CHƯƠNG 3: Nha Nha đụng Hồ Ly (part 3)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chàng trai đang gắng hết sức để kháng cự lại dược tính của Xuân Ý Điệp Song Phi, bỗng càng thêm giày vò khi nghe thấy giọng hát trẻ con du dương nhẹ nhàng. Từ trước tới giờ đối với việc lăn xả bổ nhào của đủ loại mỹ nữ thập cẩm, chàng đều không thèm đếm xỉa tới, nay lại bị tiếng hát mềm mại mê hồn ấy câu dẫn đến dục hỏa thiêu đốt. Giờ chàng chỉ hận không thể đè chủ nhân của giọng hát ấy ra ăn cùng nuốt tận.

"Thật xứng với danh xưng vang khắp thiên hạ. Nguyệt công tử dù trúng Xuân Ý Điệp Song Phi vẫn có thể xông vào Dược Vương Cốc." Ngón tay dịu dàng vuốt ve nhẹ suối tóc mềm mại của ái thê, trong đôi mắt nhìn bạch y nam tử lộ ra ý tán thưởng.

"Dược Vương chắc cũng rõ tại hạ sao lại tới đây rồi đúng không?" Dù phải cố kháng cự lại tác dụng của xuân duợc, Cổ Nguyệt Lan vẫn giữ được vẻ tao nhã ung dung, tuấn dật bất phàm.

"Điệp Song Phi không có thuốc giải, đành mời công tử rời khỏi đây vậy." Chăm chăm cẩn trước mặt ái thê, dù bản thân mang danh «Tuyệt thế mỹ nam» những cha ta vẫn không muốn ái thê bị chàng trai đẹp đẽ mê hồn rạng rỡ như ánh trăng trước mặt thu hút.

"Thật không thể ngờ, khắp thiên hạ cũng có độc Dược Vương không thể giải nổi." Đôi mặt ngọc bích lướt qua bé gái mũm mĩm mặc bộ đồ màu hồng phấn đang rượt theo bươm bướm ở ngoài xa, lục hồ không có chút băng lãnh nay lăn tăn gợn sóng: "Con gái của Dược Vương quả nhiên là hoạt bát đáng yêu."

"Thật ra công tử chỉ cần tìm một cô nương rồi giao hợp thì có thể giải được độc của Điệp Song Phi." Nghe thấy có người khen ngợi Nha Nha nhà mình, Dược Vương cha tự nhiên cũng thấy hời lòng hời dạ.

"Huyền Nguyệt Công của tại hạ sắp đạt đến tầng thứ chín, đương lúc then chốt này há lại đêm đổ sông đổ biển." Khuôn mặt trắng nõn nà dưới ánh nắng càng thêm quyến rũ bội phần. Nhìn thân hình vừa lùn vừa mũm mĩm của bé gái, dục vọng vốn bị nội công nén xuống nay lại được thể dâng lên ồ ạt!

"Việc này...thực ra không phải là không có cách." Xem ra lời đồn trên giang hồ là có thật, không thể ngờ chàng trai mới 15 tuổi trước mặt đã luyện được Huyền Nguyệt Công đến tầng thứ tám.

"Chỉ cần có thể, tại hạ sẽ đáp ứng bất cứ nguyện vọng nào của Dược Vương." Tấm thân xử nam bị huỷ, bao cố gắng của chàng cũng hóa thành công cốc. Người luôn coi võ công là lẽ sống như chàng sao có thể cam lòng đây.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro