𝕀𝕟𝕥𝕣𝕠

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

𝕿𝖎𝖙𝖑𝖊: Tàn tro rực rỡ

𝕬𝖚𝖙𝖍𝖔𝖗: Simp

𝕮𝖆𝖙𝖊𝖌𝖔𝖗𝖞: Angst, Drama, Thriller

𝕽𝖆𝖙𝖎𝖓𝖌: 15+

𝕯𝖎𝖘𝖈𝖑𝖆𝖎𝖒𝖊𝖗: Không thuộc về tác giả

𝖂𝖆𝖗𝖓𝖎𝖓𝖌:

- Có cảnh máu me bạo lực lưu ý trước khi đọc

𝕾𝖚𝖒𝖒𝖆𝖗𝖞:

Trong cuộc sống của mỗi người, đều xuất hiện một người... chúng ta theo đuổi, theo đuổi tới khi hết mọi chấp niệm, theo đuổi cho tới khi chúng ta phát hiện vốn dĩ họ là ánh sáng, ánh sáng rất đẹp, đẹp tới nỗi chỉ có thể ngắm nhìn, tới nỗi khi chạm đến lại khiến chúng ta bị thương, bị thương sâu sắc.. Nhưng mặc cho bóng tối không thể với được ánh sáng chúng ta vẫn cứ cố chấp mặc cho tư tưởng méo mó đến đâu vẫn khao khát tột cùng thứ không thuộc về mình.

𝙏𝙖𝙘𝙝𝙞𝙗𝙖𝙣𝙖 𝙉𝙖𝙤𝙩𝙤

Huỷ hoại Izana Kurokawa.

Ngay từ lúc bắt đầu, cậu chính là có suy nghĩ như vậy. Bản thân Naoto là một kẻ thức thời nên sau khi điều trị cậu liền bắt tay vào hành động dù vốn dĩ hắn ta là kẻ không dễ đối phó.

Việc hắn ta làm với Naoto và cả những người thân của cậu, cậu cả đời tuyệt đối không thể nào tha thứ cho hắn được.

Xảy ra một số chuyện, Naoto bắt đầu thay đổi. Trở thành người hắn thích, tin tưởng và trọng dụng mặc dù bạn bè, người thân đều đau lòng thay cho cậu, cho rằng đầu óc cậu hỏng rồi nhưng Naoto biết rõ bản thân là đang muốn làm gì.

Đấy đều là những tuyệt tình mà hắn ta đáng phải nhận lấy.

𝙄𝙯𝙖𝙣𝙖 𝙆𝙪𝙧𝙤𝙠𝙖𝙬𝙖

Cho đến khi Tachibana Naoto biến mất hoàn toàn khỏi tầm mắt, Izana mới tháo lớp nguỵ trang xuống, để lộ ra ánh mắt si mê tràn đầy dục niệm không cần phải che đậy.

Izana luôn tự hỏi không biết tự bao giờ đối với Naoto lại có một chấp niệm mê luyến tới như vậy?

Hắn ta nhìn theo bóng lưng đã khuất lấp của Naoto liền trưng ra một ý cười. Một nụ cười sâu thẳm u uất như màn đêm, quỷ dị đến lạ thường.

À, chắc có lẽ, chính là từ lúc ấy...

Tự bao giờ, hắn đã không thể nào trả lời câu hỏi của bản thân.

Lần đầu tiên, gặp Tachibana Naoto chăng?

Mái tóc đen đó, thật giống với người ấy. Đặc biệt khi cười, nụ cười ấy lại càng giống. Một nụ cười hồn nhiên, không vụ lợi, không toan tính và chỉ dành riêng cho mình hắn.

Hình như còn lúc đó.. ừm, một số tình tiết khiến hắn ta không còn nhớ rõ. Lúc đó là thế nào nhỉ?

Izana ngả mình xuống chiếc ghế dài, hơi nghiêng đầu, tầm mắt đấu nhau giữa một điểm trên không trung, chìm đắm vào hồi ức..

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro