trần hưng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 1
Thái Duy đẩy cửa phòng bước vào, anh cảm nhận rõ ràng dường như Nhật Phong giật nảy người một cái nhưng anh nghĩ có lẽ do mình đóng cửa mạnh quá nên khiến anh hoảng hốt vì giờ này công ty đã về gần hết chỉ còn lại anh chàng trưởng phòng trẻ siêng năng, không người yêu còn cố giải quyết cho hết công việc tồn đọng ngày cuối tuần. Còn Duy- chỉ là một trợ lý trưởng phòng nên anh không có lí do gì để về sớm cả sếp của mình… Duy gật đầu nhẹ chào Nhật Phong : “ xin lỗi đã làm anh giật mình” , Nhật Phong cũng cười nhẹ trấn an Duy và hỏi: “ Không sao! Có chuyện gì vậy, Duy ? ” vừa đặt xắp hồ sơ lên bàn, Duy vừa cười thật tươi vừa nói “ còn mấy bản hợp đồng, anh ký luôn để em fax qua cho đối tác”. Nhật Phong kéo ghế đến gần bàn , rút viết trên giá, vừa ký anh vừa nói:
- thứ 7 mà cũng gọi em đến công ty, rồi lại bắt em phải ở làm đến tối… thật tình mà nói anh ngại quá !
- có gì đâu anh! Ngày nghĩ em cũng đâu có làm gì ngoài việc… ngủ!
- Đây, xong! Em không đi chơi với bạn gái vào cuối tuần sao? Tình yêu là luôn phải hâm nóng đấy nhé chứ đừng để nó ôi thiu thì ăn hết được đó !
Duy cười nhẹ, vừa gom hồ sơ trên bàn anh vừa nói 
- Nhưng em có tình yêu đâu mà hâm với hấp hả anh?
Nhật Phong mở tròn xoe mắt đầy ngạc nhiên, cử chỉ khá là dễ thương vì Duy ít khi thấy cử chỉ này ở Nhật Phong trong giờ làm việc, Phong nổi tiếng là một ông sếp khó chịu và hơi “chảnh” (theo lời của các nữ nhân viên)… Nhưng rồi Duy lại thấy anh tiếp tục dán mắt vào màn hình vi tính, Duy lén quan sát Nhật Phong.
Dường như ngoài giờ làm việc, Phong co vẻ như là thoải mái và ít nghiêm trang hơn, anh ngồi ngửa ra ghế với tư thế thoải mái hơn, caravat nới lỏng hơn và mội chiếc nút cổ được tháo bớt ra, có vẻ như là không đóng mình trong bộ veston cứng ngắc nên trông Nhật Phong phóng khoáng và cũng không kém phần trẻ trung. Thật tình mà nói, Nhật Phong quả là đẹp trai thật và anh cũng rất quyến rũ với những người phụ nữ chưa có (và đôi khi cũng đã có) gia đình.
Gương mặt anh thật cương nghị và đôi mắt sáng long lanh dưới hàng mày rậm cuốn hút đang chăm chú vào màn hình, bộ ngực căng phồng sau lớp áo sơmi phẵng lì ôm gọn đôi bắp tay chắc nịch đang rê mouse vi tính… có lẽ do mãi mê nhìn ngắm Phong nên tập hồ sơ rơi vãi cả xuống đất, Duy luống cuống cuối xuống nhặt thật nhanh vì sợ bẩn các bản giấy trắng vừa đánh máy xong… vừa nhặt, Duy vừa đếm lại..1…2…3…đây tờ số 4….ủa vậy còn tờ thứ 5 đâu rồi kìa? Anh luống cuống tìm quanh và kia rồi, có một tấm rơi bay vào gầm bàn, Duy với tay nhưng do không chạm được nên anh phải cúi cả người để chui xuống tận vào trong và… anh bỗng giật mình khựng lại vài giây vì những gì đang diễn ra trước mắt mình….

Nhật Phong ngồi nghiêng người qua phải, một chân anh đặt dưới gầm bàn và một chân còn lại xoạc bên ngoài, giữa hai bắp chân to chắc căng dưới lớp quần Âu đen bóng được ủi thẳng nếp, làn dây kéo được mở ra hết cỡ để giải phóng cho cái vật mà người đàn ông chỉ thường “ thả ra” khi đi vệ sinh…! Thì ra Nhật Phong đang tự thủ dâm một mình…Duy không còn nhớ là anh đã bối rối như thế nào khi mục kích cảnh tượng đó ngoài việc đứng đó đầy bối rối nhưng cũng không kém phần thích thú nên anh cứ đứng đó mà trợn tròn đôi mắt! Anh cũng không biết lúc đó mình ngạc nhiên vì cái gì, phải chăng vì cái kích cỡ quá chênh lệch so với vóc dáng nhỏ gọn của Nhật Phong hay vì cái màu hồng loang loáng nước bóng nhẫy của nó… không, Duy nghĩ có lẽ đó là sự hỗn hợp của nhiều thứ cảm xúc lắm, từ anh giám đốc trẻ trung đẹp trai với ánh nhìn gợi cảm mà anh vẫn thường ao ước bấy lâu cho đến sự phơi bày những cái sâu kín nhất của người đàn ông mà Duy khao khát khám phá… tất cả như đánh thật mạnh vào tất cả các giác quan và hệ thần kinh trung ương làm sôi sục dòng máu trong anh và đánh thức mọi cơ quan và điều tất yếu là “ thằng bé ” của anh đã thức dậy!
Duy đã đến đứng trước mặt Nhật Phong với cơ thể trần truồng của mình, dưới ánh nắng chiều sắp tàn cũng không làm mờ nhạt đi những đường nét gợi dục trên cơ thể của chàng thanh niên đang độ tuổi sung mãn nhất… Nhật Phong dịch ghế đến sát bên thân thể Duy, anh đặt bàn tay lên bờ mông săn chắc với làn da mịn màng, tươi mát và áp mặt vào vùng bụng phẳng lì trắng muốt để cãm nhận mùi nhựa sống đang chảy trong dòng máu chàng thanh niên… mùi cơ thể đàn ông toả nồng đánh động vào mũi Nhật Phong làm rung lên những dục vọng thèm khát mãnh liệt mà anh đã cố kềm nén từ bấy lâu nay. Anh nhắm nghiền mắt, đê mê lướt mũi trên da thịt Duy, bàn tay anh xoa nhẹ cặp mông Duy, tiếng Duy rên khẽ và bàn tay Duy tìm tay anh và đan chặt lại, anh cứ lướt xuống dần cho đén khi mặt anh có cảm giác nhột nhạt anh mới từ từ mở mắt ra…

Gương mặt anh đang đối diện với một tuyệt tác của nghệ thuật của tạo hóa trên cơ thể của một con người trần tục mà anh nghĩ bất cứ một người nào chiêm ngưỡng nó cũng không khỏi thán phục, và Phong cảm thấy anh như muốn đổ gục mất thôi! Anh hôn lên những sợi lông tơ mềm mại phủ trên mặt của cái bắp đùi săn chắc đầy sức sống, đôi má anh được cọ vào bộ lông rậm đen đầy mời gọi trên vòm mu phẳng của Duy, trông như một ngọn đồi hoang vu đầy bi ẩn… thi thoảng có một vài cọng lại lạc loài trên lớp da bìu lủng lẳng giữa hai đôi chân chắc nịch, nhưng có lẽ hấp dẫn nhất là chúng lại chụm lại tạo thành một đường thẳng tắp chạy ngược đến lỗ rốn... Thế nhưng, tất cả những họa tiết đó chỉ như là những kiến trúc phụ để làm nổi bật lên, tô điểm thêm cho vẽ đẹp của một chàng thanh niên đang hồi sung sức nhất. Nhật Phong rướn người đặt một nụ hôn lên lớp “cỏ non” mịn màng đó... 
Dương vật Duy đang cương lên chạy sướt qua gò má Nhật Phong khi anh đang liếm vào bìu dái Duy… nó đang cục cựa trên vành tai anh, Phong cười thầm có lẽ Duy đã và đang thăng hoa đến tột đỉnh trước những kích thích quá ư là “ nhà nghề” của một người đàn ông vừa qua tuổi 30 và dày dặn kinh nghiệm tình trường như anh! Dương vật Duy thật cứng, nhổng thật cao và vươn dài có chừng 15cm hợp với chiếc bụng đáy phẳng Duy thành 1 góc 45o , Nhật Phong nghĩ có lẽ đó là chiều dài tối đa của nó rồi vì những sợi gân đã hằn lên và căng thạt rõ nét, máu dồn xuống làm cho nó dường như tỏa hơi nóng và đỏ lự đi! Duy rên hừ hừ và run lên nhè nhẹ, nươc dịch từ cái khe nhỏ xíu tuôn ra bóng nhẫy, cái mùi hăng nồng quen thuộc gợi cho Phong nhớ tới những ngày tháng xa xưa, cái lần đầu tiên mà anh tư khám phá ra bản thân mình… 
Gần 10 năm rồi còn gì?!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro