smut.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Hút máu của tôi, và chỉ mình tôi.

Vanitas nói, những lời ngu ngốc trong sự ngây thơ. Làm cho Jeanne phụ thuộc vào anh là đòn bẩy rất cần thiết, có lợi trong cả việc để mắt đến một kẻ nguyền rủa tiềm tàng. Cũng như để phù thuỷ hoả ngục nợ anh khi thời gian kêu gọi anh kiếm tiền. Mặc dù những lợi ích đã mang lại chính xác như anh đã hy vọng, Vanitas không có cách nào dự đoán được số tiền mà anh có thể nợ Jeanne để đổi lại.

"Có thể là một cảnh báo nhỏ?" Jeanne đề nghị, giọng nói nhỏ trêu chọc bất chấp sự mong đợi đột ngột tràn ngập não bộ của anh. Trước sự xuất hiện của bourreau rắc rối trước mặt anh, sự thèm khát trong ánh mắt cô là không thể nhầm lẫn. Ngay cả khi Vanitas không bắt được cách ánh mắt của Jeanne không rời khỏi vùng da thịt lộ ra từ cổ của mình - một kẻ săn mồi rình rập con mồi.

Mặc dù trong trường hợp này con mồi của cô rất sẵn lòng. 

Bắt và thưởng thức. 

Vanitas sẽ phát ốm vì suy nghĩ này. Nếu ký ức đơn thuần về chiếc răng nanh của Jeanne không khiến trái tim anh dồn dập trong lồng ngực như cảm giác hồi hộp khi bị đuổi bắt. Khi lưng chạm vào bức tường đá phía sau, Vanitas thở dài thườn thượt. Những chiếc đinh nhọn trên găng tay của anh cào nhẹ lên làn da khi kéo cổ áo sơ mi xuống. 

Một lời mời gọi.

Trò chơi mèo đuổi chuột của họ là một trò chơi thú vị, cả hai bên nắm quyền tùy theo tình huống. Trong thời điểm này, người nắm giữ cuốn sách nguyền rủa đã bất lực, mặc dù hành động của anh gợi ý nghĩa khác.

Đầu hàng trong sự kiểm soát khi khó khăn, tốt cho Vanitas hơn là thừa nhận rằng Jeanne có thể giết chết anh dễ dàng mà anh không thể làm bất cứ điều gì để chống lại cô. Khoảnh khắc răng nanh của cô chạm tới anh, bất kỳ ý nghĩ nào về việc tóm lấy quyển sách của Vanitas sẽ khiến anh trở nên gấp gáp khủng khiếp.

Suy nghĩ về những điểm yếu như vậy đột nhiên thoát ra khỏi anh khi nữ ma cà rồng lao về phía trước, hai tay ấn mạnh vai anh vào tường với vẻ mạnh mẽ. Khuôn mặt đủ gần để ánh mắt giao nhau, tập trung vào các đặc điểm của cô. Hơi thở của Vanitas nghẹn lại trong cổ họng khi cô cúi đầu, tựa cằm vào bờ vai bị giam cầm. Mũi cô chạm vào nhịp đập thình thịch ở cổ anh.

Đôi mắt của Vanitas mở to vì giật mình khi cổ mình bị xé toạc, cơn đau buốt nhói cùng với vết máu ướt trượt trên da đủ để khiến anh rùng mình. Hơi thở tiếp theo rời khỏi anh gấp gáp, một tay đưa lên che miệng để tránh những âm thanh vô hình khác thoát ra.

Đôi mắt nhắm nghiền khi anh ngửa đầu nhìn dòng máu ngọt ngào đang chảy ra từ cơ thể mình. Con ngươi xanh ngắt đột ngột mở ra khi bàn tay của anh bị kéo mạnh ra khỏi mặt, bị đè lên đá với một lực mạnh khiến anh nhăn mặt, giật mạnh tay trong vô vọng.

"Jeanne!" anh bắt đầu phản kháng khi cô quay trở lại những lỗ máu mới tạo trên da thịt anh

Đôi môi bao trùm vết thương khi cô mút. Một tiếng rên rỉ lắp bắp phát ra từ chính Vanitas, lưng vô thức cong lên khi Jeanne nắm chặt lấy vai anh, cô trượt xuống để khống chế bàn tay còn lại trước khi ý nghĩ sử dụng cuốn sách hiện ra trong đầu anh.

"Tôi muốn nghe." Jeanne cuối cùng cũng trả lời, giọng nói khàn khàn với hơi thở hổn hển thể hiện nhu cầu bức thiết phải cắm lại nanh vào người anh.

Khoảnh khắc tỉnh táo của cô chỉ giúp trì hoãn nhận thức cuối cùng của Vanitas, vài lời nói của cô truyền một tia nhiệt về phía bụng dưới của anh mà không hề thất bại. Anh mở miệng phàn nàn, có thể nói điều gì đó nhảm nhí mà thông thường sẽ khiến anh nhận một cú đấm.

Nhưng thay vào đó, một tiếng rên rỉ nhỏ cao hơn mức văn minh vài quãng tám phát ra khỏi anh khi Jeanne áp sát cơ thể bị mắc kẹt của anh.

Ngực áp vào anh khi cô bắt đầu đưa lưỡi của mình dọc theo phần mở rộng trên dấu vết trên cổ anh. Ý nghĩ về những vết thương thấu trời đó ở cả hai bên đủ để khiến cánh tay anh phải đấu tranh để được giải thoát một lần nữa. Cần phải siết chặt thứ gì đó trước khi những cảm giác đấy xâm chiếm cơ thể anh.

Jeanne phả hơi thở ấm áp vào làn da nhạy cảm của anh, cảm giác rùng mình chạy dọc theo cánh tay anh trước khi cô lại thả nanh xuống bề mặt da mỏng. Vanitas vô thức vặn vẹo như muốn thoát khỏi vòng tay của cô, trong khi trốn thoát là điều xa vời trong tâm trí anh.

Tiếng rên rỉ trầm thấp đè lên cổ anh ngay khi cô nhấn sâu những nanh nhọn đó trở lại vào anh, suy nghĩ ngày càng mơ hồ hơn khi âm thanh lớn hơn nhiều rời khỏi cổ họng anh, hông hướng về phía trước theo cách riêng của họ.

Nó giống như cơ thể của Vanitas đang thuộc về người khác, hông liên tục di chuyển về phía trước để tìm kiếm phần đùi của Jeanne, tìm kiếm sự ma sát thô bạo có thể mang lại khoái cảm và đau đớn lẫn lộn.

Hành động đồi bại sẽ khiến một Vanitas sáng suốt trở nên bạo lực, nó dường như chỉ làm bạo lực thêm nữa, hai tay cô nắm chặt cổ tay của anh khi cô nhấp vào người anh.

Cảm giác sung sướng khác kéo đến từ Jeanne khi Vanitas thở hổn hển trước sự ma sát trực tiếp này, mí mắt nhắm nghiền khi đầu anh chúi về phía trước, không thể tự chống đỡ dưới sự tấn công của khoái cảm chóng mặt đang đốt cháy từng tế bào thần kinh của anh.

"J-Jeanne," anh mở miệng, giọng run rẩy như toàn bộ cơ thể anh, "Đợi một chút..."

Lời nói yếu ớt, hầu như không phải như mệnh lệnh mà anh đã định, nhưng dù sao thì nó cũng sẽ không tạo ra sự khác biệt. Cơn khát máu đã tiêu hao suy nghĩ lý trí của Jeanne ngay cả trước khi cô tiếp cận được anh, khiến Vanitas bị ép chặt giữa cơ thể đang ấm dần lên của cô và bề mặt khắc nghiệt của bức tường phía sau anh.

Mỗi lần chuyển động của cô đều cảm thấy ngứa ran qua tay chân và rung lên quá nhiều các vùng lân cận của mình.

Một tiếng thở hổn hển run rẩy xuất hiện khi cô mạnh mẽ nhấp vào anh một lần nữa, tiếng rên rỉ hổn hển theo sau khi anh cố gắng chống lại những mối liên kết từ đôi bàn tay rắn chắc của cô. Hông dẹt xuống phiến đá để tránh khoái cảm đau đớn từ những ma sát của Jeanne chỉ để bị mắc kẹt hơn khi cô làm vậy.

Cú hút đặc biệt mạnh mẽ đến cổ anh khiến Vanitas phải cúi về phía trước rồi lại lùi ra sau, cơ thể mất kiểm soát của anh không chắc nó muốn gì.

Mọi cảm giác đều quá nhiều nhưng ngắn ngủi nếu không có nó là quá lâu, quay đầu sang một bên mà không cần suy nghĩ. Để cho Jeanne có thêm không gian để tàn phá anh.

Sau đó, Jeanne tách ra khỏi cổ anh, chiếc lưỡi trơn trượt lướt qua vết thương hở một cách bất cẩn, trước khi kéo cổ anh về phía xương hàm, ấn răng nanh xuống từng vị trí mà không làm xước da.

Mỗi lần nhấn không đủ khiến Vanitas phải trằn trọc thêm một lần nữa, bàn tay chuyển động mặc dù sức giữ của cô vẫn còn quá mạnh để có thể thoát ra, để lại cho anh một loạt tiếng rên rỉ đáng thương vì mất mát, anh lặp đi lặp lại tên cô khi Jeanne lướt qua môi anh như một lời cầu nguyện cao cả.

"Vanitas..."

Đôi mắt anh mở trừng trừng, mí có nguy cơ sụt xuống một lần nữa khi anh cố gắng tập trung vào người trước mặt mình, chớp mắt đờ đẫn khi đợi cô tiếp tục - cho dù đó là lời nói hay hành động, tuy vậy anh chắc chắn sẽ thích cái sau hơn.

Máu bây giờ đã chảy qua huyết quản của cô - máu của anh, anh nhận ra bằng một luồng hơi nóng - tụ lại trên đôi má cô, cảnh tượng gần như khiến cô mất tập trung để bỏ lỡ những lời thì thầm, khác xa với âm điệu của những tiếng gầm gừ ban nãy.

"Nhìn thấy anh như thế này là..." Giọng cô nhỏ dần, đôi mắt cô lướt qua khuôn mặt anh, dừng lại một lúc trước khuôn miệng đang mở trước khi trong cho anh đống máu hỗn độn thẫm nhuộm màu làn da mỏng manh dưới quai hàm.

"Như thế này?" anh nói vọng lại, chân vẫn run rẩy mặc dù lần này giọng điệu của anh ổn định hơn, gần như bình thường nếu không muốn nói là bờ vực của sự tuyệt vọng len lỏi vào từng âm tiết.

Nữ ma cà rồng nghiêng người về phía trước một lần nữa, má áp sát vào người anh khi môi cô gần tai anh. Não bộ đang tỉnh lại của anh cho rằng hành động này là do cô xấu hổ, nhưng ý tưởng này nhanh chóng bị xoá đi khi những lời nói thô lỗ của cô nói với anh.

"Dễ bị tổn thương, van xin, tuyệt vọng... Tôi thích anh hơn như thế này," cô kết thúc, gần như gầm gừ khi cô đi đến cuối câu, đôi mắt của Jeanne không nghi ngờ gì nữa, đỏ hơn bất kỳ viên ruby ​​nào mà Vanitas từng thấy, có khả năng đang nhìn vào làn da đầy máu ở cổ họng của anh. Mối quan tâm mới, một tình cảm mà con người có thể hết lòng đồng ý khi cơn đau âm ỉ giữa chân lại trở nên đau đớn.

Anh không có cơ hội để bác bỏ những lời nói thật lòng của cô trước khi cô ấn mạnh hông vào anh một lần nữa, ép anh trở lại vào tảng đá cứng. Với máu trong người, ham muốn điên cuồng của Jeanne đã được định đoạt ở một mức độ nào đó. Chuyển động của cô được kiểm soát khi cô nhấp vào anh một cách cợt nhả, Vanitas cảm thấy như một cảnh tượng theo cách tuyệt vời nhất khi tiếng rên rỉ rời khỏi cổ họng anh.

"Anh thật quyến rũ."

Jeanne tiếp tục, hơi thở gấp gáp hơn khi cô tiếp tục cử động uể oải của mình, rõ ràng đang tìm cách làm dậy phản ứng của anh lúc này hơn là đạt đến đỉnh điểm của sự khát máu cá nhân.

"Mùi hương của anh còn say hơn khi anh phấn khích mỗi lần chạm vào." cô nói thêm, mũi áp vào xương quai xanh của anh để chấm dứt câu nói, hít thở thật sâu khi Vanitas run rẩy dưới cái chạm của Jeanne, làn da như bị thiêu đốt khi cô sờ soạng, đặt lưỡi ở khắp mọi nơi... Cổ anh đau nhói, cơn đau chỉ dồn lên những tia lửa tạo ra từ mỗi cú nhấp hông của cô vào anh, đầu ngửa ra sau khi miệng anh há ra thở hổn hển, anh đã mất sức để kiểm soát những thứ như vậy từ lâu.

"Tôi có thể bóp chết anh một cách dễ dàng, hoặc xé toạc cổ họng này ngay lập tức... nhưng lắng nghe anh rên rỉ thật thú vị như cách máu của anh đọng trên đầu lưỡi của tôi." Jeanne nói một cách trầm thấp, những lời giống như thú nhận, cho dù là hướng đến Vanitas hay bản thân cô.

Anh sẽ không bao giờ biết, những cảm xúc mãnh liệt lấn át khiến anh không thể suy nghĩ tỉnh táo.

Nghĩ về mối đe dọa trong mỗi bộ phận trên cơ thể cô - móng tay để cào, răng để xé, sức nắm mạnh mẽ có thể nghiền nát xương anh mà không cần suy nghĩ - đã truyền thêm nhiều làn sóng nhiệt qua anh.

Tiếng rên rỉ thoát ra khỏi Vanitas khi anh di chuyển trong tay cô, hông rời khỏi bức tường lại bị chính Jeanne đè lại một lần nữa, lưỡi cô lướt từ môi xuống xương quai xanh của anh để liếm lấy những giọt máu đã rơi từ trước.

Vanitas hít thở sâu, những âm thanh nhỏ phát ra khi anh cố gắng giữ lại suy nghĩ của mình mặc dù khoái cảm tê tái vẫn chưa mờ đi. Sự tấn công của Jeanne vào cơ thể anh hiệu quả khủng khiếp khiến anh mất trí và đi sâu vào cảm xúc, mỗi cảm giác quá nhiều nhưng gần như không đủ.

"Jeanne... Em đã có máu của tôi." Vanitas xoay sở sau một thời gian, thỉnh thoảng thở hổn hển và thậm chí còn có những tiếng rên rỉ thoát khỏi tầm kiểm soát của anh khi Jeanne ngày càng hung hăng hơn trong hành động của mình.

Hông cô khựng lại trước lời nói của anh, ép anh thô bạo vào tường khiến cổ họng Vanitas phát ra tiếng rên rỉ lớn khi Jeanne vòng qua hông, ghìm chặt anh đến nỗi anh không thể không vùng vẫy trong sự mạnh mẽ của cô, hơi nóng sau mắt anh.

Bị doạ đến nước mắt rơi. Khoái cảm quá mạnh mẽ, bị ép buộc bởi cô mặc dù Vanitas là bất cứ điều gì nhưng không muốn, đôi môi vẫn hé mở khi anh thở hổn hển, vô số tiếng động đáng thương truyền đến tai của Jeanne khi cô giữ anh tại chỗ và hoàn toàn xé xác anh ra, thậm chí với những chiếc răng nanh trong miệng.

"Anh sẽ không đi đâu cả, Vanitas."  Jeanne trả lời anh bằng giọng nói khản đặc, tên anh được nói với giọng điệu như vậy chỉ khiến niềm phấn khích của anh nhiều hơn. Cô dựa vào anh mạnh hơn, chìm trong tiếng rên rỉ của anh.

Khi có máu của anh chỉ trong giây phút trước đó, cô cười rung động, lồng ngực kết nối với anh khi Jeanne thì thầm.

"Anh là của tôi, và tôi vẫn chưa thoả mãn đâu."

.

.

.

END

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro