| EP . 12 |

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Gặp lại cố nhân liệu có còn như xưa ?

____________

Ngắm nhìn bầu trời đêm chỉ toàn một màu đen qua khung cửa sổ máy bay bằng đôi mắt lờ đờ mệt mỏi vì phải vừa thu xếp đồ đạc vừa phải chỉ đạo toàn quá trình vận chuyển " hàng " tới phi cơ riêng . Đôi bàn tay nhỏ chằng chịt vết chai mân mê ly cà phê trên bàn rồi đưa lên miệng nhấp vài hụm nhỏ

Reika dùng đầu gối cũng đoán ra , hôm nay sẽ có một vài việc cần dùng tới bạo lực để sử lý . Kurokawa thì đang cố kìm nén để bản thân không phát điên lên vì sự ngu ngốc của người em trai nuôi , Ryu thì phải lo cho Yuurou nên cư nhiên không thể mạo hiểm . Nói chung hôm nay sẽ là một đêm không ngủ đầy bão tố đây

Em chưa từng tưởng tượng đến cảnh trở về lại nơi xưa trong hoàn cảnh này . Nhưng ai biết được đâu , cuộc sống của tội phạm là thế mà , đây là con đường em chọn thì cư nhiên em phải cố gắng thích nghi thôi . Chỉ là cứ khi nhớ đến Nhật Bản em đều nhớ đến một thứ không hay cho lắm , nó vừa là quá khứ vừa là nỗi sầu mà em muốn quên đi

Thực sự em đã thay đổi thành một con người hoàn toàn mới để che đậy sự nhỏ bé của bản thân nhưng khoảng trống trong tim chỉ được phủ một lớp sơn mới chứ nào được lấp lại . Ủy khuất lớn nhất mà em phải chịu đựng trong kiếp này là mãi chẳng có bất kỳ mối quan hệ nào mang lại cho em cảm giác an toàn cả hoặc là nếu có thì cũng bị phá vỡ cho tan tành

Cặp đồng tử lam biếc liếc qua hai chiếc ghế khác trong khoang máy bay . Đôi vợ chồng trẻ nhà Kurokawa đang ngồi ở đó , Izana tuy đang tức đến điên nhưng vẫn cố nhịn lại mà ghé đầu dựa lên mái tóc đỏ rực của vợ mình , còn Ryu thì vẫn bế đứa trẻ bé nhỏ đang say giấc nồng trong tay nhưng sắc mặt của cả hai đều chẳng có gì là tốt cả

Em hiểu chứ , em hiểu điều mà cô đang sợ là gì , lần này sẽ chẳng phải là vài cái nhiệm vụ cỏn con dễ dàng không quá ảnh hưởng tới tính mạng nữa đâu mà nó tựa như trận tử chiến trên chiến trường . Lần này chỉ cần một chút sai sót , không chừng đây là lần cuối Yuurou gặp cha mẹ của nó

Vì em hiểu nên em mới không dám để họ đối mặt với nguy hiểm , họ sẽ có người để chờ mình , họ bằng mọi giá cũng phải toàn mạng gặp lại con . Còn em thì chẳng có ai cả , em không nhất thiết là phải sống bởi trước sau gì em cũng sẽ chết . Chỉ là em không cho phép mình chết vì bệnh tật mà thôi , kể cả chết cũng phải có lý do chính đáng chứ

Cũng không biết lúc em mất mạng có ai đau lòng không nhỉ ?

_______________

Sau mấy tiếng ngồi trầm mặc trên máy bay thì cuối cùng cũng tới , Tokyo , cùng một sân bay , nơi em biến mất và rồi trở về

Mái tóc đen tuyền được búi gọn lên chỉ chừa lại vài lọn nhỏ thả xuống trước mặt . Con người xanh biếc chuyển động luôn hồi nhìn xuống phía dưới sân bay . Thật kỳ lạ , ở sân bay này hôm nay lại chẳng vẳng bóng người tấp nập ồn ào như trước . Đèn điện cũng chỉ vài cái được bật lên và quan trọng bằng linh cảm của một tội phạm em đã nhận ra có việc gì đó không đúng rồi

- Chị Ryu , Kurokawa có vài con chó tới cản đường . Chú ý nhé __ Reika quay về phía sau thận trọng nói với hai người kia rồi để chiếc máy tính của mình dựa lên chiếc va-li đen mà liên hồi gõ phím

Song , sau nút " ENTER " của em , hàng loạt đèn đóm ở sân bay liền được bật lên khiến cho vài  " kẻ mang ý đồ xấu " phải có chút bối rối . Mục đích em hack vào hệ thống điện của sân bay không chỉ riêng vậy đâu , em chỉ muốn xác nhận xem quân mình đã đến chưa và tạo điều kiện thuận lợi cho em hành động thôi . Em không thể làm bất kỳ thứ gì trong không gian tối mà

Mở chiếc va-li lôi ra một khẩu súng nhắm lớn cùng gần chục bọc đạn . Reika thuần thục nhanh chóng lắp từng bọc một vào rồi nhắm bắn qua cửa ra vào . Từng viên đạn bạc vô tình được bắn ra đều kèm theo với những kẻ cản đường đều phải ngã gục xuống ôm lấy chân mình mà gào thét

- Chị Ryu cứ ở trên đây nhé , chút nữa em lên đến chị __ Reika quay đầu lại cười híp mắt với Ryu rồi mang theo khẩu súng sau lưng mà nhảy xuống mặt đất

[ Pằng... Pằng... Pằng... Pằng... ]

Từ khi cách xa hai mẹ con kia một khoảng khá xa thì em đã hoàn toàn loại bỏ được rào cản bên trong mình mà liên tục xả súng với những kẻ dám cản đường bản thân . Hàng chục tên đàn ông to lớn vây xung quanh em nhưng nó chẳng còn khiến em hoảng sợ mà thay vào đó còn mang cho em một sự kích thích sượt qua

Em nhếch khóe miệng nở ra một nụ cười quái dị . Em dùng cả hai bàn tay túm lấy cổ áo của hai người rồi đập mạnh đầu chúng vào nhau . Đôi chân nhanh nhảu đạp lên người chúng rồi lấy đà nhảy lên tung một cước mạnh vào những tên còn lại khiến chúng bổ nhào ra đất

Bàn tay nhỏ đầy vết thương , vết sẹo chằng chịt hung hăng bóp lấy quai hàm của một tên rồi ghì chặt làm cho nó dường như muốn vỡ ra thành từng mảnh . Một bàn tay khác giơ nắm đấm lên liên tục đấm vào khuôn mặt không chút nào là đẹp của hắn ta

Bỗng em cảm thấy thấy có kẻ đang ghì lại một bên cánh tay của mình thì liền tức giận mà dùng khuỷu tay thục mạnh vào bụng hắn . Cầm quai hàm đang chảy dòng dòng đầy máu xuống đôi tay trắng muốt của mình đập vào đầu một tên khác....tai người bình thường cũng có thể nghe thấy tiếng vỡ răng rắc của xương người

[ Phập... ]

Đang phẩy phẩy cho tay bớt bẩn , một cây dao sắc nhọn đâm thẳng vào phần lưng em . Reika chau mày lại một lúc rồi đưa tay ra sau nắm lấy chuôi dao rồi không chần chừ mà rút ra rồi dùng chính con dao đó rạch một đường dài trên mặt hắn

- Tao ghét nhất là đứa dám tạo lên bất kỳ vết sẹo nào trên người tao đấy , thằng chó __ Reika nổi đầy gân xanh trên trán co chân lên đá thẳng vào hạ bộ của hắn khiến hắn đau đớn tới tận xương mà khuỵu chân xuống

Em đen mặt dùng bàn chân đạp thẳng vào mặt hắn khiến hắn ngã ngửa ra đất. Em bước tới dẫm mạnh chân lên hạ bộ của hắn rồi thong thả bỏ chân ra thả " nhẹ " con dao xuống

- AAAAAAAAA __ Mắt hắn chỉ toàn là tròng trắng , cổ họng hắn hét to thiếu điều muốn rách ra

- Ranh con chưa dứt sữa __ Một tiếng hô lớn vang vọng bên tai Reika nhưng em chưa kịp phản ứng , mới dứt được khẩu súng nhắm sau lưng thì một viên đạn đã gần như xuyên qua giữa trán em

Bất chợt có một cánh tay em ra rồi vô tâm mà thả khiến em ôm chầm mặt đất . Vài tiếng súng cùng tiếng kim loại va chạm với da thịt con người vang lên , cho tới khi em đứng dậy loạng choạng đứng dậy nhìn bóng lưng tên kia đang thấp thỏm trong đám " chó " đang bao vây định chơi xấu từ đằng sau

Reika nâng khẩu súng trong tay lên thận trọng nả từng phát đạn một , tất cả đều trúng vào trọng tâm là đầu của chúng . Cùng lúc mắt thấy bóng dáng kẻ địch của tên vừa cứu mình , em liền không nhân nhượng mà bắn thêm một viên đạn nữa . Nó sượt quá má của tên kia rồi xuyên qua một bên nhãn cầu của kẻ đối diện gã

- Này , cô cố ý đấy à . Tôi vừa cứu cô đấy nhé __ Gã ta xoay đầu lại , trên trán nổi vài chữa thập đỏ mà đen mặt nhìn em

- Hả....?__ Reika nhìn chăm chăm vào đôi mắt phong lan thẫm mang đầy mị hoặc của gã mà đơ mặt ra

Haitani...... Ran ?

Gã bây giờ mặt đối mặt , đôi mắt giãn to ra mà nhìn người con gái trước mắt . Gã chẳng lẽ là đang mơ hay là do gã nhớ em quá nên bị ảo giác ? Không...không phải...vết xước lớn trên má gã vẫn còn cảm giác đau rát mà sao có thể được cơ chứ

- Reika ? Là em à...... __ Ran từ từ thốt ra với chất giọng run run đậm chất mệt mỏi , đôi tay gân guốc không kìm được cảm xúc mà đưa lên chạm vào má em vuốt nhẹ

Gã trong lòng như nở hoa , em cuối cùng cũng xuất hiện , người con gái mà suốt hai năm nay gã điên cuồng tìm kiếm . Reika...cuối cùng gã cũng gặp được em......

________________

Bỗng nhiên nổi hứng muốn chuyển giới để Reika gọi là Daddy

Coi bộ khá thú vị

Sắc đẹp của con làm mama u mê Reika à

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro