CHƯƠNG 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ở thế giới của Thời Ngu, cô tiến vào showbiz khi tuổi còn nhỏ, hơn nữa lại chỉ một lòng theo đuổi sự nghiệp, không để ý đến nam nhân, nên cũng chưa có yêu đương bao giờ.

Vốn dĩ tưởng về sau sẽ hưởng thụ cuộc sống, không ngờ tận thế lại tới.

Áp lực sinh tồn làm cho đạo đức quan ở mạt thế suy đồi, nam nữ chỉ cần một ánh mắt là có thể lăn giường với nhau.

Thời Ngu là một đại mỹ nhân có không ít người mơ ước nhưng cô chưa bao giờ để ý tới, không phải do cô kén chọn, kiêu ngạo mà chủ yếu là nam nhân ở mạt thế vừa dơ lại vừa xấu, cô thật sự không thể chấp nhận.

Nhưng hiện tại, một soái ca cực phẩm hoàn toàn phù hợp với Thời Ngu ở ngay trước mắt, dựa theo cốt truyện, chính mình với hắn cũng là thân phận kim chủ với tiểu tình nhân đàng hoàng.

Cùng nhau ngủ một giấc cũng vô cùng hợp lý.

Không quan trọng đối phương có phải ông trùm phản diện hay không.

Quý Việt Châu cảm nhận được ánh mắt nóng bỏng mãnh liệt, giương mắt, thần sắc lạnh lẽo nhìn qua thấu kính, liếc mắt đánh giá.

Anh chỉ thấy một mặt mình quá bồng bột, nhưng lúc này lại thấy đối phương so với lúc trước có chút bất đồng, đặc biệt là đôi mắt linh động kia, làm nguyên bản xinh đẹp nhưng khô khan nháy mắt tươi sáng lên.

Nhưng người này cùng anh không có quan hệ, bất quá chỉ để đối phó với bên ngoài, cho dù có hiểu biết cũng nên là nông cạn và vô dụng thì hơn.

Quý Việt Châu thấp giọng, không mang theo bất cứ cảm xúc gì: "Trợ lý Trương hẳn là đã nói rõ ràng với cô..."

Thanh âm bỗng dừng lại khi Thời Ngu chủ động kéo lấy cà vạt anh.

Ngón trỏ trắng nõn mảnh khảnh hơi hơi câu lấy cà vạt, đôi mắt hồ ly quét qua người anh.

Hừ, tên đàn ông này còn mặc đồ kiểu gì vậy?

Đằng nào chả đi ngủ, lại còn ăn mặc nguyên bộ tây trang, đợi lát nữa cởi ra có phải quá phiền phức không?

"Cô làm cái gì?" Quý Việt Châu hơi hơi cau mày, bàn tay khớp xương rõ ràng bóp chặt cằm cô.

Tay cùng người của anh đều kiêu căng giống nhau, cổ tay lộ ra chiếc đồng hồ xa xỉ.

"Quý tổng."

Thanh âm ngọt ngào mềm mại, dường như có thể làm con người ta mềm nhũn.

Tháo bỏ đi lớp trang điểm, khuôn mặt trắng nõn vô hại hiện ra liền có thể làm con người ta bỏ xuống sự đề phòng, cho dù không cần trang điểm vẫn vô cùng xinh đẹp, hàng lông mi run rẩy, như có như không câu dẫn người khác.

Ý đồ của cô rõ như ban ngày.

Ánh mắt Quý Việt Châu nặng nề, nhìn thấu tất cả, vô tình mà lại xem kỹ cô.

Thời Ngu hoàn toàn không hề bị khí thế của tên đàn ông này hù dọa, ngược lại còn sử dụng lực móc một cái lên cà vạt của anh.

Cúi người xuống khiến cho hơi thở ái muội ngập tràn giữa hai người.

"Quý tổng, đêm đẹp khổ đoản."

Quý Việt Châu bỗng nhiên cười khẽ một tiếng, buông tay đang bóp chặt cằm cô, dời xuống siết chặt vòng eo mảnh khảnh.

Thoáng dùng sức, phương hướng của hai người liền thay đổi.

Thời Ngu chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng, sau đó chính mình đã nằm ở giữa giường lớn, mà nam nhân anh tuấn kia ở ngay phía trên.

"Không hối hận?" Thanh âm trầm thấp, như một nhạc cụ cổ điển nho nhã vẫn duy trì trước sau như cũ như quy luật, chỉ có cặp mắt đen kia cho thấy anh đang không bình tĩnh.

Chậc.

Thời Ngu ngẩng đầu, ngậm lấy khóe môi anh, nhìn anh đầy vẻ khiêu khích.

Đồ đàn ông chó hay lải nhải, tự mình tìm tình nhân làm thế thân mà ngủ một giấc còn phải để cô chủ động!

Sau đó Thời Ngu còn không kịp tự hỏi, hơi thở của nam nhân nháy mắt xâm nhập đến.

"Á!"

Một lúc sau, Thời Ngu cảm giác ngực mình đau xót, một đống tóc bù xù đen như mực đang vùi vào ngực nàng.

Con mẹ đó quả nhiên là chó, chỉ biết cắn người, bảo sao đẹp trai như vậy nhưng vẫn không theo đuổi được nữ chính!

Thời Ngu dùng tay kéo tóc của Quý Việt Châu nhằm ý định trả thù.

Trên đầu truyền tới cảm giác đau đớn, Quý Việt Châu ngẩng đầu lên, mắt kính đã sớm bị ném qua một bên, không có tròng kính cản trở, con ngươi đen nhánh hiện lên dục vọng rõ ràng.

Giống như một con sói đói lang thang đã lâu, muốn đem cả nhân sinh vào bụng.

Ánh mắt Thời Ngu lóe lên, cánh trang mảnh khảnh trắng nõn như dây đằng ngay lập tức quấn lên cổ anh, môi đỏ kề bên tai, tràn đầy mị hoặc: "Anh trai (*), anh nhẹ chút."

(*) Anh trai: ở đây nữ chính gọi là "ca ca".

Hơi thở Quý Việt Châu đột nhiên nặng nề, đem người trong ngực mình hung hăng xoa tới lui.

Vì để phòng ngừa tay cô nghịch ngợm, liền lấy cà vạt trói qua một bên...

Đến cuối cùng Thời Ngu thực sự chịu không nổi nữa, xin tha vài lần mới nặng nề mà ngủ thiếp đi.

Quý Việt Châu nhìn người phụ nữ đang an tĩnh ngủ, dựa vào đầu giường thỏa mãn.

Quý Việt Châu đưa ra ý tưởng nuôi dưỡng tình nhân để đối phó, ngày hôm qua bị đối phương ở bên kia quấy nhiễu, lại vừa lúc đụng mặt với Thời Ngu ở bữa tiệc.

Lựa chọn Thời Ngu có nguyên nhân rất đơn giản, bởi vì mặt cô cực kỳ xinh đẹp lại có tâm tư đơn thuần.

Đêm nay vừa lúc đi ngang biệt thự, trợ lý nói cô đã dọn vào ở, dò hỏi anh có muốn ở lại hay không, Quý Việt Châu lúc đó nghĩ rằng đi lên tìm cô thỏa thuận hợp đồng, chỉ dùng tiền để duy trì quan hệ, hy vọng cô không nổi lên tâm tư khác.

Nhưng ai ngờ đến cô lại chủ động dụ dỗ? So với lúc mới gặp lại càng thêm hấp dẫn.

Hai mươi mấy năm nay Quý Việt Châu luôn một lòng tiến về phía trước, không gần nữ sắc, lúc này tự trải nghiệm mới biết được vì sao con người lại trầm luân vào trong đó.

Anh không phải thánh nhân, cũng là người bình thường mà thôi, không phải ngoại lệ.

Chẳng qua nếu quan hệ có thể duy trì ổn định, Quý Việt Châu cũng tình nguyện cho cô nhiều ưu ái.

Quý Việt Châu chưa từng coi thường đối phương xinh đẹp lại có thể dễ dàng nhìn thấy rõ dã tâm, một khi đã như vậy lại bảo trợ lý ngày mai cho cô một chút tài nguyên tốt.

Còn về tình cảm? Anh không thèm để ý, cô cũng không cần vọng tưởng.

Quý Việt Châu cũng một mực cho rằng "tiền hóa" thỏa thuận mới là hoàn hảo nhất.

Quý Việt Châu nghịch nghịch đầu ngón tay Thời Ngu, hít vào một ngụm, rõ ràng khó kìm nổi trước vẻ đẹp ưu nhã như quý tộc thời Trung cổ.

Thời Ngu đang nằm ngủ bị làm phiền, bực bội mà mở to mắt, ở trong chăn đạp Quý Việt Châu một phát, giọng điệu ghét bỏ: "Nằm yên đi!"

Trong lúc ngủ cô tự tiện nhéo người đá người còn chưa tính, bây giờ còn dám đá anh? Đây chính là thái độ nên có đối với kim chủ?

Quý Việt Châu vừa rồi chú ý đến nữ nhân này có một thân da thịt non mịn lẫn thái độ hoàn mỹ, không biểu hiện khô khan đơn thuần như lần đầu gặp mặt.

Có lẽ anh đã dạy cô làm thế nào để đủ tư cách làm tình nhân, thân thể này của cô thật sự làm anh yêu thích không buông tay.

Quý Việt Châu nhíu mày, ánh mắt hơi trầm xuống mà quay đầu -------

Vừa vặn nhìn thấy Thời Ngu mềm mại vô lực mà dựa vào gối đầu, bộ dáng nhíu mày khó chịu.

Chỉ thấy cô nửa mở đôi mắt, tóc dài đen rối tung ở sau người, da thịt trắng như tuyết giống như yêu tinh.

Quý Việt Châu ánh mắt thâm trầm, lại một lần nữa phủ lên.

Nuôi nấng chim hoàng yến xinh đẹp, hiện tại hẳn là thời gian "dùng cơm".

Đột nhiên bị đánh thức, Thời Ngu ở trong lòng thầm mắng vô số câu.

Tên chó mới vừa khai trai! Đồ chó đồ chó đồ chó!

Thời điểm Thời Ngu tỉnh lại lần nữa mặt trời đã lên cao, bên cạnh trống không, cô chịu đựng toàn thân đau nhức bọc chăn ngồi dậy, cúi đầu nhìn xuống liền thấy ở ngực loang lổ dấu vết.

Ở trong còn có cái thấy được dấu răng, bởi vì làn da trắng mà cái dấu răng kia đã từ đỏ thành tím, nhìn sơ qua cực kỳ ghê người.

Người này tuyệt đối là chó hoang đầu thai.

May mắn là tối hôm qua cô cũng vừa cắn vừa véo lại, tên đàn ông này trên người chắc là còn thảm hơn.

Hơn nữa hắn xác thật có chút tư bản...

Thời Ngu chậc lưỡi, cũng khá tốt.

Hăng hái! Không lỗ!

Cũng không biết nam chính ưu tú như thế nào mới có thể làm nữ chính từ chối loại đàn ông chất lượng cao tuyệt đỉnh như thế này?

Dù sao nếu là cô thì không cự tuyệt được, thậm chí ngủ một lần xong còn muốn ngủ 2 3 4 5 6 7 lần.

Nghĩ đến đây, Thời Ngu lấy điện thoại từ đầu giường.

Mở camera, dùng cánh tay che khuất bộ ngực, sau đó chụp một bức.

Từ Wechat tìm ra được một bức ảnh đại diện bật lửa, sau đó gửi ảnh qua.

(*): ảnh đại diện wechat của Quý Việt Châu là ảnh bật lửa :)).

Một đóa Ngu mỹ nhân: [hình ảnh.jpg]

Một đóa Ngu mỹ nhân: Anh trai, anh không hề biết thương hoa tiếc ngọc một chút nào!!

Sau đó mặc kệ bên kia trả lời cái gì, ném điện thoại sang một bên, lập tức đi tắm.

Quý Việt Châu bên kia mới vừa họp buổi sáng xong, trở lại văn phòng, mở điện thoại ra thấy thông báo Wechat liền không để ý mà click mở.

Cả người cơ bắp căng thẳng, anh thiếu chút nữa đem điện thoại bóp nát.

Trên ảnh, da thịt trắng nõn điểm một vài dấu vết còn sót lại, Quý Việt Châu thậm chí biết rõ mỗi dấu vết tạo ra như thế nào.

Ánh mắt dần dần trở lên nguy hiểm.

Loại ảnh như này cũng dám gửi, nữ nhân này rốt cuộc da mặt dày đến mức nào?

Tuy nhiên việc này cũng nhắc nhở Quý Việt Châu nhớ tới cái gì đó, giương mắt nói: "Thời Ngu bên kia lại cho cô thêm nhiều tài nguyên đi."

Trợ lý Trương đang xử lý văn kiện chớp mắt sửng sốt mới phản ứng lại: "Vâng Quý tổng."

Làm một người tổng trợ lý ưu tú, quan trọng nhất chính là không hỏi nhiều đến việc riêng của ông chủ, hoàn toàn nghe theo ông chủ sắp xếp.

Bất quá có vẻ lúc này tiểu thư rất được ông chủ yêu thích, về sau phải đối với cô càng tôn trọng thêm chút.

Quý Việt Châu tắt điện thoại ném sang một bên.

Rất nhanh liền ném những hình ảnh kia ra sau đầu, khôi phục bộ dáng cấm dục trong lòng không có gì.

Thời Ngu gửi tin tới chẳng phải là muốn nhiều đồ tốt sao?

Cô tình tôi nguyện, tiền hóa thỏa thuận hai bên như vậy rất tốt.

Lời của tác giả:

Hiện tại

Quý Việt Châu: Cô tình tôi nguyện, tiền hóa thỏa thuận hai bên như vậy rất tốt.

Thời Ngu: Ừ.

Sau này

Thời Ngu: Tôi tình anh nguyện, tiền hóa thỏa thuận hai bên như vậy rất tốt.

Quý Việt Châu: Vợ à anh sai rồi.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro