Chương 21

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mucho tự giễu bản thân do mình quá đề cao bản thân rồi. Làm sao cậu dễ dàng tha thứ cho kẻ dửng dưng bỏ rơi mình trong hố sâu đau đớn. Bây giờ điều anh cần làm chỉ có thể là giúp cậu tránh xa khỏi âm mưu của kẻ đó.

_ Takemichi, anh chỉ muốn hỏi là hồi nhỏ em đã từng quen biết nhóm Mikey không.

Sanzu và Takemichi đều khó hiểu câu nói của Mucho. Với cậu tất nhiên là chưa bao giờ rồi, khi bọn họ quen biết thì cũng là lúc cậu học đại học làm gì có phúc phần quen biết đám đó. Dù vô tình gặp thì chắc cũng là nhìn thấy bọn họ và Yukio đùa giỡn với nhau  thôi.

_ Haruchiyo mày còn nhớ hình dáng lúc nhỏ của Yukio không ?

Mucho xem biểu hiện trên gương mặt họ cũng hiểu hai người đều bị thay đổi ký ức như mình. Xem ra người đó thật sự ra tay không hề nương tay dù đó có là người hắn yêu nhất Takemichi. Để có được cậu ấy hắn không ngần ngại khiến Takemichi bị tổn thương, đủ tàn độc.

_ Mucho em giúp anh đến đây, chứ không cần anh phải kể chuyện ký ức về bọn anh và Yukio như thế nào. Vốn là em ngu dốt cả tin mới theo con đường này.

Takemichi giọng điệu vẫn rất nhẹ nhàng nhưng sâu trong đó ai cũng nghe thấy oán hận. Kisaki bên ngoài vẫn lắng tai nghe mọi việc. Anh nghĩ cái thế giới gì mà đầy tình tiết phim truyền hình. Theo như anh dự đoán lát nước kiểu gì tên Mucho cũng sẽ theo Takemichi tò tò kiểu âm thầm bảo vệ em.

Takemichi im lặng sau lời nói của bản thân, cậu nhớ lại về quá khứ. Rõ ràng cậu phải tìm cho mình một cô gái đáng quý để trân trọng. Không hiểu sao cậu lại đồng ý quen với tên Kisaki nhỉ. Cậu cũng không rõ lý do cứ như bị ai dẫn dắt làm theo.

Cho đến khi cùng hắn và gặp gỡ đám Mikey thì cũng là lúc bắt đầu cơn ác mộng không hồi dứt. Họ xem cậu là kẻ thay thế cho vị anh hùng của mình Yukio. Mỗi việc cậu làm chỉ là bắt chước người họ yêu. Buồn cười đến khó tin.

Cậu cứ thế chịu đựng dù có nghe Kisaki nói với đám Mikey cứ xem cậu là người thay thế Yukio. Những dục niệm dơ bẩn không dám vẩy lên thiên sứ của họ thì cứ làm cậu. Mặc cho Takemichi khốn cùng gào thét thì có làm sao.

Đau từ thể xác đến tâm hồn..

Cậu không có người thân để dựa vào chỉ là một đứa trẻ cố gắng đi học rồi làm thêm. Kết quả lại gặp kiếp nạn cả cuộc đời, cậu không dám oán trách ông trời tại sao cuộc đời mình ra vậy. Vì ai sống nào dám chắc hạnh phúc trọn vẹn.

Đến mức Kisaki muốn giam cầm cậu cho đến ngày lấy đi một bên thận của cậu dành tặng Yukio. Takemichi lúc ấy đã mỉm cười chấp nhận. Đơn giản cậu muốn buông xuôi tất cả, mấy năm qua cũng đủ rồi. Giống như một câu cậu từng nghe

"Thế gian này thật rực rỡ nhưng tôi không muốn đến đây nữa"

.
.
_ Takemichi đi theo anh, anh giúp em thoát khỏi đây

Cho đến lúc Sanzu chạy đến cứu cậu, ánh sánh nho nhoi lại tiếp được thêm hy vọng. Cậu nhận ra vẫn còn có người quan tâm cậu, thật lòng xem cậu tồn tại duy nhất. Có thể nói bây giờ cậu chỉ còn một mình Sanzu.

Tuy cậu nói với Michi rằng bản thân sợ hãi thất vọng. Có lẽ cậu thật lòng là sợ bản thân mình hại người tốt duy nhất mình tồn tại. Giờ đây nghe Mucho nhắc đến quá khứ, cậu vô tình nổi lên hận ý trong câu nói. Thật ra sớm nên buông bỏ mới là đúng, không yêu lấy gì hận. Nếu có cảm giác gì còn trong cậu, chắc là phiền phức khi nói về đám Mikey.

_ Này anh làm Takemichi buồn là em chém anh đấy Mucho.

Sanzu tức tối khi thấy người thương u sầu, anh nghĩ do Mucho nhắc đám đó làm gì. Rồi thêm quả Yukio nữa, đúng là cậu ta lúc nhỏ rất tốt với anh. Còn khóc khi thấy anh bị Mikey rạch miệng, mắng Mikey rất nhiều. Nhưng thì sao lớn lên mọi thứ khác rồi, anh phải theo cảm xúc nơi cái màu đỏ đập thình thịch đây.

Còn vụ hồi ức thì xem như kỉ niệm, nên anh có bao giờ mắng gì Yukio. Mà sao càng lớn cậu ấy càng mỏng manh thì phải. Anh nhớ hồi nhỏ quậy phá đánh nhau các thứ lắm mà, kiểu còn đánh bọn ăn hiếp Kakuchou nữa kì.

_ Hai người nghe anh nói, thật ra mọi thứ đều bị sắp đặt. Nói rõ ra nhất thì Takemichi em không phải trẻ mồ côi đâu.

Cả ba người chấn động khi nghe lời Mucho nói. Nhất là Takemichi người cả mười mấy năm nay cho rằng bản thân là trẻ mồ côi thật sự. Cậu lập tức hỏi Mucho vậy ba mẹ cậu là ai, cậu mang họ gì tại sao cậu lại bị lưu lạc không chút kí ức gì về gia đình.

_ Em thật ra tên đầy đủ là Hanagaki Takemichi chứ không phải là cái họ hiện tại sử dụng. Mọi thông tin giả mạo ấy rất tỉ mỉ đúng không. Lừa gạt cả chúng ta mấy năm.

Sanzu muốn gõ đầu Mucho, cái họ anh ta vừa nói ra chả phải là họ của Yukio sao. Hanagaki Yukio là tên đầy đủ dành thiên sứ yêu dấu của bọn kia mà.

_ Trùng họ sao ? Và anh nói ai hại tôi thành thế này là ai

Takemichi sững người một lúc mới thốt lên câu hỏi. Mucho và Sanzu lo lắng nói Takemichi bình tĩnh.

_ Kẻ sắp đặt mọi thứ theo anh nghĩ không ai khác chính là Mikey đúng hơn là Sano Manjiro.

Kisaki bên ngoài nghe tin quan trọng, còn không khỏi muốn bật cười thành tiếng. Xem ra lần này tên mất nết kia đội chục à không trăm cái quần rồi. Giờ thì xem ai nhục hơn ai đây. Lần trước anh đóng vai kẻ xấu rồi giờ cũng phải thay ca chứ.

Quay lại với Michi cuối cùng Mikey cũng mua được đôi dép mới in hình cái cờ nhỏ xinh xinh. Nhìn anh ấy thích thú nên Michi không hề ý kiến một lời. Có cái Michi nhắc nhở chồng mình, đừng nên tùy tiện đánh người thế. Giờ lại rắc rối ghê.

_ Lần sau đánh phải ra ngoài để không ai can. Nãy mới đút dép vào mỏ tên kia được à

Mikey gật gật đầu, Michi anh nói gì cũng đúng. Do anh lần này quá sơ xuất rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro