chương 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một năm sau .....

Bây giờ Giang Trừng đã 7 tuổi , ý định làm nguyệt lão của cậu cũng đứt gánh giữa đường .
Không biết có phải bế quan đến tẩu hỏa nhập ma hay đầu bị cửa kẹp .
Tra nam của trước đây giờ thành trung khuyển , bị mẫu thân mắng cũng nhẹ nhàng nói chuyện , không còn cãi lại hay phất tay áo bỏ đi như trước đây nữa .

Mẫu thân tuy không nói nhưng xác thực rất yêu phụ thân , bây giờ thì càng ngày càng giống cha mẹ ở hiện đại rồi .

Tiên môn cũng không còn đồn đãi vớ vẩn nữa ,
chỉ có hai vợ chồng Giang gia ân ái cỡ nào , Giang Phong Miên dính lão bà ra sao .
hay cùng với Lam gia Lam Khải Nhân mùi thuốc súng nồng nặc thế nào .

Không ngờ thành công hoàn thành nhiệm vụ ẩn được thưởng một bình cường thân kiện thể đan , có tác dụng trợ giúp tu luyện cùng thân thể .
Đem dược cho cả nhà dùng qua , cha nương thì không rõ ràng lắm . Còn a tỷ tiến bộ so với trước phải gấp mấy lần với độ chăm chỉ này nhất định khoảng cách nữ trung hào kiệt cũng không xa .

Công khóa không nhiều lại được cả nhà sủng ái , ngày qua ngày thật nhàn nhã . 

Giang Yểm Ly bây giờ vừa dịu dàng ôn hòa nhưng không kém phần kiêu ngạo sắc bén , dù thế nào thì nữ nhân có khả năng tự bảo vệ mình là tốt nhất đúng không ???

Giang Phong Miên như thông suốt , càng ngày càng giống một vị phụ thân , thường xuyên tự tay dạy công khóa , lại thường xuyên ôm người trên tay hoặc xoa đầu nhỏ .

Lúc đầu vì khích lệ cùng tăng tiến tình cảm cha con , bây giờ có rảnh đều muốn ôm một cái , ai kêu A Trừng nhà ta ngọt ngào lại đáng yêu , ôm cũng thật thoải mái .

Nữ nhân sẽ không khắc khẩu nếu ngươi có thể để cho họ cảm giác an toàn , hài tử có thể dễ dàng biểu lộ tình cảm nếu ngươi không cho nó một  cái bóng vừa nghiêm khắc lại vô tâm lạnh nhạt .

Hãy trân trọng họ , đừng để mất đi mới thấy hối tiếc .
Thay đổi một chút gia đình mới thực sự trọn vẹn.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Trong đầm có một chiếc thuyền lấp ló sau những tán sen , trên đó chính là Giang Trừng đang nằm vắt chân phơi nắng .

Cha mẹ lại dắt tay nhau đi săn đêm rồi , nghe nói đang trên đường trở về.
a tỷ thì đang luyện công , từ ngày đó quyết tâm luyện công bắt đầu luôn lấy mẹ làm mục tiêu để theo đuổi  .

Nhiệm vụ thì lâu rồi chưa thấy xuất hiện , thế này thì bao giờ mới đủ yêu cầu để trở về hiện đại .

Hệ thống đã nói khi làm nhiệm vụ ở đây thời gian ở hiện đại sẽ bị đông lại ,  không cần lo lắng ảnh hưởng đến thế giới kia .

Hạ nhân tới báo tông chủ cùng phu nhân đã trở về còn dẫn theo một đứa trẻ , Giang Trừng lập tức đem thuyền cập bờ rồi phóng như bay đến cổng .

Đợi mòn cả mông cuối cùng nam chính cũng xuất hiện , xem rốt cuộc có ba đầu sáu tay gì .

Vừa đến nơi liền thấy Giang Phong Miên đang bế một đứa trẻ trên tay , Ngu Phu Nhân đang đứng bên cạnh .

Mấy chú cún của cậu đang vẫy đuôi cách đó không xa , còn đứa trẻ đó hình như lại rất sợ .
Lão thiên a , là tên thấy cẩu túng đó không sai rồi.
Cho dù vật đổi sao dời nhưng vẫn không làm người hết sợ chó .

Mà khoan cậu thấy cảnh này quen quen , đây chính là cảnh tiễn chó đi rồi rước được một cục nợ về phòng mình ấy à .

Ai dám lấy chó của ta xem ta có manh chết .. à nhầm đánh chết không .

Giang Phong Miên đang cùng phu nhân thương lượng thì thấy con trai bảo bối của mình xuất hiện , phi nước đại chạy tới.
Lập tức bước qua một tay vớt lên đem người ôm vào lòng ,

- không cần gấp như vậy .

Sau đó giới thiệu đứa trẻ bên tay trái là Ngụy Anh con trai Ngụy Trường Trạch con của cố nhân hay bằng hữu gì đó .

Ấn tượng đầu tiên khi nhìn thấy Ngụy Anh là : " thật bẩn " , " thấy cẩu túng " , 
" không có gì đặc biệt" .

Còn tên kia thì : " tiểu muội muội thật xinh đẹp " , "thật đáng yêu ",  hơn nữa " thật sự thơm quá" , " má bánh bao nhìn muốn cắn" ,
....... .

Cuối cùng quyết định để cẩu ở một cái sân ngoại viện , Giang Trừng liền đồng ý , nhìn hạ nhân dắt phi phi ,tiểu ái, hoa nhài đi .

Trong đầu cùng tiểu bối giao lưu .

( chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ ẩn )

( Ta không cần làm gì đều hoàn thành nhiệm vụ ẩn rồi )

( Nhiệm vụ bảo vệ cẩu cẩu đã hoàn thành , bắt đầu phát thưởng )

( Bộ bộ sinh liên : một môn khinh công đặc thù , thân thể phiêu dật , đi trên mặt nước như trên đất bằng , đôi chân càng luyện càng giống búp sen mỹ ngọc )

( nghe cũng không tệ lắm ) .

Ngẩn người một lúc mà chỉ còn thấy cha và nương , nam chính nghe nói là đưa đi tắm rửa thay quần áo , lát nữa sẽ đưa về phòng của cậu .

Sao nghe như hoàng thượng thị tẩm thế không biết , dù sao việc hai người ở cùng phòng thì vẫn không thay đổi , cũng không phải việc gì quan trọng .

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Nhìn người trước mặt tuy lớn hơn bản thân một tuổi nhưng có vẻ nhỏ gầy , nhưng tương lai chắc chắn là một soái ca , dù sao cũng là nam chính .

Và hơn hết , chắc chắn sẽ là cái mặt của tên anh nuôi thèm đòn ấy .
Tuy hay trêu hoa ghẹo nguyệt lại không thể phủ nhận là nếu không đủ soái thì đã bị đánh hội đồng thả trôi sông từ lâu rồi .

Làm quen xong rồi cũng nên đi ngủ ,
Giang Trừng có thói quen thích gác chăn ôm chăn khi ngủ , nhưng giường có thêm một người nên theo bản năng sờ soạng tìm Nguồn nhiệt rồi ôm lấy người bên cạnh như bạch tuộc.

Cả người cứng đơ liếc nhìn người bên cạnh , đến một cử động nhỏ cũng không dám , chỉ sợ đánh thức tiểu muội muội nằm bên cạnh .

Lưu lạc lâu như vậy lại gặp được Giang thúc thúc , nghe nói là bằng hữu của cha mẹ hắn , được đưa về Giang gia nơi này mênh mông bát ngát toàn sen , mọi người đều rất tốt với hắn .

Bây giờ lại có thể cùng tiểu muội muội cùng sống chung một phòng , được ngủ cùng một giường .

Có phải Giang thúc thúc đem ta về để làm con rể nuôi từ bé không ??
Như vậy có phải không tốt lắm .
Ta có nên rụt rè một chút không ??
......
Mải mê suy nghĩ mà ngủ quên lúc nào không hay , tay rụt rè ôm củ sen mềm mại thơm tho vào lòng .
Phúc lợi là phải bản thân tranh thủ a .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro