ nhất là quay lại đường cũ, nhưng mà ta nghĩ ngươi tốt nhất là nên bỏ cuộc đi. Cửa chính của Hỏa Chi Huyễn Thần Điện hoàn toàn tụ tập thiên diễm thỉ phong. À, đúng rồi! Mật độ thiên diễm thỉ phong ở đó so với nơi này còn mạnh hơn gấp ngàn lần!"

Nghe được những lời này, Trương Tinh Phong không khỏi giật mình:

"Một ngàn lần! Áp lực ở nơi này ta đã cảm thấy khó chịu rồi. Một ngàn lần! Ta nghĩ cho dù là bất tử kim thân cũng không chịu đựng nổi!"

Thiên Vũ lập tức nói:

"Cái gì mà bất tử kim thân cũng không chịu đựng nổi! Ta nói cho ngươi biết, ngay cả lục chuyển huyền thân tiểu thành cũng không thể chạy ra được, bởi vì đó căn bản không phải chỉ là áp lực bình thường. Nếu như chỉ đơn giản là áp lực gấp một ngàn lần, năm đó lục chuyển huyền thân tiểu thành của Bàn Cổ còn có thể miễn cưỡng chịu đựng được. Nhưng mà thiên diễm thỉ phong nén lại một ngàn lần còn có lực hút xoáy tròn, so với áp lực còn kinh khủng hơn. Năm đó Bàn Cổ muốn lao ra ngoài, nhưng lại bị vô số thiên diễm thỉ phong hút đến cửa Hỏa Chi Huyễn Thần Điện, không thể rời đi!"

Trương Tinh Phong nghe được, lập tức cảm thấy choáng váng. Lục chuyển huyền thân tiểu thành cũng không thể chạy ra được, hắn hiện tại chỉ là một tiểu nhân vật ngay cả bất tử kim thân cũng chưa đạt đến, còn muốn trốn hay sao? Quên đi!

Trương Tinh Phong lập tức nói:

"Được rồi, được rồi, đừng đả kích ta nữa! Ta bỏ qua thông đạo thứ nhất. Mau nói đi, thông đạo thứ hai rốt cuộc là cái gì?"

Thiên Vũ chậm rãi nói:

"Thông đạo thứ hai này có lẽ là nơi mà tất cả cao thủ đi đến Hỏa Chi Huyễn Thần Điện đều chết!"

Trương Tinh Phong ngẩn người:

"Như vậy nói cách khác đó chính là tử vong thông đạo. Chẳng lẽ những cao thủ cấp Ma Tôn cũng mất mạng trong đó?"

Thiên Vũ khẳng định:

"Đúng vậy! Hừ, cái gì mà cao thủ cấp Ma Tôn! Ta nói cho ngươi biết, cho dù là Thần Nhân đã độ qua thần kiếp cũng không thể sống được!"

Trương Tinh Phong choáng váng, trong lòng cảm thấy tuyệt vọng. Ngay cả Thần Nhân cũng không thể chống lại được, hắn chỉ là một tiểu nhân vật Cửu Thiên Huyền Tiên còn có thể sống sót hay sao?

Đột nhiên Trương Tinh Phong trong lòng chợt động, liền nói:

"Bàn Cổ sư tôn không phải đã thoát ra được sao? Vậy thì người làm thế nào để thoát ra? Ngàn vạn lần đừng nói là nhờ vào lục chuyển huyền thân!"

"Thiên Vũ, nói cho ta biết! Bàn Cổ sư tôn làm thế nào để thoát ra được? Chẳng lẽ là dựa vào lục chuyển huyền thân?" Trương Tinh Phong sợ nhất là Thiên Vũ trả lời "đúng". Nếu quả thật như vậy, hắn chỉ còn cách từ từ tu luyện mà thôi.

Câu trả lời của Thiên Vũ đã dập tắt hy vọng của Trương Tinh Phong:

"Đúng! Thông đạo đó là một hỏa chi luyện ngục, từ tam muội chân hỏa thấp nhất đến thần hỏa mạnh nhất đều có. Trung ương của thông đạo là thần hỏa, bên ngoài cùng và bên trong cùng của bờ thông đạo đều là tam muội chân hỏa!"

Trương Tinh Phong cũng không nói gì. Thần hỏa, lại là thần hỏa! Cả lịch sử Tiên Ma hai giới cũng chỉ có lục chuyển huyền thân của Bàn Cổ là có thể chống đỡ được.

"Còn nữa! Ngươi căn bản không cách nào tránh được thông đạo này, trừ phi là ngươi ở tại cửa Hỏa Chi Huyễn Thần Điện không đi vào, vĩnh viễn ở tại đó!" Thiên Vũ lại thêm vào một câu.

Trương Tinh Phong tức giận:

"Mẹ nó! Thông đạo này là cái quỷ quái gì, còn không phải là tử vong thông đạo sao? Cũng chỉ có loại biến thái như sư tôn mới có thể ra ngoài. Ta làm không được, chẳng lẽ muốn trốn cũng không được sao? Hiện tại không ngờ ngay cả trốn cũng không cho. Thiên Vũ, nói rõ ràng cho ta biết, rốt cuộc là có chuyện gì, tại sao lại không thể tránh được?"

Thiên Vũ giải thích:

"Xung quanh Hỏa Chi Huyễn Thần Điện có vô số thiên diễm thỉ phong, căn bản là không cách nào rời đi, chỉ có thể đứng yên trước cửa. Nếu như không mở cửa thần điện, vậy thì ngươi sẽ không gặp nguy hiểm gì. Nhưng có ai lại chịu đứng yên trước cửa đây? Hầu như tất cả cao thủ đều mở cánh cửa này. Nhưng khi vừa mở ra, lập tức sẽ có một chùm quang mang phóng tới, không thể nào né tránh được. Tin rằng nếu như quang mang kia muốn tiêu diệt hắn thì rất dễ dàng, cho dù là có lục chuyển huyền thân cũng vô ích!"

Trương Tinh Phong nghe đến trợn mắt há mồm:

"Lão thiên! Ngay cả lục chuyển huyền thân cũng không thể chống lại quang mang kia, nó rốt cuộc là cái gì? Hỏa Chi Huyễn Thần Điện này rốt cuộc là do ai tạo ra, sao lại kinh khủng như vậy?"

Thiên Vũ tiếp tục nói:

"Không cần lo lắng! Quang mang này sẽ không công kích, mà sẽ chiếu khắp toàn thân ngươi. Kỳ thật quang mang này đối với ngươi cũng có chỗ tốt. Lúc trước Bàn Cổ cũng là nhờ được quang mang này chiếu vào, cho nên mới có thể đột phá cảnh giới lục chuyển huyền thân tiểu thành, bắt đầu tiến tới đại thành. Có điều sau khi được quang mang chiếu qua, ngươi sẽ bị truyền tống đến tử vong thông đạo."

"Truyền tống?" Trương Tinh Phong ngẩn người.

Thiên Vũ khẳng định:

"Đúng vậy! Truyền tống, trực tiếp truyền tống đến bên trong thông đạo. Vừa tiến vào thông đạo, ngươi sẽ cảm nhận được tam muội chân hỏa. Ngươi càng đi tới, đẳng cấp của hỏa diễm cũng càng lúc càng cao. Lục muội chân hỏa, thiên hỏa màu tím nhạt, thiên hỏa màu tím, thiên hỏa màu tím đậm, huyễn tật thiên hỏa màu lam nhạt, huyễn tật thiên hỏa màu lam... Sau khi đạt đến thần hỏa, đẳng cấp của hỏa diễm sẽ bắt đầu giảm xuống từ từ, cho đến khi đạt đến tam muội chân hỏa. Nếu như ngươi qua được tầng tam muội chân hỏa này, ngươi sẽ sống sót rời khỏi nơi đây!"

Trương Tinh Phong cũng biết bản thân không hề có chút hy vọng nào, nhưng hắn lại chợt cười, giống như một tên vô lại:

"Ha ha ha ha... Nếu đã là lửa, Trương Tinh Phong ta còn phải lo lắng cái gì? Địa phương tốt nhất để ta tu luyện thiên hỏa chi thân không phải chính là thông đạo kia sao? Ta bây giờ có thể tiến vào khu vực thiên hỏa màu tím đậm để tu luyện. Chờ sau khi tiến bộ, cứ từ từ đi tới, tiến vào khu vực huyễn tật thiên hỏa tiếp tục tu luyện... cứ thế mà tiếp tục. Bên ngoài có hỏa diễm trợ giúp, bên trong lại hấp thu tinh thể có chứa tinh hoa công lực của Tiên Đế Ma Tôn, tốc độ tu luyện tuyệt đối nhanh đến kinh người!"

"Thật là tuyệt diệu, quá tuyệt!"

Trương Tinh Phong cảm thán. Kỳ thật trong lòng hắn còn muốn tiến vào Hỏa Chi Huyễn Thần Điện, nhưng hắn cũng biết Bàn Cổ cũng không thể tiến vào được, xác suất của hắn không cần phải nói.

Đột nhiên sắc mặt của Trương Tinh Phong trở nên khổ sở:

"Có điều trước tiên phải đối mặt với thiên diễm thỉ phong này đã!"

Càng đến gần Hỏa Chi Huyễn Thần Điện, áp lực của thiên diễm thỉ phong lại càng lớn, cuối cùng sẽ biến thành khoảng một trượng. Lúc đó áp lực sẽ đạt đến mức độ cực kỳ khủng bố, chỉ có cao thủ đẳng cấp Tiên Đế Ma Tôn mới có thể giữ được mạng, đương nhiên là ngoại trừ có được đỉnh cấp phòng ngự thần khí.

Mà lúc này thiên diễm thỉ phong chung quanh Trương Tinh Phong đã biến thành khoảng ba trăm trượng, áp lực so với vừa rồi lớn gần gấp ba.

"Không cần vội! Trước tiên ta cứ chơi đùa với thiên diễm thỉ phong này thêm một chút. Chờ đến lúc không thể chống cự được, sẽ tiến vào bên trong Long Linh không gian!" Hiện tại nếu như gặp phải nguy hiểm, Trương tinh phong sẽ không tiến vào Thiên Vũ, mà là tiến vào Long Linh không gian. Đương nhiên nguyên nhân là vì bên trong Long Linh có thê tử Ngữ Yên của hắn.

"Nhu Kim, phát huy tuyệt kỹ thiên biến vạn hóa của ngươi đi!"

Trương Tinh Phong cười lớn, bắt đầu thay đổi hình dạng của Nhu kim chiến giáp, cố gắng giảm lực ma sát với thiên diễm thỉ phong đến mức thấp nhất. Nhu Kim chiến giáp bắt đầu phát triển theo hàng thẳng, nhưng bên ngoài lại dựa theo lực lượng xoay tròn kỳ dị bắt đầu chậm rãi hình thành từng vòng hoa văn hình xoắn ốc...

Trương Tinh Phong rõ ràng cảm nhận được, thiên diễm thỉ phong thuận theo những khe hoa văn nhẹ nhàng thổi qua.Chỉ mới thay đổi một lần, áp lực trên người hắn không ngờ đã giảm đi hơn một nửa.

Bất quá cho dù có giảm đi hơn một nửa, Trương Tinh Phong cũng không thể kiên trì đến cuối cùng.

"Mẹ nó! Thật là quá mức! Không chịu nổi nữa, đi thôi!"

Trương Tinh Phong gào lên, thân hình chợt biến mất. Tại vị trí của hắn vừa rồi xuất hiện một điểm sáng nhỏ phảng phất như hạt bụi. Nếu như cẩn thận quan sát, có thể nhận ra nó giống như một cái bồn thu nhỏ gấp ngàn lần.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro