#11

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

#11 Đừng khóc.
Xem nào, hôm nay là ngày gì các bạn đều biết nhỉ?
Cảnh báo R17
Đọc chap này đừng để ý tới thời gian vì chap này thời gian phi logic lắm=))
-----------------------------------------------------------
- Takemichi, hay là ta... - Mikey nhìn Takemichi với đôi mắt long lanh. Cả hai đứa lúc này vẫn ngồi trong bồn tắm mà nhìn nhau.

- Không! - Takemichi dứt khoát từ chối mà không để chừa một khoảng trống thời gian nào.

- Đi mà Takemichi, chúng ta– - Mikey lại bắt đầu xuất chiêu làm nũng luôn có hiệu lực với Takemichi.

- Đéo. - Ôi thật bất ngờ, Takemichi thế mà lại cắt ngang câu nói của anh để từ chối. Đây có thể xem là hành động dũng cảm không? Cắt ngang lời nói của tổng trưởng thì có bị giết không?

Câu trả lời là có nhưng với Takemichi là không.

- Takemichi– - Cứ cố thôi, hãy cố gắng làm nũng nếu có cơ hội và rồi bạn sẽ được chấp thuận.

- Đã bảo đéo. - Vâng, một lần nữa Takemichi từ chối và cắt ngang lời nói Mikey.

Quá tam ba lần. Mikey bị từ chối đã là lần thứ ba rồi. Sự kiên nhẫn của anh tới lúc này tan theo mây khói rồi.

Anh vồ tới Takemichi nắm chặt lấy cằm cậu mạnh bạo hôn môi cậu.

Cậu bất ngờ với hành động của anh, đập mạnh vào vai anh ý kêu anh buông ra.

Nhưng rất tiếc. Em đã động vào giới hạn kiên nhẫn của Mikey thì em phải chịu trừng phạt thôi em.

Mikey buông cằm cậu ra, đổi chỗ bóp chặt lấy miệng cậu.

Hai người day dưa hôn nhau một hồi lâu cuối cùng Mikey cũng chịu buông tha cho cậu.

Cậu vừa được buông liền tham lam hít thở khí trời.

Gương mặt đỏ bừng cùng với đôi mắt đã ngấn nước từ bao giờ khiến cậu trở nên quyến rũ hơn bao giờ hết.

Nơi nào đó của Mikey bắt đầu cảm thấy khó chịu, anh híp đôi mắt lại chăm chú nhìn cậu.

- Không làm tới bước cuối cùng nhé. - Mikey ngồi lên đôi chân đã dũi thẳng trong bồn nước của Takemichi.

- Không, kiểu quái gì mày cũng lại làm nũng để được làm. Tao không tin mày nữa đâu. - Takemichi phồng má không thèm nhìn vào mặt anh tránh nhìn thấy gương mặt đẹp trai đó lại khiến cậu mềm lòng.

- Thật, lần này nói xạo tao làm chó. - Mikey đưa một tay lên hứa. Takemichi thấy anh như thế cũng chẳng muốn từ chối nữa. Chắc là Mikey lúc đó sẽ không sủa lên đâu nhỉ?

- Takemichi? Được không? - Mikey chồm tới đẩy mặt hai người sát gần nhau. Takemichi bặm môi khó trả lời. Nói chung là cậu đồng ý đấy nhưng cậu ngại nói ra quá. Nói ra lỡ người kia nghĩ cậu nghiện còn ngại thì sao. Cậu phải giữ miếng liêm sỉ cuối cùng mà mình có. Không thể nói. Không thể nói.

Mikey thấy cậu không từ chối mà chỉ im lặng liền biết cậu đồng ý. Anh nở nụ cười gian manh đứng dậy bế cậu ( Tôi lười miêu tả cảnh bế quá nên ảnh sẽ xuất hiện ở cuối nhé. ) ra khỏi phòng tắm.

Anh thả mạnh cậu xuống giường. Một tay cầm lấy hai tay của cậu đặt lên trên đầu. Tay còn lại vuốt dọc từ trên xuống dưới.

Cậu nhắm mắt ngại ngùng không dám mở.

Bàn tay ấy điêu luyện như đây không phải lần đầu tiên vuốt ve thân thể vậy. Takemichi nhận ra điều kì diệu mở to mắt trừng anh.

- Đây là lần đầu của mày đúng không?- Tuy rằng em bé nhà ta không biết ghen nhưng em cũng biết nhận ra sự đặc biệt. Nào ẻm sẽ dỗi chứ ẻm không ghen đâu.

- Ừm, lần đầu với con trai. - Mikey gật đầu trả lời. Takemichi nghe câu trả lời của anh đột nhiên tức vùng vẫy đôi chân đá thẳng vào bộ phận quan trọng của anh.

Mikey buông tay Takemichi ra, ôm lấy bộ phận nhỏ của mình. Takemichi ngồi dậy đắc ý cười khinh.

- Khốn nạn, mày lên giường với bao nhiêu con rồi. Lại còn lần đầu với con trai. Tao không cắt thằng nhỏ của mày là mày tính lên giường với cả tấn thằng khác đúng không. - Takemichi quăng gối vào thằng mặt Mikey rống lên.

Mikey ôm lấy gối lắc lắc đầu.

- Hông phải, mày phải nghe tao giải thích. Tao là lần đầu làm chuyện này, thật sự là lần đầu đó. -

- Im đi, khốn nạn. -

Lại lần nữa chúng ta được thấy cảnh Mikey bị quăng gối vào mặt, Takemichi quăng cái gối thứ hai cũng là cái gối cuối cùng cậu có.

Quăng hết gối chuyển sang mền, cậu cầm mềm quăng thẳng che mất đi anh.

Anh kéo mền xuống, gương mặt trở nên đáng sợ hẳn.

- Takemichi, tao chiều mày nên mày hư đúng không? - Mikey cầm chặt lấy gối quăng vào Takemichi.

Và ngay đây chúng ta sẽ thấy được sự khác biệt giữa hai người khi quăng.

Takemichi là một em bé sức yếu và hiền lành nên lực khi quăng của em bé nhà chúng ta rất nhẹ.

Nhưng Mikey thì khác. Mikey là ai, là tổng trưởng của Touman, là tổng trưởng của Phạm Thiên. Là bất lương đứng trên đầu bao nhiêu là người.

Một mình Mikey có thể xử mấy trăm người.

Nên khi quăng gối, chỉ cần lỡ tay cho lực mạnh xíu cũng có thể khiến người kia nhập viện.

May thay, Mikey vẫn nhớ ra người đằng kia là Takemichi. Anh chỉ quăng nhẹ khiến cho Takemichi nằm xuống giường còn anh thì nhanh chóng vồ tới kèm chặt cậu.

Takemichi dự định xuất chiêu vừa nãy nhưng buồn thay chân của cậu cũng bị chân anh dùng lực đè lên.

Giờ thì chạy đằng trời em nhé.

Mikey cuối xuống cắn nhẹ vào cổ cậu và để lại dấu vết cắn rõ to.

- A. Mày là chó hả. - Takemichi vừa đau vừa tức nên lỡ miệng chửi lúc nào không hay.

- Takemichi... Mày vừa bảo tao là chó đấy à? - Mikey bắt khá chính xác trọng điểm. Takemichi cũng nhận ra mình ngu rồi mới bảo anh là chó.

Đ* nhớ lại xem lời hứa hồi nãy. Nước đi này Takemichi đi sai và cậu vẫn còn cơ hội đi lại.

- Không, mày là Mikey, mày là người, là thần, là tiên, là thế giới của tao. Mày là tất cả đối với tao. - Takemichi lắc đầu mạnh để xua đi cái câu bảo Mikey là chó đi.

Mikey cười nhẹ, cắn mạnh vào nhũ hoa cậu.

Takemichi giật nãy người rên lên vài tiếng.

- Tao muốn làm chó hơn. - Mikey ngặm lấy nhũ hoa cậu, bắt đầu dùng lưỡi vờn qua vờn lại. Takemichi bị kích thích, người cậu run lên từng đợt khoái cảm.

Vờn chán bên này thì đổi qua bên kia.

Nhũ hoa của Takemichi bị Mikey cắn cho sưng đỏ lên. Takemichi đột nhiên cảm thấy bên này có chút mất mác đổi lại bên kia kích thích đến kì lạ. Cậu vặn người uốn éo.

Mikey buông lỏng tay Takemichi ra, anh dùng tay của mình chạm vào bên ngực còn lại xoa nắn khiến cho cậu cảm thấy dễ chịu hơn nhưng tay thì sao bằng miệng được? Vả lại tay của Mikey rất thô ráp không như chiếc lưỡi mềm và ấm nóng ấy của anh.

Nghĩ thế thôi chứ tay thì vẫn sướng bỏ mẹ. Như đã nói trên, tay của Mikey khá thô ráp, bất lương mà tay thô ráp cũng là chuyện thường thôi.

Những lúc Mikey dùng ngón tay chạm nhẹ vào đầu vú của cậu cũng đủ khiến cậu nhỏ cậu cương lên rồi.

Cậu bám chặt tay vào vai Mikey, miệng thì phát ra tiếng rên dâm đãng.

Mikey buông tha cho đầu vú của cậu, anh trượt xuống liếm qua bụng rồi lại ngừng.

- Sao lại ốm thế này chứ. - Mikey vuốt ve bụng của Takemichi. Takemichi cũng lấy tay chạm vô bụng mình, gần đây cậu ít ăn lại rồi nha, còn rất chăm chạy bộ nữa nên chắc bụng cậu cũng nhỏ xuống rồi.

- Tại muốn có cơ bụng như mày á. -

Takemichi đổi qua đặt tay lên bụng anh vuốt ve, miệng cong lên cười khiêu khích. À chiêu mới học của Takemichi, vuốt ve cơ bụng quyến rũ người yêu.

Mikey thật sự không muốn nhịn nữa.

Anh nâng một chân của cậu lên đặt trên vai mình. Dần liếm từ cổ chân xuống và cắn mạnh ở ngay bắp đùi của cậu.

- Ân... -

Takemichi rên lên, tiếng của cậu lại nhỏ lạ thường.

Mikey liếm lại chỗ mình vừa cắn nãy rồi lại ngồi thẳng dậy nhìn biểu cảm ngại ngùng của Takemichi.

Xem nào, con người vừa nãy cười khiêu khích quyến rũ anh giờ đây lấy tay che mặt à?

Mikey nhếch một bên khoé môi, cúi xuống đối diện cậu nhỏ của Takemichi và liếm qua đầu khấc của cậu.

Takemichi run lên, lấy tay đẩy đầu anh ra.

- Không được, chỗ đó không được... Dơ lắm. - Takemichi ngại ngùng che lại bộ phận sinh dục của mình.

Mikey híp mắt nhìn cậu, kéo tay cậu ra khỏi chỗ đó.

- Mới tắm dơ gì cơ chứ. Nằm im đó. -

- Nhưng... ngại lắm... -

- Ngoan, sẽ sướng mà. Không sao. - Mikey cầm lấy cậu nhỏ của Takemichi lần nữa cúi xuống ngậm lấy nó và dùng kĩ thuật điêu luyện của mình đem tới cho Takemichi khoái cảm.

Takemichi một tay nắm chặt tóc anh, tay còn lại vẫn để che mặt.

Quả thật Takemichi không thể không thừa nhận Mikey kĩ thật quá tốt. Chỉ vừa mới một chút đã khiến cậu muốn lên đỉnh.

Cậu kéo tóc anh lên sẵn kéo anh ngồi dậy rồi bắn ra.

Tuy là kéo lên rồi nhưng động tác của cậu vẫn chậm quá nên vẫn vương một chút chất dịch màu trắng bám ngay khoé miệng của Mikey.

Takemichi giật mình nhìn xung quanh xem có khăn giấy không. Mikey cầm lấy tay cậu kéo cậu ngồi dậy đối diện mình.

- Liếm giúp tao đi Takemicchi. - Mikey biết cậu thích được anh gọi bằng cái tên này và anh đã cố tình gọi nó ngay lúc này. Nghe anh gọi cái tên này chắc cậu sẽ không từ chối đâu. Cậu thích nó tới thế cơ mà.

Takemichi ngại ngùng nhìn gương mặt anh và chất dịch trắng nhớp nháp ở ngay gần khoé miệng của anh.

- Của mày đó, thử xem nó có vị gì. - Mikey đặt tay ra sau đầu cậu kéo khoảng cách giữa hai người gần hơn.

Takemichi nhắm mắt chồm tới liếm gần khoé miệng anh. Một mùi tanh nồng xông vào mũi cậu, vị của cái chất màu trắng này cũng chả tốt lành. ( Tôi không biết nó có vị gì hết! )

Mikey cười vui vẻ đè cậu xuống hôn. Lần này cậu cũng chịu đáp lại nụ hôn của anh, lưỡi hai người không ngừng được việc vờn qua vờn lại.

Chợt bên ngoài mưa rơi xuống tí tách từng giọt. Mikey ngồi thẳng dậy nhìn Takemichi đang đỏ mặt ngượng ngùng.

Anh đưa hai tay của Takemichi lên phía trên đầu cậu, dùng một tay kìm chặt không cho cậu có cơ hội di chuyển.

Takemichi không hiểu hành động của anh, cậu nhăn mày nhìn anh.

Anh dùng tay còn lại để trước hậu huyệt của cậu.

- Làm gì vậy...? -

- Mở rộng hậu huyệt. -

- Mắc gì phải mở rộng hậu huyệt, có làm tới bước cuối đâu. Mày hứa rồi mà. -

Mikey không trả lời, chỉ cười, hai ngón tay từ từ di chuyển vào. Takemichi bị bất ngờ vùng vẫy muốn thoát ra nhưng không thành, cậu cắn chặt môi, trừng mắt nhìn anh.

Ngón tay anh ở trong hậu huyệt của cậu bắt đầu di chuyển . Cậu là lần đầu chơi trò này nên xuất hiện cảm giác khó chịu xen lẫn với khoái cảm.

Takemichi vẫn cắn chặt môi không cho nó phát ra thêm bất kì tiếng rên rỉ nào nữa. Mikey nhìn thấy cậu cắn môi tới sắp chảy máu rồi. Anh cúi xuống liếm môi cậu và ghé sát vào tai cậu dịu dàng nói.

- Nhả ra đi, mày không muốn tự làm mình đau đâu. Tao sẽ xót. -

Takemichi vẫn không chịu nghe theo lời anh, cậu vẫn cắn chặt môi mặc kệ môi của cậu bây giờ đang xưng lên, Mikey khó chịu híp mắt.

Động tác của anh cũng trở nên mạnh bạo hơn.

Cảm giác kì lạ qua đi, Takemichi bây giờ chỉ cảm thấy toàn là khoái cảm thôi.

Cậu không chịu nổi nữa, miệng tự động phát ra tiếng rên rỉ, môi cậu vừa được buông tha liền bị đôi môi khác chiếm mất.

Lần này sau khi kết thúc nụ hôn, anh cắn mạnh vào môi cậu khiến nó chảy máu.

Cùng lúc đó, lần nữa cậu nhỏ của Takemichi bắn ra. Mikey rút hai ngón tay của mình ra, nhìn thứ tinh dịch màu trắng ở trên bụng.

- Đủ rồi mà... Đừng tiếp nữa mà Mikey... -

- Đủ thật à? - Mikey nghiêng đầu. Takemichi bặm môi miễn cưỡng gật đầu.

- Nhưng cậu nhỏ của mày chưa đủ... - Mikey chạm vào đầu khấc của Takemichi, Takemichi tai đỏ lên, khép chân lại.

- Đủ rồi, đừng tiến thêm bước nữa, tao không muốn đâu. Mày cũng đã hứa rồi mà. Thất hứa làm chó.-

- Gâu! -

Các bạn sẽ không tin vào truyện này đâu. Mikey bất bại chính xác là đã sủa đấy, thật sự là đã sủa đấy.

Takemichi bất ngờ hơn bao giờ hết, cậu nhìn chằm chằm vào vật to lớn của anh, nước mắt dần dần rơi xuống.

Mưa bên ngoài cũng càng ngày càng mạnh thêm. Nó lấn át đi cả tiếng khóc của cậu.

Mikey nhìn cậu khóc anh cũng xót chứ nhưng anh không biết dỗ người đang khóc thế nào hết á.

Mikey tâm trạng rối bời buông lỏng tay Takemichi ra. Takemichi nhân cơ hội đẩy mạnh anh về sau khiến anh lăn xuống giường còn cậu lấy chăn che mình lại. Mắt vẫn tiết ra nước chảy dài trên gò má.

Mikey bắt đầu suy nghĩ lý do vì sao Takemichi lại khóc và rồi anh mới chợt nhận ra mình đi quá xa rồi, cả hai đứa vẫn chỉ mới 16 tuổi, cậu không muốn làm chuyện đó, anh bức ép cậu thế khác quái gì thằng biến thái muốn hi,.ếp d*m phụ nữ đâu.

Mikey đứng dậy quỳ xuống ngay bên giường, kéo mặt cậu lại sát mặt mình, dịu dàng lau nước mắt cho cậu.

- Ngoan đừng khóc. Không làm nữa, tao xin lỗi. Đừng khóc nữa. -

Mikey đặt một nụ hôn nhẹ lên mi mắt của cậu.

Anh ôm cậu vào lòng liên tục nói xin lỗi, cậu ngừng khóc chỉ để lại những tiếng nấc đáp lại lời xin lỗi đó.

Mikey nhẹ nhàng xoa mái tóc mềm vẫn còn ướt của cậu, gục đầu lên bả vai cậu hối lỗi.

- Làm mày sợ rồi, lỗi tao. Đừng khóc nữa. Tao không muốn thấy người tao yêu khóc đâu. -

- Sao này... hức... đừng có mà... hức... doạ tao nữa. Mày có biết... hức... tao sợ lắm không. - Takemichi vừa nói vừa nghẹn ngào đập vô bả vai anh. Anh không ngăn cậu chỉ ngồi im cho cậu đập mình. Dù sao cậu cũng đập có đau đ*o đâu, cả người cậu mềm nhũn cả rồi mà, ngăn chi cho mệt.

- Ngoan, đi ngủ ha. Không tiếp tục nữa được chứ. -

- Ừm. -

Hai người buông tha nhau. Takemichi nằm xuống giường an tâm nhắm mắtt Mikey leo lên nằm ôm chặt lấy cậu.

Tiếng thông báo điện thoại Mikey vang lên. Cái tiếng nhạc chuông phá vỡ cả bầu không gian yên tĩnh. Nghĩ gì vậy? Đặt nhạc chuông là giọng Takemichi gọi tên Mikey nữa chứ. Takemichi vừa mới yên tĩnh được không bao lâu lại đỏ mặt nữa rồi. Cậu đập vào ngực anh tỏ ý trách cứ.

- Honey. - Mikey kêu lên, Takemichi ngạc nhiên mở to mắt. Anh vừa gọi cậu là honey đấy, là honey đấy!!!

- Sinh nhật vui vẻ. -

Mikey cười lên, nụ cười mà Takemichi thích nhất. Mưa bên ngoài tạnh rồi chỉ còn những giọng nước động lại trên lá cây rơi xuống, bầu trời tối đêm như thế nhưng trong mắt Takemichi lại có thể hiện ra cả một vùng trời xanh thẳm, một cánh đồng rộng lớn và chàng trai cậu yêu đang nở nụ cười với cậu.

Takemichi nhìn ánh trăng chiếu sáng vào khuôn mặt nhỏ đang tươi cười ấy. Cậu ôm anh, dụi đầu vào ngực anh không nói một lời nào cả.

Cả cuộc đời của cậu có lẽ chỉ cần như vậy là đủ rồi.
-----------------------------------------------------------

Tôi là lần đầu viết mấy cảnh thế này nên mong được góp ý lắm đó.

Cuối cùng là chúc mừng sinh nhật Takemichi :3 chúc em có một ngày 25/6 vui vẻ em nhé.

Cảnh ôm

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro