Hôn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


    Gần đây Nguy Nguy tiểu bảo bối có chút không mấy vui vẻ, Thẩm đại Diện Diện cũng không muốn thân mật với anh, không hôn nhẹ cũng không ôm, quả nhiên thằng nhóc còn chưa sinh ra đã cướp hết tất cả sủng ái của Diện Diện đại bảo bối đối với Nguy Nguy

     Thật vất vả, nhân lúc buổi tối đại Diện Diện còn đang ngủ say, mới có thể đem người ôm vào trong lòng, nhưng người này chỉ cần vừa tỉnh sẽ từ trong lòng mình chạy mất, gần đấy thậm chí, hôn chào buổi sáng và chúc ngủ ngon cũng không có

     Sớm, Thẩm Nguy thấy người còn chưa tỉnh, kéo người vào trong lòng, trong nháy mắt cảm thấy hạnh phúc vỡ ào. Len lén hôn lên khuôn mặt nhỏ nhắn của đại Diện Diện, sau đó vẫn cảm thấy thiếu, hôn nhẹ lên trán, cũng chưa tỉnh ? Cũng muốn hôn nhẹ chóp mũi, hàng lông mi dài cũng bị hôn, không thể thỏa lòng tham

     Thẩm Nguy hôn Thẩm Diện một cái, ánh mắt lại rơi trên đôi môi đỏ thắm của Thẩm Diện

     Nhẹ nhàng ở trên môi hôn một cái, thấy Thẩm Diện không có phản ứng, Thẩm Nguy liền lớn mặt, bắt đầu liềm một chút, như miêu tả hình dáng môi của người trong lòng, làm ướt cả đôi môi đỏ mọng, lại gặm cắn nhẹ nhàng, nhất thời động tình, Thẩm Nguy bắt đầu vươn đầu lưỡi cạy hàm răng trắng của Thẩm Diện

     Mà Thẩm Diện, sớm đã tỉnh, chỉ là không biết mở mắt ra, bốn mắt nhìn nhau sẽ nói cái gì, nên vẫn tiếp tục giả vờ ngủ, mặc kệ Thẩm Nguy bên này công thành chiếm đoạt

     Thẩm Diện cảm nhận được hơi thở ấm áp của Thẩm Nguy phả trên mặt mình, còn mềm nhẹ hôn trên trán cậu, nhẹ nhàng cắn chóp mũi, khóe miệng cậu, trong lòng nhộn nhạo, còn có chút tức giận

     Ca ca thối ! Cho rằng gần đây chỉ có anh mới nhịn đến khó chịu sao, chẳng lẽ tâm cậu không rối loạn sao ? Đừng nói là hôn nhẹ, hay là ôm một chút, trong lòng đều cảm thấy nhộn nhạo, hận không thể kéo Thẩm Nguy qua đặt dưới thân, ăn thật no anh mấy ngày liền, thế nhưng thằng nhóc trong bụng mới được hơn nửa tháng, thật vất vả mới thích ứng được điều kiện mới yên ổn không giày vò, chính cậu nào dám mạo phạm nó nữa

     Cũng có thể do Thẩm Nguy, gần đây càng ngày càng quá phận, động một chút đột nhiên đánh úp từ đằng sau ôm lấy cậu hôn, hay thừa lúc cậu đang sấy tóc từ lưng cậu một đường mò lên ngực, lúc ăn cơm giơ tay lau miệng cho cậu còn không biết vô ý hay cố ý vuốt qua môi cậu, hôm nay còn thừa lúc cậu ngủ, lén hôn

     Thẩm Nguy ! Một giáo sư đại học anh ! Không được a !

     Quả thực gần đây muốn lạnh lùng với Thẩm Nguy, mấy ngày hôm trước cậu còn nôn nghén gay gắ, Thẩm Nguy lo lắng không ít, hai người đều gầy đi một chút, lại thêm Thẩm Diện sau khi mang thai tính tình càng ngày càng không tốt, Thẩm Nguy có thể nói là cơ thể và tinh thần đều mệt moit, cho nên giả bộ không biết, để anh vui vẻ, ham muốn cũng từng ngày tích góp lại nhịn xuống

     Thế nào lại không nghĩ Thẩm Nguy cũng lưu manh như vậy ! Thực sự thất sách, Thẩm Diện hung hăng cắn một chút vào đầu lưỡi Thẩm Nguy đang luồn vào, trên tay cũng cố sức đẩy một cái

     "Thẩm Nguy, anh quá... ngô" Một câu còn chưa nói xong, đã bị Thẩm Nguy kéo vào lòng ngang ngược hôn sau, đem tiếng chửi rủa bỏ lại vào trong bụng

     Cảm giác cả người Thẩm Diện trong lòng mình hóa thành một bãi nước, hô hấp dồn dập, bụng hơi nóng, hai hạ nhân cứng rắn ở cùng một chỗ, nhiệt độ nóng khiến Thẩm Nguy thoáng cái thanh tỉnh lại, buông lỏng người trong lòng

     Lúc này mặt Thẩm Diện đã đỏ rực, hít từng ngụm một cũng không thể nhanh chóng hồi phục. Trong nhất thời cảm giác mình vô cùng ủy khuất, một cái tát hướng về phía Thẩm Nguy

     "Bảo bảo, anh..." Thẩm Nguy nhất thời nghẹn lời, lý trí trở về cảm thấy mình quả thực... quá khốn kiếp !

     Thẩm Diện có chút vô lực, Thẩm Nguy lại tự hung hăng tát một cái, trên mặt chốc lát đỏ một mảng

     "Chia phòng ngủ đi."

     "Được."

     "Đói bụng rồi."

     "Anh đi nấu cơm."

     ......
     --------------------------------------
     Đêm, Thẩm Nguy chăm sóc xong Thẩm Diện, liền thu dọn phòng khách một chút, nghĩ lại chuyện sáng nay, vô cùng ảo não, mặt cũng đỏ lên, liền đi ngủ

     Một lát sau, Thẩm Diện rón rén vào phòng khách, ngồi xổm bên giường, đầu ngón tay lạnh lùng sờ lên gò má có chút xanh tím của Thẩm Nguy, ngực đau xót một trận

     Thật là hung ác

     Có thể do nhiệt độ của cậu quá thấp, gò má Thẩm Nguy còn đang nóng rần, mới chỉ hơi chạm đến Thẩm Nguy liền có phản ứng, mặt lại giấu vào trong chăn, Thẩm Diện khẽ cười, "Còn giận sao, lại còn không cho sờ nữa."

     Vì vậy hôn xuống gò má Thẩm Nguy một cái liền đứng dậy lui vào phòng

     Người đi rồi, Thẩm Nguy cũng mở mắt, lại tự tát cho mình một cái

     Bảo bảo, anh không phải là không cho em sờ, anh chỉ là có chút không nhịn cười được, nên mới trốn vào trong chăn giấu, lại một lần được không, anh có thể biểu hiện tốt hơn một chút

     Sáng hôm sau

     "Mặt anh thế nào lại càng sưng lên ???"

     "... Sưng thêm sao... Không biết..."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro