thơ và những nỗi buồn vô tận

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đôi Bàn Tay Thắp Lửa

Tạm biệt nỗi buồn,tạm biệt em.
Anh phải đi thôi,nơi chân trời xa thẳm.
Em đừng buồn,lệ đừng rơi trên đôi môi thắm,
Anh đi rồi,bàn tay anh vẫn thắp lửa
Cho em êm ấm khi gió đông về

Tạm biệt em,tạm biệt người dấu yêu.
Tiếng gọi con tim,hằn lên vết ngực xước
: "Người Đàn Bà Hóa Đá."
Cây Bàng trước sân,có còn rụng lá.
Đếm đi em,đốt đi em,sương phủ trắng xóa lối anh về

Tạm biệt em,người con gái anh đã yêu.
Hoàng hôn tím ngắt,hôn mắt anh đen...
...
Vỡ nát giấc mộng chiều.
(B.L.T)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro