Em - Trăng Tàn số 7.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Em là bông hoa trong chính vũ trụ của mình, là một trong những hương thơm đầu xuân của cuộc đời tôi."
                           ---------------------------------

Tôi không mong em quá hiểu chuyện, đối với tôi, người con gái ở bên cạnh mình có thể bày ra dáng vẻ yếu mềm, sự ngọt ngào không phải ai có thể chạm tới, nụ cười như ánh dương rạng rỡ cả khi bầu trời u ám của những cơn mưa.

Em ơi, đóa hoa kiên cường bất khuất trước giông bão, luôn bị những xiềng xích xã hội ngoài kia từng ngày ăn mòn, tủi thân cô độc chẳng một ai thấu hiểu.

Để rồi héo hon trong chính đại dương của mình.

Phận đào tơ như cánh hoa  giữa dòng nước, mặc sức để đời tàn phá chẳng thương thân, nhìn em tủi nhục lại đè nén hai hàng nước mắt, lòng tôi xót xa nào kể hết.

Gió sương cuộc đời nhuốm lên tóc mai, tần tảo với những cơn sóng vồ vập nuốt lấy thân thể mảnh khảnh đơn sơ,

Tôi chỉ là một kẻ phàm tục, chỉ biết say mê cái hương thơm thoang thoảng của thiếu nữ tuổi mới lớn.

Yêu cái vẻ thẹn thùng nhẹ nhàng lúc mở lời hay là lúc em đỏ mặt trước người em yêu.

Nhưng lại thẳng thể xoa dịu đi nỗi bi ai phẫn uất, vài ba câu từ an ủi cũng chỉ như muối rải đầu sông, nước hồ chảy vào biển.

Biển cạn không thấy đáy.

Xin em, đừng khóc, đừng hắt hủi bản thân mình.

Ai cũng có quyền được tôn trọng và yêu thương, em nương nhờ đấng sinh thành để tới với cuộc đời này; được đấng sáng tạo vẽ ra với hình hài tuyệt mỹ, đã định một đời nên nhận được trân trọng.

Vả lại, bản thân được sinh ra trên thế giới này thôi cũng đáng được tôn trọng rồi mà, đúng không?

00:31 - 14/9/2023.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#vangan