01:Bẻ gãy quá khứ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

1.Tiêu Phàm-người mở cửa
  Tôi đi qua cơn mưa trong sợ hãi.Sự khốc liệt của thiên nhiên đôi khi làm bản thân vốn mạnh mẽ cũng cảm thấy muốn chùn bước.Co mình trong những suy diễn về một ngày tận cùng,ánh sáng trước mắt tôi như ảo mộng vậy,đầy màu sắc và chớp nhoáng.Một thứ cảm giác như đứng trước sự thay đổi,trước những điều sợ hãi của cuộc sống!
  Vẻ đẹp tồn tại duy nhất cũng như điều mà tôi muốn lúc ấy nhất,là chạy thẳng về phía em,ôm chặt không nói gì,kệ cho người ướt sũng,kệ luôn cả khuôn mặt sợ hãi run rẩy.
  Tôi như đã gặp em ở một nơi nào đó,một khoảng ký ức nào đó đã đi cùng em,chơi cùng em,nói chuyện cùng em...,và có thể khóc cùng em nữa.Thứ đó,người ta gọi là"déjà vu",là ký ức ảo giác liên tiếp diễn ra,với tôi và em!
   *********************
   Lần đầu tiên khi nhìn thấy em,em đang ngồi ở bến xe bus,dựa lưng vào bảng quảng cáo,hồn nhiên khóc.Tôi đến bên,ngồi cạnh,im lặng.Bởi tôi có nói em cũng không nghe được.
-Anh không thấy mình vô duyên à?
  Tôi mở to mắt nhìn em,rồi lại nhìn xung quanh.Khi chắc chắn rằng em đang nói mình,tôi hơi hoảng khi thấy ánh mắt em chiếu thẳng vào tôi.
-Nhìn gì?Anh chưa thấy con gái khóc bao giờ à?_Em gay gắt.
-Em nhìn thấy anh à?_Tôi hoang mang.
-Anh nghĩ tôi mù chắc?
Đen

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#kyo