Chương 1:Đêm tân hôn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đời người rốt cuộc là có thực sự cần đến tình yêu hay không? Bởi cuối cùng thì yêu cũng sẽ biến thành thương, cái thứ nghĩa tình thực thụ giúp người ta ở lại bên nhau đến hơi thở cuối cùng. Chúng ta, thực ra không cần một người để yêu, mà là cần một người để thương và được thương đến suốt đời...

Còn anh thì sao hơn ba mươi năm qua, tâm tư điều đổ dồn vào sự nghiệp.Đầu gỗ như anh bao năm chỉ biết chiến đấu với lý tưởng, yêu đương gì đó đã bị anh bỏ sang một bên...

Dương Dương  nhìn ly rượu lắc lư trước mắt bất giác thở dài..Bao nhiêu vụ án điều tra đau não không làm anh mệt mỏi, thế mà hôm nay cái chuyện tưởng chừng cẩu huyết lại xảy ra với mình..

-" Này.Đêm nay là tân hôn, cậu nên về đi.Ngồi đây thở ngắn, thở dài được cái gì "

Trương Hải buồn cười nhìn vẻ mặt khó coi của Dương Dương  mà lòng hả hê.Cũng có lúc tên này rơi vô tình thế tiến thoái lưỡng nan..

Thật là được mở mang tầm mắt...

-" Cậu không muốn ngồi với mình.Thì biến"

Hai hàng chân mày Dương Dương cau lại hung hăng trừng lấy Trương Hải...

Đúng vậy hôm nay là ngày kết hôn của anh.Buổi sáng một hôn lễ ấm áp được diễn ra..Khiến các bậc trưởng bối của Dương gia vui vẻ không thôi..

Chỉ có anh là vẻ mặt cứng ngắt, ngây ngốc rầu rỉ..

Số là một tháng trước người mẹ cao cả của anh gọi về bảo rằng Bà đã sắp xếp hôn sự cho anh với con gái của người bạn thân dưới quê..

Kết hôn gì chứ...?

Dĩ nhiên với tính khí nóng nảy của mình, anh nổi giận đùng đùng..

Nào ngờ người cha lạnh lùng uy nghiêm cũng ủng hộ mẹ anh...

Anh vô cùng bất bình dĩ nhiên không cam chịu.Mẹ anh liền nặn ra vài giọt nước mắt.

Nói rằng con trai nhà người ta bây giờ đã có cháu bồng bế..Còn ông bà tuổi già kéo đến.Mà anh thì một chút tin tức cũng không có, bạn gái còn không có thì đợi đến ngày cưới con gái người ta về biết khi nào...

Dương Dương nhức đầu không thôi..

Từ ngày anh lên chức Trưởng phòng Hình Sự, mọi thứ đã ổn định đây là giai đoạn thích hợp để kết hôn...nên ông bà liền gấp gáp chuẩn bị...

Ba của anh thấy mẹ anh rơi lệ liền nóng nảy đập bàn lạnh giọng..

- " Không phải với con cưới ai cũng được hay sao.Cứ theo vậy mà làm.Không được cãi.Nếu còn cãi thì chuyển về công tác bên quân đội "

Nghe đến đó Dương Dương không thể tin, cứng người mím môi, không phản bác nữa đồng nghĩa với việc ngầm đồng ý..

Anh có lựa chọn sao? Dĩ nhiên là không.

Phải biết anh yêu công việc hiện tại biết bao.Không phải vì tiền hay địa vị..

Vì những thứ đó anh muốn có khi nào không được..

Mà công việc này làm anh thỏa mãn được tính cách thích mạo hiểm, hoang dã và thích chinh phục của bản thân.

Đùa sao! vào quân đội thì anh sẽ nhàm chán mà chết mất..

Anh tin ba của anh nói được làm được..

Trong giới chính trị, Dương Gia có thế lực ra sao đất nước này không ai không biết

Ba của anh không ai khác chính là Dương  Khiêm..Vị Tham Mưu Trưởng tiếng tăm lừng lẫy, mấy ai dám đắc tội...

Thế nên hôm nay mới có buổi hôn lễ diễn ra..khi vừa kết thúc đưa cô vợ mới cưới về nhà riêng, anh liền đi mất...

-" Thôi đi không muốn thì cũng xong rồi.Xem như làm vui lòng người lớn trong nhà.Mà tôi thấy mẹ cậu chọn vợ rất khéo đấy chứ.."

-" (..............)

Dương Dương  suy nghĩ, nào là trao nhẫn, tuyên thệ thế mà có lúc nào anh nhìn thẳng mặt cô vợ lần đầu gặp mặt đấy đâu..Nhìn sơ qua hình như không tệ...

Lúc sáng Trương Hải có nhìn qua cô dâu..

Tuy bộ dạng có chút nhút nhát, nhìn qua rất trẻ chắc là bằng Tiểu Bình nhà anh..

Da trắng, vóc dáng mãnh mai..Khuôn mặt dịu dàng rất xinh đẹp...

Nói về gia cảnh thì dĩ nhiên không thể so bì với gia thế của Dương Dương .Nhưng Dương  Gia cũng đã rất vui vẻ chấp nhận..

-" Bây giờ về nhà không biết đối mặt với cô ta ra sao..Mẹ kiếp, đau đầu chết đi được"

Dương Dương  nằm dài trên ghế lấy tay vò tóc mình..

Trương Hải bật cười, trong mắt Trương Hải, Dương Dương  như một chiến binh dũng mãnh không gì có thể khiến anh ta trùng bước, nên nhìn bộ dạng này có chút không quen...

Biết nhau hơn mười năm, Trương Hải dĩ nhiên biết Dương Dương  thuộc người khô khan..Gương mặt đẹp trai pha lẫn nét lãng tử như con ngựa hoang thật khó khăn cho người phụ nữ nào bên cạnh..

Với gia thế như Dương Dương  khối nhà muốn liên hôn với Dương  Gia.Bất ngờ Dương  phu nhân lại chọn cô con dâu, không tiền không gia thế cũng khiến không ít người khó hiểu..

Nhưng với Trương Hải, Dương Gia, Dương Dương  cái gì không có cần gì phải nhờ vào người khác..

Chắc chắn người con gái đó phải có ưu điểm gì đáng trân trọng mới khiến hai trưởng bối Dương  Gia quyết tâm thực hiện ép hôn con trai mình..

Có lẽ họ cần có cháu bồng bế hoặc là có người chế trụ được Dương Dương ..Cho họ yên lòng..

Chỉ là cô gái nhỏ đó có bản lĩnh đó hay không còn phải chờ xem..Để trái tim tên đầu gỗ này tan chảy cũng có chút gian nan..

Nhưng cuộc đời này đâu nói trước được điều gì..Giống như anh và bảo bối của anh vậy thôi...

Trong căn phòng hai người đàn ông không ngừng nâng ly..Đến khi say mèm lăn ra mà ngủ...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#face