50%

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"vậy shin-chan ở đây chờ chị đưa đám nhóc này về ăn uống để còn đi học, nhanh thôi chị sẽ đến, không bỏ em một mình ở đây đâu!"

amai lúc nào cũng ấm áp với bọn nhóc như thế. từ lúc bắt đầu cho đến hiện tại, cô vẫn chu đáo với từng đứa như thế. sợ rằng shinichiro ở đây một mình sẽ đâm ra chán nản hoặc là sợ sệt.

cô trước khi đóng cửa lại còn lo lắng nhìn shinichiro thêm một lúc, thấy đứa nhỏ nhìn mình cười một cái.

"em thật sự không sao đâu! chị an tâm đưa mấy em về nhà đi học đi"

amai chớp mắt gật gật đầu, nhẹ đóng cửa lại rồi dẫn cả lũ về. thật ra là còn lo lắm đấy, trong đầu cứ xuất hiện cảnh tượng shinichiro bị người ta lẻn vào phòng sát hại bằng đủ thứ cách, cứ chốc chốc lại xoay đầu nhìn về phía phòng của anh.

takemichi ở với cô từ bé đến lớn, nhìn một phát liền biết cô nghĩ gì, lập tức trêu chọc:

"cứ suy nghĩ lung tung thôi, anh shin đâu phải ông trùm gì đâu mà có người lẻn vào giết ảnh! chị bị lặm phim quá rồi đó!"

"...."

cậu nói một tràn không chừa lại cho amai một tí mặt mũi nào. còn cái lũ quỷ đi bên cạnh chẳng nể cô, cười đến ná thở, mặt đỏ bừng.

kakucho cười đến mức nói chuyện cũng có phần khó khăn, cứ vài chữ lại phải dừng lại lấy hơi.

"c-chị... há há! đã hai mươi bốn tuổi rồi... chứ đâu phải nhỏ nhít gì đâu maimai..."

smiley thấy người đàn ông bậm trợn đi ngang, máu trêu bà chị nổi lên, chỉ tay vào mặt người ta nói lớn:

"í!!! người đó trong đáng nghi lắm kìa chị, mau mau theo dõi chứ không thôi người ta sẽ kết liễu anh shin đ-!!!"

"trời ơi cái thằng quỷ nhỏ này!! hết trò để chơi rồi hả! souya, em về phải mách mẹ thằng anh em chơi kì cục cho chị!!!"

amai dù nhanh nhẹn chạy đến bịt miệng lại thì cũng không kịp, một tay dí vào đầu thật mạnh làm cậu muốn la cũng chẳng la được. đâu có để ý rằng người đàn ông kia nghe rõ từng chữ, đang từ từ tiến lại gần cô.

"nè cô gái!"

"hức!!!!"

giật bắn người quay mặt lại, bộ dạng khúm núm lập tức xuất hiện trước người đàn ông đáng sợ này.

"quản miệng thằng con trai cô đi!"

thằng... con trai??

phút chốc cảm giác sợ hãi người trước mặt biến mất, amai chớp chớp mắt nhìn đối phương, hỏi lại một lần nữa cho chắc.

"quản miệng ai... ạ?"

"con trai của cô, thằng nhóc tóc cam này đây!"

bộ nhìn cô già lắm hả?

smiley rất nhây, vừa hiểu đại khái sự việc trước mắt liền vui vẻ gọi amai bằng hai tiếng mama.

"mama~ người này có giết anh shin không? mama nhớ cản lại nha~"

con mẹ nó sao giọng mày giờ lại dẹo thế hả nahoya, ăn đấm không? chị mày ghét nhất là mấy đứa dẹo đấy!

chuyện trong nhà một chút rồi tính, giờ ưu tiên giải quyết chuyện ngoài trước. amai cuối đầu 90°, thành tâm xin lỗi người trước mặt.

"cho con xin lỗi chú nhiều ạ!!! thằng nhỏ này là em con, nó phá phách nghịch ngợm nên nói lời không hay về chú rồi!!"

"lần sau nhớ chú ý là được, cũng xin lỗi vì đã nhầm lẫn là con cô. với tôi mới có 22 tuổi thôi!!"

ema bước lên, cố gắng lôi kéo sự chú ý của người đáng sợ để giải thích.

"chú chú! chị con năm nay 24 rồi á!"

.   .   .   .   .

"phụt-"

mấy người ngồi chờ vào khám với mấy y tá đứng gần đấy giờ đã không nhịn người được, tất cả đều che miệng khúc khích cười trước cái trường hợp ba chấm này.

"...."

may mắn người nói là bé ema, amai mới có thể kiềm chế được mình. nếu là một thằng đực rựa nói câu này, amai chắc chắn rằng sẽ lặt đầu nó tại chỗ rồi bị bắt lên đồn vì tội bạo lực trẻ em rồi.

___________________

3/5 chap.

cốt truyện giờ chỉ còn cuộc sống dui dẻ dui dẻ của mấy chị em. hy vọng là mọi người không chán.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro