màn đêm và những nỗi buồn vô tận

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Người ta cũng không phải chỉ có một đời sống ngắn ngủi mở đầu trên cái nôi và chấm hết trên cái mồ. Lọt lòng và nhắm mắt chỉ là bình minh và đêm tối của một thời gian lặng lẽ trôi, không bao giờ tạm ngừng, không có đầu, không có đuôi.

Hai mươi tuổi rồi con đã lớn hay chưa?
Chiếc áo len thưa,mẹ đan đã không vừa thân xác.
Một phần ba cuộc đời đi qua con ngơ ngác.
Như cơn gió thu về thổi xao xác lá bay.

Hai mươi tuổi rồi,con tự hỏi con hay
Đã làm được gì,hay chỉ bày trò nghịch ngợm
Một đời người mỏng manh như sương sớm
Đừng để rơi xuống rồi mới rớm mắt chia ly.
   B.L.T

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro