Trái cấm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngay từ lúc bắt đầu, tình yêu giữa anh và em đã là một sai lầm.
Trụy lạc trong cuộc tình, khi cơ thể anh và em cùng hòa làm một, em đã biết chúng ta không thể quay lại.
Tư vị trái cấm, tuy đau đớn, nhưng nó cho ta cảm giác hạnh phúc.
Ừ thì em là em gái anh, thất bại trong nhiều cuộc tình, em đã mất hết niềm tin vào tình yêu. Để cuối cùng em nhận ra, em yêu anh trai mình. Thật ghê tởm.
Em không thể ngăn cản trái tim mình yêu anh. Yêu anh điên cuồng, yêu anh đến mất cả lý trí.
Anh không hề chê em dơ bẩn, ngược lại còn chấp nhận em, xem em như người yêu. Dù bên anh còn biết bao nhiêu người con gái.
Mỗi khi tan sở, anh lại đem cho em một món quà nhỏ. Người ngoài nhìn vào có thể thấy đó là tình cảm của người anh trai đối với em gái.
Cho đến khi, cha mẹ giục anh lập gia đình, anh không những không phản đối, mà còn dắt về một cô gái, rất đẹp, rất kiêu sa. Trái tim em đau nhói. Rốt cuộc anh coi em là gì.
Như bao đêm, trên chiếc giường rộng lớn, em tựa vào vai anh, nhưng lại không ngừng nghĩ về người con gái kia. Có phải em đã quá ích kỉ không.
Anh và em bị mẹ bắt gặp khi đang ân ái. Nhìn hai cơ thể trần như nhộng đang quấn lấy nhau trên chiếc giường, ba và mẹ như chết lặng. Đó là hai người con yêu quý nhất của họ, là niềm tự hào của dòng tộc.
Mẹ khóc đến khản cả cổ, đôi mắt sưng húp. Ba rất tức giận và tát anh một cái. Nhìn anh như vậy, lòng em đau lắm. Nhưng em có thể làm gì đây? Em thật vô dụng mà.
======~~~~~~~=======
- Chúng ta đáng lẽ không nên đến với nhau ngay từ đầu.
-Đúng vậy. Chúng ta không nên ở bên nhau
===========~~~~~========
Ngày hôm sau, ba đã hứa sẽ cho anh kết hôn với người con gái hôm trước. Anh không lên tiếng. Em cũng hiểu. Em quyết định sẽ rời xa anh.
Ngày lên máy bay, không người đưa tiễn, không lời từ biệt, không câu chúc phúc. Phải, vì hôm nay là lễ cưới của anh.
======~~~~~======
Trái tim em không chỉ để yêu anh mà là cho anh cuộc sống, niềm vui và hạnh phúc. Dù em không thể chạm vào anh và anh không thể nhìn thấy em nhưng chỉ cần anh cười là em mãn nguyện rồi. Em là quá khứ của anh, là người anh từng yêu. Nên hãy để thời gian cuốn đi nỗi nhớ em anh nhé. Em yêu anh.
====~~~~=====
Em đâu hề biết, anh đã chạy đến sân bay, tìm em khắp nơi. Nhưng đã muộn. Máy bay đã cất cánh. Anh và em... có duyên không phận. Trách số phận sao lại để anh và em là anh em.
Mưa đã rơi, dày đặt. Anh cứ chôn chân nơi đó. Mây mù, dày đặt. Em cứ khóc mãi, đến khi không thể khóc nữa.
Anh à, quên em đi.
==========~~~~~~~~~===========
Em đứng đó
Bơ vơ cô độc giữa dòng người
Trong ngóng hình anh....
Nơi đây xa lắm- xứ người
Liệu anh còn nhớ đến em?

Anh tìm kiếm
Điên cuồng vô vọng giữa dòng đời
Loay hoay tìm bóng em...
Nơi đây lạnh lẽo- nhà ta
Không biết em còn tìm kiếm anh?
=========~~~~~~~~~~=========
Năm năm sau, em trở về. Nhưng vẫn như ngày em ra đi, không bóng người, không lời chào. Em trở về mái ấm năm xưa... không bóng người.
Thì ra ba mẹ đã đi, anh và cô gái ấy đã ly hôn.
Em điên cuồng tìm kiếm bóng dáng anh, điên cuồng gọi tên anh. Nhưng trả lại em, chỉ là tiếng im lặng đến đáng sợ. Thì ra.... anh đã mất rồi.
======~~~~~~======
Một giọt nước mắt
Một nụ cười thích thú
Một người nhớ mà không thể hận
Một tình yêu tạo bởi một bi kịch.
========~~~~~~~=========
Em về lại chiếc giường nơi anh và em từng trụy lạc. Em nhớ lại những giây phút hạnh phúc mà lòng không khỏi xót xa. Anh từng hứa vì em mà sống, từng hứa sẽ bên em trọn đời, vậy mà giờ anh đã đi.
Nhưng... người em yêu nhất là anh. Em có thể vì anh mà sống, vì anh mà hy sinh. Nếu số phận không cho ta ở bên nhau, em sẽ nghịch lại ý trời. Anh hãy chờ em.
========~~~~~~~~~~==========
Anh đang mỉm cười với em, dang đôi tay ôm lấy em. Đã bao lâu rồi em không được nhìn thấy khuôn mặt này.
Mắt nhắm nghiền, phó mặt cho số phận. Em chỉ cần được ở bên anh. Mặt trời của em.
Thả mình rơi tự do trong gió, ngắm nhìn bầu trời đêm lần cuối cùng. Anh à, em đến bên anh đây.
===~~~===
Credit by Jamie Darling Zack

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro