Cháp 3.1: Màn Chào Hỏi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-Tôi ngủ trên giường, các cậu ngủ dưới đất!!!_Angel

-Không, chúng tôi ngủ trên giường, cô ngủ dưới đất_ Ken, Ren

-Con trai nhường con gái, ngủ dưới đất đi_Angel

-Còn lâu. Giường này là của bọn tôi, cô có quyền gì chứ??_ Ren

-Con trai mà như thế hả??? thật chẳng hiểu nổi các cậu có cái gì hay mà bọn con gái theo đông như kiến thế._Angel cười khẩy.

-Bọn tôi ít ra còn hơn cô, cái loại bà chăn thế ai thích cho được chứ!!!_ken.

-Cậu....

Nó bước vào, kịp để nghe toàn bộ cuộc đối thoại. kéo Angel ra khỏi giường, nó cầm toàn bộ số gối và chăn đi theo. Trải chăn lên chiếc bàn học, nó nói nhỏ:

-Lên đây nằm.

-Cái gì??? Không bao giờ!!

-Angel.

-Được ùi, nằm thì nằm.

Khi thấy giọng nó kgồn mấy vui vẻ, nhiệt độ không khí đang dần giảm xuống từng giây một, Angel đành cắn răng chịu đựng. nó tiếp

-Angel, che chỗ này đi nhé.

-Nhưng để làm gì?

-Muốn tắm.

-Bạn ra đằng kia kìa, đó là nhà tắm.

Nó tiến về phía mà Angel chỉ thì Ren chắn ngang:

-Tôi tắm trước, cô ở đó đợi đi.

Như quen với việc được người khác hâm mộ, thấy nó không trả lời thì Ren tưởng rằng nó đang đơ đơ vì sắc đẹp rạng ngời của mình, dương dương tự đắc, Ren nhắm mắt nói:

-Haha, thấy tôi đẹp trai quá phải không? Cô không cần phải thể hiện thái quá như vậy đâu.

Nhưng, đáp lại Ren lại là một tiếng Rầm....

Thì ra, trong lúc cậu nhóc còn đang tự sướng thì nó đã kịp chiếm tiện nghi: bước nhanh vào trong phòng tắm và đóng mạnh cửa như để cắt đứt lời lải nhải của Ren. Điều này khiến Ren gần như phát điên. Chưa có ai dám giỡn mặt với cậu, nhất là một Copper. Angel và bọn hắn cười như ma làm khi thấy Ren bị hố như vậy. Angel gắng nhịn cười:

-Haha... cậu...ha....đừng tưởng ai cũng háo...haha.... Háo sắc như mấy con nhỏ trương này. Hahaha, Ghost không như cậu nghĩ đâu. Haha.

-Hahaha, tôi thấy cô ta khinh thường cậu.. hhaha... hơn..hơn là hâm mộ cậu một cách cuồng nhiệt đấy. hahaha_ Ken

-Ren, từ giờ cậu bớt lải nhải tự đề cao sắc đẹp của mình được rồi đấy. hahaha._ Devil

-Hajz, cuối cùng cũng tìm được một bác sĩ có thể chữa được căn bệnh 'nan y' muôn đời muôn thủa không khỏi của cậu rồi._Sun trêu chọc.

-Chia buồn với cậu, Ren. Hehehe_ Wind cười nói

Ren mặt đỏ gay:

-Grừ....Các cậu nói gì? Nói lại lần nữa thử xem!!!!

-Đâu dám, cậu tự biết là như thế nào mà, đâu cần bọn tôi phải nói. Hơhơhơ_ ken phẩy phẩy tay.

Trong lúc bọn hắn bắt đầu cãi nhau như mấy đứa con nít, Angel kiếm mấy bức bình phong ở nhà kho của lớp ra quây xung quanh cái bàn, nơi bọn nó sẽ ngủ. Ken thấy thế hỏi:

-Cô đang làm cái quái gì vậy?

-Che chắn chỗ ngủ chống 'kẻ lạ' đột nhập.

-Oh, cô đang nói ai là kẻ lạ đột nhập vậy? TIỂU THƯ

-Tôi nói ai người đó tự biết.

-Cô cứ yên tâm ở chỗ này đi. Xấu xí thế thì ai thèm quan tâm chứ!!

- Cậu....

-Tôi thì sao chứ?????????

Nó bước ra, đương nhiên cái khăn tắm trùm gần hết cả khuôn mặt, bước đến chỗ Angel, bây giờ đã được che khuất khỏi tầm mắt bọn hắn, nó mới nhấc chiếc khăn lên cao hơn. Một khuôn mạt đẹp như bức trạm trổ của tất cả những nhà điêu khắc nổi tiếng lộ ra. Tuy sáng đã nhìn thấy khuôn mặt nó nhưng chỉ là một phần. lúc này, Angel không khỏi ngây người, mắt dán chặt vào nó không thôi. Tay không tự chủ mà đưa lên vuốt vuốt khuôn mặt nó, nó thì ngây người, đôi mắt Ruby mở to, ngây thơ nhìn. Sau khi nó tắm gội là lúc nó ngây thơ nhất. đẹp tựa thiên thần, không, phải nói là đẹp hơn cả một thiên thần, ngây thơ như một đứa trẻ mới bi bô học nói. Nó cứ ngây ngô nhìn, Angel cứ lơ ngơ sờ sờ mó mó nó không thôi. Một lúc lâu sau, Angel mới nói được hoàn chỉnh một câu:

-Ghost, bạn là người đẹp nhất mà mình từng thấy đó.

Nó vẫn cứ ngây thơ một cách quá đáng. Angel cười, hai mắt híp lại:

-Để tóc ướt sẽ bị cảm đó, cô ngốc. để mình lau đầu cho nha.

Nói rồi Angel lấy chiếc khăn đang an toạ trên đầu nó lau một cách nhẹ nhàng. Nó nhìn hành động của Angel, tròng lòng dấy lên một vài tia ấm áp. Ngày xưa khi mẹ nó còn sống, bà cũng hay làm như vậy với nó. Từng hình ảnh một chạy qua đầu nó như một thước phim quay chậm.

~ start flash back ~

-Tuyết Nhi, con lại không lau tóc nữa rồi. lại đây để mẹ lau cho nào, kẻo lại bị cảm mất.

Bà Hàn nói với người con gái độc nhất của mình_ Hàn Ngọc Tường Vy. Cô bé ngước đôi mắt ngây thơ của mình, mỉm cười:

-Con yêu mẹ nhất.

-Mẹ yêu con hơn.

-Con yêu mẹ lắm lắm. con yêu mẹ hơn con gấu bông mà anh Kevin tặng, con yêu mẹ hơn món kem mà con thích, con yêu mẹ hơn những bông hồng bạch ở vườn của ông, con yêu mẹ nhất quả đất....

-Mẹ thắng rồi, mẹ yêu con nhất vũ trụ này.

-Không, con mới là người thắng.

-Sao con thắng được? vũ trụ này là lớn nhất, không còn một thứ gì lớn hơn.

-Vì con yêu mẹ hơn chính con.

~ End flash back ~

-Xong rồi đó. Giờ có phải tốt hơn không?

Câu nói của Angel cũng kết thúc suy nghĩ của nó. Nó nhìn Angel, lúc này nó coi cô bé như một người thân của mình, kể cả khi nó mới chỉ quen Angel có một ngày. Bình thường nó rất cảnh giác với mọi người xung quanh nhưng không hiểu sao riêng Angel nó lại có một cảm giác rất lạ, như đã quen và hiểu người này rất rõ.

Thấy nó cứ nhìn mình như vậy, Angel cảm thấy hơi ngượng:

-Đi ngủ thôi, nhìn gì nữa. chúng ta còn rất nhiều việc phải làm đấy.

Angel kéo nó nằm xuống. nhưng nó vẫn cứ ngó. Angel đỏ mặt mắng yêu:

-Ghost, mặc dù mình là con gái nhưng bạn nên biết rằng với sắc đẹp của bạn thì con gái cũng khó lòng mà cưỡng nổi đấy. vì vậy đừng nhìn mình nữa được không, bạn bắt đầu làm mình cảm thấy xấu hổ đấ...

Đang thao thao bất tuyệt thì Angel trợn tròn mắt lên vì kinh ngạc khi bị nó ôm chầm lấy. dụi dụi đầu vài cái, nó mở tròn đôi mắt ngây thơ nhìn Angel:

-Đi ngủ thôi.

Một giọng nói đậm chất trẻ con đang làm nũng nhưng hay vô cùng vang lên. Quen nó trong một khoảng thời gian không dài nếu không muốn nói là quá ngắn nhưng Angel chỉ thấy nó lạnh nhạt với mọi thứ. Đây là lần đầu tiên cô thấy nó đáng yêu đến vậy. như một đứa trẻ được bảo bọc kĩ càng, trong sáng, thuần khiết như một đoá tường vy. Angel dịu dàng nói như một người chị dỗ đứa em của mình:

-ừk, được rồi, ngủ thôi.

...

Cách đó một bức bình phong.

-Nghe thấy gì không???_ Ren

-Im nào_ Ken

-Tôi cũng muốn nghe_ Wind

-Các cậu không thôi chơi mấy cái trò nghe lén đó được hả?_Sun lắc đầu

-Trẻ con_ Devil

-Sao nghe hoài không thấy zậy!!!! chẳng lẽ tai cậu có vấn đề hả Ken!_ Ren than thở

-Cậu có im đi không!!!!_ mặt Ken bắt đầu biến dạng.

-Có cố cũng vô ích. Quên không nói với các cậu, tấm bình phong đó không phải chỉ đơn giản là dùng loại vải và chỉ cao cấp để dệt nên mà là một phát mình mới của tập đoàn của ông già tôi. Đừng nói là không nghe thấy mf cho dù có dùng súng bắn thì nó cũng không hề gì. Loại này đang được đưa vào thử nghiệm. xem ra nó cũng khá đấy_ Devil chậm rãi.

Rầm....rầm....rầm....

Ba kẻ nghe lén nghiệp dư té cái ầm xuống đất khi nghe được cái tin được coi là quả bom của 'phần tử khủng bố' tên Devil.

-Sao không nói sớm? cậu được lắm_Wind

-Tưởng vẫn muốn đứng đó làm khỉ chờ chuối???_ Devil châm trọc.

-Tụi bay, hội đồng nó!!!

Ken hét lên. Biết sao được khi cậu phải khom lưng hơn nửa tiếng đồng hồ chỉ vì Devil không nói 'lai lịch' của tấm bình phong này

-Nếu có thể_Devil

Như chỉ chờ có thế, ba thằng con trai đồng loạt xông về phía Devil khoe nanh giương vuốt. hắn cười đểu.

Hấp...

Nhảy vọt lên khi ken đã gần chạm được vào người mình, Devil lộn người trên không hai vòng rôig tiếp đất một cách hoàn mĩ. Ren chồm tới định đá hắn thì bị Devil dùng tay giữ chạt lấy chân, Ren lấy đó làm đà bật lên thực hiện đòn đá 540 của Taekwondo thì Devil tự nhiên thả chân ra làm Ren té cái Ầm...

Wind cũng nhảy vào ôm chặt lấy Devil không cho thoát thì bị hắn dùng tay kéo áo xuống, tay trái của Devil nhấc bổng vai Wind lên, đồng thời kéo cậu nhóc về phía trước, quét chân phải của mình vào đầu gối và quăng mạnh Wind về phía sau.

-Mày được lắm, dám đánh cả bạn bè!!!_ Ren gào lên

-Là mày tự chuốc thôi._Devil

Sun cười cầu hoà.

-được rồi, được rồi. các cậu đừng gây nhau nữa. lớn rồi mà vẫn cứ như con nít.

Khoé miệng Devil giật giật, đây là lần đầu tiên cậu bị 'dìm hàng' một cách quá đáng. Wind cũng lóp ngóp bò dậy sau khi làm 'bại tướng' dưới tay Devil. Nhìn hắn với ánh mắt tràn ngập 'yêu thương', giọng nói của cậu tràn ngập mùi thuốc súng:

-Cậu được lắm, Devil. Tôi nhất định phải kiên cậu với tội danh hành hung trẻ vị thành niên.

-Tuỳ_Devil

Cảm nhận được sắp có thêm một trận đấu võ mồm Sun vội xen vào:

-Ren đi tắm đi. Còn lại, đi ngủ đi. Cũng đã muộn rồi đấy. mai ta còn nhiều việc phải làm

Nói đến đây, bọn hắn mới chịu kết thúc cái công việc trẻ con của mình và leo lên chiếc giuờng cỡ big size của mình. Nhưng xem chừng mọi chuyện không được xuôn sẻ khi Ren tắm xong và nhảy lên giường.

-ÁAAAAAAAAAAAAAAAAAAA..........

Tiếng hét đó không ai khác là của Ken. Thì ra trong lúc Ren đang 'phi thân' lên giường thì Ken duỗi chân ra. Kết cục là một cục thịt nặng 70 kg đè luôn lên cái chân bằng vàng bằng bạc của Ken.

-Đối xử với bạn bè như vậy đó hảaaa!!!!! Đền chân cho tao mau!!

-Mày làm gì mà quá lên thế!! Chỉ đè lên chân có chút xíu thôi mà. Lúc đi choảng nhau ở bên ngoài toác đầu chảy máu đầy ra đấy thì không sao, tao làm một tí thì kêu toáng lên như đứa con gái ấy.

Ren cự lại. và một cuộc chiến mới lại tiếp tục xảy ra. Ken xông vào Ren với cái chân đâu nhưng có lẽ đang hăng máu nên hắn không hề để ý. Ren cũng chẳng vừa, bật lên không trung và xoay một vòng 365 độ tuyệt đẹp, cậu đá vào thái dương Ken, một cú đá không thương tiếc. Ken nhanh tay đỡ lấy, nhẹ nhàng lách người qua, chỉ bằng một thế võ Aikido, cậu đã hoá giải được một đòn tấn công đầy uy lực. tiếp tục như vậy, sau một tiếng đồng hồ, cả một căn phòng sang trọng, đẹp lung linh đã phải kết thúc cuộc đời huy hoàng của mình bởi hai cậu thiếu gia Ken vs Ren.

-Hộc...hộc... chân đau mà vẫn đánh nhau được. hay nhỉ

-Quá khen...hộc...quá khen

Đánh nhau không xong, hai thằng nhóc liền quay qua việc đả thương đối thủ bằng việc nói móc. Wind ngồi trên giường cười sặc sụa, Devil chăm chú ngắm nhìn trận đấu với một ánh nhìn thích thú. Còn Sun thì chờ.... chờ cho hai tên ngốc uýnh nhau xong thì nhảy vào can, vì cậu không muốn chết một cách lãng xẹt kiểu 'trâu bò đánh nhau ruồi muỗi chết'. sau một thôi một hồi nữa kinh tai nhức óc nữa thì bọn hắn mới có thể ngủ ngon theo đúng nghĩa đen. Đường đường là thiếu gia, công tử con nhà giàu, là các Prince của trường mà dáng ngủ của bọn hắn xấu tệ. tình hình hiện tại là đầu của Wind thì gối lên đùi Ken, chân thì gác lên bụng Devil. Chân của Devil đang yên vị trên mặt Sun, tay Sun thì lại đặt trên bụng Ren, còn đầu của Ren thì namừ trên một chiếc gối ôm rất giống Wind. Tất cả tạo nên một mớ hỗn độn. khủng khiếp hơn là hình ảnh này đã thu hết vào tầm mắt nó vì bọn hắn có thói quen khi ngủ không tắt điện

Bấm bấm vài nút trên chiếc điện thoại đắt tiền mà Angel tặng cho mình, ánh mắt nó loé lên một tia gian xảo.

....

3 giờ sáng.

Tại cánh cổng của khu Diamond, có hai con khỉ đang leo cây...í nhầm, hai bóng đen đang vượt rào.

-Ném qua đây.

Sau khi đã bình yên trên mặt đất, Angel thúc nó lấy túi đồ nghề.

A lê hấp....bịch....

Từng chiếc túi một được ném sang bên kia bờ rào cao gần 7m, những đường bay tuyệt kĩ mà chỉ những tên nhiều năm hành nghề trộm cắp mới có thể làm được. hoàn hảo. chỉ hai từ này mới có thể miêu tả được cái cách nó làm việc như một dân chuyên. không để lại một chút dấu vết, nó thoăn thoắt trèo ra ngoài như đã làm việc này nhiều lần rồi.

Mỗi đứa xách hai cái túi to cỡ khủng mà mặt bọn nó vẫn cứ bình thường. Cũng như bây giờ mặc dù đang làm việc không được trong sáng cho lắm mà hai cô nàng vẫn cứ nghênh ngang bước đi như ở trốn không người.

-Bắt đầu từ đâu??

Nó hất mặt về khu lớp học của Gold. Nói là lớp học nhưng thật ra chỉ có một căn phòng lớn.

Xoạt....xoạt....bốp....bốp....

Xoa xát hay tay vào nhau và vỗ vỗ vài cái, như khởi đầu của một công việc hết sức nặng nhọc.

Bọn nó bắt đầu vào công việc của mình. Angel trèo lên bàn và loay hoay.... Còn nó thì xử vụ của giáo viên. Tương tự như thế với tất cả các khu khác, bọn nó cũng mất khối thời gian.

Lúc đó đã là 5 giờ sáng....

Crắc...crắc.....Ầm...

Đó chính là khởi đầu một ngày mới đối với bọn hắn. chiếc giường sập. bọn hắn bị gắn chặt vào sàn nhà không tài nào thoát ra được. không phải bọn hắn 'gà' mà không nghe thấy tiếng crắc mà là chiếc giường đó được nó bôi một lớp keo đặc biệt không màu không mùi. Nó chỉ có tác dụng sau khi nhiệt độ đủ cao. Mà thân nhiệt của bọn hắn cũng không hề 'xoàng' chút nào. Điều đó được chứng minh khi lớp keo của nó còn phát huy tác dụng ngoài sức tưởng tượng. mấy tên nhóc cố bật dậy mà không ăn thua nên mới bị dính chưởng. nhưng với một học sinh cá biệt như nó thì sao có thể dừng lại dễ dàng như vậy? ngứa. đây chính là cảm giác đầu tiên mà bọn hắn nhận được sau cú ngã ngoạn mục. không sai, chính nó đã bôi đầy mắt mèo xuống bên dưới chiếc giường mà bọn hắn nằm ngủ. tuy nhiên, dụng ý của nó không đơn giản là cho bọn hắn gãi một trận nên nó ngâm đám mắt mèo ấy vào một loại hỗn hợp. và công dụng thực sự của nó bây giờ chính là....

Một đàn ong, một đàn kiến lửa từ đâu chui ra cứ nhằm về phía bọn hắn mà cắn như đang chiến đấu với kẻ thù. Tuy vậy, bọn hắn lúc đầu không hề cảm thấy đau mà còn dễ chịu vì đang ngứa mà không gãi được. nhưng, chỉ một lúc sau, từng cơn nhức bắt đầu lan toả dần trên cơ thể. Tất nhiên, mắt mèo hết tác dụng nên bọn hắn mới bị như vậy. khi gần như không chịu nổi nữa thì từ đâu đó ào xuống một thùng nước đá. Nó làm cho cơn đau của bọn hắn dịu đi không ít nhưng đồng thời cũng làm những vết thương sưng tấy lên, mất tri giác trong một khoảng thời gian. Và cũng trong lúc đó, một cái ròng rọc trong suốt đã bắt đầu hoạt động... may mà trận đấu hôm qua không làm tổn hại gì đến những cái bẫy của nó cả. ngược lại có khi còn giúp chúng thực hiện một cách trơn chu hơn.

Pặc.

Angel sửng sốt:

-Đây là...

-Về xem kịch hay thôi.

Đang thắc mắc không biết nó đễn chỗ Căng-tin làm gì thì Angel thấy nó bắt lấy một cái máy ảnh đang bay, chính xác hơn là bắt lấy cái máy ảnh đang được treo trên một sợi dây. Thắc mắc đầy đầu, Angel vội chạy theo nó.

Nó đẩy cửa bước vào phòng, Angel đi sau. Há hốc miệng khi thấy thảm cảnh mà bọn hắn phải chịu, Angel lập tức hiểu ra tại sao nó không cho mình nằm lên chiếc giường 'thần chết' đó. Mặt bọn hắn sưng lên, biến dạng. người ướt như chuột lột đang nằm trên đất. khắp mình mẩy toàn chấn thương không nhẹ. Angel khều khều nó, hỏi mà mắt vẫn cú dán chặt vào bọn hắn như đang nhìn mấy sinh vật ngoài hành tinh:

-Ghost, là cậu làm hả?

Nó gật. một cái gật nhẹ tênh mà không biết rằng bọn hắn đang nổi khùng lên khi biết nó là kẻ đầu xỏ. nhất là Devil, lần đầu tiên trong đời hắn thua một đứa con gái, lần đầu tiên hắn nhục nhã như thế. Wind và Sun cũng nổi trận lôi đình khi nó lấy oán báo ơn. Tiếp đó là Ken vs Ren. Nhưng ngoài việc nhìn nó bằng những ánh mắt hình viên kẹo ra thì bọn hắn cũng không còn cách nào khác khi mà đang bị dính chặt với mẹ đất thân yêu và không mở miệng ra được khi trên người vẫn đang ngự trị những cơn đau âm ỉ. Nó nói với Angel:

-Đỡ.

Sau đó, nó đến chỗ bọn hắn, lấy trong túi một lọ nhỏ gì đó vẩy vẩy chút nước vào chỗ keo còn đang bám dính lấy hai người thì ngay lập tức, keo tan chảy. nâng hai hai vị thiếu gia dậy về phía bàn học, mặc kệ sự kháng cự của Sun, cái nhìn toé lửa Wind. Angel chạy đến giúp nó đỡ ba con trâu còn lại, lòng thầm nghĩ "hix, ra tay tàn bạo quá. Nhỏ này không biết sợ là gì hay sao ý".

Sau khi năm thằng khờ được hai 'nàng thiên sứ' là nó và Angel khiêng ra bàn thì bọn hắn nằm vật ở đó luôn. Không còn hơi mà nhìn hay ngồi dậy đôi co nữa. nhưng ý nghĩ của bọn hắn lúc này đều là "Chết tiệt. đợi tôi khoẻ rồi cô/chị chết với tôi"

Nó đi về phía góc phòng, lấy trong hộp y tế thuốc sát trùng, bông băng. nhẹ nhàng hết mức có thể, nó bôi thuốc, quấn băng cho từng người một. Angel thắc mắc không biết vì sao nó lại tốt với bọn hắn thế sau khi đã làm khuôn mặt của năm thằng biến dạng. phải chăng nó đang hối hận?? Không, không hề. nó không hối hận một chút nào. chỉ là thứ cần lấy thì nó đã lấy được rồi nên đăy chỉ là một việc làm nhỏ cho cả một 'công trình' vĩ đại sau này.

Bọn hắn cũng thấy kì lạ lắm khi thấy nó chăm sóc cho mình chu đáo như vậy. Mà thấy nó thế thì bất cứ ai đều nghĩ nhỏ này gây họa xong mới bắt đầu biết thương hoa tiếc ngọc.

còn về phía nó, ngay sau khi băng bó cho năm chàng hoàng tử xong thì nó đi nhanh về phía nhà tắm. một lúc sau quay ra với một chiếc váy xếp ly màu trắng khác. còn bộ đồ mà lúc trước nó mặc thì đã bị quẳng vào thùng rác không thương tiếc.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro